Viết cho cô gái của anh, vào một ngày em đang mệt mỏi…
Những lúc mệt mỏi như ngày hôm nay em hãy cứ khóc, hãy cứ than thở rằng em mệt, lúc ấy anh có thể đưa bờ vai này để em có thể dựa vào và biết đâu lúc đó những giọt nước mắt rơi xuống vai anh ấm nóng như chính trái tim của em vậy. Anh sợ những lúc cô gái của anh một mình đối mặt với bóng tối và sự trống rỗng của tâm hồn, tiếng đồng hồ trôi qua trong sự tĩnh mịch của màn đêm, cảm giác ấy thật đáng sợ biết bao
Anh lại đến bên em đây, cô gái ” mạnh mẽ” của anh. À! Anh xin phép được nói rằng ” em của anh” ngay lúc này nhé!
Cô gái của anh à! Ngày hôm nay thôi, em có thể đừng gồng mình nữa được không? Anh không dám chắc là hiểu em bởi người ta ở với nhau cả đời chắc gì đã hiểu được nhau huống chi là anh chỉ âm thầm, lặng lẽ đứng bên em, xuất hiện mỗi khi cô gái của anh gặp chuyện như thể một “phép thắng lợi tinh thần” vậy nhưng anh chắc rằng ngay lúc này khi nhìn vào đôi mắt em anh cảm thấy có chút gì đó phảng phất nỗi buồn, sự mệt mỏi. Mắt rơm rớm nước mắt, em liền quệt nhanh đi và nói rằng mình phải mạnh mẽ, không được khóc, khóc là yếu đuối, không được cho người khác thấy mình yếu đuối.
Anh thương cô gái của anh lắm. Thương càng nhiều thì càng thấy ngưỡng mộ em nhiều hơn. Cô gái của anh đã biết tự nghĩ cho bản thân nhiều hơn, biết yêu thương cho mình nhiều hơn bằng cách mỗi ngày thường đọc sách để như em nói” con gái phải đọc thật nhiều sách để tô điểm, tưới cho tâm hồn khỏi bị khô cằn, chỉ cần tâm hồn em là một vườn cây xanh lá thì ắt hẳn sẽ có những chú chim rộn ràng tiếng ca đến”, cô gái của anh đã ý thức được một cuộc sống độc lập, không muốn dựa dẫm vào người khác, cô gái của anh cũng giỏi lắm khi biết yêu thương người khác, biết giúp đỡ mọi người xung quanh và đặc biệt em luôn biết nói lời xin lỗi cũng như cảm ơn.
Nhưng em à! Là con gái mà, em hãy chấp nhận hay nói cách khác em hãy học cách đón nhận sự bảo vệ, che chở của một người đàn ông em nhé! Những lúc mệt mỏi như ngày hôm nay em hãy cứ khóc, hãy cứ than thở rằng em mệt,lúc ấy anh có thể đưa bờ vai này để em có thể dựa vào và biết đâu lúc đó những giọt nước mắt rơi xuống vai anh ấm nóng như chính trái tim của em vậy.
Anh sợ những lúc cô gái của anh một mình đối mặt với bóng tối và sự trống rỗng của tâm hồn, tiếng đồng hồ trôi qua trong sự tĩnh mịch của màn đêm, cảm giác ấy thật đáng sợ biết bao. Hãy để anh nắm bàn tay của em, đưa em đi qua phố cổ với những hàng cây rợp bóng màu xanh- màu của hi vọng, chúng mình cùng tạm gạt những bộn bề của cuộc sống sang một bên, hít thở bầu không khí bình yên của thu Hà Nội em nhé! Nhẹ nhàng và bình yên bên nhau một khoảnh khắc, những giây phút ấy như những hạt bụi vàng của cuộc sống em nhỉ?
Anh sẽ chỉ xuất hiện mỗi khi cô gái của anh mang những nỗi buồn vu vơ bên mình hay những lúc cố gái của anh quá mệt mỏi bên sự cuồng quay của cuộc sống bận rộn, mọi người vốn chỉ đang quan tâm đến niềm vui của riêng họ mà thôi. Anh hi vọng cô gái của anh ĐƠN mà không CÔ. Cô gái của anh đẹp lắm! Em đẹp bởi tâm hồn của em, em đẹp bởi những hành động tưởng như quá đỗi bình thường của em, em đẹp bởi cách cư xử, cách yêu thương mọi người của em. Em hơn hẳn những cô gái khác có thể KHÔNG ĐƠN nhưng vẫn CÔ như thường.
Video đang HOT
Viết cho cô gái của anh nhân ngày em mệt mỏi……
Theo PNO
Mưu kế thâm độc bị lật tẩy của bà chị dâu
Người ta bảo con dâu - mẹ chồng là một cửa ải khó khăn, thế mà Nhi lại phải vượt qua một lúc đến hai cửa ải. Mẹ chồng cô đã khó tính thì chớ, lại thêm bà chị dâu đành hanh và hay dựng chuyện nữa khiến Nhi mỏi mệt vô cùng. Chị dâu rất được lòng mẹ chồng cô, trong khi đó, Nhi giống như cái gai trong mắt bà. Mẹ chồng Nhi bênh chị dâu hơn vì chị ta xuất thân trong gia đình giàu có còn Nhi thì chỉ là con nhà bình thường, ngày cưới, bố mẹ cô cũng chỉ cho 4 chỉ vàng làm của hồi môn mà thôi
Việc sẽ không có gì nếu như bà chị dâu của Nhi không khích mẹ chồng cô đủ thứ khi Nhi về làm dâu. Chị ta nói với mẹ chồng cô rằng Nhi lười, cứ viện cớ bận việc rồi ra khỏi nhà từ sớm, về nhà thì rõ muộn, không cơm nước gì cả, trong khi cả nhà chồng cô đều biết rằng, người chuẩn bị cơm nước cho cả nhà là Nhi. Nhi ức lắm, nhưng nghĩ chắc ai mới về làm dâu cũng vậy nên cố nín nhịn.
Nhưng càng ngày, cô càng bị mẹ chồng và chị dâu đàn áp. Nhà mất tiền, người đầu tiên họ vu vạ là Nhi, nhà có công việc, người phải nghỉ làm là Nhi, bố mẹ chồng ốm, người phải chăm là Nhi. Nói chung, cùng là phận con dâu với nhau mà Nhi bị đối xử không khác gì ô sin.
Sự việc trở nên nghiêm trọng hơn khi Nhi cưới đã được 2 năm mà không có con. Mẹ chồng cô bắt đi khám và bà lên tận bệnh viện để lấy kết quả cùng với Nhi. Lấy xong kết quả, Nhi sững sờ khi biết mình bị vô sinh. Nhi hoang mang vô cùng vì từ trước đến nay sức khỏe của cô vẫn bình thường, không có dấu hiệu gì của việc gọi là khó sinh nở được. Vợ chồng cô vẫn đang kế hoạch vì Nam đang học cho xong bằng tiến sỹ. Thế mà cái kết quả xét nghiệm lại khiến Nhi quá sốc.
Tối hôm đó mẹ chồng cô họp gia đình và bắt buộc Nam phải bỏ vợ để cưới vợ mới. Dù rừng anh trai của Nam đã có con trai nhưng mẹ chồng Nhi nói rằng, bà không muốn con trai mình bị tuyệt tự, phải cưới gấp con dâu mới. Nam dù yêu Nhi nhưng cái gì anh cũng nghe lời bố mẹ. Thấy bà dọa nếu không nghe lời sẽ tự tử thì hoảng lắm, tối đó về Nam nói với Nhi: "Anh còn yêu em lắm, nhưng anh không muốn mẹ chết". Nghe chồng nói vậy, Nhi thấy cay đắng quá, đã từng thề non hẹn biển với nhau vậy mà giờ mới có một tí khó khăn anh đã buông tay cô như vậy rồi.
Mẹ chồng và chị dâu của Nhi bắt tay vào việc tìm dâu mới nhanh chóng. Họ cũng hối thúc Nam ly hôn vợ để còn làm đám cưới. Cuối cùng nhờ mối qh của bà chị dâu, họ cũng đã tìm được cho Nam một cô vợ mới xứng đôi vừa lứa, lại môn đăng hộ đối nữa. Hai bên gặp nhau, nói chuyện, bàn ngày làm đám cưới. Nhi nghe nhà chồng bàn tán râm ran mà đau đớn cả cõi lòng. Hôm đó Nhi thức khuya lắm, cô ngồi một mình ở ngoài ban công và trong đêm thanh vắng, cô đã nghe tiếng người thì thầm.
Sáng hôm đó, Nhi dậy thì thấy mẹ chồng và chị dâu đã dậy từ sớm, họ đang chỉ đạo mấy người khác dựng rạp cưới cho chồng, thấy Nhi, bà chị dâu chạy lại chỉ trỏ vô mặt Nhi rồi bảo mau mau dọn đồ đi đi, ngày mai là chồng Nhi có vợ mới rồi, thủ tục ly hôn cũng xong rồi, còn ở lỳ đây làm gì. Nhi đau lòng lắm, không ngờ họ lại nôn nóng làm đám cưới cho chồng cô như vậy, nhìn bà chị dâu đang cười cười nói nói, Nhi chạy vào phòng ngủ, lấy túi xách rồi bỏ đi. Mẹ chồng và chị dâu cô thấy thế thì cười sung sướng.
Ai ngờ được nửa ngày, Nhi trở về rồi vứt một tập ảnh ra giữa bàn, gọi bà chị dâu đến rồi nói:
- Chị xem đi, chị cấu kết với vợ sắp cưới của anh Nam để phá nát cái gia đình này phải không?
- Cô đừng có ăn nói hàm hồ, cô có căn cứ gì mà nói thế?
- Hôm qua tôi nghe chị nói chuyện điện thoại với cô ta rồi. Chị bảo rằng chị sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà cho cô ta thế chỗ tôi, bù lại cô ta sẽ giúp chị chuyển hết tài sản của bố mẹ chồng thành của chị. Cô ta làm ở sở nhà đất mà, phải không?
- Cô bịa đặt cũng bịa đặt vừa thôi.
- Thế món nợ lô đề gần 2 tỷ này thì sao? Tôi đâu có nói dối.
Nói xong Nhi đưa ra cái giấy ghi nợ mà cô đã tìm thấy trong tủ của bà chị dâu. Mẹ chồng cô thấy vậy thì thất sắc. Bà cầm lên đọc rồi ngã vật ra đất.
Chị dâu của Nhi lúc đó lúng túng vì không biết làm sao mà cô em dâu của chồng lại mò ra được manh mối bí mật của mình nhanh thế. Chị ta lúng túng chưa biết làm thế nào thì mẹ chồng Nhi đã ngồi dậy rồi chỉ thẳng mặt bà chị dâu rồi quát:
- Mày đúng là đồ rắn độc. Thế mà tao lại nghe mày đút lót cho bác sỹ để làm giả kết quả cho cái Nhi. Nhi ơi tha lỗi cho mẹ, con không bị vô sinh đâu, hãy ở lại với bố mẹ. Mẹ hứa sẽ đuổi chị dâu con và vợ sắp cưới của thằng Nam ra khỏi nhà. Còn các anh, mau vào tháo cái rạp cưới này ra cho tôi, không cưới xin gì nữa hết.
Lúc này Nhi mới nhỏ nhẹ:
- Xin lỗi mẹ nhưng con chán ở cái nhà này rồi. Mẹ muốn kiếm dâu mới thì cứ việc. Chồng con giờ cũng lộ bản chất là một người đàn ông nhu nhược rồi nên con không muốn ở lại thêm giây phút nào nữa.
Nói xong, Nhi vào thẳng phòng ngủ dọn đồ ra đi trước ánh mắt tiếc nuối của bố mẹ chồng.
Theo Afamily
Mệt mỏi mỗi ngày cuối tuần vì gia đình nhà chồng tôi Với người bình thường, có lẽ cuối tuần là dịp được nghỉ ngơi, xả hơi sau một tuần dài làm việc. Nhưng với tôi, nhiều khi tôi cảm thấy sợ khi đến ngày cuối tuần. Vì một lý do... Tôi sống cùng với mẹ chồng. Đó cũng là lẽ thường vì chồng tôi là con trai duy nhất nên sau khi cưới xong...