Vì t.iền, tôi tự biến mình thành nô lệ t.ình d.ục cho gã trai giàu
Bỏ người bạn trai đã yêu thương suốt 4 năm để tới với một gã đàn ông giàu có, chu cấp t.iền cho gia đình em. Giờ đây, anh ta coi em như một nô lệ t.ình d.ục chứ không yêu thương gì.
Câu hỏi:
Khi viết những dòng này cho chị em cảm thấy xấu hổ vô cùng nhưng em chẳng còn cách nào khác cả. Em cảm thấy bế tắc và chán nản với mọi thứ. Em mong chị cho em một lời khuyên để em có thể tự quyết được cuộc đời mình.
Em đã từng yêu một người hơn 4 năm trời, từ khi em còn là cô sinh viên năm nhất. Người đó tốt với em, yêu thương và chăm sóc cho em hết mực. Em cũng đã từng nghĩ sẽ chỉ lấy người bạn trai đó làm chồng. Em trao cho người đó tất cả để minh chứng cho tình yêu của mình. Giữa chúng em không hề có sự lợi dụng, tính toán mà cả hai đến với nhau thật lòng.
Thế nhưng sau khi ra trường, cuộc sống với cơm áo gạo t.iền đã khiến em nghĩ khác đi. Bạn trai chỉ bằng t.uổi em, anh ấy cũng chưa tìm kiếm được một công việc nhất định nên còn lông bông, lương tháng chỉ đủ lo cho những nhu cầu tối thiểu hàng ngày… Trong khi đó gia đình em thì khó khăn. Bố mẹ đặt hết kfi vọng vào em, mong em sau khi ra trường sẽ lo toán, gánh vác việc nhà cùng với bố mẹ vì bố em bị bệnh, sau em còn có 2 đứa em nữa.
Em hiểu mình cần phải làm gì với gia đình nhưng công việc của em cũng không thuận lợi. Lúc đó mẹ em cứ gán ghép em với một anh gần nhà, hơn em 11 t.uổi. Mẹ em nói anh ấy “chấm” em từ khi em còn đi học, đến giờ ra trường rồi mới chính thức xin phép để được theo đuổi, tán tỉnh. Anh ấy thì có t.iền, chẳng những anh làm ra t.iền mà gia đình anh cũng giàu nữa. Chính vì thế mà mẹ em bắt em phải bỏ bạn trai để yêu người này.
Thời gian đầu em không đồng ý vì nghĩ như thế sẽ tàn nhẫn với bạn trai em quá. Thế nhưng khi cuộc sống gặp nhiều khó khăn, người kia luôn dùng t.iền để giải quyết giúp em còn bạn trai thì chỉ biết động viên bằng lời nói… tất cả đã làm em thay đổi. Em quyết định chia tay người bạn trai gắn bó với mình trong 4 năm để nhận lời yêu người mới bởi vì em thấy yêu anh này cuộc sống của em mới được giải quyết phần nào.
Video đang HOT
Anh ta coi em như một nô lệ t.ình d.ục (Ảnh minh họa)
Bạn trai em đã rất đau khổ còn em thì trốn tránh không dám gặp anh vì cảm thấy mình quá tồi tệ. Với người tình mới, ban đầu em nghĩ cũng không quá khó khăn bởi vì anh này yêu và nhiệt tình với mình đến thế. Nhưng không, khi em chính thức trở thành bạn gái anh ta rồi em mới nếm mùi đau khổ. Anh ta đòi hỏi em “chuyện ấy”. Nó nhiều tới mức em phát sợ. Anh ta biết em không còn con gái nên cứ mỗi lần bên em là lại đay nghiến, c.hửi rủa. Anh ta nói tưởng em thế nào hóa ra cũng là loại mất nết.
Nhiều lần em định chia tay nhưng anh ta lại không chấp nhận. Anh ta nói nhất định sẽ lấy em vì đã “đầu tư” một khoản không hề nhỏ, giờ không thể tự nhiên mà buông xuôi được. Em khốn khổ vô cùng. Em cảm thấy nhục nhã ê chề nhưng tâm sự với mẹ thì mẹ còn mắng em, mẹ nói rằng tại em “hư” trước nên giờ anh ta mới hằn học với em chứ em mà còn trinh trắng thì chắc chắn anh ta chiều như bà hoàng.
Giờ em không biết phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh này khi mà ngày nào gặp nhau anh ta cũng đòi hỏi em chuyện đó. Em cảm giác mình bị biến thành nô lệ t.ình d.ục chứ không phải người yêu. Em muốn quay về bên người cũ, không biết anh ấy còn chấp nhận em không (Theo em được biết thì anh ấy có công việc tương đối tốt). Theo chị em phải làm gì? Em mong nhận được lời khuyên từ chị. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang cảm thấy hoang mang, đau khổ khi em lựa chọn sai lầm cho tình yêu của mình. Vì mong muốn cuộc sống nhàn hạ hơn, bớt cơ cực hơn, em quyết định chia tay người bạn trai lâu năm để đến bên một người đàn ông nhiều t.iền nhưng lại thiếu tôn trọng em. Giờ em cảm thấy mình trở thành nô lệ t.ình d.ục cảu anh ta nhưng không biết làm cách nào thoát ra khỏi.
Chị không muốn nói quá nhiều về những sai lầm trong cách nghĩ, cách nhận thức của em nữa. Bởi lẽ hậu quả bây giờ em đã và đang phải đón nhận là một minh chứng quá rõ ràng. Em cần hiểu rằng đừng đặt bất cứ lợi ích nào khác lên tình yêu, đặc biệt là lợi ích về t.iền bạc vì điều đó sẽ khiến cho em trở thành người bị lệ thuộc. Em không thể quyết định yêu một người chỉ vì anh ta là người lo lắng cho mọi vấn đề kinh tế của em. Em không đến bằng tình yêu và anh ta cũng không dùng trái tim để chinh phục em thì rất khó để tình yêu đó bền vững.
Em không đến bằng tình yêu và anh ta cũng không dùng trái tim để chinh phục em thì rất khó để tình yêu đó bền vững.
(Ảnh minh họa)
Hoàn cảnh bây giờ em cần phải dũng cảm đối diện. Em không thể chịu đựng mãi như vậy được vì e rằng cứ thế em sẽ gặp vấn đề cả về tâm lí lẫn thể xác. Em không thể biến mình thành nô lệ t.ình d.ục cho một người đàn ông như vậy. Hãy hình dung xem, mới yêu, còn chưa cưới mà anh ta đã coi thường, sai khiến em như vậy thì khi thành vợ anh ta sẽ làm những gì?
Tốt nhất bây giờ em nên thẳng thắn nói những chuyện mà em phải trải qua với mẹ. Dù cho mẹ em có chưa hiểu ra vấn đề, không ủng hộ em chia tay thì em cũng phải làm điều đó. Nếu anh ta lôi chuyện đã từng giúp đỡ em, cho em nhiều t.iền để lo chuyện gia đình thì hãy coi đó như một khoản nợ và cố gắng hoàn trả anh ta khi em có thể… Bằng bất cứ giá nào em cũng phải dứt mình ra khỏi người đàn ông đó.
Về chuyện bạn trai cũ của em, không rõ anh ấy có chấp nhận quay về bên em hay không nhưng việc chấm dứt với người đàn ông hiện tại là điều đầu tiên mà em phải làm. Đây cũng là một bài học lớn cho em, đừng bán rẻ tình yêu vì những lợi ích khác.
Hi vọng em có thể sớm vượt qua giai đoạn khó khăn này
Theo Eva
7 năm trời tôi chỉ biết nhắm chặt mắt để mặc chồng mỗi đêm
Anh không bao giờ quan tâm đến cảm xúc của tôi.
Tôi lấy chồng năm 19 t.uổi, chồng hơn tôi 8 t.uổi. Đến nay cuộc hôn nhân của tôi đã được 7 năm. Nói về chồng tôi thì anh ấy là người tri thức, có địa vị trong xã hội. Chính vì vậy ai cũng nói tôi có số hưởng khi lấy được ông chồng như vậy. Thú thật tôi cũng đã từng rất tự hào về chồng mình, ấy thế nhưng sau từng ấy năm chung sống thì tôi bắt đầu sợ hãi.
Mọi chuyện là vì tôi là người phụ nữ không được học hành nhiều, chỉ có ở nhà làm nội trợ. Chính vì thế mà chồng chưa bao giờ tôn trọng tôi, mỗi lần đi đâu anh đều so sánh tôi không bằng những người phụ nữ khác. Thậm chí có lúc anh nặng lời: "Có vợ vừa quê vừa ngu dốt như cô đúng là làm xấu mặt tôi".
Lúc đó tôi chỉ biết bật khóc chứ không dám nói lại gì chồng cả, nhiều người chắc hẳn vì sao cuộc sống hôn nhân bế tắc như vậy mà tôi không ly hôn, vì tôi là mẫu phụ nữ cổ hủ. Tôi sợ ly hôn làm bố mẹ xấu mặt với làng xóm, thêm nữa một thân một mình nuôi con tôi cũng không làm được vì tôi không kiếm ra t.iền.
Anh bắt tôi phục vụ kể cả lúc tôi không muốn. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi thường đi gặp đối tác làm ăn nên phải uống rượu, mà khi anh uống say thường trút bực tức lên tôi một cách thậm tệ. Vừa sỉ vả anh vừa lôi tôi lên giường đòi ân ái, nhưng cái cách anh "gần gũi" thì không khác cực hình đối với tôi.
Trong chuyện chăn gối vợ chồng anh không bao giờ quan tâm đến cảm xúc của tôi. Anh bắt tôi phục vụ kể cả lúc tôi không muốn, nếu như tôi có phản kháng thì anh quát: "Cô không chiều được thì đừng trách tôi đi gái". Và thế là tôi phải nhắm mắt chịu đựng để cho anh thỏa mãn, dù sau cuộc ân ái thì tôi đau đớn và mệt mỏi vô cùng.
Tôi có cảm giác, đối với chồng, tôi không khác gì ôsin trong nhà và nô lệ t.ình d.ục phục vụ chuyện chăn gối cho anh. Tôi phải làm sao đây, tôi thật sự mệt mỏi và xấu hổ.
Theo Afamily