Vợ đã giáng 1 đòn chí mạng khiến tôi không kìm được giận dữ
Tôi không chỉ dùng sức mạnh của một thằng đàn ông mà bằng tất cả sự tức giận của một người cả tin bị phản bội. Cô ấy đã rũ xuống vì đau đớn, còn tôi trơ ra và không ân hận.
Từ nhỏ tôi đã coi khinh tất cả thằng đàn ông dùng vũ lực, đặc biệt là với vợ con mình. Khi cưới vợ, tôi cũng hứa với cô ấy sẽ không bao giờ đánh vợ dù chỉ là một bạt tai. Vậy mà đêm qua, lần đầu tiên kể từ sau 3 năm cưới nhau tôi đã nghiến răng tát liên tục vào vợ mình mà chẳng một chút ân hận. Bây giờ, khi bàn tay tôi vẫn còn nóng hổi cảm giác tức giận thì tôi cũng không hề ân hận.
Tôi yêu vợ và tự hào về cô ấy. Dù khi cô ấy chải chuốt khi ra ngoài hay xuề xòa lúc ở nhà, trong mắt tôi cô ấy luôn đẹp. Người khác lấy vợ về làm việc nhà, còn tôi lấy vợ về để làm việc nhà cho vợ nhưng tôi không nề hà.
Tôi đã sống trong ảo tưởng rằng bức tranh hạnh phúc gia đình luôn đẹp và bền vững. Rằng vợ sẽ yêu tôi như tôi yêu cô ấy và chung thủy với nhau như tôi đang làm. Tôi tin vợ chồng tôi sống trong “vùng an toàn” của xã hội, bị miễn nhiễm với mâu thuẫn, ngoại tình. Nhưng ở đời đứa ngờ nghệch cả tin bao giờ cũng dễ bị lừa lọc, càng đặt nhiều niềm tin thì khi bị phản bội lại càng đau.
Ở đời đứa ngờ nghệch cả tin bao giờ cũng dễ bị lừa lọc, càng đặt nhiều niềm tin thì khi bị phản bội lại càng đau.
Tôi vốn không biết gì về mạng xã hội. Ngoài vợ con, tôi không có hứng thú với những chuyện phiếm rỗi hơi của thiên hạ. Nhưng đêm nào thấy vợ cũng ôm máy tính, ôm điện thoại rồi thỉnh thoảng cười. Tôi hỏi thì cô ấy nói đangtâm sự với đồng nghiệp về các ông chồng dở hơi hoặc đang xem video hài. Tôi không nghi ngờ bởi vì tôi tôn trọng và tin vào tình cảm vợ chồng. Tôi thậm chí còn không tự tiện xem điện thoại hay email của cô ấy. Tôi nghĩ nếu muốn ngoại tình người ta sẽ tinh vi hơn, chẳng ai ngốc đến nỗi còn lưu lại thư từ trong máy.
Chiều tôi đi làm về, nấu sẵn cơm nước cho vợ con rồi mới đi liên hoan với cơ quan. Tôi hoàn toàn có thể báo cắt cơm rồi đi thẳng từ chỗ làm đến chỗ nhậu như những người khác. Nhưng tôi lại sợ không có tôi vợ chỉ sẽ nấu và ăn qua loa. Tôi cũng biết 6 giờ chiều là lúc cô ấy bận cho con tắm rửa nên nếu không có tôi sẽ ăn cơm muộn. Vì thế mà tôi thà mang tiếng là thằng “nước mắm củ hành” còn hơn là để vợ mình bỏ bữa.
Tôi đi được nửa tiếng mọi người bảo đem chai rượu quý ở nhà tôi đến chung vui, vì thế tôi trở về nhà lấy. Mẹ con cô ấy đang ở phòng tắm cười đùa ồn ã không nghe thấy tiếng tôi về. Tôi đang vội định trở ra ngay nhưng lại đập vào tai tiếng “ting ting ting” từ máy tính và màu xanh nhấp nháy từ các tab web báo tin nhắn.
Video đang HOT
Tò mò miết tay vào màn hình điện thoại thì tôi thấy hiện ra ảnh đại diện đúng là của vợ tôi nhưng tên hiển thị lại là một cái tên khác. Linh tính không lành, máu tò mò nổi lên khiến tôi nghẹt thở, tôi run rẩy ngồi xuống với tâm trạng vừa hoang mang vừa sợ hãi. Một loạt tin nhắn đua nhau nhảy ra cùng những lời lẽ tán tỉnh buông thả và có phần thô thiển tục tĩu. Những hình hôn nhau, trái tim đỏ rực cả một góc màn hình.
Tôi thận trọng kéo lên phần chat phía trên, càng đọc càng mờ mắt. Chỉ cách đây chưa đây 7 phút là tin nhắn đi từ vợ tôi, cũng tán tỉnh và tục tĩu như thế. Nếu máy tính này không phải là của vợ tôi và nó đang ở trong nhà tôi thì cho dù có nhặt được tôi cũng không tin là vợ mình đã nhắn. Tôi lần mò vào trang cá nhân của người đàn ông kia thì thấy có ảnh vợ mình tình tứ nắm tay người đó. Tuy chỉ chụp phần lưng nhưng mái tóc và vóc dáng, lẫn chiếc váy mà cô ấy đang mặc thì không thể là ai khác.
Tôi muốn nghĩ một cái gì đó nhưng không thể nghĩ được, tôi quay cuồng choáng váng, cảm nhận được cả từng tia máu đang nổi lên da mình. Tôi đứng dậy lảo đảo vô tình quơ tay làm chai rượu rơi xuống bể tan. Vợ tôi nghe tiếng động vội lật đật từ phòng tắm chạy ra.
Thấy tôi đứng bên máy tính cô ấy biến sắc á khẩu. Chỉ thế thôi là tôi đã đủ biết điều tôi vừa đọc là sự thật… Vợ tôi sau mấy chục giây bất động liền chạy đến quỳ sụp xuống chân tôi khóc lóc van xin một cơ hội giải thích. Vì sao tôi đã yêu cô ấy như thế, chưa một phút nghĩ đến người đàn bà khác ngoài vợ, tiền bạc đều do vợ nắm giữ, chỉ biết yêu, yêu và yêu vợ vậy mà cô ấy lại cắm một cái sừng thật to thật đau lên đầu tôi? Tôi biết tôi không hoàn hảo nhưng chẳng nhẽ tình yêu tôi như vậy vẫn chưa đủ sức giữ chân vợ?
Tôi túm lấy cánh tay vợ nghiến răng và gằn lên từng tiếng. Cô ấy vốn dĩ là người ngây thơ và nhát người lạ. Cô ấy sợ khi phải ngồi gần đàn ông, từng chạy về nhà ôm tôi khóc thét vì có người theo đuổi cô ấy. Tính cách cô ấy trẻ thơ như những nét trên khuôn mặt. Vậy mà, đằng sau bộ mặt này còn những âm mưu, toan tính gì nữa?
Vợ tôi là một người phản bội, còn tôi chỉ là một thằng vũ phu đáng khinh.
Vợ đã “giáng một đòn chí mạng” khiến tôi không kìm được giận dữ. Nghĩ đến những gì cô ấy đã làm sau lưng mình, tôi buông tay tát cô ấy rất mạnh. Tôi không chỉ dùng sức mạnh của một thằng đàn ông mà bằng tất cả sự tức giận của một người cả tin bị phản bội. Cô ấy đã rũ xuống vì đau đớn. Tôi cũng không còn chút sức lực, chân giẫm lên mảnh chai vỡ mà không hay. Cứ thế chân trần lê ra khỏi nhà.
Tâm trạng bây giờ của tôi chỉ là một con số 0. Vợ tôi là một người phản bội, còn tôi chỉ là một thằng vũ phu đáng khinh. Tôi không muốn đối diện với cô ấy và không biết phải làm gì với cuộc hôn nhân này. Mong mọi người cho một lời khuyên.
Theo Afamily
"Nhà này chồng chị mua cho em, chị muốn vào thì phải xin phép em chứ"
Khi ả vừa mở cửa, tôi đang định bước vào thì ả chặn ngay lại cùng câu nói khiến tôi bàng hoàng: "Nhà này chồng chị mua cho em, chị muốn vào thì phải xin phép em chứ!".
Thật không ngờ, người chồng mà tôi tin tưởng lại mang tiền đi mau nhà cho nhân tình. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi kết hôn khi anh vẫn chưa có được lòng tin của bố mẹ tôi. Anh tuy tài giỏi, biết cách kiếm tiền nhưng thói đời là vậy, đàn ông lắm tài thường nhiều tật. Anh nổi tiếng thuộc hàng sát gái. Mặc dù biết anh đã có người yêu nhưng các cô gái trẻ trung, xinh đẹp cứ thế vây quanh anh. Bố mẹ tôi vì sợ con gái khổ nên ngăn cản, cấm đoán. Nhưng cuối cùng, anh vẫn đưa được tôi về làm vợ anh. Khi ấy, tôi đã nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc.
Hai bên gia đình đều có điều kiện nên chúng tôi sớm có nhà riêng để ở. Hai vợ chồng lại có công việc ổn định nên đời sống vật chất khá đầy đủ. Mỗi tháng cả hai đều để dư ra một khoản tiền để tiết kiệm sau này lo cho con. Nhưng do anh kiếm được nhiều tiền hơn tôi nên tôi vui vẻ đưa anh cầm hết tất cả tiền chung, chỉ giữ lại một khoản nhỏ để chi tiêu chuyện vặt.
Biết anh hào hoa nên tôi quản lý anh rất chặt, anh biết điều ấy nên hằng ngày thường xuyên báo cáo cho tôi biết anh đã làm gì, ở đâu. Tôi nhờ mấy đồng nghiệp thân quen với tôi ở công ty anh để ý anh giúp tôi thì họ đều nói anh rất gương mẫu nên tôi cũng thấy yên tâm. Cứ ngỡ anh thay đổi sau khi lấy vợ, nào ngờ...
Hôm ấy tan làm sớm nên tôi ghé vào siêu thị mua ít đồ. Đi qua gian hàng bán đồ sơ sinh, không kiềm chế được tôi liền rẽ vào xem trước mấy món đồ nhỏ, chuẩn bị cho kế hoạch sinh em bé năm tới. Bất ngờ, một giọng nói quen thuộc bay vào tai: "Em yêu, em muốn mua gì chuẩn bị cho con chúng mình nào?". Tôi lén nhìn sang quầy bên cạnh thì hình ảnh trước mắt khiến tôi rụng rời, người chồng mà tôi nhất mực tin tưởng đang tay trong tay tình tứ với một cô gái trẻ đẹp. Tôi nhìn anh với ánh mắt đầy căm hận. Kẻ giả dối kia trước đó còn nói đi tiếp đối tác và đối tác ấy là ả nhân tình trẻ đẹp đó sao. Trấn tĩnh lại, tôi chưa vội làm ầm lên mà lén theo dõi xem họ còn làm ra những chuyện động trời nào nữa sau lưng tôi.
Tôi bám theo họ tới một con phố có rất nhiều nhà mới xây ở đó. Và điều tôi lo sợ nhất đã đến, anh và ả đó ôm ấp nhau đi vào một căn nhà mới, khá to đẹp. Bao nhiêu uất hận trong tôi trỗi dậy. Tôi về nhà trong cơn lửa giận bùng lên ngùn ngụt.
Thấy anh về, tôi lao vào mắng nhiếc anh thậm tệ. Nào ngờ kẻ phản bội kia còn trơ tráo nói rằng yêu cô ả đó, rằng tôi hãy giải thoát cho anh đi, anh không còn tình cảm gì với tôi nữa. Tôi chết sững trước từng lời nói của chồng. Người đàn ông mà tôi đã tin tưởng đang ruồng bỏ tôi. Tôi vừa khóc, vừa tự tủi thân cho số phận mình. Giá như ngày đó tôi nghe lời bố mẹ thì mọi chuyện đã khác.
Nhưng dù có ly hôn, tôi cũng nhất quyết phải cho ả đó một bài học. Tôi tới nhà ả đó nói chuyện cho rõ ràng, chắc ả sẽ bất ngờ lắm khi nhìn thấy tôi. Nào ngờ, người bất ngờ lại chính là tôi đây.
"Nhà này chồng chị mua cho em, chị muốn vào thì phải xin phép em chứ!". (Ảnh minh họa)
Vừa gặp tôi, cái bộ mặt lẳng lơ, trơ trẽn ấy đã thốt lên: "Hóa ra là khách quý, em chào chị". Tôi còn đang ngỡ ngàng thì ả đã tự giởi thiệu ả là nhân tình của chồng tôi, ả được may mắn nhìn thấy tôi vì chồng tôi cho ả xem ảnh để ả biết mà tránh tôi ra. Đôi môi đỏ cong cớn, ánh mắt tự đắc nhìn tôi đầy khiêu khích khiến tôi chỉ muốn tặng ả vài cái bạt tai.
Khi ả vừa mở cửa, tôi đang định bước vào thì ả chặn ngay lại cùng câu nói khiến tôi bàng hoàng: "Nhà này chồng chị mua cho em, chị muốn vào thì phải xin phép em chứ!".
Không muốn mất thêm thời gian nói chuyện với con người trơ trẽn đó, tôi bỏ về. Tôi đã gửi đơn xin ly hôn. Tôi cảm thấy may mắn vì đã sớm thoát khỏi người chồng tệ bạc ấy. Căn nhà và tài sản chúng tôi đang có sẽ chia đôi, bao gồm cả căn nhà chồng tôi mua cho ả đó. Tôi đã định nhân nhượng nhưng ả còn không biết điều, dám coi thường tôi. Tôi tin quyết định của mình là đúng đắn.
Theo blogtamsu
Bí mật động trời của em trai chồng khiến tôi chết sững Tôi luôn băn khoăn đi tìm lý do cậu em chồng nhất quyết không chịu có người yêu. Và không ngờ, lời giải đáp của tôi lại ở trong chính chiếc sọt rác ấy. Đẹp trai, tài giỏi, có điều kiện mà cậu em chồng tôi vẫn chưa có người yêu. (Ảnh minh họa) Ngày về ra mắt nhà anh, tôi thật sự...