Vợ “bung lụa” níu kéo tuổi xuân khiến chồng “hồn vía lên mây”
Nói là làm, ngày hôm sau chị thực hiện ngay chủ trương của mình. Chị tìm mọi cách níu kéo tuổi xuân. Những vết nám trên mặt được chị che đi bằng hàng tá lớp phấn trang điểm. Nghe ai mách có mỹ phẩm gì xịn là chị đi mua ngay.
Đi làm về, chị vứt túi xách cái bịch xuống ghế sofa rồi gọi điện cho chồng:
- Alo, anh à! Xong việc thì về nhà gấp nhé. Em cần họp gia đình.
- Việc gì thì để mai được không vợ? Hôm nay anh…
- Anh có về không thì bảo? Hay là anh muốn ly hôn?
- Rồi… Rồi, anh về. 20 phút nữa có mặt ở nhà nhé vợ.
Anh biết quá rõ tính chị, chuyện là dạo này chị đang bị khó ở. Bệnh chung củaphụ nữ ở lứa tuổi trung niên anh biết quá rõ. Bây giờ con cái đã lớn, nhà cửa cũng đã có nhưng suốt ngày chị mặt mày âu sầu. Anh tưởng vợ gặp chuyện gì khó khăn ở chỗ làm, gặng hỏi mãi thì chị chỉ ôm mặt rồi hỏi anh:
- Anh thấy em có già đi không?
- Em hỏi lạ nhỉ, gần 40 rồi lại chả già?
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Thế đấy, chỉ vì câu nói thật của anh mà tối đấy bố con anh bị ăn mỳ tôm vì chị bị ốm đột xuất, không thể nấu cơm được. Lúc này anh mới ngộ ra: À, thì ra vấn đề nó nằm ở chỗ già và không già.
Tối đến, anh vào nằm ôm chị rồi thủ thỉ: “Vợ ơi, ai rồi cũng đến cái tuổi này thôi. Em càng để ý thì càng mệt mỏi, cũng đâu có chống lại được quy luật thời gian đâu em”. Nhưng anh vừa mới nói xong, chị đã quay ngoắt lại bảo: “Già là già thế nào? Phải làm cho nó trẻ lại chứ”.
Nói là làm, ngày hôm sau chị thực hiện ngay chủ trương của mình. Chị tìm mọi cách níu kéo tuổi xuân. Những vết nám trên mặt được chị che đi bằng hàng tá lớp phấn trang điểm . Nghe ai mách có mỹ phẩm gì xịn là chị đi mua ngay. Chị áp dụng luôn kiểu trang điểm đang mốt nhất hiện giờ: lông mày ngang như hai con sâu róm, da thì trắng bệch, lông mi thì dày, cong vút, môi đỏ chót. Nói chung, chị thấy cái gì mốt là áp dụng hết.
Về khoản ăn mặc, chị vứt hết váy áo cũ, sắm luôn một loạt váy mới, mà toàn là hở ngực, hở lưng, xẻ trước, xẻ sau và màu sắc thì phải nổi bần bật mới chịu. Giày thì đôi nào cũng 10 phân cao chót vót.
(Ảnh minh họa)
Những việc chị làm, anh thấy ngứa mắt lắm nhưng không dám nói gì. Chỉ đến khi chị đi nhuộm cái đầu “hai lai” về thì anh không chịu nổi nữa. Gần 40 tuổi rồi mà trên đầu chị cứ có mấy vệt tím, vệt hồng như nữ sinh nổi loạn. Chị cãi, bảo anh cổ hủ, ích kỷ. Chẳng biết sống được bao lâu nữa, cứ để chị “ bung lụa” cho nó thỏa thích chứ.
Ừ thì anh mặc kệ chị, cho chị thích làm gì thì làm. Nhưng cũng từ hôm đó, ngày nào anh cũng giật mình thon thót, “ hồn vía lên mây” vì những chiêu trò níu kéo tuổi xuân của chị. Trời ơi, cứ nhìn cái mặt trắng bệch, môi đỏ chót của vợ mà anh hết hồn, nhìn cứ như diễn viên tuồng vậy. Thế mà chị có nghe chồng đâu, cứ thản nhiên “bung lụa” và nghĩ mình đẹp lắm.
Cho đến một hôm, chị về nhà với đôi mắt thâm quầng, có lẽ chị đã khóc nhiều lắm nên mascara chảy nhoe nhoét hết cả. Anh thấy thế chạy đến hỏi han thì chị ôm chầm lấy anh khóc òa. Thì ra mấy bà chị đồng nghiệp trước mặt thì cổ vũ chị làm đẹp, sau lưng thì chê chị “như con ngợm”, chị vô tình nghe được nên thấy bị tổn thương ghê gớm.
(Ảnh minh họa)
Anh ôm chị vào lòng rồi bảo: “Thôi, vợ đẹp hay xấu, già hay trẻ gì thì cũng là của anh, anh yêu vợ nhất trên đời, em không cần phải làm gì nữa đâu”. Chị gật đầu, lấy tay giật cái mi giả dài ngoằng đang chực rơi ra và tự nhủ: “Thôi dù sao cũng “bung lụa” đủ rồi, về làm gái già cho nó đúng tuổi”.
Theo Một Thế Giới
Với anh, em chỉ là người đàn bà dự bị
Anh bất công lắm khi đối xử tệ với người phụ nữ đã hy sinh cho anh hơn 10 năm tuổi xuân của mình.
Anh mến! Anh có nhớ đã bao nhiêu lần đối xử bất công với em không? "Thương nhau trái ấu cũng tròn" thế mà anh so đo tính toán với em từng lời ăn tiếng nói. Anh không công bằng khi phân biệt đối xử với em, nếu không nói là anh có vẻ ngại ngùng khi dắt em đi đâu đó vì em kém tri thức, không xinh đẹp, chẳng thể hãnh diện với bạn bè.
Em chỉ có thể đi riêng với anh đến những quán ăn bình dân, mặc những bộ quần áo bình thường; còn với người ta thì đến những nhà hàng, khach sạn chuẩn 5 sao để xứng với đẳng cấp địa vị xã hội của anh. Đặc biệt người ta xinh hơn em, giỏi và học thức hơn em. Giờ đây điều em đau đớn nhất là khi người ta đối xử tệ với anh thế nào thì anh luôn trân trọng và chờ đợi, còn em dù có cố gắng và tốt thế nào cũng không được anh công nhận. Thế thì tại sao anh lại cố giữ em bên mình để làm gì?
Anh không yêu em, cũng không cần em, xem thường và luôn so sánh em với người ta, vậy thì sao anh không buông tha cho em đi? Em già rồi, đâu có gì để anh luyến tiếc nữa? Hay vì anh thương hại hơn 10 năm tuổi xuân cho em? Anh rộng rãi về tiền bạc, không để em thiếu gì và lo cho gia đình em đầy đủ mặc dù luôn chì chiết, đay nghiến rằng em yêu anh chỉ vì tiền, chỉ lợi dụng anh. Thực ra. em đến với anh là lúc anh rơi xuống vực sâu, phải đối mặt với nỗi đau đớn khủng hoảng nhất cuộc đời cơ mà, đâu phải em đến lúc anh hoàng kim và vinh quang đâu.
Cuối cùng em cũng chỉ là kẻ dự bị và dự khuyết trong danh sách những người đàn bà của anh. Anh bất công lắm khi đối xử tệ với người phụ nữ đã hy sinh cho anh hơn 10 năm tuổi xuân của mình. Anh đến với em trong khoảnh khắc và chọn em khi ai đó trong danh sách của anh từ chối. Em hiểu anh hơn ai hết vì mỗi lần đến với em anh miễn cưỡng, chớp nhoáng. Đêm anh đâu muốn ngủ lại vì nhiều lý do riêng, dù biết vậy em vẫn rất vui và hạnh phúc trong từng khoảnh khắc ấy.
Rồi anh ghé nhà cho quà tết, tự mở cửa tự ra về mà không nói với em một lời. Giờ ngồi đây gõ những dòng này cảm giác trong em khó tả lắm, thấy mình cứ như ăn xin tình yêu của anh vậy. Em nhục nhã quá, tủi hổ, ê chề. Anh chấp em từ những điều rất nhỏ nhặt để viện cớ mà trach cứ, ruồng rẫy, lạnh nhạt với em để không cảm thấy day dứt khi đến với người phụ nữ khác. Dù rằng cach đây một tháng em đã quyết định ra đi, rũ bỏ quá khứ thì anh cố níu kéo, em mềm lòng mà quay lại, để hôm nay anh lại cư xử với em, nói những lời làm em thêm đau lòng.
Anh hết yêu em rồi thì em cũng không còn gì để nói và níu kéo nữa. Em trả anh về với những người anh yêu thương và xứng đáng với anh hơn. Người ta yêu thương và giúp anh hãnh diện khi đi bên cạnh họ; còn em chỉ là cô gái quê mùa khờ dại. Em ngu ngốc lắm khi cứ tin anh hết lần này đến lần khac, rồi bị anh lừa dối phản bội. Giờ thì hết thật rồi anh, không còn cơ hội nào để quay lại nữa đâu, em chai sạn cảm xúc và khóc cạn nước mắt rồi. Anh cứ đến với người ta và sống thật với chính mình, trân trọng người ta chứ đừng đối xử như em.
Năm mới tết đến rồi, em chúc anh nhiều sức khỏe, hạnh phúc. Em chuẩn bị dọn quần áo đây để kịp rời khỏi nhà anh và trả lại cho anh nơi này để dành cho người phụ nữ xứng đáng ấy. Em sẽ ra đi đến một nơi không ai có thể tìm thấy, giờ em chỉ cần được thanh thản nhẹ nhàng. Em quá mệt mỏi, ức chế và đau khổ, sợ sẽ không chịu nổi nữa, sắp gục ngã không bước nổi nữa rồi.
Mong anh giữ sức khỏe, kiêng ăn đường vì anh bệnh tiểu đường, ăn rau cá nhiều, ăn cơm và thịt mỡ ít lại. Anh bảo người ta nấu cơm cho, đừng tuỳ tiện ăn ngoài, uống nước bưởi mỗi ngày cũng tốt, chắc người ấy ép cho anh phải không? Đừng bay nhảy trong tình yêu vì anh cũng lớn tuổi rồi, hãy sống với người nào thật sự mang đến cho mình hạnh phúc thôi anh nhé. Ở nơi xa em luôn cầu mong cho anh bình an, may mắn. Vĩnh biệt anh.
Theo VNE
Khi tôi độc thân, tôi thấy mình tự do và xinh đẹp! Tôi là một phụ nữ 27 tuổi, đến tuổi lấy chồng (thậm chí là quá tuổi) nhưng trong tâm tưởng luôn tồn tại sự đấu tranh giữa hai việc: kết hôn hay độc thân? Nếu đem phân tích những khía cạnh để xem xét nên lấy chồng hay không thì thú thực tôi chọn con đường độc thân. Tôi không nói đến những...