Vì yêu anh, em chấp nhận buông tay
Có những lúc ta mải mê tìm kiếm những điều gì đó thật lớn lao, xa vời để rồi quên đi những điều nhỏ nhặt nhưng đầy ý nghĩ trong cuộc sống, quà tặng cuộc sống đôi khi nằm trong những điều nhỏ nhặt, em cũng vậy.
ảnh minh họa
Trước đây mình đi ăn với nhau, lúc chủ quán hỏi uống gì anh thường trả lời thay em mà không đợi em trả lời, nếu như có ai đó đi cùng chúng mình chắc người ta nghĩ anh không tôn trọng em, anh áp đặt sở thích của anh vào em, hay là anh không quan tâm đến việc em thích uống nước loại gì mà cứ gọi đại cho xong, nhưng người ta đâu biết răng nếu để em trả lời thì em cũng trả lời giống anh. Lúc ấy em không hề để ý đến những điều đó, dường như trong suy nghĩ của em là đi ăn với anh anh gọi nước cho em luôn là một điều gì đó hiển nhiên ấy, rồi cả lúc ăn nữa, anh biết em thích anh gì nên dường như mỗi lúc đi cùng nhau em không để ý đến việc ăn gì hay uống gì. Hôm qua em đi ăn với mọi người thấy người ta cứ hỏi em là uống gì? Em chần chừ một lúc rồi mới trả lời, không phải em chần chừ vì đang suy nghĩ xem uống gì đâu mà vì sau câu hỏi ấy em thấy quen quen mà lại lạ lạ. Em nhớ đến anh, nếu anh ở đây anh sẽ thay em trả lời câu hỏi ấy rồi. Lúc ăn người ta gắp cho em cái đùi gà, còn cái đầu người ta bảo là chắc hai chị em không thích ăn đầu đâu, thôi để anh ăn cái đầu. Em lại nhớ đến anh, nếu là anh thì anh sẽ cho em cái đầu gà, những điều ý nghĩa như vậynhưng đến lúc xa anh rồi em mới nhận ra. Chỉ đơn giản là một bữa ăn thôi cũng làm em không thể không nhớ tới anh, còn bao nhiêu việc, bao nhiều điều trong cuộc sống này nữa, mỗi phút giây, mỗi việc em làm em đều nhớ đến anh. Kể cả việc em uống nước hàng ngày thôi, mỗi lần em bê cốc nước lên là em lại nhớ anh bảo em phải uống nhiều nước. Anh có nhớ đến em như vậy không? Cái quần, cái áo anh mặc cũng có hình bóng của em ở trong ấy đấy, rồi lúc đi ăn anh có thấy bát mình sao ít thế không? Tại đi ăn cùng em em ăn ít nên lúc nào cũng nhường sang bát của anh, rồi sau một ngày làm việc mệt mỏi anh có muốn ai đó đấm lưng cho anh không? Hay đơn giản như lúc nhìn thấy cái đầu gà mà anh ghét anh có nhớ đến người nào thích nó không? Thế mới biết anh cũng hiểu em nhiều đấy chứ.
Làm sao để em có thể quên được anh? “Chưa cần đến 3 giây để nói câu “Anh yêu em”, chưa cần đến 3 phút để giải thích câu nói đó và chưa đến 3 ngày để cảm nhận được ý nghĩa của câu nói đó, nhưng để chứng minh cho câu nói đó thì cả cuộc đời vẫn chưa đủ. Chưa cần đến 1 phút để thích 1 người, chưa cần đến 1 giờ để thương 1 người và chưa cần đến 1 ngày để yêu một người, nhưng phải mất 1 đời để quên 1 người”
Ngày em bắt đầu yêu anh em cứ tưởng sự lựa chọn của em là hoàn hảo, là đúng đắn, nhưng em vẫn sai. Có lẽ anh đã đánh giá quá thấp lòng tự trọng và sự lựa chọn của em. Nhưng em không trách anh, em chỉ trách bản thân mình, yêu anh nhưng không giữ được anh bên mình, để rồi sự lựa chọn của anh không phải là em. Anh biết cảm giác của em không? Bàn chân em có lúc tưởng chừng như chùng xuống, nhiều lúc em cứ ngỡ mình sẽ không thể nào gượng dậy được. Ngày anh nói chia tay em nghỉ làm và về nhà nghỉ hơn một tuần, em chỉ bảo với gia đình là em bị mệt, những chuỗi ngày ấy em sống trong câm lặng, em chỉ biết nằm trong phòng và khóc một mình, trong thời gian ấy gia đình là chỗ dựa vững chắc nhất cho em vì thế em không thể như thế mãi được em không chỉ sống cho một mình em mà còn phải sống cho rất nhiều người, em đã cố gắng như thế đấy. Trái tim em như bị anh xát muối, đau buốt và xót xa. Đau lắm anh biết không?
Yêu anh em đã đặt hết niềm tin vào tình yêu đó, đến bây giờ ngay cả lúc anh đã rời xa em em vẫn luôn tin rằng trước đây anh cũng yêu em. Em tin tưởng anh với niềm tin tuyệt đối. Mỗi lúc anh đi chơi em vẫn thường hay hỏi anh rằng “Anh đi chơi ở đâu đấy?”, “Anh đi chơi với ai?” chắc anh nghĩ em đang điều tra anh, nên anh trả lời em bằng thái độ không mấy vui vẻ, cứ như anh đang phải xin xỏ, phải trình báo với em những gì anh làm, nhưng đấy đơn giản chỉ là sự quan tâm chứ không phải là sự kiểm soát. Tâm lý con gái lúc yêu ai cũng vậy anh à, nếu sau này anh yêu người khác mà người ta có thường xuyên hỏi anh như vậy thì anh cứ vui lên nhé, là người ta đang quan tâm anh đó.
Em biết anh đã hết yêu em rồi, nhưng em bảo anh cứ gạt em đi, nếu anh yêu ai rồi lúc đi chơi với người ta anh cứ bảo với em là anh đi nhậu với bạn, để em khỏi đau lòng. Có ai ngốc như em không anh?
Anh đã nghe bài hát “Kiếp đam mê” chưa? Em cũng đã từng xin anh như vậy đó
Video đang HOT
“Tôi xin người cứ gian dối
Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi
Cho tôi còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang đến
….
Tôi không cần và nghi ngại chi
Ai chê bai thân tôi khờ dại
….
Tôi xin người cứ gian dối
Nhưng xin người đừng lìa xa tôi….”
Anh bảo em cao thưọng. Nhưng thật ra em không cao thượng như anh nghĩ. Nếu em cao thượng thì em sẽ rời xa anh để anh không phải vướng bận gì đến em nữa, để anh có thể đi tìm một người khác hơn em, em cũng muốn cao thượng với anh lắm nhưng em lại không làm được điều đó.
Anh hỏi “em không ghét anh à?”, “em không hận anh à?”. Làm sao em ghét anh được chứ, em lại càng không thể hận anh. Với em anh vẫn mãi là người em tôn thờ. Hàng ngày em hay đọc báo, mỗi ngày có bao nhiêu vụ án xẩy ra, có những vụ án ghê rợn những thủ phạm gây ra những tội ác đó bị xã hội lên án mạnh mẽ, nhưng đối với người thân của những thủ phạm gây ra tội ác đó thì họ vẫn là người con, người anh, người em tốt, từ sâu thẳm trong tâm của những người cha người mẹ hay anh chị em có con hay anh em như vậy mặc dù đau khổ nhưng vẫn luôn dành tình thương yêu cho người mà xã hội lên án đó. Vẫn buồn, vẫn đau, vẫn khổ nhưng không ghét, không bỏ, không hận.
Thế mới biết tình thương ấy nó lớn đến nhường nào. Vậy mà anh với em mọi chuyện đều tốt đẹp, anh không có điều gì không tốt với em, sao em có thể ghét anh, sao em có thể hận anh. Em nói vậy anh cũng đừng cố gắng làm điều gì đó không tốt với em để em ghét anh hay hận anh đâu nhé. Bởi đó là điều không thể, em đã cố gắng rất nhiều để ghét anh, để không yêu anh nữa, để ra đi cho nhẹ lòng hơn nhưng em không thể. Anh làm như thế là anh đang xát muối vào tim em, làm vậy em sẽ đau đớn, sẽ xót xa lắm. Nhưng em vẫn sẽ không ghét anh đâu, không hận anh đâu. Có chăng là em hận chính bản thân mình bởi vì anh có đối xử với em thế nào thì em cũng không thể ghét anh.
Em không ép anh phải yêu em, anh hiểu chứ? Là bạn anh nhé, như thế mình sẽ thấy thoải mái hơn, anh cũng không cần phải cố tạo thêm khoảng cách giữa em và anh, không cần phải xa lánh em khi mình là bạn, là bạn thôi anh nhé!
Bút Chì của anh!
Theo VNE
Day dứt vì phản bội bạn trai
Em bắt đầu say nắng người mới và nhận ra tình cảm với anh không phải là tình yêu.
Mỗi lần gặp anh, em đều cảm thấy vô cùng đau khổ khi mình đang lừa dối anh. Em không biết phải nói với anh điều này như thế nào, thậm chí cũng không biết có nên nói cho anh hay không? Trong lòng em đấu tranh dữ dội nhưng không tìm ra cho mình lối thoát.
Em và anh là một đôi. Nhưng không phải là yêu nhau say đắm mà là do gia đình mai mối. Nhà anh ở gần nhà em, bố mẹ hai bên đều biết nhau cả. Hai bác bên nhà cũng rất quý mến em, coi em như con dâu. Bố mẹ em cũng ưng anh vì anh hiền lành, tốt tính, công việc lại ổn định. So với em thì anh yêu em nhiều hơn là em yêu anh. Vì nghĩ những điều kiện như vậy nên em nhận lời yêu anh và để hai gia đình tính chuyện lâu dài.
Hiện tại chúng em đã là người yêu của nhau được hơn 1 năm. Mọi người dự tính sang năm sẽ tổ chức đám cưới cho chúng em. Em vẫn còn đang học năm cuối ở thành phố, hàng tháng anh lên thăm em đều đặn 3 lần vào ngày cuối tuần. Anh rất tốt với em, lúc nào lên cũng mua quà, chăm sóc cho em từng ly từng tí. Mặc dù một tháng em mới về quê một lần nhưng anh vẫn qua nhà em thăm hỏi bố mẹ em luôn. Ai cũng nói anh sẽ là một chàng rể tốt, một người chồng tốt.
Em luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng, lúc nào cũng sợ sự việc bị bại lộ (Ảnh minh họa)
Em cũng rât trân trọng anh và cảm thấy hài lòng với chuyện tình cảm của mình mặc dù yêu nhau xa em chưa bao giờ cảm thấy nhớ nhung. Cho tới khi em bắt đầu say nắng người đàn ông khác, em mới nhận ra tình cảm của em và anh không phải là tình yêu. Có lẽ em chỉ cảm thấy an toàn với mối quan hệ đó chứ hoàn toàn không phải là tình yêu.
Em và người mới nhanh chóng yêu nhau, chúng em si mê nhau rất nhiều. Em cũng không ngờ mình có thể thích một người nhanh đến như vậy. Chúng em thường xuyên hẹn hò, đi chơi, đi ăn với nhau và rồi em cũng đưa anh về phòng trọ. Chúng em đã làm chuyện đó, điều mà em chưa bao giờ cho phép người được gọi là người yêu em được làm chuyện đó.
Hai đứa em đã như vậy tới 3 tháng nay rồi và em cảm thấy rất hạnh phúc với tình cảm đó. Em biết điều ấy là không nên nhưng em không dừng lại được. Tuy vậy, em cũng biết tình cảm này không thể nào đi tới đâu được. Anh và em quê quán quá xa nhau. Anh nói rằng học xong anh ấy cũng sẽ về quê để làm việc. Còn em cũng không muốn đi đâu xa nhà cả, em muốn được sống ở quê mình, gần bố, gần mẹ.
Giờ em luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng, lúc nào cũng sợ sự việc bị bại lộ. Em còn cảm thấy có lỗi với người yêu của mình ở quê nhà nhiều lắm. Em không biết mình phải làm gì nữa. Mong mọi người cho em một lời khuyên!
Theo VNE
Anh vẫn chờ đợi chị ta bỏ chồng Đó là tình cũ của anh, họ quan hệ vụng trộm với nhau và vì chị ta mà anh bỏ em. Em thực sự không hiểu vì sao anh ấy lại làm như vậy. Em không tin được một người có ăn, có học như anh lại chọn con đường chen ngang vào hạnh phúc gia đình người khác như vậy. Em vẫn...