Vợ cũ liên tục nhắn tin nhờ chồng tôi mua trà sữa mang đến tận nhà
Tôi cũng là phụ nữ nhưng tôi không tài nào hiểu được hành động mà vợ cũ của chồng tôi làm rốt cuộc là nhằm vào mục đích gì?
Người ta có câu, có không giữ mất đừng tìm nhưng không ít người trên đời này đến khi mất đi rồi vẫn không hiểu được cái đạo lý đó. Trong số những người không hiểu chuyện đó có vợ cũ của chồng tôi.
Tôi tôn trọng quá khứ của chồng nên cũng tôn trọng vợ cũ của anh. Hơn nữa, giữa họ còn có con chung. Ngay từ khi còn nhỏ, tôi thấm thía việc có một người bố vô trách nhiệm thì con cái sẽ khổ sở thế nào. Bởi vậy mà tôi không bao giờ cấm cản chuyện anh quan tâm đến con riêng, thậm chí chủ động nhắc nhở, hỗ trợ anh nuôi nấng, chu cấp cho con.
Chồng tôi ly hôn với vợ cũ 3 năm sau mới quen biết tôi, chúng tôi cũng phải mất đến 4 năm tìm hiểu mới quyết tâm nên vợ thành chồng. Hiện tại, chúng tôi đã kết hôn được 5 năm và có một bé gái xinh xắn kháu khỉnh.
Vậy nhưng suốt 12 năm qua, vợ cũ của chồng tôi chưa bao giờ ngừng làm phiền cuộc sống của anh. Suốt 7 năm qua, chị ta cũng không ngừng làm phiền cuộc sống của tôi và anh.
Bởi vì con riêng của anh đang sống với mẹ nên việc anh thường quyên phải liên lạc với vợ cũ để nắm được tình hình học tập cũng như cuộc sống của con trai là điều không thể tránh khỏi. Thế nhưng cái gì thì vẫn nên có giới hạn của nó mà thôi, cứ quá lên thì đương nhiên sẽ không tốt chút nào.
Quả thực một phần tôi nhận rằng cũng có lỗi của tôi. Tôi không phải tuýp phụ nữ thích kiểm soát chồng, thậm chí có phần hơi buông lỏng với anh. Nhiều khi, chính anh cũng nói rằng có cảm giác như tôi hơi vô tâm với chồng.
Tất nhiên, chúng tôi đã ngồi xuống và nói chuyện, anh cũng là người sợ bị “thao túng” nên khi hiểu được vợ mình chỉ là tôn trọng quyền tự do của mình chứ không phải vô tâm vô tính với chồng thì anh lập tức bỏ mấy cái suy nghĩ quá lên kia ra khỏi đầu.
Video đang HOT
Ấy vậy nhưng giới hạn của tôi chính là vợ cũ của anh. Bởi vì tôi đủ tỉnh táo để biết cô ta thực sự có mục đích chẳng tốt đẹp gì. Mặc dù tôi không rõ cô ta thực sự muốn gì, nhưng chắc chắn tâm ý thì không tử tế gì cho cam.
Lần đầu, cô ta gọi điện cho chồng tôi vào lúc 12h đêm để nhờ chồng tôi đưa về nhà do đang say rượu. Chồng tôi từ chối, nhưng cô ta liền nói có cả con trai riêng của anh cũng đi cùng, đương nhiên lúc này anh không thể mặc kệ được con mình ngoài đường, tôi cũng không thể không gật đầu để chồng đi. Thế nhưng đến nơi thì chỉ có mình cô ta đứng ngoài đường mà ko hề thấy con trai anh đâu.
Chồng tôi đưa cô ta về nhà thì mới biết nhà không có ai, chỉ mình cô ta ở nhà còn con trai thì đã gửi bà ngoại trông cho. Chồng tôi lờ mờ hiểu được ý của cô ta nên quay thẳng lưng đi về.
Một lần khác, vợ cũ của chồng tôi nhờ anh mua cơm hộp cho con trai, tiện thể mua luôn cho cô ta một xuất. Khi mang đến nơi thì cô ta mặc nguyên chiếc váy ngủ mỏng tang xuống lấy đồ. Có lẽ không ngờ đến việc chồng tôi không muốn vợ hiểu lầm nên đưa cả vợ đi cùng luôn. Vừa nhìn thấy tôi, cô ta tái mặt, vội vàng khoác tạm chiếc áo vào để lấy đồ.
Mấy tuần gần đây, vợ cũ của chồng tôi liên tục nhờ anh mua trà sữa hộ, nếu chồng tôi từ chối, cô ta sẽ lôi ngay con trai mình ra làm bình phong. Nhiều lần nhờ vả thì cũng có vài lần anh gật đầu đồng ý. Tôi biết chuyện tuy không thoải mái nhưng mối quan hệ mẹ kế con chồng vốn dạy cảm, tôi đành mắt điếc tai ngơ.
Đỉnh điểm, đầu tuần, cô ta lại nhờ chồng tôi mua trà sữa cho, anh lần này đành đồng ý vì cô ta đã nhờ con trai video call cho bố. Trong lúc loay hoay, anh để quên điện thoại ở công ty nên không hề biết có đến cả trăm cuộc gọi nhỡ.
Cùng thời điểm anh đi mua trà sữa cho vợ cũ thì tôi gặp tai nạn giao thông. Tôi vừa đi khám và biết mình mang thai nhưng do thời gian gần đây quá nhiều việc nên sức khỏe tôi không được tốt cho lắm. Nguyên nhân tai nạn cũng là vì tôi bị chóng mặt nên va chạm với người ta.
Người dân xung quanh lấy điện thoại của tôi để gọi cho anh nhưng không được. Họ đang định đưa tôi đi cấp cứu luôn rồi liên lạc với người nhà sau.
Trong lúc mắt hoa lên, tôi thấy chồng mình chạy lại. Đáng lẽ thấy anh tôi phải vui mừng, nhưng không, tôi không tài nào có thể vui lên được. Vì phòng khám thai tôi thường đến khám cùng một con ngõ với nhà vợ cũ của anh.
Anh làm gì mà lại ở đây vào giờ này? Vì sao không nghe điện thoại của vợ mình. Tôi uất ức đẩy anh ra, mặc cho anh liên tục nhận là chồng mình. Tôi quay sang nhờ người xung quanh đưa đi viện chứ nhất quyết không đi cùng chồng.
Sau đó anh cuống cuồng chạy theo vào viện. Biết vợ con an toàn anh mới tìm cách biện minh cho mình. Thật ra tôi tin chồng, nhưng lần này tôi nhất định sẽ làm căng để chuyện không ra làm sao mà vợ cũ của anh bày ra không có cơ hội làm ảnh hưởng đến gia đình tôi!
Tân hôn con gái mặt mày bầm tím chạy về nhà, tôi tức tối đến hỏi con rể rồi cúi mặt xin lỗi
Con gái tôi nâng niu trên tay, từ nhỏ chưa bao giờ dám đánh nó dù chỉ một lần vậy mà vừa mới gả đi được một ngày đã phải chịu ấm ức như thế này đây.
Tôi và chồng đã kết hôn được 28 năm rồi, tình cảm vợ chồng rất hòa hợp. Điều đáng tiếc duy nhất là chúng tôi chỉ có một đứa con gái, vốn định sinh thêm một đứa nữa cho vui cửa vui nhà nhưng vì vấn đề thể chất nên lực bất tòng tâm.
Vì chỉ có mỗi một mụn con nên vợ chồng tôi cưng chiều con gái hết mực, nâng niu như viên ngọc quý trên tay. Từ nhỏ đến lớn con thích gì tôi cũng chiều, nói lớn tiếng một chút còn chẳng dám chứ đừng nói đến việc đánh con. Cũng may con bé chỉ hơi chảnh chọe một chút thôi chứ cái tâm tốt, học hành cũng khá.
Khi lên đại học, con bé có bạn trai. Đó là một anh chàng cao to, đẹp trai nhưng điều kiện thì không bằng nhà tôi. Sau khi ra trường, con bé dẫn bạn trai về ra mắt nhưng chồng tôi nhất quyết không đồng ý. Không phải vì chúng tôi thích giàu chê nghèo mà vì anh chàng kia là con trai trưởng, trong nhà còn nhiều anh em, vợ chồng tôi sợ con gái lấy cậu ta thì khi về làm dâu sẽ phải vất vả, lo lắng nhiều việc. Mà con gái tôi từ nhỏ đến lớn có phải làm gì đâu, sao nó cáng đáng nổi chứ.
Nhưng con gái kiên quyết lấy chàng trai đó, thậm chí còn đòi cắt đứt quan hệ với vợ chồng tôi nếu không đồng ý. Không còn cách nào khác nên cuối cùng vợ chồng tôi đành phải gật đầu. Trước khi cưới, hai vợ chồng cũng mua cho con gái và con rể một căn chung cư gần nhà tôi.
Tôi và chồng khuyên nhủ con gái hết lời mà nó vẫn kiên quyết lấy chàng trai đó nên cuối cùng chúng tôi đành phải gật đầu đồng ý. (Ảnh minh họa)
Đám cưới cả đời người chỉ có một lần, nhà tôi lại chỉ có mụn con nên vợ chồng tôi muốn tổ chức một hôn lễ thật hoành tráng. Đằng trai không khá giả nên toàn bộ chi phí đám cưới đều do vợ chồng tôi chi trả hết, ông bà thông gia chỉ có từ quê lên tham dự thôi, còn sau đó ông bà muốn tổ chức thêm lễ báo hỉ ở quê nữa thì tùy.
Ngày cưới nhìn con gái mặc váy cưới lộng lẫy, vợ chồng tôi không cầm nổi nước mắt, chỉ mong con sau này sống thật hạnh phúc bên người chồng con đã chọn. Nào mà ngờ ngay đêm tân hôn, khoảng 11 giờ tối con gái tôi bất ngờ về nhà. Con bé bị bầm tím bên gò má, vừa khóc vừa la làng đòi ly hôn.
Nhìn con gái bầm tím mặt, tôi không khỏi tức giận. Con gái tôi nâng niu trên tay, từ nhỏ chưa bao giờ dám đánh nó dù chỉ một lần vậy mà vừa mới gả đi được một ngày đã phải chịu ấm ức như thế này. Hỏi có chuyện gì thì con không chịu nói, chỉ có khóc. Sau khi bôi thuốc cho con xong xuôi, tôi để con gái ở nhà nghỉ ngơi rồi cùng ông xã tới gặp con rể để hỏi cho ra nhẽ.
Nhìn con gái mặt mày bầm tím, chạy về nhà đêm tân hôn mà tôi xót xa. (Ảnh minh họa)
Vừa vào đến nhà, tôi chỉ thẳng mặt con rể hỏi tại sao anh ta lại đánh con gái tôi. Nhưng con rể câm như hến, hồi lâu không chịu mở lời. Khi tôi túm áo anh ta định tát thì vợ chồng ông thông gia từ trong phòng ngủ bước ra. Bà thông gia nói:
- Tất cả đều là lỗi của chúng tôi, là lỗi của hai thân già này. Hoa (tên con gái tôi) không muốn chúng tôi ở đây, giờ chúng tôi lập tức rời đi đây.
- Bố mẹ không phải đi đâu hết, là do Hoa quá trớn rồi.
Con rể tôi can ngăn ông bà thông gia, sau đó mới từ từ giải thích. Hóa ra vì trễ chuyến xe cuối cùng để về quê, bận rộn cả ngày lại mệt mỏi nên con rể bảo bố mẹ nghỉ lại một đêm, sáng hôm sau hẵng về nhưng con gái tôi nhất quyết không chịu, bắt hai ông bà phải ra nhà nghỉ ngủ. Trong lúc vợ chồng cãi vã, con gái tôi không may trượt ngã rồi đập đầu vào thành ghế nên mới có vết bầm trên mặt.
Hiểu rõ ngọn ngành mọi việc, vợ chồng tôi xấu hổ chỉ ước có cái lỗ ở đó mà chui xuống luôn. Hai chúng tôi vội vàng ngăn nhà thông gia đang thu dọn hành lý, cúi người xin lỗi hai ông bà rồi vội vã lái xe về nhà. Ngay khi về đến nhà, tôi đã thẳng tay tát con gái.
Tôi tát con, tay tôi đau nhưng trong lòng tôi còn đau hơn. Giá như tôi nghiêm khắc với con hơn thì có lẽ đã không có chuyện như ngày hôm nay. Sau một hồi giải thích, phân tích, cuối cùng con gái tôi cũng biết sai, hứa hôm sau sẽ tới xin lỗi bố mẹ chồng.
Vợ cũ của chồng ốm, anh gom góp tiền bạc chạy chữa, sau đó còn đưa ra quyết định khiến tôi ngớ người Dù cưới lần hai nhưng chúng tôi sống bên nhau rất hạnh phúc. Hai vợ chồng tôi kết hôn được 5 năm và có một cậu con trai kháu khỉnh. Dù cưới lần hai nhưng chúng tôi sống bên nhau rất hạnh phúc. Trước đó, chồng đã có một đời vợ và sau ly hôn, vợ anh nuôi con gái nhỏ. Còn tôi...