Vì tôi cao số, vì tôi t.uổi Dần
“Mẹ anh nói, chúng mình không thể cưới nhau. Nhưng, em hãy cho anh thêm thời gian, anh sẽ tìm hiểu xem nguyên nhân vì sao và anh nhất định sẽ thuyết phục được mẹ”.
Tuấn nói với tôi đầy cay đắng, anh khẳng định rằng, mẹ anh nhất định không chấp nhận cuộc hôn nhân này nhưng anh cũng khẳng định, anh có cách để làm mẹ anh đồng ý, chỉ cần cho anh thêm thời gian.
Tôi thật sự không còn đủ can đảm để đối diện với tất cả chuyện này. 29 t.uổi, tôi yêu anh và xác định sẽ được lấy anh làm chồng, tôi chưa từng nghĩ đến một câu chuyện tình lâm li, bi đát, bị ngăn cản. Với bản thân tôi, tôi tự tin rằng mình có thể có được tình yêu của anh. 29 t.uổi, tôi đã đủ thời gian để trải nghiệm cuộc sống, đủ biết đâu là mật ngọt, đắng cay và đủ t.uổi để xác định cưới một người đàn ông làm chồng, xây dựng gia đình với anh ta. Tôi đâu còn trẻ con để mà chơi trò mèo vờn chuột, để mà đón nhận sự ngăn cấm của gia đình anh.
Tôi từng rất tự tin về bản thân mình. Ngoại hình xinh xắn, công việc tốt lại có học hành, có gì đâu mà phải phản đối. 29 t.uổi, ở quê thì là nhiều nhưng ở thành phố, t.uổi đó chưa phải là muộn chồng, nhất là so với một người có học cao như tôi. Tôi luôn nghĩ, t.uổi này, tôi lấy chồng là rất hợp lý, sau đó chỉ chuyên tâm vào xây dựng gia đình, yêu thương con cái mà thôi. Ngày về ra mắt gia đình anh, anh tự tin lắm, nghĩ rằng mình sẽ nhanh chóng chiếm được cảm tình của bố mẹ anh.
Tôi từng rất tự tin về bản thân mình. Ngoại hình xinh xắn, công việc tốt lại có học hành, có gì đâu mà phải phản đối. (ảnh minh họa)
Hôm ấy, tôi ăn mặc đẹp, cao ráo, nhìn dáng dấp không chê vào đâu được. Tôi ăn nói hoạt bát, chỉn chu và còn biết cả nấu ăn, nói chung, tôi tin là gia đình anh sẽ rất vui vì anh đưa tôi về ra mắt. Trước giờ Tuấn luôn nói, bố mẹ thúc giục, muốn anh có con cái nhanh chóng để ông bà có cháu bế bồng. Với lại, anh cũng không phải là người đàn ông hoàn hảo gì, nhất là ngoại hình, có chút lùn và không được đẹp trai…
Ngay sau khi về ra mắt nhà Tuấn, tôi tự tin vô cùng. Tôi chuyên tâm làm việc, k.iếm t.iền vàhi vọng sẽ có một đám cưới như ý. Tôi gọi cho anh để hỏi về phản ứng của gia đình anh khi gặp tôi. Anh ấp úng không trả lời và hẹ gặp tôi ngày hôm sau. Chúng tôi vẫn hẹn hò, đi chơi vui vẻ cùng nhau và sau cùng, anh nói cái điều mà tôi không muốn nghe.
Video đang HOT
Tôi gào lên:
- Tại sao, tại sao gia đình anh lại phản ứng dữ dội như vậy? Em có đ.iểm gì không được chứ, gia đình anh cũng đâu phải là cao sang gì lắm để em không thể bước chân vào? Bố mẹ anh biết anh yêu em, muốn anh có vợ có con, vậy tại sao họ lại ngăn cản chúng ta đến với nhau?
- Vì mẹ anh nói, nhìn tướng em sát phu và vì em t.uổi Dần. Mẹ anh bảo, lấy em về thì nhà anh tan cửa nát nhà, vì mẹ anh không hợp t.uổi với em, mẹ anh lại làm ăn kinh doanh, không thể có con dâu kị t.uổi được.
- T.uổi tác là gì chứ, mẹ anh mê tín như vậy sao? Em đâu phải là đứa vô đạo đức, đâu phải là đứa không ra gì? Em đi học, đi làm, k.iếm t.iền, tất cả mọi thứ em đều có. Em chọn anh vì em nghĩ, anh sẽ là người chồng tốt, lo được cho em trong tương lai. Em già rồi, không còn thời gian mà chơi bời, rồi lại phải gồng mình lên để bi lụy trong tình yêu nữa. Em đã quá đau khổ, quá mệt mỏi rồi anh biết không?
- Vậy em hãy cho anh thời gian, anh sẽ thuyết phục được bố mẹ anh.
Ngay sau khi về ra mắt nhà Tuấn, tôi tự tin vô cùng. Tôi chuyên tâm làm việc, k.iếm t.iền vàhi vọng sẽ có một đám cưới như ý. (ảnh minh họa)
Tôi khóc như một đ.ứa t.rẻ sau tất cả những gì đã xảy ra. Ừ thì tôi cho anh thời gian, nhưng là bao lâu vì tôi không thể nào đợi được lâu nữa. Anh bảo anh sẽ thuyết phục bố mẹ mình nhưng một tháng, hai tháng, 3 tháng và giờ là nửa năm rồi, anh chưa có câu trả lời cho tôi. Tôi đã 29, tôi không muốn bước sang t.uổi 30 khi bố mẹ và gia đình tôi thúc giục và hơn hết, khi tôi không có hi vọng gì ở nơi anh.
Hôm nay, tôi quyết định gọi điện cho mẹ anh, việc làm liều lĩnh nhất từ trước tới giờ. Tôi hỏi mẹ anh về chuyện mẹ anh ngăn cấm tôi, thật sự là như vậy. Mẹ anh bảo, tôi không hợp t.uổi ba ấy, con trai bà ấy và hơn hết, tôi là một đứa con gái cao số, gò má cao, t.uổi Dần, là điều mà bà ấy không bao giờ chấp nhận.
Tôi hỏi mẹ anh, điều kiện để bác ấy chấp nhận tôi là gì. Mẹ anh bảo, trừ khi bà ấy không phải là mẹ của anh. Quá trớ trêu, khuôn mặt đó, nụ cười đó và ánh mắt đó, tôi không có cách nào làm khác được. Một con người quá cứng rắn và ghê gớm, làm dâu nhà anh tôi cũng không thể nào hạnh phúc được. Có lẽ là tôi phải rút lui thôi, vì tôi t.uổi Dần, vì tôi gò má cao và vì người ta bảo tôi sát phu. Vậy sao, thế thì bao giờ tôi mới can đảm lấy chồng và nếu có chuyện gì xảy ra thì là tội lỗi do tôi hết à? Có phải con người ta đã quá tin vào những điều hoang tưởng, không đâu rồi gán tội cho người khác khi mà mình không làm tròn trách nhiệm? Tôi thật sự không hiểu nổi nhiều người, chắc là phải trách bố mẹ đã sinh tôi nhầm thời gian…
Theo VNE
"Con gái hết rồi sao mà đòi lấy nó?"
Mẹ chỉ và mặt tôi và nói những lời đó khiến chân tay tôi run rẩy. Trước giờ mẹ tôi đâu có vậy.
Và tôi hiểu, sau phản ứng dữ dội này, tôi sẽ phải đối mặt với một trận chiến mệt mỏi vô cùng khi cố giữ lấy em.
Tôi yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên, không hiểu sao cái nhin về con gái của người lớn và người trẻ như tôi lại khác nhau đến vậy. Em không phải tuýp phụ nữ xinh đẹp, khéo léo nhưng em nhìn duyên dáng, có mái tóc dài và nụ cười rất hiền. Em cũng đã đi làm, có công việc bình thường chưa gọi là ổn định cho lắm. Nhìn em có cái gì đó rất nhút nhát. Em hơi thấp, thấp hơn nhiều nếu như so sánh với tôi. Em nói chuyện dí dỏm, hài hước. Nói chung, khi yêu một ai đó người ta đầu cần quá nhiều lí do.
Tôi không phải là người đàn ông cầu toàn, có lẽ vì vậy mà với tôi, em là một cô gái tuyệt vời. Duyên dáng, ăn nói dễ chịu, nhìn ngoan ngoãn đã khiến tôi cảm thấy thích em. Tôi xác định sẽ lấy em và sẽ cho em một tương lai tươi đẹp. Càng tiếp xúc với em, tôi càng cảm thấy yêu em nhiều hơn. Vì dường như em không hề làm điều gì khiến tôi thất vọng.
Yêu nhau được hơn 1 năm tình cảm mặn nồng, công việc cũng ổn ổn, tôi tính chuyện đưa em về ra mắt gia đình. (ảnh minh họa)
Khi tôi tỏ tình với em, tôi mới thấy em hạnh phúc thế nào! Em đã có tình cảm với tôi từ rất lâu nên những lời tôi nói, em cũng cảm thấy hạnh phúc lắm. Tôi cảm nhận được niềm vui trong mắt em.
Yêu nhau được hơn 1 năm tình cảm mặn nồng, công việc cũng ổn ổn, tôi tính chuyện đưa em về ra mắt gia đình. Mấy lần nói chuyện tương lai, em đều hỏi tôi có sợ sau này sẽ bị ngăn cản không, tôi chỉ cười. Tôi bảo, bố mẹ tôi sẽ không bao giờ ngăn cản, vì tôi hiểu mẹ tôi, bố tôi, hai người họ đều rất dễ tính. Vậy mà, khi tôi đưa em về, thái độ của bố mẹ tôi khác hẳn.
Ngày hôm sau, tôi nhận được những lời nói như một trận bom đổ xuống đầu tôi. Tôi đau đầu như búa bổ. Số là, mẹ tôi mới nhận lời giới thiệu tôi với một cô con gái nhà bạn, giàu có và nghe vẻ rất xinh xắn. Tôi cũng nghe qua về cô này, có dịp nhìn ảnh của cô ấy, xinh xắn thật nhưng cảm xúc thì tôi không hề có. Khi đó tôi đã yêu em, người con gái hiện tại đây, tôi chưa từng nghĩ sẽ chọn ai ngoài em. Em là một cô gái đáng yêu nhất trong mắt tôi.
Mẹ tôi không ưng em, mẹ tôi bảo em lùn, lại có gò má cao, thấy có tướng sát phu. Mẹ tôi nói, cô gái kia là người hoàn hảo, mẹ đã đi xem bói, hợp t.uổi, hợp cả mọi đường nên mẹ muốn tôi chọn cô gái ấy. Mẹ bảo, tôi vừa đẹp trai, con nhà khá giả, cao ráo, thiếu gì con gái lại đi lấy cô gái tỉnh lẻ, nhà quê như vậy. Đau nhất là mẹ nói câu &'c.hết hết con gái rồi hay sao mà mày đòi lấy nó'. Em xấu vậy sao, em có gì mà mẹ lại không hài lòng trong khi con trai mẹ thì yêu cô ấy như vậy. Mẹ có hiểu cho cảm xúc của tôi không hay chỉ biết ép buộc, bắt tôi phải lấy người con gái kia.
Bây giờ, em biết chuyện, em khóc suốt vì đau khổ. Một trái tim yếu đuối như em, nếu bị tôi bỏ em đã đau lắm rồi nhưng đằng này lại bị gia đình tôi nói những lời không hay. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng thừa nhận, tôi có khả năng làm bất cứ cô gái nào rung động nhưng tôi không phải kẻ lăng nhăng, tôi đã yêu ai thì yêu chân thành. Tôi muốn chọn em làm vợ và không hề có ý gì với các cô gái khác dù họ có giàu có. Mẹ không hiểu cảm giác của tôi. Tôi thạt buồn khi mẹ xúc phạm em là cô gái nhà nghèo, tỉnh lẻ. Có lẽ, mẹ tôi là người hiền từ nhưng khi ai đó đụng đến con trai mẹ, không làm theo lời mẹ thì mẹ xù lông lên như vậy.
Bây giờ, em biết chuyện, em khóc suốt vì đau khổ. Một trái tim yếu đuối như em, nếu bị tôi bỏ em đã đau lắm rồi nhưng đằng này lại bị gia đình tôi nói những lời không hay. Tôi biết em là người e dè, sợ sệt nên khi nghe người lớn nói như vậy, em lo lắng lắm. Em sợ sẽ không cố gắng được trong hoàn cảnh này. Và tôi hiểu, nếu tôi chấp nhận cuộc hôn nhân này với em, tôi phải trải qua những tháng ngày vô cùng khó khăn vì mẹ tôi. Tôi phải làm gì bây giờ để có được em, bảo vệ được em và cưới được em làm vợ?
Theo VNE
Tôi đã thành gái già như thế! Dù rất muốn oán thán ông trời rằng ông đã biến tôi thành người con gái như thế này nhưng tôi lại không làm được. Ông trời nào hiểu tâm can tôi, nếu ông ấy hiểu, ông đã không khiến tôi khổ tâm, sống cô độc giữa cuộc đời thế này. Tôi đã trở thành một cô gái già khó tính, khó đến...