Vợ chồng tôi như… khách trọ vì khắc khẩu
Không hiểu sao vợ chồng tôi không thể nói chuyệnbình thường như bao cặp vợ chồng khác. Có khi cả ngày chẳng ai nói với ai câu nào, cuộc sống tẻ nhạt vô cùng.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi thuộc thế hệ 8x, chồng tôi hơn tôi 6 tuổi. Chúng tôi cưới nhau đã được 5 năm và có một đứa con trai kháu khỉnh.
Ban đầu chúng tôi cũng thực sự cảm thấy hạnh phúc nhưng rồi càng ngày chúng tôi càng cảm thấy mệt mỏi vì cuộc sống vợ chồng xảy ra những bất đồng và chúng tôi đã không tìm được tiếng nói chung.
Cuộc sống cứ thế trôi đi trong sự mệt mỏi của cả hai người. Anh thì suốt ngày chỉ mải mê làm việc đến quên cả vợ con. Đối với anh, công việc và bạn bè quan trọng hơn vợ con bởi vì anh rất ít khi quan tâm, chăm sóc vợ con mình như bao người đàn ông khác. Điều đó làm tôi cảm thấy thật sự chán nản và thất vọng.
Video đang HOT
Cuộc sống vợ chồng đã chẳng mấy mặn nồng lại thêm tôi và anh có lẽ do khắc tuổi nữa (anh tuổi Dậu, còn tôi tuổi Mèo) nên chúng tôi càng khắc khẩu hơn nữa. Hàng ngày chúng tôi không thể nói chuyện được với nhau vì cảm thấy không hợp.
Công việc của anh là kinh doanh tại gia nên tôi cũng chỉ ở nhà phụ giúp việc cho chồng. Anh là người rất nóng tính nên hễ tôi không làm điều gì vừa ý là bị anh chửi ngay mà chửi rất khó nghe nữa. Tính tôi hay tự ái nên cứ bị anh chửi là tôi lại giận không thèm nói gì, và anh cũng mặc kệ.
Chính vì thế tôi càng thất vọng hơn, nhiều lúc tôi chỉ muốn ly hôn để cả hai được giải thoát bởi có sống cùng, chúng tôi cũng chỉ như khách trọ cùng mà thôi. Đến bạn bè còn có thể hỏi han nhau nói chuyện vui vẻ được, còn chúng tôi tuy mang tiếng vợ chồng nhưng lại chẳng thể nào chia sẻ được cùng ngau những vui buồn trong cuộc sống.
Tôi xin chia sẻ thêm tính anh ấy thì cực kì nóng tính và thẳng tính còn tôi thì rất hay tự ái và hay giận (đấy là anh nói vậy), có phải vì hai tính cách trái ngược nhau lên chúng tôi mới không tìm ra được điểm chung cho mình không?
Hiện tại vợ chồng tôi vẫn đang trong tình trạng vợ chồng như khách trọ và nó đã kéo dài ba năm nay rồi. Tôi rất mong muốn được chuyên viên tư vấn cho tôi để có thể tìm ra biện pháp khắc phục tình trạng gia đình mìn, cứu vớt một gia đình đang trong giai đoạn có thể ly hôn, để con tôi không phải chịu cạnh bơ vơ khi cha mẹ đường ai lấy bước. Tôi xin chân thánh cảm ơn.
Theo VNE
Vợ tôi đi lấy chồng
Ngày mai, vợ tôi sẽ lên xe hoa về nhà chồng, làm vợ của người ta. Giờ phút ấy với vợ mà nói thật thiêng liêng và trọng đại, nhưng với tôi, đó chỉ là một ngày đau khổ và đầy nước mắt.
Yêu nhau 3 năm, cuối cùng chúng tôi cũng cưới nhau. Thêm 3 năm nữa, chúng tôi chưa thể có con và mọi chuyện trở nên phức tạp hơn nhiều. Suốt thời gian đó, tôi bị stress nặng vì nguyên nhân của chuyện này, chính là do tôi. Thời gian đầu, khi biết mình không thể sinh con, tôi đã đau khổ rất nhiều. Tôi cố gắng tự động viên mình phải tin vào bản thân, phải cố gắng kiên trì vì biết đâu, một ngày nào đó, tôi sẽ có hi vọng.
Nhưng thời gian đã 3 năm, tôi đã che đậy chuyện này với cả gia đình, bạn bè quá lâu. Và vợ tôi luôn phải chịu trận, chịu điều tiếng và mọi lời xì xào từ mọi người xung quanh. Ai cũng thắc mắc nguyên nhân vì sao, chắc lại do vợ tôi này kia. Nhiều khi muốn bảo vệ vợ mà tôi không đành lòng.
Nhưng tôi nghĩ rất nhiều, mình không thể sống ích kỉ như vậy được, phải cho cả nhà biết chuyện này, để mọi người hiểu và thông cảm cho vợ tôi. Khi tôi công khai chuyện mình vô sinh, cả nhà tôi choáng váng, ai cũng ngạc nhiên vì không thể tin nổi vào tai mình. Trước giờ, dù chưa tìm hiểu nhưng mọi người vẫn cho đó là lỗi của vợ tôi, nên cô ấy đã chịu nhiều ấm ức.
Sau thời gian đó, tôi quyết định từ bỏ cuộc hôn nhân này, từ bỏ người vợ hiền mà tôi yêu thương. Dù cô ấy đã cam chịu, hi sinh vì tôi nhưng tôi không còn cách nào khác, giữ cô ấy ở bên mình thật là ích kỉ, tôi không tài nào làm như thế nữa.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi chia tay trong nước mắt, dù vậy, cô ấy cũng phải tìm cho mình con đường riêng. Là phụ nữ, ai chẳng muốn sinh con, chẳng muốn có được người gọi mình là mẹ. Vợ tôi cũng vậy, cô ấy cần một mái ấm, một người đàn ông cho cô ấy được làm mẹ của các con. Ngày đó, cả hai chúng tôi đều khóc rất nhiều nhưng cuộc sống là vậy, dù có bao dung thế nào cũng không thể nào chấp nhận người chồng vô sinh như tôi được, nhất là khi cô ấy còn quá trẻ.
Ngày mai, cô ấy lên xe hoa về nhà chồng mà lòng tôi đau như cắt. Đã hơn 1 năm chúng tôi chia tay nhau, cô ấy cũng đã quên tôi và tìm vui bên tình mới. Nghe nói, cô ấy đã có bầu. Thật là hạnh phúc biết bao, giá như tôi cũng có cảm giác khi biết tin vợ mình có bầu. Có lẽ, cả đời này cũng không thể được.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. Còn cách nào khác đâu, chúng tôi không thuộc về nhau, cô ấy xứng đáng được hạnh phúc. Cầu chúc cho vợ tôi được vui vẻ, sống thoải mái bên người chồng mà cô ấy đã chọn cùng với những đứa con yêu...
Theo VNE
Đàn bà khôn không giữ ví chồng Đàn bà muốn quản được chồng, đừng chỉ chăm chăm vào cái ví tiền... Đàn bà muốn quản được chồng không phải là quản kinh tế, quản tiền nong, quản giờ giấc và các mối quan hệ của chồng. Những điều ấy tuyệt đối cấm kị đối với hạnh phúc gia đình, bởi người đàn ông sẽ chỉ càng cảm thấy bị kìm...