Vợ cũ của chồng qua đời, tôi lặng lẽ đội khăn tang và ngồi bên linh cữu: Cuộc đời chưa bao giờ nghiệt ngã đến thế
Trong không khí tang thương, tôi ngồi thẫn thờ, nước mắt không ngừng rơi. Trước mặt tôi là linh cữu của cô ấy – người bạn thân nhất, người từng là vợ của chồng tôi.
Trên đầu tôi là chiếc khăn tang trắng, một biểu tượng vừa đau thương vừa trớ trêu của cuộc đời.
Ảnh minh họa.
Tôi và L là đôi bạn thân từ những ngày còn chập chững bước vào trường mầm non. Chúng tôi cùng lớn lên, cùng chia sẻ bao vui buồn của tuổ.i thơ. Nhưng tình bạn ấy bắt đầu rạ.n nứ.t khi một người đàn ông xuất hiện – người mà L yêu và giới thiệu cho tôi. Trớ trêu thay, tôi cũng yêu anh.
Tôi từng cố gắng kìm nén cảm xúc, nhưng trái tim yếu đuối không cho phép. Tôi không thể dừng việc thầm thương anh, người đang là bạn trai của L. Những lần đi chơi ba người, tôi đã từng mong mình là người đi bên cạnh anh, không phải cô ấy. Nhưng định mệnh không cho phép tôi vượt qua ranh giới ấy. L phát hiện ra và giữ khoảng cách. Ngày L cưới anh, tôi không dám đến dự, không thể đối diện với hình ảnh họ bước vào lễ đường.
Video đang HOT
Rồi thời gian trôi qua. L sinh con, xây dựng gia đình, còn tôi sống độc thân với nỗi đau giấu kín. Cho đến một ngày định mệnh, cuộc gọi của L kéo tôi về thực tại. Giọng cô ấy nghẹn ngào trong nước mắt: L mắc ung thư vú giai đoạn cuối.
Bảy tháng L chiến đấu với bệnh tật, tôi túc trực bên cô ấy cùng chồng cô ấy – người đàn ông tôi thầm yêu suốt bao năm. Chúng tôi đã làm tất cả, từ điều trị đến cầu mong phép màu xảy ra. Nhưng mọi cố gắng đều bất lực trước sự nghiệt ngã của số phận. Trước khi rời xa thế gian, L nói một câu khiến trái tim tôi tan nát: “Cậu hãy thay tớ chăm sóc anh ấy và bé Nhím. Chỉ có cậu mới làm được điều đó. Tớ ích kỷ, nhưng giờ tớ không còn lựa chọn nào khác…”
Tôi không dám tin vào những lời ấy, nhưng L đã chuẩn bị mọi thứ. Cô ấy l.y hô.n với chồng mình và để lại lời trăn trối khiến tôi không thể chối từ. Tôi và anh đăng ký kết hôn – một cuộc hôn nhân không lễ cưới, chỉ có trách nhiệm và nỗi đau.
Ngày tiễn đưa L về nơi an nghỉ cuối cùng, tôi tự tay chuẩn bị mọi thứ cho cô ấy – từ việc lau rửa cơ thể, đội tóc giả, đến chọn bộ quần áo đẹp nhất. Trong tiếng khóc nghẹn ngào, tôi ôm bé Nhím vào lòng, nhìn linh cữu dần khuất bóng mà trái tim như bị bóp nghẹt.
Nhưng nỗi đau này chưa phải là tất cả. Điều khiến tôi day dứt nhất là chồng tôi. Anh ấy đã ký tên vào tờ giấy hôn thú với tôi, nhưng tôi không biết đó có phải là tình yêu hay chỉ là trách nhiệm với vợ cũ và con gái. Tôi lạc lối, không biết tương lai của chúng tôi sẽ ra sao.
Cuộc đời tôi giờ đây như một vòng xoáy đầy nghiệt ngã, nơi tình yêu, trách nhiệm và đau khổ hòa quyện vào nhau. Liệu tôi có đủ sức mạnh để vượt qua, để giữ đúng lời hứa với L và tìm được chút hạnh phúc cho mình?
Chăm sóc mẹ chồng ở bệnh viện hết mực chu đáo, vô tình nghe một câu nói của bà, tôi đau lòng bỏ về ngay trong đêm
Làm con dâu thì cứ yên phận, đừng sống hết lòng hết dạ. Khi sự việc vỡ lỡ thì cũng không đến mức điêu đứng, bàng hoàng.
Tôi là vợ thứ 2 của chồng. Lúc về nhà chồng, tôi luôn cố gắng hoàn thành trách nhiệm của một người con dâu. Tôi lo cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, chợ búa đầy đủ. Chồng tôi luôn bảo hồi trước vợ cũ anh chu đáo với nhà chồng lắm, hi vọng tôi sẽ làm được như chị ấy. Tôi bị áp lực trước những câu nói đó.
Tôi còn bị bố mẹ chồng so sánh với con dâu cũ. Họ chê tôi công việc không tốt bằng. Nhưng theo tôi biết, vợ cũ vì lo phấn đấu nên bỏ bê chuyện chăm sóc gia đình, cũng bị bố mẹ chồng chì chiết dữ lắm. Rồi bố chồng chê tôi có ngoại hình không đẹp bằng con dâu cũ. Trong khi tôi là công nhân chứ có phải làm công ty nước ngoài đâu mà ăn diện?
B.ị ch.ê nhiều, lúc đầu tôi buồn, sau thì thấy vô cảm dần. Dù khó chịu, tôi vẫn đối đãi với nhà chồng hết tâm sức mình. Hằng tháng có lương, tôi còn biếu bố mẹ chồng tiề.n tiêu vặt. Con riêng của chồng về chơi, tôi mua sữa, cho tiề.n con ăn sáng. Tôi cố gắng hết sức để không bị ch.ỉ tríc.h, dù có nhiều chuyện, tôi cũng không vui vẻ, tự nguyện.
Mẹ chồng tôi bị tiểu đường và huyết áp. Tuần trước, bà không kiểm soát việc ăn uống nên đường tăng cao, phải nhập viện điều trị. Tôi xin nghỉ làm, chăm sóc bà ở viện ngày đêm. Tôi lo từ bữa ăn đến giấc ngủ cho bà. Khi bà truyền thuố.c, tôi ngồi cạnh, bóp tay cho bà. Tôi còn dìu mẹ chồng đi vệ sinh, tắm rửa cho bà.
Ảnh minh họa
Vậy mà 2 đêm trước, tôi đi dạo ở hành lang, hít chút không khí cho đỡ buồn chán, lúc vào thì vô tình nghe mẹ chồng nói: "Nhìn vậy ấy chứ không bằng một góc con dâu cũ của tôi".
Câu nói đó khiến tôi nổi nóng lên. Bao nhiêu ấm ức dồn nén như tuôn trào hết. Tôi đi thẳng vào phòng, nói luôn: "Thôi con trả chồng con lại cho mẹ. Mẹ tìm con dâu cũ về mà sống chung".
Nói rồi, tôi bỏ về nhà mẹ đẻ luôn. Mẹ chồng có gọi mấy cuộc, tôi tắt máy, không thèm nghe. Tôi đã sống hết lòng với họ rồi nhưng nhận lại chỉ là sự lạnh lùng và so sánh.
Ngày hôm sau, chồng đến tìm tôi. Thay vì hỏi han, anh lại bảo tôi đến viện làm thủ tục xuất viện cho mẹ chồng. Rồi muốn l.y hô.n hay sao thì họp gia đình, tính sau. Tôi cười chua chát. Nực cười thật. Tôi đưa luôn đơn l.y hô.n đã ký sẵn cho chồng, bảo anh ta ký. Anh ta không ký thì tôi cũng nộp đơn l.y hô.n đơn phương.
Lúc này, chồng mới nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề. Anh ta xin lỗi, năn nỉ. Tôi vẫn kiên quyết l.y hô.n. Sống với một người chồng nhu nhược và gia đình chồng chỉ biết so sánh thì tôi không cần nữa.
Thăm tôi đẻ, vợ cũ của chồng đem theo 500 triệu trả nợ mà tôi chế.t lặng, càng sốc với bí mật động trời nhà chồng giấu giếm Lấy người đàn ông đã từng trải qua một đời vợ đúng là dại dột và sai lầm. Dù biết Hưng có một đời vợ nhưng không hiểu sao tôi vẫn cứ yêu anh. Hưng lớn hơn tôi 7 tuổ.i, cư xử lịch sự, tâm lý. Theo như anh kể thì vợ cũ là một người phụ nữ chỉ biết đến tiề.n, lúc...