‘Vợ anh bỏ nhà đi theo trai’
Tôi thương anh vì vợ “bỏ nhà theo trai”, để lại anh với hai đứa con thơ dại.
Khi đọc bài viết “Yêu điên cuồng người đã có vợ”, tôi như thấy mình chính là người con gái trong câu chuyện đó. Vì chính tôi cũng được coi là kẻ thứ ba cướp đi hạnh phúc của người khác.
Tôi quen và anh sau nỗi đau mất đi một người thân mà tôi kính yêu nhất trên cõi đời này. Người ấy đã rời xa tôi để về bên kia thế giới… một thế giới mà tôi chưa bao giờ hình dung được. Tôi tưởng chừng như mình không thể tiếp tục sống tốt khi không có người ấy bên cạnh… Và trong lúc bơ vơ giữa cuộc sống, tôi đã tự tìm cho mình một cái phao để tiếp tục bơi giữa dòng đời đầy ngang trái.
Rồi một ngày tình cờ, tôi gặp anh. Chúng tôi chỉ nói chuyện với nhau vài câu xã giao bình thường. Nhưng những lần gặp gỡ sau, anh hay chia sẻ với tôi về cuộc sống gia đình anh. Nếu như lúc đó tôi sáng suốt tìm hiểu những lời anh nói là chân thành hay chỉ là những lời mật ngọt để dụ dẫn những cô gái yêu lòng… thì kết cục tôi đã không rơi vào cuộc sống buồn thảm như ngày hôm nay. Tôi tin anh, không bao giờ nghi kỵ điều gì anh nói… vì tôi gặp anh trong một nơi thiêng liêng và nơi đó, đối với tôi không có sự giả dối lọc lừa.
Anh cho tôi biết anh đã có vợ, hai đứa con và cuộc sống gia đình cũng còn nhiều khó khăn, vất vả, đặc biệt là anh phải thay vợ chăm sóc con cái. Tôi hỏi anh: “Thế còn vợ anh? Chị ấy ra sao?” thì anh nói rằng: “Ngày trước, bọn anh lấy nhau không có tình yêu. Sau này chị đi học thêm và gặp người khác nên đã bỏ lại ba cha con để cặp người đàn ông khác”.
Biết được hoàn cảnh của anh, tôi càng yêu và thương anh hơn. Cứ thế, tôi ngu dại yêu anh… và tình yêu ấy càng ngày càng sâu nặng.
Đối với anh, tôi như một thiên thần. Anh nói chuyện mềm mỏng, chu đáo, dạy tôi biết được những điều hay lẽ phải. Tôi rất vui khi có anh bên cạnh, càng vui hơn khi được làm quen với các con anh. Không hiểu vì sao tôi lại rất có tình cảm với chúng, được chăm sóc, vỗ về hai đứa trẻ, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc.
Tôi bắt đầu thường xuyên lui tới nhà anh nhưng tôi nào hay biết được sự thật không giống như những lời anh nói, cũng không phải như những gì tôi đã nhìn thấy. Vì tôi quá bận rộn, vì anh nắm rõ lịch trình của tôi nên đã sắp đặt mọi chuyện rất chu đáo, mãi đến một ngày anh muốn vứt bỏ tôi thì sự thật mới dần được phanh phui.
Anh bỏ rơi tôi khi tình yêu tôi đang nồng nhiệt nhất. Tôi đau đớn vô cùng… ngày qua ngày, tôi gắng gượng sống trong nước mắt. Tôi không thể hiểu được vì sao anh lại có thể dễ dàng bỏ rơi tôi như vậy, trong khi tôi chưa làm một điều gì có lỗi với anh!
Video đang HOT
Giá như tôi không biết tất cả mọi chuyện thì hình ảnh của anh trong tôi đâu có tệ đến thế! (Ảnh minh họa)
Anh nói rằng “Vì anh muốn tốt cho em”; “Vì anh muốn đi theo lý tưởng và hoài bão của mình”; “Anh sợ em phải khổ”… Anh vẫn dùng những lời lẽ đạo đức khiến tôi u mê. Dù rất đau đớn nhưng tôi vẫn quyết định một mình đi tìm sự thật.
Và sự thật sừng sững trước mắt tôi một cách quá phũ phàng. Bao nhiêu lời nói đạo đức, bao nhiêu lý lẽ sống mà đã bao ngày tôi thần tượng người đàn ông đó thì bây giờ, nó hoàn toàn sụp đổ.
Vợ anh nào có bỏ anh đi &’theo trai”? Chị ấy vẫn ở cùng anh và hai đứa con, chỉ có điều do công việc phải thường xuyên đi xa nên chị ấy chỉ thi thoảng vắng nhà thôi. Còn anh, ở cái vỏ về ngoài đầy đạo đức, trách nhiệm đó là cái tâm giả tạo, độc ác. Anh đã sắp đặt mọi chuyện và dựng nó lên như một tay đạo diễn chuyên nghiệp.
Anh chưa bao giờ yêu tôi cả. Anh chỉ lợi dụng tình cảm của tôi, lợi dụng sự ngu dại, cả tin của tôi để lừa gạt tình cảm tôi. Anh có thể cùng lúc tán tỉnh và quan hệ với nhiều cô gái. Anh chỉ xem tôi như một cô ô sin để thay anh chăm sóc, nấu nướng, giữ trẻ. Đối với một cô gái khác thì anh dùng tình để trả công cô làm việc, làm hồ sơ cho anh. Đối với vợ thì anh cũng không yêu thương chân thành mà vì chỉ ấy có nhiều tiền, sinh cho anh hai đứa con để ràng buộc.
Khi nhận ra tất cả sự thật về anh, tôi thật sự rất thất vọng. Tại sao vẻ ngoài thánh thiện của một gã đàn ông lại ẩn chứa một tâm hồn xấu xa đến thế? Sao cùng một lúc anh có thể đến với nhiều cô gái khác nhau, để những người tình của anh phải đấu đá lẫn nhau?
Anh rời bỏ tôi không phải vì ân hận, cảm thấy có lỗi với vợ con anh mà là vì người tình của anh, người anh vẫn đang lợi dụng để bóc lột sức lao động của cô ấy. Chỉ có rời xa tôi, cô ấy mới tiếp tục ngoan ngoãn nghe lời anh, làm theo mọi yêu cầu của anh. Chắc chắn tôi nói những điều này không sai phải không anh? Vì tôi biết, tôi đã hết giá trị để anh lợi dụng… bởi ngoài tình yêu chân thành tôi dành cho anh thì tôi không có tiền bạc, công danh để anh “nhờ vả” được.
Khi biết được tất cả về con người anh, sao tôi thấy kinh tởm người đàn ông mình đã từng yêu thương đến thế! Dù tôi vẫn rất yêu anh nhưng thật sự thì tình yêu đó đã vỡ mộng hoàn toàn, chỉ còn nỗi đắng cay và chua xót.
Phải chi tôi đừng tìm hiểu tất cả mọi việc? Phải chi tôi đừng biết sự thật để được yêu anh, yêu anh mãi như thế… và dù bị anh bỏ rơi, tôi vẫn không thấy mình sai lầm… sai lầm khi nghĩ ai cũng là người tốt.
Giờ đây, tôi sẽ quên anh, quên đi tất cả những gì là của anh. Anh hãy trở về với vợ và con anh! Đừng làm chị ấy đau khổ thêm nữa? Là một người vợ mà tôi ngày chỉ biết đi đánh ghen, nay sợ chồng đi với cô này, mai lo chồng đến với cô kia thì còn có gì là hạnh phúc nữa hả anh? Chị ấy giờ đây chỉ có một niềm tin duy nhất, đó là anh sẽ không bỏ nhà, không bỏ sự nghiệp, không từ bỏ con để ra đi với hai bàn tay trắng… vì tất cả mọi thứ anh có đều dựa dẫm vào gia đình vợ.
Anh à! Sao anh không suy nghĩ lại? Sao anh không làm được những điều như anh nói? Sao anh không quay về với gia đình để vun vén cho mái ấm nhỏ của mình? Đừng sống trong sự giả dối mãi như vậy… tàn nhẫn lắm anh ạ!
Qua câu chuyện của mình, tôi cũng mong rằng khi yêu, các bạn gái hãy tìm hiểu thật kỹ về người đàn ông của mình! Đừng bao giờ nhẹ dạ như tôi… vì quá tin người nên cuối cùng nhận lấy bao đớn đau, tủi hờn. Còn nếu đã trót sai lầm thì hãy vững chí vượt qua, đừng làm kẻ thứ ba, đừng gây thêm nỗi đua cho người khác!
Và qua đây, tôi cũng mong các chàng trai, những gã đàn ông đa tình xin hãy xem xét lại bản thân mình. Xin đừng dùng những lời hoa mỹ để gạ gẫm, lừa gạt những cô gái cả tin chỉ vì những ham muốn cá nhân của mình. Chúng ta rồi sẽ có con, con chúng ta cũng sẽ khôn lớn, cũng là những chàng trai, cô gái trưởng thành… và đừng để con cái phải gánh tất cả những lỗi lầm của bố mẹ chúng gây ra!
Nếu như mình sống đúng với lương tâm mình, đừng gây đau thương, mất mát cho bất cứ ai thì cuộc sống của chúng ta sẽ tốt đẹp biết bao!
Theo VNE
Chê chồng nghèo, con dại vợ bỏ theo trai
Ngay đêm đó cô ấy thu dọn hành lý, bỏ tôi lại trong căn phòng trọ trống hoác chỉ còn đớn đau và tủi nhục.
ảnh minh họa
Từ trước đến nay, mọi người thường thương cảm cho những chị em một thân một mình vất vả nuôi con khi gặp phải một gã sở khanh chối bỏ trách nhiệm, hoặc chồng bỏ bê gia đình theo vợ nhỏ,... Ít ai biết cảnh "gà trống nuôi con" còn cực nhọc trăm bề!
Không phải tôi mang chuyện của mình kể ra để lấy chút lòng thương cảm của thiên hạ, chỉ là muốn viết ra hết để lòng mình dễ chịu đôi chút khi đối diện với những bộn bề khó khăn trong thời gian qua và những ngày sắp tới. Vì tôi đang là một ông bố đơn thân!
Gặp nhau qua một người bạn giới thiệu, khi ấy tôi muốn an cư để lập nghiệp nên nhanh chống tiến tới hôn nhân với Hương, cô công nhân may đến từ Bình Dương. Cả hai đều ở quê nên khi cưới nhau chúng tôi thuê nhà ở quận 11 để tiện việc đi làm. Hương chuyển sang làm thợ ráp đồ kiểu cho một tiệm may khá lớn gần nhà, tôi làm tiếp thị sản phẩm cho công ty điện máy. Thời buổi kinh tế khó khăn nhưng do khéo chắt chiu nên chúng tôi sống cũng đủ. Hai năm sau chúng tôi đón cháu gái đầu tiên, cùng với niềm vui thì nỗi lo cũng kéo đến.
Nuôi con tốn kém trăm bề, tiền quần áo, tã, sữa, thuốc men,... Hằng tháng phải tăng thêm đôi ba triệu nhưng lương của tôi vẫn ba cọc ba đồng. Sau chưa đầy bốn tháng, Hương không thể ở nhà ôm con mãi được nên gởi con về ngoại và đi làm. Mỗi tháng chúng tôi về thăm con một lần. Từ ngày đi làm lại, Hương cũng bắt đầu có dấu hiệu lạ.
Thương con mới vài tháng đã phải xa mẹ, tôi có gắng làm nhiều hơn mong kiếm thêm được chút đỉnh để đón con lên, định bụng mỗi ngày gởi con đi nhà trẻ đển chiều đón về còn được gần gũi con. Mỗi ngày tôi làm hơn mười hai tiếng, về nhà sớm lắm cũng chín giờ tối. Vất vả cực nhọc đến đâu tôi cũng cam lòng nếu vợ chồng yêu thương, đồng lòng với nhau, nào ngờ Hương không chịu được cảnh cực khổ, cô ấy thay lòng.
Những đêm đi làm về khuya, mình tôi trong căn nhà trọ vắng tênh, Hương bỏ đi đâu liên tiếp mấy đêm đến tận gần mười hai giờ cô ấy mới về đến nhà. Tôi hỏi,cô ấy bảo tiệm may đang nhiều đồ cần giao gấp nên cô ấy ở lại làm. Gần một tháng tình trạng đó vẫn diễn ra liên tục. Một bữa đi làm về tôi ghé qua tiệm may, định bụng rủ vợ về sớm đi ăn món gì ngon để bù vào sự cực khổ mấy tháng qua nhưng tiệm đã đóng cửa. Về nhà vẫn chưa thấy Hương. Đêm đó tôi đứng ngoài ngõ đợi thì thấy Hương bước xuống từ xe của một gã thanh niên ăn mặc bóng bẩy. Cố gắng kiềm chế để không ghen bậy, tôi vào nhà trước và tránh để cô ấy thấy tôi.
Tôi hỏi cô ấy sao về trễ thì lại nhận được câu trả lời y như những lần trước. Tôi bảo cô ấy đừng nói dối nữa, tôi đã gặp gã đàn ông đó chở cô về. Thì ra bấy lâu nay cô đi đêm với thằng đàn ông đó mà bỏ bê chồng con! Cô ấy không hề chối cãi. Cô ấy bảo đã chán ngán cảnh sống thiếu thốn đủ bề rồi, cô ấy đã gặp được người đàn ông tốt hơn, có thể chu cấp tiền bạc và bảo bọc cho cô. Cô ấy không muốn gắn trọn đời còn lại với người chồng nghèo nàn như tôi!
Tôi hỏi cô ấy sao về trễ thì lại nhận được câu trả lời y như những lần trước. Tôi bảo cô ấy đừng nói dối nữa, tôi đã gặp gã đàn ông đó chở cô về. (ảnh minh họa)
Tôi nghĩ trong một lúc yếu lòng, Hương chỉ bị những thứ xa hoa đó làm mờ mắt, nếu phân tích thiệt hơn chắc cô ấy sẽ thay đổi. Tôi bảo cô ấy hãy nghĩ kỹ lại, chúng tôi còn có con, còn phải sống cho con. Cô ấy gạt đi, bảo sẽ không giành con với tôi, bảo tôi hãy giữ lấy con mà nuôi, cô ấy muốn ly hôn và ra đi một mình để có thể dễ dàng tìm đến hạnh phúc mới với gã tình nhân ấy!
Ngay đêm đó cô ấy thu dọn hành lý, bỏ tôi lại trong căn phòng trọ trống hoác chỉ còn đớn đau và tủi nhục. Tôi đã về quê mẹ cô ta trình bày hết sự việc và đón con về với mình. Mẹ tôi mất sớm, quê nhà chỉ còn ba tuổi già sức yếu, không có nơi nào để gởi con, tôi đành mang con lên thành phố, ban ngày đi làm thì gởi con cho trường tư thục gần chỗ trọ, chiều tranh thủ về đón con. Biết con bất hạnh vì không có mẹ, tôi vừa làm bổn phận của người cha vừa lo luôn phần người mẹ.
Hai cha con tôi trong căn nhà trọ với bốn bức tường đùm bọc nhau mà sống đến nay cũng đã ba năm. Con ba tuổi, đã bi bô nói cười nhưng chưa nột lần mẹ nó về thăm. Long dạ đàn bà sao ác độc bà nhẫn tâm đến thế...
Theo VNE
Quả báo vì bỏ chồng đi theo trai Nói ra những lời này chỉ khiến cho thiên hạ cười chê và chửi rủa tôi là loại đàn bà không ra gì. Đúng là vậy, tôi chấp nhận tất cả những lời phỉ báng, chấp nhận sự trừng phạt và sỉ nhục, chỉ hi vọng được quay về, được gặp con và nghe một tiếng con yêu gọi mẹ. Giờ tôi mới...