Vỏ bọc phía sau cuộc hôn nhân hoàn hảo của tôi
Ai đã lỡ khoác chiếc áo của sự hoàn hảo mới biết sức nặng ghê gớm của nó thế nào. Từ khi cưới về đến nay, chưa một giây phút tôi thôi đóng kịch để cuộc đời mình viên mãn đúng như vỏ bọc.
Người ta nói cuộc hôn nhân của tôi là một sự kết hợp hoàn hảo mà bất cứ ai cũng phải mơ ước. Ai đã lỡ khoác chiếc áo của sự hoàn hảo mới biết sức nặng ghê gớm của nó thế nào. Từ khi cưới về đến nay, chưa một giây phút tôi thôi đóng kịch để cuộc đời mình viên mãn đúng như vỏ bọc.
Gia đình chồng thuộc mẫu trí thức và giàu có từ thời ông bà. Bố chồng tôi là tiến sĩ về hưu, mẹ chồng đã từng là giáo viên, đã từng có tiền của thậm chí cả vàng bạc gửi ngân hàng. Nhưng giàu có chỉ là chuyện của quá khứ, hiện tại không ai kiếm ra tiền ngoài đồng lương ít ỏi của vợ chồng tôi.
Nói không ai tin, cả gia đình học thức sống trong căn nhà cổ kính giá trị mà khi có việc gấp cần trên 5 triệu đồng cũng không có. Lương tháng nào xào hết tháng đấy. Tôi đã có thể chắt bóp được chút ít tiền nếu cả nhà chồng không duy trì lối sống phô trương che giấu sự sa sút xuống dốc của gia đình.
Đám cưới chúng tôi ở nhà trai tổ chức rất linh đình, nhà chồng cho hẳn 5 cây vàng làm của hồi môn. Ngày đưa dâu người ta tưởng bố mẹ tôi khóc thương tạm biệt con gái về nhà chồng, nhưng thật ra là vui mừng vì tôi lấy được một “đám ngon”. Tôi cũng khóc cứ ngỡ đời mình sẽ chẳng bao giờ lận đận chuyện tiền nong.
Cả tuần đó tôi suy sụp hốc hác không ăn ngủ được. Tôi đâu cần một đám cưới linh đình làm gì, nếu họ nói trước thì tôi chỉ cần một bữa tiệc nhỏ ấm cúng cũng vui vẻ mãn nguyện về nhà chồng (Ảnh minh họa)
Nhưng bong bóng hạnh phúc ảo vỡ ngay đêm đầu ở nhà chồng. Mẹ chồng nhã nhặn lịch sự lấy lại hết số nữ trang hồi môn mang trả cho người ta. Vợ chồng tôi còn được thông báo sẽ phải trang trải số nợ 70 triệu đồng là chi phí đám cưới.
Video đang HOT
Trước đó tôi không hề nghe được một thông báo nào từ chồng, anh ấy cũng như bố mẹ mình, rất coi trọng sĩ diện. Chúng tôi không có tuần trăng mật nhưng vẫn phải biến khỏi thành phố vì bố mẹ chồng đã lỡ “quăng bom” với người ngoài là chúng tôi du lịch nước ngoài. Chồng tôi còn phải nhờ vả photoshop mấy cái ảnh ghép làm bằng chứng xuất ngoại để họ mang đi khoe.
Cả tuần đó tôi suy sụp hốc hác không ăn ngủ được. Tôi đâu cần một đám cưới linh đình làm gì, nếu họ nói trước thì tôi chỉ cần một bữa tiệc nhỏ ấm cúng cũng vui vẻ mãn nguyện về nhà chồng. Đằng này cứ ảo tưởng để rồi bây giờ ôm một đống nợ không biết đời nào trả hết.
Tôi hé môi ra trách cứ thì mẹ chồng sẽ chì chiết tiền đó là tổ chức đám cưới cho tôi chứ họ có ăn được đồng nào. Họ nói không hề sai, tôi có nghĩa vụ phải trả nợ vì đấy là đám cưới của tôi. Nhưng đáng ra họ không nên dựng ra một vở kịch gán tôi thành con nợ chỉ để mua lấy chút danh tiếng và sĩ diện cho gia đình.
Mà nhà chồng đâu mỗi chỉ vay tiền tổ chức đám cưới, từ trước đó họ đã nợ rất nhiều để sửa sang nhà cửa, mua một chiếc ô tô cũ để chồng tôi đi làm và để chở bố mẹ mỗi dịp về quê. Tính đến nay, tiền sửa chữa lặt vặt chắc đã được 1/3 giá trị tiền mua xe.
Cứ mỗi ngày tôi lại được nghe thông báo thêm một khoản nợ mới từ mẹ chồng và chồng. Nợ cũ chưa trả hết họ đã vay món mới. Mới về được hơn tháng, chồng đã bắt tôi cầm hợp đồng lao động ra ngân hàng mở thẻ ghi nợ, bây giờ đã tiêu âm đến 38 triệu đồng trong tài khoản, tiền lãi cứ thế nhân lên từng ngày. Nếu tôi không trả thì có ngày cũng bị mất việc.
Nợ nần ngập đầu là thế, ngày nào cũng phải toan tính làm sao để có tiền trả lãi thì tôi vẫn không được phép than vãn và vẫn phải tiếp tục lối sống đài các giàu sang giả tạo. Mẹ chồng chỉ mặc độc nhất áo quần lụa tơ tằm, bố chồng vẫn hăng say đóng góp cho các hoạt động từ thiện mặc dù ông biết cả gia đình không thể gánh nổi số nợ nần hiện tại.
Mới cưới hơn 1 tháng, tôi mệt mỏi và chỉ muốn buông xuôi nhưng không dám về nhà vì sợ bố mẹ tôi thất vọng lo lắng (Ảnh minh họa)
Tôi chưa hưởng thụ được một giây phút hạnh phúc nào từ sau khi lấy chồng. Quẫn trí nghĩ đến số tiền nợ lên đến hàng trăm triệu đồng, tôi thật sự muốn trốn chạy khỏi cuộc hôn nhân này. Mặc dù chồng đã động viên và thuyết phục hết lời hãy cùng anh gánh vác giai đoạn khó khăn của gia đình nhưng tôi vẫn thấy khó chấp nhận.
Mới cưới hơn 1 tháng, tôi mệt mỏi và chỉ muốn buông xuôi nhưng không dám về nhà vì sợ bố mẹ tôi thất vọng lo lắng. Tôi nên làm gì khi cứ sang một ngày là tiền lãi lại tăng lên, hạn trả nợ như ùa đến cùng một lúc?
Theo Ngoisao
Vợ còn trinh, lại nghi làm giả
Thật lòng, khi nói ra những lời này, tôi cảm thấy hổ thẹn với bản thân và thấy có lỗi với vợ mình.
Nhưng tôi đã từng không tin vợ, không tin vợ là một người con gái ngoan ngoãn, đoan chính. Vậy mà tôi vẫn lấy em làm vợ, chỉ vì, tôi cảm thấy, chuyện trinh tiết không còn quá quan trọng, và vì tôi yêu em. Nếu như may mắn lấy được người trong trắng thì tốt, còn không, tôi vẫn cam lòng.
Ngày đó, vợ tôi vốn là cô gái rất cá tính, mạnh mẽ. Vợ nói chuyện cũng bạo mồm lắm, nên tôi thường hay tếu táo vợ. Lâu dần, chúng tôi than quen nhau. Ai cũng bảo tôi là, yêu em thì hợp và nhiều người có ý tác thành cho tôi. Ban đầu tôi phân vân vì với một cô gái uống rượu giỏi, hát hò nhảy múa thỏa thích trên sân khấu lại có vẻ sống hơi suồng sã với bạn bè như em thì có thể là người ngoan hiền được không. Nhiều người nói em ngoan nhưng tôi không tin.
Thi thoảng đi cùng tôi, em có uống rượu say, thậm chí còn nôn tại trận, nhờ bạn bè đưa về. Với người con gái như thế, làm sao tôi có thể tin được là em ngoan ngoãn, hiền lành. Chẳng hạn gặp gã nào đểu cáng thì em chỉ có nước &'đi đời nhà ma'.
Thế nên, dù đã quý mến em nhưng tôi còn do dự, tôi nghĩ rằng, em không thể là người con gái tốt. Nhưng cái tính cách của em khiến nhiều gã đàn ông mê mệt, và khi có nhiều người vây quanh em, tôi mới thấy, mình cần phải kiên trì.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch.(ảnh minh họa)
Tôi đã theo đuổi em nhiệt tình hơn. Được tầm 2 tháng thì em yêutôi, tôi cũng đã tin tưởng và yêu thương em. Và hơn 1 năm, chúng tôi cưới nhau. Thực tình, thời gian đó, nhiều lần tôi muốn đi quá giới hạn với em nhưng em lại không đồng ý. Nhiều khi tôi nghĩ, có lẽ là em sợ tôi phát hiện em không còn trinh tiết nên không dám nói chuyện quan hệ trước hôn nhân.
Có khi em nói với tôi là em muốn giữ bản thân tới khi về nhà chồng làm tôi có chútkhinh khinh em. Trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ, em đã không còn trong trắng nữa, giữ gìn gì chứ. Nhưng lại hiểu tâm lý con gái, sợ bị chồng phát hiện không còn trinh tiết, nên tôi bỏ qua cho em.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch. Nhưng thật không ngờ, đêm ấy, tôi biết được vợ mình còn trinh. Ban đầu, tôi còn nghi ngờ em dùng màng trinh giả, vì bây giờ, họ có thể lừa gạt người khác bằng chuyện này. Nhưng vì đã có tâm lý chuẩn bị trước, cũng đã cảnh giác nên tôi đã kiểm tra kĩ và đúng là, em còn trinh thật. Chứ nếu đàn ông đã muốn chú ý quan sát thì không có màng trinh giả nào lừa được họ.
Vậy mà thiếu chút nữa thì tôi đã nghi ngờ em. Nhìn những biểu hiện của em khi gần gũi tôi, rồi nỗi sợ hai của em khi được tôi chiều chuộng, tôi đã hiểu, thực sự là em không phải là cô gái hư hỏng. Em đúng là người con gái ngoan ngoãn, vậy mà tôi lại nghi ngờ em. Thật sự tôi quá có lỗi với vợ mình, tôi tin là em thật lòng yêu và dành cho tôi.
Thật may là tôi chưa làm gì dại dột. Từ giờ tôi phải yêu vợ, để bù đắp cho sự nghi ngờ sai lầm của tôi.
Theo VNE
Chấp nhận buông tay để em lấy chồng khác Có lẽ mỗi người ai cũng có số phận mà trời đã dành riêng cho họ, cả anh và em cũng không ngoại lệ. Em à! Có lẽ mỗi người ai cũng có số phận mà trời đã giành riêng cho họ, cả anh và em cũng không ngoại lệ. Mình đã là vợ chồng chung sống đầu ấp tay gối hơn mười...