‘Việc lớn’ của đàn ông là việc gì?
Có một thực tế là đa số đàn ông Việt Nam rất lười nhác việc nhà, cố tình coi đó là việc lặt vặt đàn bà, đàn ông không cần và không nên động tay, chỉ nên làm “việc lớn”.
Ảnh minh họa
Nhưng khi được hỏi “thế việc lớn của ông là việc gì?” thì ối ông không trả lời được.
Minh Nguyệt, 26 tuổi làm nhân viên văn phòng vừa nghỉ nhà ôm con ốm vừa ấm ức. Đã 2 ngày nay thằng bé sốt cao trong khi bố nó tuyệt nhiên chẳng thấy mặt. Ban ngày chồng Nguyệt vẫn đi làm, tối đến đi đánh tennis một buổi, đi ăn tối với sếp một buổi. Anh chỉ về nhà sau 10 giờ và không hề đỡ đần vợ trong việc trông con, ngay cả pha hộ bình sữa lúc nửa đêm cũng không. Nguyệt tỏ thái độ thì nhận được “luận điệu” của chồng: “Con em đẻ thì em nuôi chứ. Chăm con là việc đàn bà, đàn ông chỉ lo việc lớn!”.
Video đang HOT
Thu nhập của chồng Minh Nguyệt cao gần gấp đôi vợ song khoản “tiêu vặt” của anh cũng ngốn nửa ngân sách gia đình. Hàng tháng Nguyệt vẫn phải khá vất vả xoay thì chi tiêu gia đình mới đủ. Song đó không phải điều chồng Minh Nguyệt quan tâm – “đàn ông để ý chi tiêu là đàn ông tủn mủn!”.
Thái độ từ chối các công việc không tên trong gia đình, từ chối hoặc cố tình đẩy sang vợ phần hơn các công việc chăm lo nhà cửa, chăm sóc con cái vẫn cực kỳ phổ biến ở các ông chồng, dù họ đều biết đó là tư tưởng cổ hủ, lạc hậu, một trong những nguyên nhân dẫn đến bất bình đẳng giới nhưng vẫn vin vào các khuôn phép xưa cũ để không chịu thay đổi.
Đa phần các bà vợ lấy phải chồng có tư tưởng như vậy thường cảm thấy bức xúc, ấm ức trong cuộc sống. Người nhu sẽ âm thầm chịu đựng cho gia đình êm ấm, bất chấp sự ảnh hưởng của bất công này lên chất lượng cuộc sống của chính mình. Người cá tính mạnh sẽ “phản ứng” và không ít các cuộc ly hôn trong xã hội hiện đại do vợ đứng đơn bỏ chồng, do cô ấy không cảm thấy người chồng đáp ứng được những yêu cầu của mình về tình yêu thương, sự sẵn sàng san sẻ những trách nhiệm…
Đối chiếu một chút với những trường hợp như chồng Minh Nguyệt, vẫn có những người đàn ông khi đạt đến một trình độ hiểu biết nhất định, có thu nhập cao và công việc rất tốt, lại rất có ý thức chia sẻ, đỡ đần vợ mọi công việc lớn nhỏ trong cuộc sống. Cảnh đàn ông thu nhập tính bằng nghìn đô cuối tuần vẫn vào bếp rửa rau giúp vợ hay dành thời gian chơi với các con cũng không còn là hiếm. Đa phần họ có cuộc sống hạnh phúc, hôn nhân thành công do đã biết chọn đúng nền tảng hôn nhân là trân trọng lẫn nhau, san sẻ mọi gánh nặng để có chất lượng cuộc sống tốt nhất.
Nếu bạn nghĩ bạn thực sự là đàn ông và cần phải làm “việc lớn”, công việc lớn nhất có lẽ không phải ra ngoài “quan hệ” qua rượu chè bia bọt, chém gió mơ hão một ngày xây được nhà. Công việc lớn nhất của đàn ông là mang lại hạnh phúc cho người phụ nữ của họ.
Theo DanTri
Lời cầu cứu của một bà mẹ
Tôi rất hay đọc về những khó khăn khi làm mẹ, nhưng mọi bài báo rồi cũng kết thúc với cùng một giọng, rằng bà mẹ đó sẽ chẳng đánh đổi các con lấy bất cứ điều gì, rằng bà yêu con vô cùng cho dù chúng mang lại bao khó khăn vất vả, làm mẹ vẫn là điều tuyệt nhất.
Nhưng với tôi, tôi xin thừa nhận một điều, điều bất cứ ai, kể cả tôi cũng chưa từng dám thốt ra, rằng nếu có cơ hội tôi sẽ chọn con đường khác. Bởi, sâu thẳm trong lòng, tôi không thích làm mẹ.
Tôi cũng yêu con, thật sự là có, và tôi viết những điều này mà giấu tên tuổi mình để chúng không bao giờ biết được những cảm giác khủng khiếp trong tôi. Nhưng tôi cần bày tỏ ra cho lòng vơi đi gánh nặng. Từ 12 năm trước tôi bắt đầu làm mẹ, và từng ngày sau đó tôi không thể nào trốn chạy được cái cảm giác chán nản rằng lý ra tôi không nên trở thành một bà mẹ.
Đó không phải vì những lý do thông thường mà các bà mẹ hay phàn nàn như bị con tè ra người ngay trước mặt khách hay phải tối tăm mặt mũi cả ngày vì con. Chỉ bởi tôi thật sự thích cuộc đời mình trước khi làm mẹ, tôi thích tôi của ngày đó, và tôi dành nhiều thời gian mơ về ngày xưa.
Tôi cũng chăm con tốt và chúng có một người chồng tuyệt vời, có ông bà và cô dì chú bác. Các con tôi ngoan, biết hòa đồng và cư xử đúng mực. Vấn đề nằm ở tôi. Chỉ có tôi là người cảm thấy mình lạc lõng.
Tôi biết viết ra những điều này sẽ bị mọi người nói rằng tôi là bà mẹ tồi, thậm chí sẽ có người nói sao tôi không bỏ nhà mà đi, không có mẹ như tôi lũ trẻ còn sống tốt hơn nhiều. Nhưng tôi không thể bỏ đi, vì dù sống cách nào, tôi cũng không hạnh phúc. Sống cách nào tôi cũng mang trong mình cảm giác có tội, và có lẽ sẽ chỉ mình tôi phải chịu cảm giác ấy. Tôi tự nhủ không được khiến cả gia đình mình phải cảm nhận chung cảm giác của mình. Và từng đêm, khi lũ trẻ đã say giấc, tôi lại mơ về những ngày xưa, khi tôi còn son trẻ, ước mong những ngày ấy không bao giờ qua đi. Có phải tôi thực sự có vấn đề tâm lý?
Theo VNE
Cái thứ vợ gì đánh chồng hăng đến thế! Vợ chồng tôi sống được với nhau đến giờ là do tôi tốt nhịn, chứ phải như người khác, bỏ lâu rồi, muốn sống chết ra sao thì ra. Mụ vợ nhà tôi được cái hay lam hay làm. Riêng cái quán bún chả của mụ nuôi sống được cả nhà, bao gồm một chồng và hai đứa con trai. Phải cái mụ...