Vỡ cả mật vì tội ‘háo sắc’
Chẳng lẽ đàn bà đẹp, bao nhiêu tinh hoa phát tiết hết ra ngoài, còn cái lõi bên trong thì cùi ghẻ và cóc lở, nham nhở như thế này sao?
Bỏ thì thương vương thì tội, tôi không biết nên làm thế nào mới đúng.
Nhưng quả thật chỉ vì tội “yêu bằng mắt” mà giờ đây tôi đang phải gánh chịu hậu quả. Là đàn ông nên ai chẳng muốn kiếm được người yêu xinh đẹp. Nhìn bạn bè ngưỡng mộ trầm trồ khi có người yêu xinh, ai mà chẳng thích.
Nhưng sau những ánh mắt thán phục, tôi lại phải gánh chịu hậu quả nặng nề bởi việc chọn người yêu xinh đẹp như búp bê. Người yêu tôi ngoài cái vẻ bề ngoài thì mọi thứ bên trong đều rỗng tuếch. Chẳng lẽ đàn bà đẹp, bao nhiêu tinh hoa phát tiết hết ra ngoài, còn cái lõi bên trong thì cùi ghẻ và cóc lở, nham nhở như thế này sao?
Tôi đang loay hoay không muốn cuốn vào cái ngưỡng hôn nhân. Bởi tôi biết rằng lấy cô ấy về chẳng khác gì rước một con búp bê đẹp về để ngắm chứ chẳng nhờ vả được việc gì. Tôi đã nghĩ đến chuyện hủy hôn, nhưng lại thương đứa con trong bụng cô ấy.
Tôi cũng chẳng biết nên trách ai bây giờ nữa vì trời run rủi thế nào để tôi gặp vợ tôi và bạn của vợ cùng một lúc. Tôi đã từng thấy rung động trước cô bạn gái của vợ tôi bởi vẻ xinh xắn và khéo tay rồi. Thế nhưng khi nhìn thấy vợ tôi thì mọi nơ ron thần kinh của tôi như ngưng lại. Ánh mặt tôi quay 180o, săn tìm hình bóng thon gọn, ngực căng đầy và nụ cười quyến rũ của vợ tôi. Tôi bỏ lơ cô bạn gái của vợ.
Vợ tôi đẹp. Một vẻ đẹp mà nhìn vào là đàn ông phải si mê. Cô ấy sở hữu một làn da trắng hồng, đôi môi lúc nào cũng căng mọng. Hơn nữa cô ấy cũng biết cách ăn mặc hơn nên tôn dáng, tôn nét đẹp lên nhiều. Quả thực, tôi như bị điện giật và hút hồn hoàn toàn ngay từ hôm đầu tiên gặp vợ tôi.
Tôi quay sang tán tỉnh vợ tôi và công khai chuyện tình cảm của mình trước ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị của lũ bạn, cũng như sự trách móc không thốt nên lời của cô bạn gái nàng.
Video đang HOT
Vỡ mật vì tội “ háo sắc”
Một thời gian sau, chúng tôi dọn về cùng một nhà để sống. Lúc này tôi mới nhận ra đằng sau vẻ đẹp mơn mởn và hút hồn của cô ấy là cả một thế giới mà tới giờ tôi phải mở to mắt. Cô ấy không biết nấu nướng đã đành, cả ngày cũng không động đến việc gì. Làm gì cô ấy cũng sợ bẩn, sợ mệt.
Dù đang trong giai đoạn yêu nhau, nhưng tôi đã bao lần phải nuốt cái cảm giác chán nản. Tôi cũng không muốn mình trở thành người đàn ông lắm lời, kì kèo. Vậy là tưởng có người yêu về ở cùng, tôi sẽ được chăm chút cửa nhà, được người yêu chăm sóc ai dè, tôi gánh thêm cục nợ là cô ấy.
Vợ sắp cưới của tôi học kém, bị lưu ban một năm. Nhưng vì yêu nên tôi bao biện “đàn bà không cần thông minh quá”. Tôi chỉ cảm thấy hãnh diện mỗi khi dẫn bạn gái đi đâu cùng là đám bạn phải trầm trồ khen tôi yêu được cô quá xinh xắn. Với tôi thế là đủ.
Kéo dài cuộc sống chung với nhau được một thời gian nữa thì tôi bắt đầu hối hận thực sự. Vẻ đẹp của cô ấy cũng không thể nào cứu nổi những gì mà cô ấy thể hiện ra với tôi. Vợ tôi không biết làm ăn gì đã đành, ăn nói cũng vô duyên. Câu nên nói thì không nói, toàn nói câu không khiến người khác mất lòng. Tiền bạc cô ấy xài không tiếc bởi vì cô ấy quen với việc được trưng diện, được điểm tô son phấn rồi. Tôi gồng mình lên để vừa làm việc nhà, vừa kiếm tiền chiều cô bạn gái xinh đẹp.
Cái mà tôi mong đợi là cô ấy thay đổi đi ít nhiều. Nhưng càng chờ đợi thì tôi càng thất vọng. Tôi cũng đã phải đấu tranh rất nhiều với việc tiếp tục chung sống với một người phụ nữ như vợ tôi. Bởi nếu tiếp tục sống chung như thế này thì tôi cảm thấy đang phí phạm sức trai trẻ của mình. Vừa mới định kiếm cớ để nói lời chia tay, thì vợ tôi thông báo là đã dính bầu.
Vợ tôi lười nhác, không chịu động tay vào việc gì. Tôi phải gánh thêm bao việc nhà dù có vợ sắp cưới về sống cùng (Ảnh minh họa)
Tôi không thể nào trốn tránh trách nhiệm nên đề nghị cô ấy cưới luôn rồi học tiếp. Bởi vợ tôi đã bị lưu ban một năm do suốt ngày bỏ học.
Thế nhưng từ ngày mang bầu là vợ tôi bắt đầu kêu như vạc. Tôi bị biến thành thằng ở từ khi đấy. Đi làm mệt mỏi thì chớ, về đến nhà là nhìn thấy cảnh nhà ngập ngụa, vợ thì nằm trên giường vừa chơi game vừa sai bảo làm việc nhà, tôi phát điên lên.
Tôi vẫn biết là phải nhẫn nhịn để cho yên cửa yên nhà. Thế nhưng chưa có con mà cả hai chúng tôi thấy việc phục vụ nhau đã khó khăn đến thế rồi thì liệu sau khi có con, ai là người sẽ chăm sóc con tôi. Hay mọi gánh nặng từ kiếm tiền, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc vợ con sẽ một tay tôi đảm nhiệm.
Tôi ao ước giá như mình được tự do.
Tôi thèm được tự do!
Theo Afamily
Đàn bà ngạo mạn
Đàn bà đẹp, giỏi, độc lập thì đáng yêu nhưng đàn bà đẹp, giỏi, độc lập và ngạo mạn mãi không hiểu nổi niềm hạnh phúc giản dị yêu và được yêu.
Ảnh minh họa
Chị 35 tuổi, một con, đã ly dị chồng. Chị giỏi kiếm tiền, chăm làm đẹp nên cuộc sống lúc nào cũng sang chảnh, khiến người ngoài nhìn vào hoa cả mắt. Trang cá nhân của chị ngập tràn ảnh "check in" ở spa làm đẹp, khu resort cao cấp hay nhà hàng sang trọng. Ngoài hình tự sướng hay những bức ảnh chụp món đồ hàng hiệu, căn hộ đắt tiền vừa tậu được, chị còn thích chia sẻ các link bài báo nội dung ca ngợi cuộc sống bà mẹ đơn thân độc lập, kêu gọi chị em bỏ những ông chồng vừa tồi vừa kém cỏi.
Trong mắt chị hình như ai cũng kém cỏi. Chị ly hôn cũng chỉ vì nghĩ chồng không xứng đáng với mình. Trời phú cho chị sự tháo vát, hoạt ngôn và máu làm giàu nên từ lúc hai vợ chồng hùn được vốn mở một cửa hàng ăn, chị kiếm được bội tiền. Về sau chị bỏ hẳn công việc văn phòng để quản lý các cửa hàng ăn và shop thời trang mở thêm. Có đồng ra đồng vào, chị lại lao theo những thương vụ buôn bán bất động sản màu mỡ. Công việc tuy không phải lúc nào cũng thuận lợi nhưng thu nhập của chị gấp rất nhiều lần đồng lương công chức của chồng.
Từ lúc làm trụ cột kinh tế gia đình, chị coi thường chồng ra mặt. Bạn bè vẫn ghen tị với chị vì có một người chồng tâm lý, chung thủy nhưng chị lại không bằng lòng với hiện tại. Chị quên hết nghĩa tình bao nhiêu năm vun đắp, quên nỗ lực của anh từ một "công tử bột" được gia đình chăm chút đã tự học nấu ăn để trở thành người đàn ông đảm đang trước khi cưới chị, quên anh từng đứng ra bảo vệ mình trước những lời thị phi đồn chị cặp kè với đại gia bất động sản để có chỗ đứng trong giới kinh doanh, quên bàn tay anh đã dịu dàng lau đi những giọt nước mắt lăn trên má chị thời sinh viên chị lần đầu trọ học nhớ nhà, đã mỗi đêm đấm lưng bóp vai cho chị để xoa dịu hết những mệt mỏi sau một ngày chạy đua cùng các thương vụ làm ăn. Anh luôn khuyên chị nghỉ ngơi, đừng quá tham kiếm tiền, bị đồng tiền làm cho mụ mị, chị mắng anh đần độn không có chí tiến thủ.
Sau khoảng thời gian ngột ngạt bị vợ coi khinh ra mặt và đem so sánh với đủ người, anh ký vào đơn ly hôn. Chị thấy bỏ được chồng như thoát được nợ dù anh chưa từng đánh đập, gây khó dễ hay ngửa tay xin tiền chị.
Sau vài năm sống đơn thân, nuôi cậu con trai 6 tuổi, chị lại khao khát sở hữu một người đàn ông của riêng mình. Lần này rút kinh nghiệm, chị nhất định nhắm tới các đối tượng quyền thế, giỏi kiếm tiền cho cùng đẳng cấp. Tiếc thay đàn ông như vậy lập gia đình hết rồi. Nhưng người hiếu thắng như chị đâu chịu bỏ cuộc, chị gây sức ép yêu cầu người tình của mình phải bỏ vợ để rước chị về dinh.
Đó là người đàn ông trung niên phong độ, giàu có mà chị hẹn hò bí mật gần nửa năm. Chị thấy anh ta hoàn toàn xứng đáng với mình cả về địa vị, tài năng, điều kiện tài chính và ngoại hình. Chị coi thường và căm ghét vợ anh ta, người mẹ ba con vừa già vừa mập ú, lại chỉ biết quanh quẩn ở nhà mua sắm, làm nội trợ. Chị tự tin rằng người tình sẵn sàng bỏ vợ để rước mình về làm đương kim phu nhân.
Oái oăm thay, sau thời gian dài nịnh nọt, dối tá, tìm mọi cách hoãn binh, thấy chị làm ầm mọi chuyện lên quá ghê gớm, người đàn ông lý tưởng mới đến bên chị thẽ thọt "anh không thể rũ bỏ vợ hiền con ngoan để cưới kẻ hung hăng, kiêu ngạo như em".
Theo Dân Trí
Số phận hẩm hiu của một người đàn bà đẹp Một ngày, cô đi hát cùng anh em ở cơ quan, anh tìm đến đánh cô: &'Tôi đã không muốn cho cô đi, cô cố tình làm trái ý tôi phải không?'. Một ngày, cô đi hát cùng anh em ở cơ quan, anh tìm đến đánh cô: &'Tôi đã không muốn cho cô đi, cô cố tình làm trái ý tôi phải...