Vợ chồng cãi vã nảy lửa chỉ vì những điều vụn vặt đời thường
Như một mồi lửa quăng vào vũng dầu đang lênh láng, đám cháy lập tức bùng lên dữ dội. Chị đáp cây chổi xuống nền nhà, lồng lộn như một cơn bão…
Ảnh minh họa
Chị lùa cây chổi lau nhà vào trong gầm ghế. Tiếng tivi làm đầu chị càng thêm váng vất, chị sẵng giọng: “Vặn nhỏ đi chứ, điếc à!”. Anh im lặng giảm volume xuống cho yên chuyện. Nhưng chỉ được một lát, chị lại tiếp tục cằn nhằn. Nhìn tàn thuốc lá vung vãi trên mặt bàn, chị quạu quọ. Trông cái tướng làm biếng của anh, chị lộn cả ruột, xỉa xói vài câu cho sướng miệng.
Đang khó chịu trong người, anh dằn mạnh chiếc điều khiển xuống mặt bàn, gắt: “Suốt ngày lau với chẳng quét, không làm thì vứt đấy. Lắm nhời. Đi thì chớ, về đến nhà là không phút nào yên”.
Như một mồi lửa quăng vào vũng dầu đang lênh láng, đám cháy lập tức bùng lên dữ dội. Chị đáp cây chổi xuống nền nhà, lồng lộn như một cơn bão: “Anh nói ai lắm nhời? Anh xem từ lúc về đã phụ tôi được việc gì chưa, hay chỉ ăn rồi ngồi khểnh hạch sách”. Căn nhà chỉ yên tĩnh lại sau khi anh đập cửa bỏ đi.
Đêm, nhìn vào bóng lưng anh, chị giật mình nhận ra dạo gần đây, những trận cãi vã giữa hai vợ chồng đang ở mức báo động mà chẳng phải vì lý do gì to tát, toàn những điều vụn vặt, tủn mủn đời thường.
Ví như tuần trước, anh đi công tác, gọi điện về cho chị đúng lúc chị đang bực tức không đâu, nên khi chị hỏi: “Anh đang làm gì đấy?”, anh hồn nhiên trả lời: “Đang trong nhà vệ sinh”. Chị lập tức dài giọng: “Gọi điện cho vợ thì phải ngồi ở chỗ nào tử tế thơm tho, chứ lại trốn trong toillet, hay là đang hú hí với con nào nên phải giấu”.
Ngày thường, chị mỉa mai thế, anh chỉ cười trừ cho qua chuyện nhưng bữa nay anh vừa uống mấy chén rượu, thế là hai vợ chồng lời qua tiếng lại.
Video đang HOT
Chị phát hiện ra, mâu thuẫn của họ chủ yếu thường bởi vô tình “chạm vào ngòi nổ” của nhau khi không biết tâm trạng của đối phương đang xấu tệ. Thế nhưng, chẳng phải lúc nào vợ hoặc chồng cũng tinh ý nhận ra “một nửa kia” đang bức bối trong lòng để “tránh đạn”.
Vậy nên chị đề nghị, từ giờ, mỗi khi một trong hai người thấy “khó ở”, không muốn bị làm phiền thì sẽ gửi vào điện thoại của đối phương tin nhắn hình đám mây màu đen. Những lúc nhận được tin cảnh cáo, người còn lại có trách nhiệm thực hiện một vài động tác sơ cứu tại chỗ như “xoa dịu”, “làm mát”,…
Những ngày nhận được “biển báo nguy hiểm” cấm lại gần của vợ, tan làm về, anh sẽ hạn chế bày bừa, vợ chớm lườm là liền dọn dẹp, đổ rác, quét nhà, rửa bát… Vợ có vô cớ “quát chó chửi mèo”, đá thúng đụng niêu thì anh cũng không thèm chấp.
Đợi ngày mai chị hạ hỏa, sẽ lặng lẽ đặt một chiếc phong bì nhỏ cạnh gối của anh, bên trong là “ tấm thẻ bồi thường”: thẻ massage 5 lần miễn phí, thẻ khuyến mãi 50% việc nhà, thẻ vào cửa khi nhậu say về muộn…
Đổi lại, ngày nào đó chị nhận được tin nhắn “biển báo nguy hiểm” của anh, chị sẽ thôi cằn nhằn và ngừng ca thán những chuyện không đâu. Chị lặng lẽ nhặt đôi giày anh vứt lung tung ngoài cửa thay vì cau có, sưng sỉa mặt mày. Chị sẽ làm ngơ khi tới bữa anh chê món này quá mặn, món kia hơi nhạt.
Ai cũng có những ngày giống thời tiết “sáng nắng, chiều mưa, trưa áp thấp, tối bão khẩn cấp, nửa đêm biển động nhẹ”. Nhưng nhờ có tin nhắn “biển báo nguy hiểm”, vợ chồng chị đã tránh được những xung đột vụn vặt, không đáng có thường ngày.
Chị nghĩ, thay vì ngồi đợi hạnh phúc đến với mình thì hãy chủ động tìm cách tạo ra nó.
Đưa mẹ chồng đi viện, tôi điếng người khi biết lý do khiến bà luôn ghét mình là gì
Nghe xong những lời mẹ chồng nói, tôi run rẩy không đứng vững. Cốc nước trên tay rơi xuống lênh láng khắp nền nhà.
Tôi mới lấy chồng gần hai năm, đang ở nhà chăm con nhỏ. Chồng tôi là con cả trong gia đình nên tôi phải làm dâu, sống chung với bố mẹ chồng.
Ngày mới về ra mắt, mẹ chồng khi ấy tỏ ra rất quý mến tôi. Thế nhưng, càng ngày, không hiểu vì lý do gì, bà dần không thích tôi ra mặt. Thậm chí còn phản đối đám cưới của chúng tôi một cách rất gay gắt.
Thời điểm ấy, tôi đã mang thai nên không còn cách nào khác, cố gắng cùng người yêu thuyết phục mẹ chồng tương lai. Cuối cùng, bà đành miễn cưỡng đồng ý cho chúng tôi đến với nhau.
Biết mẹ chồng không thích mình nên ngay những ngày đầu làm dâu, tôi đã xác định tâm lý là phải cố gắng gấp đôi, gấp ba bình thường để làm vui lòng bà. Dù bầu bì, ốm nghén nhưng tôi không nề hà bất cứ việc gì trong nhà từ cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp. Thế nhưng, dường như mọi việc tôi làm đều không khiến mẹ chồng hài lòng.
Từ ngày về làm dâu, hiếm khi nào tôi nhận được câu nói dịu dàng cùng nụ nười của mẹ chồng. Bà luôn mặt nặng mày nhẹ soi mói tôi đủ điều. Tôi nấu cơm cả nhà ăn uống bình thường không ai có ý kiến gì, riêng mẹ chồng hết chê cơm nhão lại đến canh mặn. Tôi có cảm giác mẹ chồng luôn để ý, chờ tôi mắc lỗi là lao đến mắng nhiếc, sỉ vả.
Lúc con tôi mới hơn 3 tháng, bà đã bóng gió nói tôi nghỉ thế đủ rồi, nên đi làm để kiếm tiền đỡ đần cùng chồng. Trong khi tôi nghỉ thai sản có chế độ và tháng nào cũng nộp sinh hoạt phí cho bà đầy đủ.
Dù rất ấm ức với mẹ chồng nhưng tôi vẫn cố gắng nhẫn nhịn để không gây ra mâu thuẫn, xích mích lớn giữa mẹ chồng nàng dâu.
Thời gian gần đây, mẹ chồng tôi thường xuyên kêu hoa mắt, mệt mỏi kèm đau nhức khắp người nên tôi chủ động đưa bà đi khám. Đến viện, tôi lo mọi thủ tục, thanh toán tiền và dìu bà đến các phòng khám chuyên khoa theo chỉ định. Thấy tôi ân cần với mẹ chồng, nhiều người ở đó còn nói tưởng tôi đưa mẹ đẻ đi khám.
Tuy nhiên, khi có kết quả mắc một số bệnh, mẹ chồng tỏ rõ sự giận dữ và trút giận lên người tôi. Tiếng quát mắng của mẹ chồng khiến nhiều người xung quanh bất ngờ. Để không khiến bà khó chịu thêm nữa, tôi lấy lý do đi mua nước để tạm lánh mặt.
Nghĩ mẹ chồng đã qua cơn giận, tôi quay lại đưa nước cho bà thì thấy mẹ chồng đang nhắc đến mình trong câu chuyện với một người lạ.
"Ngày trước, lúc thằng con tôi dẫn nó về ra mắt, tôi đã lấy ngày tháng năm sinh để đi xem bói. Thầy phán là hai vợ chồng nó thì hợp nhau nhưng đứa con dâu này sẽ khắc nhà chồng. Biết thế nên tôi đã cố ngăn cản không cho bọn nó cưới nhau nhưng nó lấy đứa con trong bụng ra để ép vợ chồng tôi cho cưới.
Bà biết không, từ ngày nó về làm dâu, đồ vật trong nhà tôi liên tục hỏng hóc phải thay mới. Tôi trước nay cũng không hay đau ốm gì, vậy mà giờ phát hiện ra một đống bệnh. Bà thử nghĩ xem, đấy không phải là khắc nhà chồng thì là gì. Giờ tôi chỉ mong tìm được cách nào khiến vợ chồng nó ly hôn, để nó bớt gây họa cho nhà tôi thêm nữa"
Nghe xong những lời mẹ chồng nói, tôi run rẩy không đứng vững. Cốc nước trên tay rơi xuống lênh láng khắp nền nhà.
Tôi ngồi thụp xuống đất, nước mắt uất ức cứ thế tuôn trào. Hóa ra hai năm qua, vì nghe lời thầy bói nên mẹ chồng luôn có ác cảm với tôi. Bà phủ nhận mọi việc tôi làm dù đó là nỗ lực vun vén cho gia đình.
Bà đổ mọi trách nhiệm lên đầu tôi với tất cả mọi điều xấu xảy đến với gia đình. Bà coi tôi là "sao chổi" mà mặc sức đay nghiến, mắng nhiếc tôi đủ điều. Bà ghét tôi, ghét luôn cả cháu nội của bà.
Mấy ngày nay, tôi vẫn cố giữ thái độ bình thường với mẹ chồng nhưng những lời bà nói vẫn luôn ám ảnh trong đầu tôi. Giờ tôi phải làm thế nào để thay đổi suy nghĩ của mẹ chồng? Nếu bà vẫn tin vào bói toán và ghét bỏ tôi, tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân mệt mỏi với gia đình nhà chồng này hay không?
Chồng đi làm ăn ở xa một tuần, vợ ở nhà choáng váng khi biết sự thật Chồng nói đi xúc tiến làm ăn ở xa, nhưng thực ra là đi hú hí với bồ trẻ. Chồng tôi đã nói dối đi xúc tiến làm ăn để thoải mái đi chơi với bồ, phản bội vợ con (Ảnh minh họa) Tôi năm nay 36 tuổi, kết hôn được 10 năm. Chúng tôi vừa tổ chức kỷ niệm 10 năm ngày...