Vì tiền thách cưới mà tôi không dám giao tiếp với họ hàng nhà chồng
Với mong muốn tôi được thuận lợi khi sống ở nhà chồng nên bố mẹ tôi lấy tiền thách cưới rất ít. Vậy mà, tôi vẫn bị mang tiếng.
Ngày nói chuyện người lớn, bố tôi nói rõ phong tục thách cưới ở quê tôi cho bên đằng trai biết. Những gia đình có con gái ở gần nhà tôi thường thách cưới vài chục triệu, còn bố tôi chỉ lấy của nhà trai 10 triệu. Bố bảo số tiền đó sau này cũng cho các con, bố mẹ không giữ làm gì.
Bố bạn trai có vẻ không thích lắm và tỏ ý muốn bỏ thủ tục này. Nhưng bố tôi không chịu, phải có tiền thách cưới mới cho rước con gái, đó là phong tục và không muốn phá lệ của quê hương. Cuối cùng, nhà trai cũng miễn cưỡng chấp nhận phương án bố tôi đưa ra.
Về làm dâu, tôi rất bất ngờ khi nghe thấy những lời bàn tán của họ hàng về vấn đề tiền thách cưới. Họ đem tôi với chị dâu tôi ra so sánh. Chị dâu là người ở địa phương với chồng tôi, xinh đẹp, lễ phép và có công việc lương cao. Ngày cưới nhà gái cho 3 cây vàng đem về nhà chồng.
Video đang HOT
Còn tôi ngoại hình bình thường, ít mồm miệng, thu ngân lương vài triệu, thế mà nhà chồng phải bỏ ra 10 triệu để rước về. Họ kết luận gia đình tôi chẳng ra gì và trách chồng tôi không biết chọn vợ. Khi nghe những lời đó, tôi thật sự buồn.
Tôi bức xúc kể lại mọi chuyện với chồng, với mong muốn anh ấy động viên an ủi. Nào ngờ, anh “đổ thêm dầu vào lửa”, bảo họ nói đúng sự thật, đâu có đặt điều nói dối. Chồng nói bản thân quyết định cưới tôi còn chịu đả kích từ nhiều phía, như thế đã là gì.
Thấy tôi ngơ ngác chưa hiểu gì, anh thật thà kể là trước khi cưới từ bạn bè đến người thân ai cũng khuyên bỏ tôi. Vì tôi quê xa, chẳng có gì nổi bật, lại tốn tiền thách cưới. Nhưng vì đã sống chung như vợ chồng với tôi nên anh phải cưới thôi.
Những lời bộc bạch của chồng làm tôi nóng mặt và nói nếu cảm thấy miễn cưỡng thì chia tay ngay lập tức. Vậy mà, anh ấy chẳng quan tâm đến sự tức giận của vợ. Anh bảo chị dâu được nhiều người yêu mến, tôi hãy học hỏi chị ấy làm người con dâu tốt, đừng để chồng nghe điều tiếng không hay về vợ.
Bị so sánh với chị dâu, tôi ngày càng mất tự tin và ngại giao tiếp với mọi người. Tôi không biết phải vượt qua áp lực này thế nào nữa?
Bố mẹ chồng lên ở nhà tôi nửa tháng để điều trị bệnh, lúc ông bà về, tôi đem ga trải giường đi giặt mà bật khóc
Sau ba năm đi thuê nhà, cuối cùng chúng tôi cũng được bố mẹ mua cho một căn hộ để ở.
Tôi sinh ra ở thành phố, còn chồng xuất thân từ quê. Ngay từ những ngày đầu yêu, bố mẹ tôi đã không đồng ý. Nhưng do tôi một lòng quyết tâm cưới nên cuối cùng ông bà đành chấp nhận. Chồng là người rất chịu thương chịu khó và thật thà nên ngày càng được lòng bố mẹ tôi. Tôi rất tự hào về chồng, luôn tin rằng lựa chọn của mình là đúng đắn.
Sau ba năm đi thuê nhà, cuối cùng chúng tôi cũng được bố mẹ mua cho một căn hộ để ở. Kể từ khi cưới chồng, tôi chẳng mấy khi về quê. May ra một năm tôi về được ba ngày Tết. Tôi cảm thấy sống ở quê rất bất tiện nên khó chịu mỗi lần về. Tôi sinh hai con trai cũng không nhờ bố mẹ chồng chút nào, mọi việc đều do bố mẹ đẻ tôi lo. Tôi nghĩ, mẹ chồng ở quê cũng không thích hợp với việc chăm cháu khoa học như ở thành phố.
Cưới nhau được 7 năm nhưng mối quan hệ giữa tôi và nhà chồng rất lạnh nhạt. Bản thân tôi cũng không thích thân thiết, gặp nhau thì chào hỏi thế là xong chuyện, còn việc ai người ấy làm chẳng liên quan. Nhiều lúc chồng tâm sự khuyên bảo tôi nên xem nhà chồng như nhà đẻ nhưng chẳng hiểu sao tôi không thể làm điều miễn cưỡng được.
Cách đây ít lâu, bố mẹ chồng tôi đi khám bệnh trên thành phố, bác sĩ bảo mẹ chồng phải ở lại điều trị ít ngày. Do nhà tôi cũng gần viện nên chồng bảo bố mẹ đến ở, rồi chạy đi chạy lại vào viện cho tiện. Tôi dọn dẹp một căn phòng cho hai ông bà ở thoải mái. Dù không thích nhưng khi ốm đau bệnh tật tôi cũng không thể phũ phàng được.
Những ngày bố mẹ chồng ở nhà tôi, tôi luôn giữ khoảng cách và chỉ nói chuyện qua loa cho xong. Thậm chí tôi cũng không hề vào phòng để dọn dẹp. Buổi trưa chúng tôi đi làm, ông bà ăn ngoài, chỉ có buổi tối là cả nhà ngồi với nhau. Nửa tháng trôi qua đối với tôi dài lắm, bỗng dưng có người đến nhà mình ở tôi cũng khó chịu. Rồi cũng đến ngày mẹ chồng khỏi bệnh về quê, tôi thấy mình như trút được gánh nặng trên người.
Lúc bố mẹ chồng đi rồi, tôi vào phòng quét dọn. Khi lật ga trải giường lên để đi giặt, bỗng dưng tôi thấy một phong bì rơi ra. Tôi vội mở thì bên trong thấy 20 triệu cùng vài lời nhắn nhủ của mẹ chồng: "Cảm ơn con đã cho bố mẹ ở nhờ. Mẹ biết con cũng khó chịu, từ giờ bố mẹ sẽ không nhờ các con nữa. Đây là số tiền coi như bố mẹ cảm ơn các con nhé".
Cầm bức thư trên tay mà tôi rưng rưng nước mắt, nghĩ đến những gì tôi đã làm với bố mẹ chồng càng tự thấy xấu hổ, trách bản thân hơn. Từ giờ tôi sẽ không đối xử lạnh nhạt với nhà chồng nữa. Tôi cũng chưa dám đưa tờ giấy và số tiền này cho chồng xem, không biết anh xem xong sẽ có tâm trạng gì, có nổi nóng với tôi không?
(Xin giấu tên)
Có những cuộc ly hôn lý do lãng xẹt... Tính ra, bình quân tháng nào trong năm cũng có tiệc sinh nhật bên nhà chồng. Nếu không về được, má chồng lại trách Chị luôn ước chồng quan tâm đến mình hơn (ảnh minh họa) Chồng lên kế hoạch tổ chức sinh nhật cho 4 anh chị em tại nhà hàng, chính anh "đăng cai", tài trợ. Sau khi chốt kế hoạch,...