Vợ đang mang bầu, chồng đòi đi xuất khẩu lao động
Dù chuẩn bị chào đón đứa con thứ hai ra đời, chồng tôi vẫn đòi đi xuất khẩu lao động.
Em với chồng kết hôn đến nay cũng được hơn 3 năm. Cuộc sống của vợ chồng trẻ cũng có nhiều khó khăn. Phải nói rằng, chồng em cũng là một người rất yêu thương, chiều chuộng vợ con. Nói như vậy không có nghĩa chồng em là một người hoàn hảo, anh cũng có những điểm xấu rất đàn ông. Một trong số đó là ngoại tình. Ngày em mang bầu bé đầu tiên, em phát hiện anh có qua lại với một người phụ nữ.
Anh có giải thích rằng, do em đang mang bầu nên anh cảm thấy bí bách, mới ra ngoài để giải quyết nhu cầu, chứ thực chất không hề có tình cảm với người đó. Dù rất đau khổ, nhưng vì quá yêu chồng, em đã quyết định tha thứ cho anh. Nói là tha thứ cho anh nhưng nỗi đau, sự tổn thương vì bị phản bội chưa khi nào nguôi ngoai trong lòng em.
Về kinh tế, mỗi tháng thu nhập của hai vợ chồng được gần 25 triệu. Ở quê em, với mức thu nhập thế này, chúng em hoàn toàn có thể sống một cách thoải mái. Thế nhưng, chồng em lại luôn than vãn số tiền ấy không đủ để chi tiêu. Cách đây không lâu, anh có nói với em là muốn đi xuất khẩu lao động, vì anh thấy hầu như ai đi về, cũng đều có kinh tế khá giả. Anh bây giờ cũng đang cần tiền để trả nợ, anh sẽ cố gắng làm lụng chăm chỉ để vợ chồng em còn có thêm được một khoản tích cóp cho sau này.
Nói là làm, anh nhanh chóng vay mượn tiền của bạn bè, người thân, rồi liên hệ với một công ty chuyên đưa người đi làm việc ở nước ngoài và bắt đầu học tiếng. Cũng vì chuyện này mà hai vợ chồng em không thể nói chuyện được với nhau, vì cứ nói là cãi nhau không có điểm dừng. Trong khi gia đình và bạn bè chồng em, ai cũng ủng hộ việc chồng em đi xuất khẩu lao động, còn riêng em thì không. Em không muốn cho anh đi cũng vì nhiều lý do. Em sợ sang đó anh tự do thoải mái thì anh có thể có những mối quan hệ ngoài luồng, một lần anh đã làm vậy với em thì rất có thể có lần hai. Ở đây có em như thế mà anh còn gây ra đủ thứ chuyện như vậy, không có em thì không biết sẽ như thế nào.
Video đang HOT
Còn một việc nữa khiến em không muốn anh đi là vì em sợ em sẽ không chịu được những áp lực từ gia đình chồng dành cho em. Nói thực, gia đình chồng em cực kì gia trưởng, bảo thủ và khó tính. Em làm gì cũng không vừa lòng mọi người, đã từng có thời gian em bị trầm cảm. Chồng ở nhà mà không biết bao lần em phải khóc vì những lời cay độc và sự vô tâm, thờ ơ của gia đình chồng đối với mình. Bây giờ anh đi xa thì ai sẽ đứng ra đấu tranh và bảo vệ mẹ con em đây. Giờ em còn đang mang thai bé thứ hai nữa, em càng cần có chồng ở bên cạnh hơn lúc nào hết. Em phải làm gì để thay đổi suy nghĩ của anh đây? Nếu chồng em đi xa thật thì em không biết mình có thể sống nổi không?./.
Thấy vợ chồng con trai suốt ngày ăn hàng tốn kém, tôi nhắc nhở thì chúng liền đòi ra ở riêng
Tôi không ngờ chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng chuyện ăn hàng vừa tốn kém vừa không sạch sẽ mà hai đứa nó nhất quyết đòi dọn ra ở riêng.
Tôi không có con gái, sinh được 3 cậu con trai, thằng út là cố đẻ nốt để mong được cô con gái nhưng chắc là cái số chỉ được làm mẹ chồng rồi.
Bởi vì không có con gái nên tôi khá thân thiết với 3 cô con dâu. Nhà cửa neo người nên mà lại rộng rãi nên tôi bảo với vợ chồng mấy đứa chúng nó là cứ ở nhà, chả tội gì mà phải ra ở riêng.
Cũng là may mắn khi mà tôi rất hòa đồng với mấy nàng dâu, mà cả 3 đứa chúng nó cũng có vẻ như rất thân thiết quý mến nhau. Thi thoảng cũng có chạnh chọe chút xíu nhưng rồi lại đâu vào đấy, cãi nhau hôm trước đến hôm sau là đã thấy rủ nhau đi uống trà sữa rồi.
Như đã nói, tôi không có con gái nên từ ngày có con dâu thấy nhà cửa vui nhộn hẳn, kể ra đẻ có 3 đứa con mà giờ có tận 6 đứa chí chóe vui vẻ trong nhà nên tôi cũng thấy tự hào lắm. Nhà ai thì tôi không biết chứ nhà tôi thì cứ con gái là được yêu chiều nhất!
Tôi vẫn còn khỏe mạnh, đáng lý ra là tôi vẫn muốn đi làm đấy nhưng khổ nỗi giờ mà tôi đi làm thì 4 đứa cháu ai trông nom, đấy là còn chưa nói cô con dâu út chắc chỉ năm sau là cũng sinh nở rồi, lúc đấy vợ chồng chúng nó lại càng cần tôi hơn nữa.
Vậy là tôi quyết định ở nhà cơm nước và trông cháu, dù cũng vất vả đấy nhưng thôi thì còn hơn là để con mang cháu đi gửi, chúng nó còn bé quá mà gửi cũng tốn kém đủ đường, tôi lại hay cả nghĩ, gửi cháu đi lúc nào cũng không yên tâm.
Buổi trưa thì thường là chỉ có mấy bà cháu cho nhau ăn uống, xong xuôi tôi lại dỗ từng đứa một đi ngủ. Chiều dậy lại tắm rửa cho chúng nó đi chơi quanh quanh nhà rồi lại về cơm nước. Nói thế chứ chuyện cơm nước cho một nhà hơn chục người ăn cũng mất khá nhiều thời gian.
Dạo gần đây tôi để ý vợ chồng thằng út thường xuyên báo cắt cơm, ban đầu tôi cũng kệ vì chắc là chúng nó có công có việc. Bình thường tôi cũng không mấy khi can thiệp vào chuyện của vợ chồng con cái. Nhưng càng ngày tần suất ăn ngoài của chúng nó càng nhiều, tôi bắt đầu phải để ý.
Nói thật lòng thì chúng nó không ăn tôi lại càng nhàn nhưng mà con dâu út sức khỏe không được tốt cho lắm, bụng dạ cũng yếu hơn người khác. Lúc nó mới về làm dâu có 38kg, người bé xíu xiu, tôi chăm mãi mới lên được 42kg, dù vẫn là gầy nhưng mà cũng có da có thịt hơn một tí.
Kể từ cái đợt mà chúng nó hay cơm hàng cháo chợ, tôi để ý con bé bắt đầu sút cân đi rồi. Ăn hàng làm sao mà đủ đầy dinh dưỡng bằng cơm nhà nấu được. Đã vậy, còn chưa nói đến chuyện tốn kém nữa chứ. Tôi chẳng bắt đứa nào phải nộp tiền nhà hết, 3 cặp chúng nó tự chia nhau ra mà đi chợ mua đồ hằng tuần, chúng nó mua gì tôi nấu nấy. Chuyện kinh tế cứ rành rọt ra thế cho nó tiền, về sau đỡ rối ren.
Ban đầu tôi cũng chỉ hơi để bụng chút xíu nhưng tôi lại mắc cái bệnh không giữ cái gì trong người, như thế nó bứt rứt lắm. Có gì thì cứ nói thẳng ra với nhau, mất lòng trước được lòng sau. Thế là tôi quyết định gọi hai đứa nó ra nói chuyện rõ ràng.
Thật ra gọi là nói chuyện rõ ràng thôi chứ tôi chỉ nhắc nhở ăn hàng ít thôi về nhà ăn cơm mẹ nấu cho nó ngon lành, sạch sẽ lại không tốn kém. Nhất là bây giờ con dâu út đang chuẩn bị mang thai, càng phải tẩm bổ cho cơ thể.
Ấy thế mà chỉ có vậy, con trai út của tôi có vẻ không đồng ý cho lắm. Nó bảo tôi can thiệp vào cuộc sống của hai vợ chồng nó quá nên đòi ra ở riêng. Tôi nghe xong mà ngỡ ngàng, không hiểu mình đã quá đáng gì với hai đứa mà để chúng nó đòi ra ở riêng như thế.
Tôi nghe xong cũng chẳng nói gì, mãi sau mới nhắn tin cho chúng nó bảo rằng tùy các con. Nói thì nói vậy nhưng tôi vẫn xót con xót cái, ra ngoài sống có đơn giản đâu. Thế nhưng lần này tôi giận quá, nhất định sẽ không thỏa hiệp với chúng nó. Lớn cả rồi, nói năng hay hành động phải biết chịu trách nhiệm dần đi!
Mạn Ngọc
Vợ chồng cãi vã, vợ làm 3 điều này khiến chồng sợ nhất Khi cãi nhau, vợ làm 3 điều này rất dễ khiến chồng sợ hãi, khó chịu. Hôn nhân của họ vì đó cũng rạn nứt đi nhiều phần. Vợ chồng có yêu thương nhau thì mới cưới nhau, mới về chung sống với nhau. Nhưng hai người dù yêu thương nhau đến mấy cũng không tránh khỏi cãi vã, mâu thuẫn. Đôi khi,...