Vợ bỗng dưng thay đổi, thích ‘hồng hoang’, khỏa thân đi lại khắp phòng, vừa chạm cái đã…
Tôi không biết vợ học đâu ra kiểu “giữ chồng” như thế, nhưng quả thực tôi thấy “ớn” hết cả người, chỉ mong vợ lại như cũ mà thôi.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi cưới 3 năm, có một cậu con trai 2 tuổi kháu khỉnh. Cuộc sống vợ chồng hạnh phúc, sung mãn.
Vợ tôi là người hiện đại, vui vẻ, tính tình phóng khoáng. Ở bên cô ấy tôi luôn cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc. Đời sống chăn gối của vợ chồng tôi cũng hòa hợp.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu thời gian gần đây vợ tôi không sinh ra nhu cầu “ làm đẹp” và “tân trang” quá đà.
Bắt đầu từ một ngày khi tôi đòi hỏi, cô ấy cứ tủm tỉm bảo không được, phải kiêng 1 tuần, tôi tưởng cô ấy “đến ngày” nên cũng không đòi thêm. Ai ngờ đâu 1 tuần sau khi gần gũi, tôi tá hỏa khi phát hiện ra ấy… vẫn ra máu như lần đầu. Trong lúc tôi ngơ ngác thì vợ bảo cô ấy thử đi vá lại, để tôi có cảm giác như lần đầu tiên.
Rồi cô ấy bắt đầu học thói… khỏa thân đi lại trong phòng ngủ. Bảo phải nguyên thủy thế này mới nóng bỏng. Thật sự mấy ngày đầu, thấy vợ nóng bỏng thật tôi cũng thấy thích, nhưng riết quá thành ra mất cảm giác, thấy vợ cứ hớ hênh mãi, tôi chẳng có chút ham muốn gì. Đàn ông thường thế, nửa kín nửa hở còn tò mò, đây hở sạch cả ra rồi, còn đâu cảm giác muốn khám phá nữa.
Chuyện vợ chồng trước giờ rất ổn, vậy mà không biết cô ấy học đâu ra kiểu “mới”, thích rên rỉ, làm ồn. Thỉnh thoảng tôi thấy cô ấy hơi làm quá.
Thế rồi một lần nghe lỏm được điện thoại của vợ với cô bạn. Hóa ra, cô ấy học hỏi của nhóm chị em trên mạng cách giữ chồng, làm mới tình cảm vợ chồng gì đó.
Video đang HOT
Thật sự tôi thấy hơi hoảng. Vợ chồng tôi cứ như trước là đủ thích lắm rồi. Mà tôi yêu vợ, trước giờ một lòng một dạ có tơ vương ai đâu. Tôi nên làm thế nào để thay đổi vợ, để cô ấy quay lại như trước kia mà không khiến vợ buồn bây giờ?
Theo Phunutoday
Sau 2 hôm được vợ gửi về nhà ngoại, ông chồng vô tâm bỗng dưng thay đổi chóng mặt khiến vợ cứ tưởng nhầm chồng
Chị nhìn chồng một lượt, sờ nắn khắp người anh, đây đúng là chồng chị mà không thể là người đàn ông nào khác được. Nhưng sao lại lạ vậy, sao hôm nay anh lại làm những việc này?
Người ta vẫn bảo yêu và cưới khác nhau một trời một vực, nhưng ngày trước chị vẫn chưa tin đâu. Vì một người đàn ông sẵn sàng nhảy vào lửa vì chị thì chắc chắn sẽ không bao giờ có chuyện vô tâm với vợ đâu.
Vậy nhưng cưới về rồi thì chị thấm. Lúc ấy anh mới bộc lộ hết những tật xấu của mình ra. Chị than thở thì anh chỉ cười: "Vợ chiều anh chút đi, cho anh bạn bè tí không có chúng nó lại bảo anh là thằng đàn ông bám váy vợ".
Lúc đầu chị cũng chiều anh vì nghĩ cũng phải để anh có bạn có bè chứ cứ bắt đi về đúng giờ thì cũng quá đáng với chồng quá. Vậy nhưng chính cái việc chị chiều anh lại khiến anh càng được đà. Đi làm về là tung hết mọi thứ ra nhà, quần áo một nơi, giày tất một nơi khiến chị lúc nào cũng phải đi theo anh để dọn.
Đi làm về là tung hết mọi thứ ra nhà, quần áo một nơi, giày tất một nơi khiến chị lúc nào cũng phải đi theo anh để dọn. (Ảnh minh họa)
Nhờ mỏi mồm chồng mới làm cho được mớ rau cứ ngỡ sau đấy anh sẽ rửa luôn cho. Ai ngờ lúc lấy rau định đi luộc thì chị ngã ngửa khi thấy cát vẫn dính trên lá, con sâu to đùng lại đang ngo ngoe trên thành rổ làm chị giật bắn mình đánh rơi luôn cái rổ rau xuống đất.
Vậy là từ đấy chị khỏi nhờ chồng, tự mình làm cho nó nhanh. Anh lại càng nhiều thời gian rảnh. Vợ lúi húi trong bếp anh cứ ngồi ngoài xem ti vi rồi vỗ đùi đen đết, khi mâm cơm dọn ra đầy đủ chị gọi thì anh mới vào ăn.
Ngày trước mỗi lần chị bảo đến nhà ăn cơm, thấy người yêu có món mới là anh ra sức khen nấy khen nể. Còn bây giờ vào mâm là anh vừa ăn vừa xem điện thoại, cũng chẳng cần biết hôm nay vợ có làm thêm món gì không. Khi chị hỏi chồng nhận xét về món ăn thì lần nào cũng một câu duy nhất: "Ăn được". Chị hận vì ngày trước đã bị anh lừa, chẳng ngờ anh lại vô tâm đến vậy?
Hôm ấy công ty chị có chuyến du lịch 2 ngày một đêm vào dịp cuối tuần. Chồng chị vốn quen được vợ phục vụ tận chân răng mỗi ngày rồi, giờ chị đi vắng sợ để chồng ở nhà không biết nấu nướng gì ăn lại cơm hàng cháo chợ. Vậy là chị đành gửi chồng 2 ngày cuối tuần sang bên nhà ngoại để mẹ nấu nướng cho.
Vừa thấy chồng đề xuất ý kiến ấy anh mừng ra mặt, anh đinh ninh sang đó sẽ tha hồ được chơi cờ cùng với bố vợ, dạo trước hồi chưa là con rể anh bị thua mấy trận vẫn cay, giờ phải phục thù.
Vợ vừa đi anh hí hửng vác bộ cờ sang bên bố, thấy ông đang tưới cây trước nhà còn bà đi chợ. Anh vào trong nhà ngồi đợi bố, cứ nghĩ tưới cây xong là ông vào tiếp chiêu con rể. Nhưng đợi cho tới nghe tiếng mẹ vợ đi chợ về vẫn chưa thấy ông vào. Anh chạy ra ngoài thì mới biết ông đang ngồi giặt chậu quần áo của cả ông và bà.
- Nhà có máy giặt sao bố giặt tay làm gì cho vất vả ạ?
- Giặt tay sạch hơn con ạ. Mẹ bảo bố cứ để đó mẹ làm cho mà bố cứ tranh làm.
- Bà giặt cho tôi hơn 30 năm rồi bà có kêu vất vả đâu, giờ tôi mới giặt giúp bà được thì vất vả gì.
Anh thấy mình kém cỏi vô cùng liền chạy tới nhặt rau cùng bố. Sau đó hai bố con cùng chơi cờ. (Ảnh minh họa)
Nghe bố vợ nói thế thì anh ngại quá, lẻn luôn vào trong nhà. Mẹ vợ xách đồ vào nhà hỏi con rể ăn gì bà nấu, anh vui vẻ bảo mẹ nấu gì con cũng ăn được. Anh dung dung ngồi xếp bàn cờ đợi bố vợ khi thấy ông đã phơi xong quần áo. Ngờ đâu ông bước vào lại đi luôn tới bếp ngồi sụp xuống nhặt rau giúp mẹ vợ. Miệng thì bảo: "Con rể đợi bố tí nhé, bố nhặt cho mẹ bó rau xong thì bố con mình chơi".
Lúc này thì anh ngại thực sự. Không ngờ một người có chức có quyền từng làm lãnh đạo to như bố vợ mà khi về hưu lại làm mấy công việc này cho vợ. Anh thấy mình kém cỏi vô cùng liền chạy tới nhặt rau cùng bố. Sau đó hai bố con cùng chơi cờ.
Trong bữa ăn thỉnh thoảng bố lại gắp thức ăn cho mẹ, món nào mẹ nấu bố cũng nhận xét và xuýt xoa khen mẹ. Mẹ vợ anh biết được bố nịnh nhưng bà vẫn cười tươi lắm, anh tự dưng nhớ tới vợ, thấy vợ sống với mình đúng là thiệt thòi nhiều. Nhìn những cử chỉ quan tâm chăm sóc bố vợ dành cho mẹ, chứng tỏ ông yêu bà biết nhường nào. Chiều ấy hai bố con khề khà cốc bia với con mực, bố vợ vỗ vai anh:
"Làm vợ chẳng sướng gì đâu con ạ. Mình đàn ông đánh đông dẹp bắc bên ngoài tưởng là oai phong lắm, nhưng so với ti tỉ thứ việc mà vợ phải làm thì mới biết vợ đúng là siêu nhân. Thế nên hãy giúp vợ những gì có thể đừng để như bố lúc nhận ra vợ khổ thì đã già rồi, bù đắp được mấy nữa đâu".
Chiều tối hôm sau chị đi du lịch về. Vừa mới xuống taxi, định kéo đồ vào nhà thì đã thấy chồng lon ton chạy ra: "Để đấy chồng kéo vào cho vợ". Anh lái xe nhoẻn miệng cười còn chị cứ há hốc mồm ra ngạc nhiên. Chị bước vào tới nhà thì thấy nhà cửa gọn gàng sạch sẽ tới bất ngờ. Mâm cơm đặt giữa bàn với nhiều đồ ăn vẫn đang bốc khói nghi ngút.
Chị nhìn chồng một lượt, sờ nắn khắp người anh, đây đúng là chồng chị mà không thể là người đàn ông nào khác được. Nhưng sao lại lạ vậy, sao hôm nay anh lại làm những việc này. "Vợ thay rửa mặt, đồ đi rồi ăn cơm". Chị vào nhà tắm thấy máy giặt trống trơn, ngó ra chỗ thay đồ thì đã thấy một đống quần áo phơi khô ngoài ấy rồi.
Anh khiến chị đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Suốt bữa cơm anh không cắm mặt vào cái điện thoại vừa ăn vừa xem như mọi khi nữa mà hỏi chuyện vợ rôm rả về chuyến đi. Chị thấy vui vô cùng.
Chị nhìn chồng một lượt, sờ nắn khắp người anh, đây đúng là chồng chị mà không thể là người đàn ông nào khác được. (Ảnh minh họa)
Đêm ấy nằm trong vòng tay anh, chị hỏi:
- Anh làm gì có lỗi hay sao mà tự dưng chăm lo việc nhà vậy, bình thường anh vô tâm phó mặc cho vợ mà?
- Vợ thì cứ nghĩ linh tinh. Là do chồng sang bên bố mẹ ở hai ngày và học được ở bố đấy.
- Anh nói thật chứ?
- Thật chứ đùa à, giờ thì vợ đã yên tâm đẻ con cho anh chưa. Sinh con cho anh đi, anh sẽ không còn là ông chồng vô tâm nữa đâu.
Chị mỉm cười không giấu được niềm vui. Đúng là đến lúc vợ chồng chị có thêm thành viên mới rồi.
Theo Một thế giới
Sau 3 hôm được vợ gửi bên nhà anh chị, chồng bỗng dưng thay đổi và yêu vợ đến ngạt thở Chiều đó Hùng về sớm hơn lao vào bếp giúp vợ. Hoa nghĩ chắc do mình đi công tác mấy hôm, ông ấy nhớ quá nên mới làm như vậy. Nhưng rồi cô phải há hốc mồm khi chồng mình hoàn toàn thay đổi. Hoa luôn ngưỡng mộ chị gái mình, chị gái Hoa dù không xinh đẹp bằng cô nhưng lại hạnh...