Vợ bị chồng đánh tơi tả giữa đường can tội ‘dám’ ra tay với bồ nhí
Đoạn video ghi lại cảnh người phụ nữ đi đánh ghen nhưng lại bị chồng đánh cho tơi tả ngay giữa đường phố đông người hiện đang được chia sẻ chóng mặt trên mạng xã hội Trung Quốc.
Trong xã hội hiện đại, ngày càng có nhiều video ghi lại cảnh những người vợ bị phản bội đi đánh ghen với bồ nhí của chồng được đăng tải trên mạng xã hội, thu hút sự chú ý cực lớn của dư luận.
Những ngày gần đây, cư dân mạng Trung Quốc lại tiếp tục sôi sục với đoạn video dài hơn 1 phút ghi lại cảnh đánh ghen giữa đường phố đông người.
Tuy nhiên, không giống như những đoạn video đánh ghen bình thường, người vợ đau khổ ở đây lại bị chính người chồng đầu gối tay ấp của mình đánh cho tơi tả can tội… dám ra tay với người tình của anh ta.
Mở đầu đoạn video là cảnh người vợ ra sức cầm đồ vật nện vào người “tiểu tam” đang ngồi trên xe của chồng mình.
Có lẽ vì quá hoảng sợ nên cô bồ nhí đã chui từ ghế lái phụ xuống băng ghế sau, thế nhưng người vợ đang phẫn nộ đến mức cực độ vẫn cố nhoài người vào trong xe để “dằn mặt” tình địch.
Người vợ tức tối lôi kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình mình ra khỏi xe.
Sau vài chục cú nện liên tiếp, người vợ tìm cách lôi “hồ ly tinh” cướp chồng mình ra khỏi xe.
Video đang HOT
Trong lúc 2 người phụ nữ còn đang mải giằng co, người đàn ông ngồi trên ghế lái, cũng chính là nhân vật nam chính của chuyện tình tay 3 này đã bước xuống xe và đi đến bên cạnh vợ mình để “giải quyết mâu thuẫn”.
Thế nhưng, thay vì can ngăn người vợ đang quá kích động của mình, anh ta lại thẳng tay túm tóc rồi đẩy vợ ngã lăn ra đường.
Người vợ choáng váng đứng dậy, miệng không ngừng oán trách người chồng bội bạc, đồng thời la lối cho những người xung quanh biết sự tình và lại bị anh ta tặng thêm cho 1 cú đạp rất mạnh.
Đáng tiếc, đường phố đông người qua lại nhưng chẳng có ai dám đứng ra hòa giải hay bênh vực người phụ nữ tội nghiệp kia.
Gã chồng bội bạc thẳng tay đánh đập vợ mình để bảo vệ bồ nhí.
Người vợ lồm cồm bò dậy nhặt được chai nước trên đường và ném về phía tình địch.
Thấy vậy, người chồng lại bồi thêm vài cú đạp vào người vợ mình, sau đó đóng sập cửa xe để bảo vệ cho cô bồ nhí đang hết sức hoảng sợ ở bên trong.
Chưa dừng lại ở đó, anh ta vẫn tiếp tục đạp mạnh vào người vợ, đồng thời đẩy người phụ nữ đáng thương ấy ra xa chiếc xe chở nhân tình.
Cuối cùng, sau bao cố gắng vẫn không thể mở được cửa xe, người vợ đành bất lực nhìn chồng rồ ga chở bồ nhí đi mất.
Và tất nhiên, những người đi đường cũng chỉ biết nhìn theo bóng dáng cô đơn đến bất hạnh của người vợ bị tổn thương cả về mặt tinh thần lẫn thể chất ấy.
Người vợ vừa mở miệng oán trách chồng đã bị anh ta đạp rất mạnh vào người.
Đa số mọi người đều ra sức chửi rủa cặp đôi “mất nhân tính” kia.
Họ cực lực lên án hành vi đã sai còn không biết đường hối lỗi của người chồng: “ Sao trên đời này lại có loại đàn ông khốn nạn đến thế nhỉ?”, “Xem xong mà ức chế quá đi mất!”, “ Nóng hết cả máu! Mình mà ở đó thì cái đôi cẩu nam nữ kia xong với mình rồi đấy!”, “Em mất niềm tin vào đàn ông quá các bác ạ.”, “Mình không phải người trong cuộc mà còn cảm thấy đau thay đây này!”, “Tức lộn ruột luôn. Mình mà biết địa chỉ của cái gã đểu cáng kia thì không xong với mình đâu!”…
Bên cạnh đó, cũng có một số người tuy thương cảm nhưng vẫn lên tiếng trách người phụ nữ ấy thật dại dột: “Sao lại đi đánh ghen một mình thế kia?”, “Trời ơi, đánh sao lại được mà đánh!”, “Chị dại dột quá! Lần sau có đi đánh ghen thì nhớ gọi cả hội cả đám đi chị nhé!”, “Thật tội nghiệp chị ấy! Nhớ nghĩ kỹ trước khi hành động chị ơi!”, “Chị ấy manh động quá! Phải có chiến lược cụ thể hơn cơ! Chị mau liên hệ với em đi, em chỉ cách cho!”…
Theo Phununews
Em và vợ sắp cưới, tôi phải chọn ai
Nhìn em sống khổ thế mà tôi đau lòng quá, muốn giữ em lại, bù đắp những gì em đã hy sinh cho tôi. Nhưng còn vợ sắp cưới thì sao, cô ấy tin tưởng, chăm sóc tôi lắm.
Tôi gặp em khi đến chỉ huy giải quyết một vụ truy bắt tội phạm, em là người bị liên lụy khi đi học ngang qua. Tôi nhớ như in lần đầu tiên đó nước mắt em rơi khi trò chuyện với tôi, tóc buông dài, chiếc áo dài trắng tinh khôi, gương mặt thánh thiện đến mê người, em bị người kia chạy trốn va vào và bị thương khi ngã. Không chỉ riêng tôi mà cả đội đến giải quyết điều rất thích em. Khi đó tôi 25, còn em chỉ mới bước qua tuổi 17. Lấy lý do em bị thương và muốn điều tra thêm vụ án nên tôi luôn được gặp em khi rảnh dù việc đó đã khép lại rất lâu và chi tiết của em không liên quan đến.
Ảnh minh họa
Chúng tôi đã có một thời gian rất vui vẻ. Nhà em ở làng cách xa thị trấn nên em ở trọ gần trường và gần cơ quan của tôi. Dù 25 tuổi nhưng trải qua những năm tháng học nội trú ở trường Cảnh sát và sự khắc nghiệt ở đây nên tôi chỉ biết tập trung học, không thân thế trong trường nên việc giữ kết quả thật tốt với tôi rất khó khăn. Tính tình của cảnh sát chúng tôi lại khô khan mà lại là cảnh sát hình sự nên càng khó để tìm thấy tình yêu nam nữ, khi đến với em đó là tình yêu đầu tiên, người con gái đầu tiên của tôi. Tính em rất hay nếu không nói là khác biệt với những người con gái khác, em mang áo dài thướt tha như thế trong lần gặp đầu tiên. Thế nhưng em lại là người mê thể thao, là vận động viên bóng chuyền của trường, một tay trống của nhóm guitar, cách nói chuyện, cách suy nghĩ nhiều lúc tôi phải hỏi để em cho ý kiến.
Mọi thứ về em điều hoàn hảo đối với tôi, chỉ duy nhất một điều làm tôi đau khổ đó là em là người có đạo, nhà em lại có người đi tu, việc kết hôn với người cùng đạo là bắt buộc. Tôi còn nghe nói nếu việc lấy một người ngoại đạo sẽ không ai đến dự, đám cưới không được tổ chức. Còn tôi từ trước đến giờ tôi chỉ sống phục vụ cho Đảng cho nhân dân, lại là cháu đích tôn của dòng họ, gia đình tôi có truyền thống cách mạng, đạo là không thể và tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến. Lúc đầu tôi chỉ xem em như đứa em cần chỉ bảo, giúp đưa em đi học, giới thiệu em cái này cái kia. Ai hỏi rằng tôi yêu em không thì tôi đều chối, nhưng đòi làm quen với em là tôi cấm tiệt (tôi biết tính anh em đồng nghiệp trăng hoa như thế nào). Dần dần tôi mới biết mình yêu em nhiều, đi công tác xa làm tôi nhớ em điên đảo, nhiều khi nghe điện thoại em mà tôi mừng còn hơn bắt được thông tin tội phạm khi mình đang làm nhiệm vụ. Các anh em thân thiết biết chuyện đều khuyên tôi nên nói ra chứ không một cô gái như em sẽ bị ai đó cướp mất.
Sau đợt đi xa 3 tháng đó tôi đã về ngỏ lời với em bất chấp việc chúng tôi có đến được với nhau hay không. Rồi em đã thành người yêu của tôi .Thiệt thòi cho em khi chúng tôi không được công khai vì nhà em không cho con gái yêu sớm, còn tôi vừa về cơ quan nên sợ sẽ ảnh hưởng đến cách nhìn của lãnh đạo về mình khi quen người có đạo. Một phần tôi thường phải đi công tác ngoài tỉnh nên gặp em càng ít đi, chỉ chủ yếu qua điện thoại. Tôi không lo lắng được nhiều cho em, chỉ gửi gắm anh em chú ý đến em khi đi công tác xa.
Mọi việc thay đổi khi em học đại học, gia đình tôi gặp nhiều biến cố khi ba bị vu khống, dù đã được sắp xếp nhưng uy tín giảm sút, bị yêu cầu nghỉ hưu sớm, chắc chắn tôi liên lụy. Thời gian đó, tôi lao vào làm việc để chứng minh thực lực của mình. Tôi dần xa em trong thời gian đó. Một năm sau ba tôi mất, ba nói muốn thấy tôi thành công để vực dậy gia đình. Mặc tôi bận rộn với nhiều lo toan, thu xếp cả sự nghiệp lẫn gia đình, em vẫn ở bên động viên làm động lực cho tôi, cả chiều theo ham muốn của tôi. Em nói muốn giúp gì cho tôi, em nhỏ bé quá so với những gì tôi gánh nên đây là việc một người yêu nên làm. Tôi thương em quá đỗi.
Tôi không biết đây có phải cơ hội cho mình không khi con gái sếp rất thích tôi, cô ấy làm bên tòa án tỉnh. Sếp có ý sẽ nâng đỡ vì đánh giá cao năng lực và tinh thần trách nhiệm của tôi nếu kết thông gia với nhau. Em biết chuyện nên đã chủ động rời xa, em nói dù giờ tôi muốn chọn bên nào em vẫn sẽ ra đi. Tôi đã để em ra đi. Sau 2 năm chia tay, tôi chuẩn bị lập gia đình, vợ sắp cưới của tôi dù tính tình hơi bướng nhưng rất yêu thương, chăm lo cho sự nghiệp của tôi. Dù tình yêu không nhiều nhưng tôi nhận thức được mình sẽ không làm tổn thương cô ấy. Tôi cũng đang ở tuổi thành công đến, mọi thứ đều tươi sáng, chỉ duy nhất có em làm tôi đau khổ.
Rồi trong cơn say, em đã gọi cho tôi, em trách tại sao biết sẽ không cưới em mà vẫn yêu, biết không thể chọn em sao lại không gìn giữ cho em, làm em phải mắc tội với đạo của em, làm em không muốn yêu ai vì đã không còn trong trắng. Nhìn em sống thế tôi đau lòng quá, muốn giữ em lại, bù đắp những gì em đã hy sinh cho tôi. Nhưng còn vợ sắp cưới thì sao, cô ấy tin tưởng, chăm sóc tôi lắm. Tôi phải quyết định như nào đây? Mong được các bạn chia sẻ.
Theo Thuận/Ngoisao
Chỉ cần im lặng để quá khứ ngủ yên và nỗi đau tự lắng xuống Những khi nhớ nhau ta hãy cứ lặng yên nhìn về quá khứ, lặng yên để hiện tại không bị xáo động và lặng yên để thấy rằng ta vẫn chưa hết yêu nhau. Đi qua bao nhiêu sóng gió của yêu thương, giờ đây em chọn cách lặng yên để đương đầu với tất cả. Em biết, với cả hai trái tim...