Vì yêu anh em chấp nhận là người thứ 3
Sau khi yêu rồi em mới biết anh đã có bạn gái. Em nhắm mắt yêu anh, “đánh đồn có địch” với hi vọng giành anh về mình.
Khi bắt đầu tình yêu này em biết có rất nhiều khó khăn nhưng em không nghĩ mình lại phải chịu nhiều đau khổ đến như vậy. Giờ đây mọi việc đổ xuống đầu em khiến em tuyệt vọng và không biết phải sống tiếp như thế nào.
Em và anh ấy làm cùng công ty với nhau. Em vào sau anh gần 1 năm. Hồi em mới vào, anh là người hướng dẫn, giúp đỡ em nhiều trong công việc. Anh rất đẹp trai, ăn nói có duyên nên em thích anh ngay từ đầu.
Ở công ty mọi người nói anh có bạn gái rồi nhưng bên em lúc nào anh cũng nói: “Anh cô đơn lắm nè, anh đã làm gì biết yêu”. Chính vì anh nói như vậy nên em đã mạnh dạn yêu em. Một vài người thấy vậy khuyên em nên tìm hiểu kĩ đừng rước khổ vào thân.
Vậy là sau khi yêu được 3 tháng, lẳng lặng theo dõi em mới biết đúng là anh có bạn gái rồi. Thậm chí họ còn lên kế hoạchcưới xin rồi. Em buồn lắm nhưng vì đã yêu anh, trót trao thân cho anh rồi, hơn nữa ở gần nhau tối ngày em cũng không thể quên được anh. Em nghĩ nếu mình cố gắng, có khi anh sẽ nhạt tình cảm với người kia và bên em.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Em buồn khi biết anh có bạn gái rồi nhưng vì đã yêu anh, trót trao thân cho anh rồi, hơn nữa ở gần nhau tối ngày em cũng không thể quên được anh.
Em chấp nhận là người “đánh đồn có địch”, chấp nhận là người thứ 3 để bên anh. Hàng ngày ở công ty, em lo cho anh mọi chuyện. Em không tiếc anh bất cứ điều gì, kể chuyện tế nhị anh muốn em cũng không dám từ chối. Anh luôn miệng nói yêu em hết mình.
Thế rồi đùng một cái, người yêu của anh biết đến đánh ghen với em ở công ty. Em biết mình có phần không đúng. Nhưng ngay từ đầu chính anh lừa dối em trước. Nếu không phải anh nói dối thì em đã không yêu, không mất tất cả vì anh. Vậy mà hôm chị kia đến đánh ghen, anh im lặng để cho chị ta đánh em. Em không chống cự vì quá thất vọng với anh khi anh không một lời bảo vệ em.
Bây giờ cả công ty xì xào, bàn tán chuyện của em. Mọi người nói biết anh có bạn gái rồi mà còn nhảy vào mối quan hệ đó. Em khổ tâm quá. Trong khi đó, anh lại vỗ về, động viên em là cứ từ từ đợi anh, anh hết yêu người kia rồi, anh sẽ đến bên em. Vì chịu nhiều thương tổn, em lại hi vọng về điều anh nói. Nếu chúng em có thể đến bên nhau thì mọi người có lẽ sẽ không cười vào mặt em nữa. Nhưng lòng em lo lắng lắm. Giờ em phải làm sao ? Em có nên chờ đợi anh nữa không hay kiên quyết dứt tình. Hãy cho em một lời khuyên. Em cảm ơn nhiều lắm!
Theo Tapchiphunu
Đã yêu nhau chân thành thì có cần trao thân để chứng minh!
Một ngày ghé qua Facebook của anh vài lần, tôi biết làm vậy sẽ đau khổ rất nhiều, thế mà tôi vẫn chưa thể tách rời hai từ "quá khứ" ra khỏi suy nghĩ:
"...Mối tình đầu tiên đã qua rất lâu
Sao đêm nay bông bùi ngùi nhớ lại
Là tiếng guốc của một thời thơ dại
Gõ nhịp buồn đau buốt trái tim tôi..."
Tôi còn nhớ rõ lắm ngày đầu tiên tôi gặp anh, một buổi sáng mùa đông se lạnh, sương mù dày đặc đến nỗi chỉ đứng gần mới nhận ra nhau. Kể từ thời gian ấy, tôi xem đó như một định mệnh trong đời...Thế là cũng ba năm trôi qua nhưng chúng tôi quen và yêu nhau chỉ gần một năm. Ngày ấy còn khờ khạo, cứ thiết nghĩ mình yêu nhau thật lòng rồi sẽ đến được với nhau, nhưng rồi tôi nhận ra được nhiều điều còn quan trọng hơn tình yêu của anh vì anh không còn yêu và tôn trọng tôi nữa.
Mấy năm qua, chưa một lần nào nghĩ tới anh là tôi không khóc, vì tôi chưa thể quên anh được. Một ngày ghé qua Facebook của anh vài lần. Tôi biết làm vậy sẽ đau khổ nhiều, thế mà tôi vẫn chưa thể tách rời hai từ "quá khứ" ra khỏi suy nghĩ. Hôm nay, tôi lại lướt qua Facebook anh như một thói quen. Tôi thấy ảnh cưới của anh, tim tôi như có một nhát dao đâm thắt lại, nước mắt tôi lại rơi... Gần hai năm không liên lạc, cũng hôm nay anh gửi tin nhắn mời tôi về dự đám cưới. Cố tỏ ra vui vẻ và tôi chúc phúc cho anh chị.
Vì một điều đơn giản anh là mối tình đầu trong trái tim tôi...
Tôi có nhiều điều muốn nói với anh lắm, nhưng đã quá muộn rồi, anh sắp lấy vợ, sắp bước vào một cuộc sống mới, một trải nghiệm mới trong đời mà bấy lâu nay anh vẫn mơ ước. Tôi cảm thấy ghen tị với anh. Có lẽ sống như anh lại tốt và không bao giờ bị tổn thương, bị nhiều vết thương lòng như tôi. Tôi đã chúc mừng anh sau khi xem xong ảnh cưới. Anh chát và hỏi thăm tôi, nhưng cũng chẳng có gì hơn, chúng tôi như hai người xa lạ nói chuyện xã giao. "Em dạo này đang làm gì?... Em bỏ học để đi làm đấy à?... Thế có định về đi đám cưới ông anh này không đây, hay lại quên ông anh này rồi...
"Vâng, để em xem hôm đấy có về được không"...Chát với anh đến đâu nước mắt tôi rơi đến đó. Ký ức ùa về như một nỗi nhớ không tên. Mỗi lần khóc về anh, tôi đều tự nhủ lòng mình rằng là đây sẽ là lần cuối cùng, tôi sẽ không bao giờ khóc vì nghĩ tới anh thêm lần nào nữa. Nhưng đó chỉ là lần cuối của bao nhiêu lần cuối tôi tự hứa với lòng mình.
Nói nhiều như vậy nhưng chưa bao giờ tôi làm được, vì một điều đơn giản anh là mối tình đầu của tôi, để lại trong tôi nhiều sâu đậm mà có lẽ tới khi chết đi tôi cũng chẳng thể nào quên được. Nghĩ về anh tôi lúc nào cũng khóc được như một phản xạ, dù đã 3 năm trôi qua. Phải chăng thời gian chưa đủ dài hay do nỗi đau anh để lại quá lớn cho tôi. "Anh à, anh đi lấy vợ rồi em không mong anh nghĩ tới em làm gì nữa. Nhưng em có thể được lưu trong anh như một kỷ niệm, mà khi nhìn thấy em đâu đó anh vẫn nhớ em đã từng là người yêu của anh, từng là mối tình đầu của anh... có được không?".
"Anh à, anh có biết, có nhớ vì sao ngày xưa em chia tay anh không? Anh muốn em trao cho anh tất cả những gì quý giá nhất của người con gái khi em chưa sẵn sàng. Còn anh quan trọng chuyện ấy hơn bất cứ điều gì. Với anh đã yêu thì phải tin tưởng và không giới hạn. Em rất buồn. Em biết không thể giữ được anh nên quyết định chia tay, mặc dù em tim rất đau, vì vẫn còn yêu anh nhiều lắm, đau hơn khi anh chấp nhận một cách dễ dàng".
Anh xúc phạm, coi thường tôi. Anh cho rằng tôi là gái quê, ngây thơ không biết gì. Vậy thôi cũng đủ để tôi hiểu tình yêu tôi dành cho anh không hề xứng đáng. Tôi tin rằng tôi không sai, tôi tin rằng chọn rời xa anh là tôi đã đúng. Và tôi tin đây sẽ là lần cuối nghĩ về anh, về chuyện ngày xưa, về mối tình đầu không thành của mình. Tôi không muốn người yêu hiện tại của mình phải buồn. Ít ra bây giờ cũng có một người yêu tôi chân thành, luôn quan tâm, lo lắng cho tôi, điều quý giá nhất là tôn trọng tôi hơn anh. Một lần cuối, tôi chúc anh hạnh phúc bên tình yêu anh đã chọn.
Theo Phunutoday
Áo ngực 'tố' vợ trao thân cho tình cũ ngay trước đêm tân hôn Tôi bực tức cầm váy cô ấy giật ra và phát hiện ra điều còn kinh khủng hơn, chiếc áo lót của cô ấy mất đâu mất một quai. Cô ấy lập tức thanh minh áo rộng và vì nhảy nên rơi. Xin chào mọi người, tôi nghiêm túc và thành thật chia sẻ câu chuyện của mình với tất cả mọi người....