ViruSs Đặng Tiến Hoàng: Được làm công việc bạn yêu thích và hạnh phúc, tức là bạn đang SỐNG mỗi ngày
Ở thời điểm hiện tại, ViruSs – Đặng Tiến Hoàng có đầy đủ tất cả: tiền bạc, địa vị, danh tiếng.
Là một trong “bộ tứ siêu phàm” của giới streaming, một nhà kinh doanh với các bước đầu tư khôn ngoan, một nhạc sĩ gắn liền với các bản hit đình đám…, ít ai biết rằng để có một ViruSs hôm nay, Đặng Tiến Hoàng trong quá khứ và
Người ta gọi Streamer là “nghề của thời đại mới”, nhận định này có bị cũ không?
Gọi vậy cũng được mà cũng không được. Thời điểm này mọi người đang tập trung rất nhiều tới streamer, quan tâm tới đời sống và sức ảnh hưởng của streamer. Còn đối với ViruSs, nghề này không còn mới, vì mình đã hoàn thành nó sau 8 năm rồi. May mắn, ngành nghề này tại Việt Nam phát triển song hành cùng thế giới chứ không kém cạnh chút nào đâu nhé!
Nghề hot, kiếm tiền thuận lợi, nhưng tại thời điểm này, dường như ViruSs đang ít sự đầu tư cho mảng Streaming hơn?
ViruSs không đồng ý với nhận định này đâu! Hiện tại, ViruSs dừng lại một chút việc branding bản thân để chờ các bạn trẻ ở lớp dưới tiếp tục phát triển lên. Nếu lúc nào mình cũng nhăm nhăm về mình thì đâu có tốt cho một market lớn.
Thứ hai, ViruSs đang đầu tư nghiên cứu phát triển streaming phần cứng và dự tính khoảng cuối tháng 9 sẽ mở một lớp academy đào tạo về social, digital marketing hoặc những thứ liên quan đến streaming. Công việc streaming không giảm đi chút nào, đơn thuần là ViruSs tập trung vào các mảng khác giúp hệ thống streaming ở Việt Nam phát triển hơn.
Việc xây dựng thương hiệu cá nhân đối với một streamer diễn ra như thế nào?
ViruSs trải qua công việc này 8 năm nhưng để có được hình ảnh của bản thân, có được góc nhìn tốt từ phía đối tác, thì thứ nhất, bản thân bạn phải luôn hướng tới hình ảnh tốt đẹp.
Thứ hai, thương hiệu cá nhân của bạn phải mang lại giá trị tích cực cho người xem cũng như là những người theo dõi. Sau đó là bài toán chiến lược, lên kế hoạch tỉ mỉ, đi từ những bước cơ bản như post nội dung gì, hình ảnh ra làm sao, đầu tư thế nào trên các kênh fanpage, facebook… Ngay cả việc hôm nay trò chuyện cùng bạn, ViruSs cũng phải tính toán trước xem sẽ lựa chọn trang phục gì…
Vượt ra khuôn khổ của cộng đồng game, hiện nay ViruSs đang dần trở thành ngôi sao giải trí đại chúng. Việc trở thành người của công chúng mệt không?
ViruSs Đăng Tiến Hoàng chia sẻ về chuyện nghề – chuyện đời
Ui! Không đến mức “ngôi sao giải trí” đâu! ViruSs rất may mắn khi nhiều người biết đến mình thông qua các hình ảnh và brand khác nhau. Đó là một điều rất có lợi, nhiều thứ ViuSs làm nhận được sự ủng hộ, ưu ái của mọi người. Còn mặt trái, bạn sẽ mất đi quyền riêng tư, chuyện tình cảm, hay các chuyện cá nhân khác. Nhưng, không sao cả, ông trời cho mình được cái này thì mất cái kia.
ViruSs thời gian gần đây xuất hiện với vai trò là nhạc sĩ. Vì sao bạn lại dành thời gian cho âm nhạc ở thời điểm này?
Dù sao cũng không thể phủ nhận rằng dòng máu lớn, chảy mạnh nhất trong cơ thể mình vẫn là âm nhạc. Những gì ViruSs từng cố gắng và có được như ngày hôm nay hay trong tương lai cũng đều bắt nguồn từ âm nhạc. Âm nhạc cũng là thứ mà ông ngoại muốn mình theo đuổi và gắn bó. Trong khi các bạn đi đá bóng, đi công viên thì ông ngoại bắt mình nghe nhạc, múa bale, nghe opera, thính phòng… Giá trị mình theo đuổi không giống bạn bè cùng trang lứa, càng lớn mình càng nhận ra đó là con đường đúng đắn mà gia đình định hướng từ nhỏ. Đã là dòng máu, tức là nó vẫn ở đấy, chảy trong huyết quản bạn chứ chẳng mất đi đâu cả.
Khi viết nhạc, mình cố gắng đưa các góc nhìn, cách suy nghĩ, lối sống, tiếng nói của mình tới nhiều người hơn, dù chỉ là một miếng ăn nho nhỏ nhưng giúp menu âm nhạc của mọi người thêm chút phong phú, lựa chọn.
Video đang HOT
ViruSs hiện là cổ đông và giám đốc công ty công nghệ. Tại sao lại có sự lựa chọn này?
Cái duyên đưa ViruSs đến với GearVN không phải từ một quyết định nóng vội. Nó chín muồi xuất phát từ tình bạn của ViruSs và Thế Anh – Chủ tịch GearVN. Chứng kiến GearVN từ khi còn là cửa hàng nhỏ, khiêm nhường cho tới hiện tại, trở thành một trong những đại lý bán về phần cứng và âm thanh rất mạnh ở Việt Nam với chuỗi showroom khang trang, chưa kể gần như các Youtuber, Streamer hay là Creator đều trải nghiệm sản phẩm ở đây…, thì ViruSs tham gia đội ngũ GearVN với hi vọng có thể đồng hành, phát triển GearVN thêm nữa.
Vừa là một game thủ, nhạc sĩ, giờ lại chuyển sang đầu tư và kinh doanh – lĩnh vực không mơ mộng như làm nhạc sĩ, ViruSs đã gặp phải những khó khăn gì?
Khi bản thân có sự chủ động thì khó khăn đều nằm trong tầm kiểm soát. Sự kết hợp lần này giúp mình đưa ra những quyết định không quá khô khan, cũng không quá cảm tính. ViruSs của ngày hôm nay vừa có mặt cảm xúc do chất nghệ thuật sẵn trong máu, vừa có sự chắn chắn về mặt kinh doanh sau những năm tự “kinh doanh bản thân”.
Thế mạnh của ViruSs là liên quan đến marketing, social, kết nối, và không mạnh về chuyện bán hàng, buôn bán sản phẩm cụ thể. Mình tâm niệm, mỗi người một ngành nghề, nên hiểu rõ mình mạnh ở đâu để phát triển tối đa điểm mạnh ấy.
Trong hệ sinh thái kinh tế đang làm, ViruSs đầu tư cho mảng nào nhất?
GearVN là công ty thứ 5 mình đầu tư chứ không phải là công ty đầu tiên nên sự bối rối, bỡ ngỡ là không có. Mình đầu tư studio, đầu tư nghiên cứu về hệ thống phần cứng liên quan đến streaming của VR Studio, về talenthouse, KOLs, giải đấu… Trong đó, đầu tư nhiều nhất có lẽ là VR Studio. Hiện tại, VR Studio ở Việt Nam đang có mặt tại Hà Nội và TP.HCM, ngoài ra còn có ở Bangkok và Singapore nữa. Bây giờ trở thành CMO của GearVN, hứa hẹn thời gian tới hệ sinh thái ấy sẽ bứt phá mạnh hơn nữa.
Bạn có phải là người ôm đồm, tham công tiếc việc không?
Nhiều người nói với ViruSs thế này “Nghỉ ngơi tí đi, làm hoài”, thắc mắc ViruSs không hưởng thụ, không đi chơi. Làm việc đối với mình là hạnh phúc, mình cực kỳ yêu thích giống như việc ăn uống hàng ngày vậy. Đặc biệt, khi làm việc mà đạt được thành tựu nào đó thì còn vui nữa. Cho nên, làm việc không phải là làm việc, mà là SỐNG.
Có khi bạn đánh đổi sức khỏe để đổi lấy tiền bạc, nhưng chẳng hề hay biết đấy!
ViruSs tham công tiếc việc thì có, nhưng không có chuyện đánh đổi sức khỏe lấy tiền bạc đâu!
Theo bạn, thế nào là một người đàn ông thành công?
Chưa bao giờ mình nghĩ về từ “Thành công” vì cho tới cùng nó chỉ là một từ ngữ để nói lên sự tự hào, hay một cột mốc dành cho một người trong sự nghiệp mà thôi.
Còn nếu có câu hỏi đặt ra rằng “ ViruSs đã thành công chưa?” thì câu trả lời của ViruSs là “Chưa!”. Mình chưa có gì, cũng chỉ là người bình thường, đang cố gắng hết sức từng ngày để hoàn thành công việc theo cách tốt nhất có thể, đang nỗ lực hiện thực hóa từng ước muốn, những dự định đặt ra. Bây giờ ViruSs mới thực hiện được 20% kế hoạch ấy thôi.
Vậy 80% còn lại ấy như thế nào?
Ước muốn của mình là đưa GearVN phát triển mạnh hơn nữa. Bản thân GearVN đã là một trong những đại lý phần cứng rất mạnh ở Việt Nam rồi, điều GearVN thiếu chỉ là sự phổ cập – Đây chính là bài toán, câu hỏi rất là lớn dành cho ViruSs trong năm tiếp theo để đưa GearVN trở thành sản phẩm quốc dân được nhiều người tin dùng.
Nhìn lại chặng đường vừa qua thì ViruSs có điều gì hối tiếc không?
Trong đời này ai cũng sẽ có lúc hối hận, nuối tiếc về một điều gì đó, nhất là trong những khoảnh khắc đối diện với nỗi cô đơn.
ViruSs thấy thương nhiều hơn. Thương chính ViruSs của 10, 20 năm trước, chấp nhận hi sinh những cái nhỏ bé trong cách sống, trong tình cảm để có một ViruSs ngày hôm nay. Mình thương cậu ấy, bởi gần như các mối quan hệ xung quanh đều là mối quan hệ công việc, gần như không có ai ở bên lúc cậu ấy buồn nhất, chẳng ai thèm quan tâm cảm giác của cậu ấy như thế nào, cậu ấy cảm ra sao… Thương vậy thôi, nhưng để nói “giá như” thì có lẽ là Không! Ai cũng có số phận của mình, ai cũng có những ẩn ức, có góc sâu thẳm riêng. Với ViruSs, đó là một điều kiện để tôi luyện nên một ViruSs như ngày hôm nay.
Người thành công thì rất cô độc, nhỉ?
Cái này nhiều người minh chứng lắm rồi, ViruSs chẳng cần phải nói nữa. Khi ở vị thế được nhiều người yêu thích, quan tâm thì cách sống của bạn cũng phải vào khuôn khổ một cách tuyệt đối, tuyệt vời, hoàn hảo nhất để tránh rủi ro liên quan tới truyền thông và những vấn đề khác.
ViruSs có cô đơn hay không? Có chứ! Cô đơn là một trải nghiệm quá quen thuộc, còn cô độc là một cảm giác rất kinh khủng mà đôi khi phải đi qua. Cuộc sống là thế, mỗi ngày chỉ có 24 tiếng, thế giới vẫn liên tục vận hành bất chấp bạn tận hưởng hay kháng cự. Không ai là có tất cả, không ai cho bạn tất cả. Bạn phải học cách dành sự ưu tiên cho những điều quan trọng.
ViruSs có phải là người giỏi lên kế hoạch 3 năm, 5 năm, 10 năm không?
ViruSs nghĩ là trong chuyện này không có giỏi hay không giỏi, chỉ là mình định hình cuộc sống ở thì tương lai như thế nào. ViruSs luôn nghĩ, lên kế hoạch phát triển những mục tiêu ngắn hạn, chi tiết hóa tối đa những thứ bản thân có thể làm để đạt được mục đích gần.
8 năm bước chân vào nghề streaming, cho đến hôm nay trở thành CMO của GearVN cùng nhiều vai trò khác… là một chặng đường không quá dài, quan trọng tất cả đều năm trong kế hoạch, dự tính của mình.
Trong ViruSs , bao nhiêu phần trăm là con người nghệ sĩ và bao nhiêu phần trăm là con người thương nhân?
ViruSs chưa bao giờ nghĩ trong con người mình sẽ chia làm hai con người như vậy. ViruSs vẫn chỉ là ViruSs, vẫn luôn muốn tối ưu hoá, mang giá trị nhiều nhất, đưa sản phẩm tốt nhất tới tất cả những người xung quanh. Về streaming cũng là sản phẩm, GearVN cũng là sản phẩm, nên ViruSs hướng những người tiếp cận sản phẩm phải cảm nhận được giá trị ViruSs mang lại.
Thứ hai, giá trị ViruSs mang lại có giá trị con người nhiều hơn, chứ không đơn thuần dừng ở giá trị kinh doanh hay vật chất nữa. Không biết quá ngây thơ không, nhưng ViruSs nghĩ khi mình đối xử với mọi người tốt như vậy thì người ta cũng sẽ đối tốt với mình thôi. Tại sao mình cứ phải hơn thua hay tính toán quá nhiều, hãy làm thế nào để sản phẩm mình tốt nhất, thế là được!
Nếu tại một thời điểm nào đó hai con người trên đánh nhau thì ViruSs sẽ chọn mình là một nghệ sĩ hay là một thương nhân?
Nếu trong trường hợp có một quyết định liên quan đến việc vừa có yếu tố cảm xúc can thiệp vừa có yếu tố con người kinh doanh can thiệp thì có lẽ đó chính là thời điểm ViruSs cần phải nghỉ ngơi một chút. Trong quá trình sống, mình đưa ra quyết định dựa trên kinh nghiệm nhưng vẫn mong muốn có những trải nghiệm sâu sắc về mặt cảm xúc, lấy đó làm căn cứ để đi tới quyết định cuối cùng.
ViruSs có phải là người dám bước ra khỏi vùng an toàn không?
Nếu hỏi “ Ai thích bước ra vùng nguy hiểm” thì có lẽ đó chính là ViruSs!
ViruSs đi du học năm lớp 7, một mình, không biết tiếng Anh, không biết tiếng Nga.
ViruSs là một người nhảy từ âm nhạc sang streaming, xong từ streaming sang sáng tác, rồi làm kinh doanh…
ViruSs tình cờ vào TP.HCM cách đây gần 5 năm và quyết định ở lại dù chưa định hình được cuộc sống mới sẽ ra sao.
Đó đều là những minh chứng về sự không an toàn. ViruSs thích chinh phục những cái mới, thích trải nghiệm, thích thử thách. Đàn ông nên vậy, quyết đoán và mạo hiểm. Đàn ông không nên lựa chọn an toàn bởi an toàn sẽ khiến cuộc sống này bớt ý nghĩa. Ai cũng có quãng 60-70 năm cuộc đời, chúng ta chấp nhận để cuộc sống của mình nhàn nhạt trôi đi sao? Chúng ta tô nhuộm cuộc sống nhiều màu hơn, có nhiều câu chuyện để kể hơn và có nhiều thứ đáng để trông đợi hơn – ấy mới là Sống!
Cảm ơn bạn về cuộc trò chuyện này!
Em à, hãy buông bỏ thứ tình cảm không còn thuộc về mình nữa
Tha thứ không phải là điều có thể có ngay lúc này, nhưng buông bỏ cho một thứ tình cảm không còn đủ để giữ mình bên cạnh nhau nữa là cái cô cần làm. Là cô nghĩ vậy...
Tình yêu... có thể chẳng ai giống ai, ấy nhưng rồi lại cũng "na ná" như vậy thôi. Là thứ cảm xúc lẫn lộn. đưa người ta đến hạnh phúc tột cùng, nhưng rồi cũng có thể là nỗi đau đến không thể rơi nổi một giọt nước mắt...
Thanh xuân của cô chỉ có anh, không một ai khác. Bạn là anh, yêu cũng là anh. Anh đã là tất cả của cô, là hơi thở là nguồn sống là động lực và cô, cũng đã từng là tất cả của anh. Từ khi ngơ ngác bước vào cổng trường Đại học. Từ buổi đầu nhập học, người con trai vô tình ngồi cạnh cô, từ cái bắt tay và nụ cười tỏa nắng... Gắn bó với nhau suốt những năm tháng đại học, yêu thương là sự chân thành không tính toán. Thanh xuân với cô như vậy, không hẳn là cơn mưa rào, nó là cơn mưa xuân, lất phất, ấm áp và lãng mạn mhư lời tỏ tình của anh trong chiều mưa xuân ấy.
Ra trường, công việc, địa vị cứ vậy cuốn nhau đi lúc nào không hay...
Cô vẫn vậy, vẫn cứ ngây ngô tin vào tình yêu là mãi mãi, vô tư với những cảm xúc hiện tại. Tự tại với công việc nhàn nhạt không nổi bật.
Sáng, Hạ đến phòng, buông câu hững hờ: "Tuấn có người khác rồi, mày biết hay giả vờ không biết vậy". Cô không nói gì. Cô biết hay không, cô không tìm hiểu, không cố để hiểu, cô chỉ biết linh cảm cô chênh vênh, cảm xúc cô hoang mang. Tuấn không nói gì, dù có đôi cuộc điện thoại anh ấp úng và tìm cách cúp máy.
Ừ, thì cuộc sống phố thị, toan tính lợi danh. Tình cảm bỗng chốc trở thành thứ có thể đánh đổi. Cơn mưa bụi sẽ có là gì nếu một ngày ánh nắng bỗng chói chang. Hạ lôi tuột cô ra khỏi giường, giọng lại lảnh lót: "Đi, đi, tao sẽ cho mày thấy, mày sáng mắt ra. Đừng có ngồi đây mà yêu như con mèo ướt nữa". Cô giật tay ra khỏi tay Hạ nói khô khốc: "Tao đi, những cũng phải để tao thay đồ chứ".
Buối sang, không biết là mưa hay sương phả vào mặt cô mát lạnh. Hạ chở cô trên con xe tay ga đã cũ, phố bỗng "tĩnh" hơn nhờ cơn mưa hay sương nhẹ như mây đó. Chỉ có tâm hồn cô là cứ mãi chênh vênh như người say cứ mãi không tỉnh.
Tình yêu với Tuấn làm cô nhu nhược trong tất cả cách nhìn với cuộc sống. Không dám đối diện với cả chính mình trong gương. Hạ chở cô đến trước cổng công ty Tuấn, và không phải đợi lâu cô đã thấy Tuấn và một người con gái khác. Nụ cười cô ấy trẻ trung hơn cô và nét sắc sảo hơn cô, ít nhất là tại thời điểm này. Nghĩ vậy rồi cô lại phủ nhận ngay. Thật tệ khi tự mình đi so sánh mình với người khác. Giọng Hạ vẫn bên tai như đang cố thuyết minh cho tình yêu tan vỡ của cô: "Đấy. con gái sếp của Tuấn đó. Trẻ trung chức quyền. Mày nghĩ có lý do gì để Tuấn không thể giũ bỏ mày". Tuấn thấy cô và Hạ, kỳ lạ anh không lảng tránh. Nhìn thẳng và quyết đoán. Anh nói gì đó với cô gái, rồi tiến tới chỗ cô và Hạ.
Tuấn ngồi đối diện và nhìn thẳng vào cô, còn cô thì nhìn thẳng vào ly nước cam vàng sánh và chói gắt màu phản bội. Anh nói rất nhiều, ồ đương nhiên, phiên bản và lý do của những cuộc chia tay thường sẽ giống nhau mà. Anh hết yêu, anh xin lỗi và mong em hạnh phúc... Tất nhiên rồi, tất cả những điều Tuấn cần nói và phải nói nên là như vậy, chứ đừng là sự im lặng. Cảm xúc của cô ngay khi cùng Hạ tới đây cũng đã là sự chấp nhận mà không kịp để cho trái tim hay lý trí có thể đấu đá nhau, nên cô không hẫng, không bất ngờ và dĩ nhiên rôi - cô không khóc. Cũng không hỏi Tuấn tại sao. Là cô chỉ muốn đối diện, chỉ như vậy thôi. Đơn giản đến mức cô cũng ngờ vực chính cảm xúc của mình có vấn đề. Tha thứ không phải là điều có thể có ngay lúc này, nhưng buông bỏ cho một thứ tình cảm không còn đủ để giữ mình bên cạnh nhau nữa là cái cô cần làm. Là cô nghĩ vậy...
Chả hiểu sao mưa lại mát lạnh đến vậy. Nó không làm cô ướt át thảm hại, nó chỉ làm tâm hồn cô dịu dàng và bớt tổn thương hơn. Để cô nhận ra chấp nhận một sự thật đau lòng, nó cũng không hẳn là quá đau lòng. Ít nhất là tại thời điểm hiện tại đối với cô.
"Mày khóc đi" Hạ nói. Cô bật cười: "Không". Hạ giật mình quay lại "Mày cười đấy à, con dở hơi". Tay lái Hạ loạng choạng làm cô hét toáng lên "Là Tuấn bỏ tao chứ có bỏ mày đâu mà mày hoảng hốt quá vậy". Hạ vút ga mạnh khiến cỗ bị hẫng nhưng cứ như kiểu đã có một nỗi đau được thả lại phía sau một cách dứt khoát, nhanh đến nối cô không buồn ngó lại. Chỉ xiết tay ôm chặt Hạ, ánh mắt thì nhìn thẳng. Mưa xuân phả vào mặt cô lành lạnh.. Nên làm sao có thể ghét được thứ mơn man này chứ...
Theo Emdep
Ông chủ đưa 30 triệu nhờ tôi giúp một việc và hứa sẽ thưởng thêm, ngờ đâu vì số tiền này mà giờ tôi gặp rắc rối lớn Ông đưa cho tôi 30 triệu bao gồm tiền vé máy bay, tiền khách sạn, ăn uống, di chuyển để tới tìm chị ấy. Ông còn hứa sẽ thưởng thêm nếu tôi đưa đúng người về. Cách đây 4 năm, gia đình tôi gặp biến cố lớn. Tôi mồ côi bố mẹ từ nhỏ, lớn lên trong vòng tay bà ngoại. Năm đó...