Vợ biến mất 2 tuần, cả nhà xáo xác đi tìm, khi trở về thì không ngờ…
Suốt 2 tuần biến mất, cả nhà tôi đã đi tìm khắp nơi không thấy vợ đâu, còn hỏi hết người này đến người kia với hi vọng vợ sẽ không bị tai nạn hay làm sao.
Tôi hoảng hốt vô cùng, tìm và hỏi hết những người thân quen của vợ nhưng bặt vô âm tín.
Số là, lần đó tôi với vợ cãi nhau một trận to, có lẽ vì chuyện này mà vợ cố tình bỏ nhà đi, thậm chí tắt hết các phương tiện liên lạc. Tôi nghĩ vợ giận tôi nên vào trong Nam hay đi đâu đó có người quen nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Đến nhà vợ hỏi cũng không ai biết, họ còn trách móc tôi có vợ mà không biết quản, vợ đi đâu không biết, làm hại con gái họ bây giờ ở đâu cũng không biết.
Tôi lo lắng đến mất ăn mất ngủ, mỗi ngày đều muốn chạy ngay đi để tìm vợ nhưng không biết tìm ở đâu. Báo cơ quan chức năng thì lại sợ đồn đại gần xa. Hôm đó, tôi đang định đi “tìm người” thì bỗng nhiên vợ về nhà. Nếu không nghe được giọng nói của cô ấy thì tôi không còn tin, người đang đứng trước mặt tôi đây là vợ mình nữa.
Một khuôn mặt khác lạ hoàn toàn, tuy còn thô cứng nhưng đã thay đổi hết các nét trên khuôn mặt. Vòng 1 căng tròn, không giống như cô nàng có vòng 1 khiêm tốn ngày ngày ở bên tôi trước đây.
Video đang HOT
Điều khiên tôi ngạc nhiên là từ trên xuống dưới, vợ thay đổi toàn diện. Mắt mũi, mông, ngực, dáng người, tất tần tật giống như một cô người mẫu chứ không phải vợ tôi.
Vợ vào nhà, thỏ thẻ giải thích rằng, trong 2 tuần qua, cô ấy đã đi nước ngoài phẫu thuật thẩm mỹ toàn bộ. Vì giận chồng nên không muốn cho chồng hay. Tôi có chê bai cô ấy ăn mặc lôi thôi, ở nhà chẳng quan tâm đến mình. Ai ngờ, vì một câu nói của tôi mà vợ quyết định mang tiền đi làm đẹp và khiến mình thành một con người hoàn toàn khác.
Tuy mặt mũi cô ấy vẫn cứng đơ nhưng các nét đúng là đẹp thật. Mỗi ngày vợ lại đẹp hơn, tự nhiên hơn, nhìn quyến rũ hơn. Tôi không thể tin, người phụ nữ đẹp này lại là vợ mình. Cô ấy nói, đã vay ngân hàng một khoản tiền lớn để làm điều đó và giờ yêu cầu tôi phải tiết kiệm để trả.
Mỗi ngày, vợ đi làm mà ăn mặc thật đẹp, trang điểm xinh, lộng lẫy như công chúa. Tôi bây giờ tự nhiên phải chấp nhận việc dắt xe, đưa đón vợ nhưng cũng cảm thấy trong lòng có chút ấm áp. Có phải rằng, đàn ông là thế, vợ đẹp là tự hào. Và dù không thích vợ thẩm mỹ cho lắm, nhưng đi bên cạnh một người đẹp, lại được người khác hết lời ngợi khen tôi cũng thấy vui sướng trong lòng.
Chỉ là, chẳng biết, tương lai sẽ ra sao khi mà giờ đây, nằm bên cạnh vợ mà động vào cái gì cô ấy cũng sợ hỏng, sợ đau. Nếu mà cứ tiếp tục như vậy, có thể, cô ấy sẽ “cấm vận” tôi cũng nên.
Theo Trúc Anh (Khám Phá)
Câu nói 'em sẽ cho anh một bất ngờ' 10 năm trước không ngờ lại là một đứa con
Người tôi thương nhớ bao nhiêu năm tháng. Em vẫn dịu hiền như vậy, đẹp đẽ như vậy. Em nhìn tôi và nói "anh có khỏe không, đây là nhà em, còn đây là con trai em. Cháu 10 tuổi rồi anh ạ!".
Sớm nay, trời dịu mát đến lạ thường, gió heo may hiu hiu báo hiệu một mùa thu mới lại về. Tự nhiên cũng làm cho lòng tôi se lạnh! Không mùa thu nào đến, đi dưới tiết trời dịu dàng này mà tôi không nhớ đến em. Tôi nhớ anh mắt trong veo to tròn của em, mỗi khi ngước lên nhìn tôi tha thiết. Tôi cũng nhớ cái dáng gầy mong manh của em, như đi cùng gió mỗi khi tan trường. Tôi càng nhớ hơn, những ngón tay gầy, thường hay lồng vào bàn tay tôi, mỗi khi tôi nhăn mặt vì công việc. Hoặc là tiếng cười giòn tan của em mỗi khi chọc tôi tức giận.....
Đã lâu lắm rồi, như từ ngày xửa ngày xưa, tôi đã mơ ước được cùng em về một nhà, nấu cho nhau ăn, đèo nhau đi làm, chơi cùng với con hay đơn giản chỉ là hai vợ chồng, dựa lưng nhau nghe một bản nhạc trữ tình. Hoặc giả như, mỗi chiều tôi đi làm về, chỉ cần nhìn thấy nụ cười tươi tắn của em là mọi mệt nhọc đều tan biến. Nghĩ thế thôi đã đủ làm tôi thấy hạnh phúc lắm rồi.
Nhưng cuộc đời, không ai qua nổi chữ ngờ. Tôi gặp một người con gái khác, nói thật tôi không thấy yêu người đó. Nhưng đàn ông mà, em đẹp, em quyến rũ, em thích tôi và hơn nữa em có điều kiện cho tôi có thể phát triển sự nghiệp. Thời gian chúng tôi làm cùng dự án, tôi ở gần em nhiều hơn là người yêu tôi, em chăm sóc tôi chu đáo, sáng có đồ ăn, chiều có áo ấm, đêm có người tâm sự. Những cuộc điện thoại giữa tôi và người yêu thưa dần. Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, em có bầu. Vì trách nhiệm tôi đồng ý cưới em.
Ngày tôi về gặp người yêu, mắt em sáng ngời, tíu tít bên tôi. Tim tôi đau thắt lại, em nói với tôi "em sẽ cho anh một bất ngờ". Tôi nói "Để anh nói trước". Tôi thông báo cho em việc tôi sẽ lấy vợ, rằng cô ấy sẽ có cách cho sự nghiệp của tôi thăng tiến. Tôi còn nói cô ấy đã có con của tôi, tôi không muốn là người vô trách nhiệm. Không bao giờ tôi quên ánh mắt kinh hoàng của em khi ấy, em như nuốt khan từng lời tôi nói vậy, rất khó nhọc. Rồi em cúi đầu, ánh mắt chìm vào u tối, em nói em không sao và chúc tôi hạnh phúc.
Mười năm đã qua đi, cuộc sống thay đổi rất nhiều. Vợ chồng tôi không có tiếng nói chung, đời sống vợ chồng rất ngột ngạt. Cũng tại tôi không thể quên được em, có đôi lần len lén lấy ảnh cất sâu trong ví ra ngắm. Đỉnh điểm là khi vợ dọn đồ lại vứt cái đồng hồ dây da mà tôi cất dưới đáy tủ đi. Vợ tôi không biết đó là món quà duy nhất tôi còn giữ lại của em. Tôi tát cô ấy một cái. Chúng tôi chia tay nhau.
Tôi lang thang nơi công viên cũ, bóng dáng em vẫn không hề phôi phai trong tôi. Tôi gặp một cậu bé, ôi chao đôi mắt ấy giống đôi mắt của em vô cùng. Tôi ngẩn người ngắm cháu, đi theo như vô định, chỉ đến khi ba cháu xuất hiện, anh nhìn tôi và tỏ vẻ kinh ngạc vô cùng. Tôi bối rối quay lưng lại, không tin vào mắt mình, đó chính là em. Người tôi thương nhớ bao nhiêu năm tháng. Em vẫn dịu hiền như vậy, đẹp đẽ như vậy. Em nhìn tôi và nói "anh có khỏe không, đây là nhà em, còn đây là con trai em. Cháu 10 tuổi rồi anh ạ!".
Tự nhiên tim tôi như đau thắt lại, nhìn em nhìn con em, tôi rất muốn hỏi, đó có phải là "bất ngờ" mà em định dành để nói cho tôi hồi trước không ! Tôi không thể thở nổi.
Chồng em đến, môt tay bắt tay tôi, còn một tay choàng lấy vai em dịu dàng. Tôi biết, mình không có quyền được biết bất cứ điều gì.......
Mùa thu này, trời không còn trong xanh nữa...
An An
Vợ ly dị rồi trốn biệt tăm, chồng đi tìm và 'chết ngất' khi biết sự thật Khi biết được lý do vợ ly dị và không hề muốn gặp mình, tôi thật sự cảm thấy sốc cũng như giận chính bản thân. Hơn 3 năm trước, tôi đồng ý ly dị vợ. Nó đến quá đột ngột và xuất phát từ yêu cầu của cô ấy. Quyết định này đến đúng vào thời điểm tôi đang chán nản. Nhưng...