Vợ chối tội khi ngoại tình, chồng bắt xem camera ‘hành lạc’
Tôi biết mình làm vậy là quá quắt nhưng chỉ có thế mới khiến cô ấy im miệng mà thừa nhận sự thật.
Thời yêu rồi cưới, ai cũng bảo tôi khéo chọn, vợ có trình độ mà lại xinh đẹp nõn nà. Tôi cũng nghĩ mình có phước. Mà cô ấy lại ngoan hiền. Tôi thật sự đã mơ về một ngôi nhà hạnh phúc, hai vợ chồng kinh tế vững vàng, có nhà, có xe, chỉ cần thêm mấy nhóc con nữa là viên mãn.
Nhưng trớ trêu là cưới nhau một năm, hai năm, rồi tới giờ là hơn ba năm, vợ tôi vẫn không mang bầu. Sáu tháng đầu thì bọn tôi kế hoạch để tận hưởng cảm giác vợ chồng son, nhưng sau đó thì “thả cửa” suốt mà vợ tôi vẫn không đậu thai. Hơn 1 năm sau, chúng tôi cùng đi khám xét nhiều viện công tư đủ cả nhưng vẫn không tìm ra căn nguyên. Vợ chồng tôi cũng sốt ruột nhưng được cái hai bên gia đình cũng không hỏi han quá nhiều, sợ gây tâm lý không tốt. Nhưng tôi biết vợ tôi cũng buồn nhiều.
Cô ấy dần dần thay đổi, lao vào công việc hoặc đi chơi với bạn bè, khi về nhà thì hay cáu bẳn. Lúc vợ chồng ân ái thì miễn cưỡng. Có khi, xong việc, cô ấy lại khóc ròng. Tôi cũng thấy rất khổ tâm nhưng không biết làm thế nào. Một năm trở lại đây, tôi lại phải đi công tác thường xuyên nên tình cảm hai vợ chồng cứ xa cách. Tuy vậy, tôi không bao giờ nghĩ tới chuyện cô ấy thay lòng đổi dạ. Tôi cũng bị đè nặng áp lực phải có con nhưng chưa từng nghĩ hai vợ chồng sẽ bỏ nhau vì vô sinh cả.
Nghe hàng xóm vài người nói, những lúc tôi vắng nhà, vợ tôi hay về muộn lắm. Thi thoảng vợ tôi kéo bạn bè tới tụ tập, lần thì đông cả nam lẫn nữ, nhưng đôi lần chỉ có một người bạn trai tới nhà thôi. Tôi cũng muốn vợ chơi với bạn cho thoải mái đầu óc nên cũng không thấy bực bội gì. Đem chuyện ra hỏi han vợ thì cô ấy bảo gọi bạn bè tới chơi cho vui hoặc bữa nào đi chơi về muộn thì nhờ người đưa về. Tôi nghe cũng phải nên chẳng xét nét gì nhiều.
Nhưng đi công tác thì thôi, cứ về tới nhà là hàng xóm lại rủ rỉ. Tôi nghe nhiều nên cũng sinh nghi. Còn chưa biết nên xử trí ra sao trước những thông tin không hay về vợ thì chợt nhớ tới một bảo bối. Cái camera tôi được một người bạn thân, anh này chuyên kinh doanh thiết bị chống trộm, tặng và lắp cho trong một lần tới chơi và nhậu nhân lúc hai bà vợ đi vắng. Từ lúc lắp tới giờ, tôi cũng chẳng để ý vì không có nhu cầu mà nhậu xong rồi quên luôn.
Bật camera lên xem, tôi hồi hộp còn hơn người đi ăn vụng. Quả nhiên hàng xóm nói không sai, mấy người bạn tới nhà tôi chơi khá quậy, ăn lẩu, uống bia tưng bừng. Nhưng thế cũng chả sao, tôi thấy vợ tôi vui, cô ấy cười suốt, những nụ cười hiếm hoi mà tôi thấy nếu chỉ có hai vợ chồng. Nhưng tôi như bị ai đấm vào hai mắt khi giữa những cảnh sôi động lúc tụ tập hoặc lạnh tanh lúc nhà khóa cửa đi vắng là cảnh vợ tôi âu yếm một gã đàn ông. Ngay chính trong phòng khách nhà tôi mọi người ạ. Họ ôm hôn nhau đắm đuối… Tôi không đủ bình tĩnh để xem hết đoạn ghi hình.
Nói với vợ về những nghi ngờ, vợ toàn gạt phắt đi. Còn bảo tôi đàn ông mà không có chính kiến, tai chỉ để nghe miệng lưỡi thiên hạ rồi nghi ngờ vớ vẩn… Càng nói thì vợ tôi càng “mồm loa mép giải”, nói tôi vừa kém (bất lực trong chuyện có con) lại còn vừa u mê, tin người ngoài mà không tin vợ, trong khi hơn 3 năm qua cô ấy phải chịu bao nhiêu áp lực vì tôi, v.v.
Video đang HOT
Vì quá điên tiết nên tôi không nói nữa, lôi ngay người vợ hư hỏng lên phòng và bật camera bắt vợ xem. Khi mặt vợ biến sắc và miệng ú ớ cũng là lúc tôi cho cô ấy một cái tát trời giáng rồi bỏ đi. Cuộc sống của tôi cực căng thẳng vì không thể chối cãi hành động của mình nhưng cô ấy tiếp tục “giãy giụa” rằng tôi là loại chẳng ra gì, còn lắp cả camera để theo dõi vợ. Cô ấy nằng nặc đòi ly hôn.
Về chuyện chiếc camera, tôi cũng không buồn giải thích vì chính tôi còn quên không nhớ thì làm sao mà cô ấy biết. Một tay thợ chuyên nghiệp lắp camera giấu kín, nếu không lục lọi tìm kiếm thì khó mà phát hiện ra nên hàng ngày chúng tôi đều không thấy. Nếu không vì chuyện này thì ắt tôi sẽ quên luôn. Vấn đề bây giờ ở chỗ là tôi không muốn ly hôn. Tôi muốn cho vợ một cơ hội nhưng cô ấy dường như không hiểu được điều đó.
Tôi đã làm sai chỗ nào ư? Giờ tôi nên chấp nhận ly hôn hay quay ra thuyết phục vợ?
Theo VNE
Trò chơi tình ái đã khiến em phải nhảy cầu tự vẫn
Cô ấy nhảy cầu và không để lại một lời nhắn. Tôi đọc tin cô trên báo, bàng hoàng. Tôi im lặng thu mình trong phòng, suy nghĩ rất nhiều. Tôi hiểu vì sao cô chết.
Đêm nào tôi cũng gặp ác mộng. Thường thì tôi cố gắng sẽ không uống chất kích thích để có thể ngủ một giấc thật sâu. Nhưng bây giờ thì vô hiệu. Tôi đã thức nhiều đêm hoặc vật vã trong những giấc ngủ chập chờn và ác mộng lại kéo về.
Các anh chị có lẽ sẽ không thể tin được rằng, con người ta có thể bạc trắng mái đầu chỉ sau một đêm suy nghĩ. Nhưng đó chính là tôi của ngày hôm nay. Chưa bước vào tuổi bốn mươi, nhưng tôi đã không còn giữ được sự mạnh mẽ của tuổi thanh xuân nữa. Tất cả tàn phai nhanh chóng. Dù trước đây tôi từng là một trong những người có ngoại hình đẹp nhất nhì showbiz.
Tôi sinh ra trong một gia đình giàu có. Lúc tôi còn nhỏ, ba tôi là một trong những chủ đại lý lạc xoong (thu mua vật liệu và sửa chữa xe máy) lớn nhất nhì miền Đông. Má tôi kể, tuần nào bà cũng đi mua vàng. Mua rồi phải đem vào trong một ngôi chùa gần nhà, nhờ sư thầy cất dùm, vì sợ lỡ mà có cướp thì còn có đồ mà sống. Nhưng sau đó, má tôi nghĩ cách làm một bức tường giả sau chiếc tủ thờ, rồi mỗi lần mua được một mớ vàng, ba tôi lại khui viên gạch ra rồi để vào trong chiếc rương bằng thép ở phía bên trong. Cứ như vậy, nhà tôi có vài ngàn lượng vàng mà không ai biết.
Thời tôi còn nhỏ, cả xã hội còn vất vả, người ta ít bung ra cái sự xa hoa. Ba mẹ tôi cũng tỏ ra tùng tiệm, nhưng ba tôi là một trong số ít những người đi du lịch nước ngoài đầu những năm 90 của thế kỷ trước. Mỗi lần ông đi về, ông đều tìm cách mở mang công chuyện làm ăn theo hướng tích cực. Có thể nói, tôi không phải lo lắng bất cứ điều gì cho tương lai của mình. Tôi chỉ cần tiếp quản cơ ngơi ba mẹ để lại là xong...
Năm 14 tuổi, tôi đã trở thành một thanh niên cao 1,7m, ngoại hình thể thao vì tôi chơi cầu lông và có khiếu cầm ca. Tôi không thích hát nhạc thiếu nhi, nên thường không được nhà trường sủng ái, nhưng các cuộc thi ở quận hay các đơn vi xung quanh nhà thì tôi rất được ưa chuộng. Tôi đi hát và kiếm rất nhiều giải cho các đơn vị. Và được đưa vào danh sách những thiếu niên ưu tú. Năm nào ba mẹ tôi cũng lên quận lãnh bằng khen, giấy khen cho tôi. Ba mẹ rất tự hào. Ba tôi nói, dẫu mai mốt có thích ca hát, thì cũng nên coi đó như là cái nghề tay trái cho vui, chứ không nên dấn sâu vào, vì nghề này bạc bẽo. Rồi ba kể cho tôi "nghe ngày xưa ba vì mê một cô đào hát cải lương mà suýt nữa phải bán nhà.
Ngày đó, ba tôi có thói quen đi nghe hát vào dịp cuối tuần. Thời mà Lệ Thủy - Minh Vương vẫn lẫy lừng, thì những cô đào như người tình của ba tôi chỉ đóng vai nô tì hay cung nữ. Nhưng rõ ràng cô này ca rất hay. Quen với ba tôi, dù biết ba có vợ, nhưng cô không hờn giận. Cô nói với ba tôi, muốn nhờ ba làm thân với các ông bầu, xếp đặt cho cô diễn chính trong một vài vở tuồng. Để có cái cho nhà báo đến coi, rồi lăng xê tên tuổi. Cuộc chơi của ba tôi, tưởng vui, mà cũng hết bạc tỉ. Nói chung, nêu tính thời giá như bây giờ, vàng quy ra nhà, thì số vàng mà ba tôi chi cho công cuộc lăng xê người tình có thể mua được một căn phố chính ngay ở trung tâm quận 1. Nhưng đến khi nổi tiếng, thành danh, thì ba tôi đã bị cô đào này hắt hủi, đá ra khỏi cuộc đời. Vì lúc đó cô ấy cần tiến thân bằng con đường... quan chức.
Cô ta tìm cách ngoi lên để trở thành nghệ sỹ của nhân dân, rồi ứng cử vào những vị trí của các đoàn thể xã hội. Ba tôi không ngờ má tôi biết chuyện. Ngày ông thất tình với đào hát, ngồi ôm quán rượu khóc như con nít thiếu sữa mẹ, thì mẹ tôi lặng lẽ qua chở ba về. Rồi bà chăm cho ông tỉnh rượu. Bà cười, thôi nhá ông, bấy nhiêu đó là đủ cho thói trăng hoa...
Ba tôi kể câu chuyện đó, mục đích để tôi hiểu, giới nghệ sỹ nhiều người chẳng ra gì, nên đừng dính dáng vô...
Tôi đi học xong cấp ba, tính thi vô vào trường ngoại thương, mà học khó quá, nên rẽ ngang. Tôi về nhà làm phụ ba mẹ, thi thoảng đi hát cho vui, nhưng không ngờ lại được một bà chị mê, tìm đường cho tôi nổi tiếng. Như đã nói, tôi không thiếu tiền, tất cả mọi điều tôi làm là để tìm vui mà thôi. Nhưng không ngờ cuộc đời đẩy đưa đến vậy. Bà chị này cũng nổi tiếng, từng được gọi là một trong những ngôi saohoành tráng nhất của sân khấu ca nhạc những năm 90. Chị thích tôi sau khi đi làm giám khảo một cuộc thi cấp quận. Rồi chị tìm tôi, nói muốn tôi thu âm chung, và lăng xê thành ngôi sao. Chị ấy chỉ có một điều kiện, muốn tôi thành người tình. Chuyện đàn ông với đàn bà, thường đàn bà thiệt thân chứ tôi đâu mất gì. Huống hồ lại cặp bồ với một trong những ngôi sao lớn. Tôi đồng ý mà không suy nghĩ.
Khoảng một năm sau đó toàn là những ngày vui. Phải nói thật là đến giờ tình yêu ấy với tôi cũng rất sâu đậm. Nhưng khi có tiếng tăm, đúng là người ta khó giữ được sự bình tĩnh. Một năm bên nhau, chúng tôi đã quá quen với thói xấu của nhau. Một trong những thói xấu của chị ấy là khi uống rượu vào hay ngủ với bất cứ người đàn ông nào mà mình thích lang chạ. Chị ấy từng nói, tôi không được ghen tuông, vì trước khi có tôi chị ấy đã sống và yêu như vậy. Chị từng tuyên bố, quá nửa nhạc công của thành phố này đã qua tay chị. Và đàn ông Việt Nam đúng là khoản tình dục kém xa trai Tây.
Và chị thích những người đàn ông da đen, lực lưỡng và dẻo dai. Mỗi khi chị qua quán bar ở khách san 5 sao đó uống rượu, là tôi biết chị đã đặt phòng để ngủ với một ai đó. Tôi thường vờ như không biết. Vì nói tóm lại, chúng tôi đã thỏa thuận ngay từ đầu, dù về sau này tình cảm tôi dành cho chị nhiều dần lên và đổi màu sang tình yêu. Nhưng với chị thì điều đó là không thể. Tôi ghen tuông và làm ầm ĩ lên. Vì khi đó tôi đã có chút tiếng tăm và tôi sĩ diện.
Ba tôi biết hết câu chuyện đó, ông khuyên tôi nên chấm dứt đi. Bởi vì với phụ nữ, nhu cầu chỉ có đi lên chứ không bao giờ đi xuống. Mối quan hệ của hai người như vậy cũng là đủ, kẻ có tình, người được tiếng. Ba tôi vốn là người thực dụng, biết trước nhìn sau, nên dù tôi không dễ chấp nhận lời ông ngay, nhưng tôi hiểu là ông đã đúng.
Chỉ có điều, không nhanh gọn như mối tình bạc tỷ của ba, tôi nhận ra sự cay cú ở trong lòng. Tôi nhận ra đàn bà tham vọng và xảo quyệt. Và từ đó, dường như tôi không yêu ai nữa. Tất cả chỉ là những mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau. Tôi không cần tiền, tôi chỉ cần những cô bồ lấp lánh đi chơi, như một món trang sức. Chán nhau thì đường ai nấy đi. Không gắn bó, không ràng buộc. Trong suốt hơn 10 năm sau đó, tôi đã làm ba mẹ tôi chóng mặt vì mức độ thay đổi người yêu. Mẹ tôi rầu lòng vì con trai, nhưng càng về sau công việc làm ăn ngày càng đi xuống, nên mẹ tôi loay hoay tìm đường để cứu vãn cơ nghiệp. Và một trong những điều khiến mẹ tôi không giận dữ là tôi không phá gia chi tử, thậm chí tôi còn mang tiền về cho mẹ giữ hàng tháng. Mẹ nghe lời ba tôi, chắt lưỡi, đàn ông đẹp trai lại có tài, sao tránh khỏi lưới giăng của đàn bà...
Cho đến cách đây hai năm, tôi gặp và tìm cách chinh phục Ngà. Một cô gái trẻ đẹp và đang có ước vọng để trở thành một ngôi sao. Tôi bắt đầu làm hành trình ngược lại, như khi xưa tôi bắt đầu với nữ ngôi sao, tôi sẽ bỏ tiền cho cô trở thành nổi tiếng; và chỉ cần cô làm người tình của tôi. Nhưng mọi thứ không như tôi dự đoán, cô gái từ chối những điều đó. Vốn tính là một người chưa từng chiến bại, tôi lập ra một cuộc chinh phục bài bản. Quả thực, sau sáu tháng dùng mọi mưu kế, cô ấy đã nhận lời yêu tôi.
Khỏi phải nói là tôi vui như thế nào, đơn giản là vì tôi đã tốn quá nhiều công sức. Cô ấy rất hạnh phúc vì có được một tình yêu trong sáng, mà không hề biết rằng, mọi ngả đường đã có lưới giăng ra. Tôi lên kế hoạch cho cô ấy thành người nổi tiếng bằng cách làm album, tổ chức họp báo và tham gia các chương trình lớn. Tất cả những điều đó, nếu muốn, thì cần phải có tiền. Tôi dùng tiền và tiếng của mình để giúp cô ấy, nhưng tìm cách ràng buộc bằng việc bắt cô ấy viết giấy ghi nợ. Tôi nói rằng, đó là cách để tạo dựng hình ảnh, một ca sỹ trẻ sẵn sàng đi mượn tiền để đầu tư cho sự nghiệp. Như vậy báo chí mới có cái để giật tít, dư luận mới quan tâm... Cô ấy tin lời tôi.
Mọi chuyện diễn ra khá êm đẹp cho tới trước ngày tổ chức họp báo giới thiệu album khoảng nửa tháng. Bữa đó tôi uống bia say, gọi cô ấy đi bar chơi. Và rồi tôi đã tìm cách để cưỡng hiếp cô ấy. Trong cuộc giằng co, vì say, tôi đã nói tất cả mọi thủ đoạn của mình và dọa, nếu cô ấy mà từ bỏ, tôi sẽ phanh phui mọi chuyện lên báo, không những cô không còn đường sống mà gia đình cũng sẽ bị hủy hoại thanh danh.
Tôi không thể ngờ rằng, những lời dọa dẫm trong cơn say của tôi khiến Ngà phải từ bỏ cuộc sống. Cô ấy nhảy cầu và không để lại một lời nhắn. Tôi đọc tin cô trên báo, bàng hoàng. Tôi im lặng thu mình trong phòng, suy nghĩ rất nhiều. Tôi hiểu vì sao cô chết. Tôi thấy sợ hãi và không nghĩ rằng trò chơi tình ái có ngày lại có thể cướp mất một mạng người. Ba tôi và tôi đều bị phụ nữ lừa nhiều lần, và tôi nghĩ rằng, người ta có thể hận nhau chứ không thể chết vì nhau. Nhưng mọi chuyện đã diễn ra quá nhanh. Tôi đã gián tiếp giết chết một cô gái quá mức trong sáng.
Từ đó tôi rơi vào một cơn mất ngủ dài. Và sau một đêm đầu tôi bạc trắng. Tôi đi nhuộm tóc liên tục. Và tôi không tập trung làm được việc gì. Cảm giác hoảng loạn ập đến và những cơn ác mộng cứ luôn làm tôi thấy như mình bị ai đó bóp cổ kéo đi. Tôi không biết phải làm sao, cho qua những, ngày kinh khủng này...
Theo VNE
Chồng kém sex, vợ công khai cặp tình cùng trai trẻ Vợ công khai ngoại tình với trai trẻ vì chê chồng kém sex . Vợ công khai ngoại tình vì chồng "yêu đương" kém "Phải đấy, tôi ngoại tình, thì sao? Nếu anh là một thằng đàn ông đích thực thì tôi cũng chẳng đến nỗi mất tiền bao giai trẻ "phục vụ". Vì anh mà tôi mới phải khổ sở thế này,...