Vì ta không thể có nhau, nên ta mới yêu nhau…
“Em à, anh yêu em lắm! Anh muốn lấy em làm vợ, em đồng ý chứ?” -”Tất nhiên là không!” “Không? Tại sao?” – “Tại vì…”
Cô và anh gặp nhau ở cái tuổi đã đủ lớn để mong bé lại rồi, anh đi qua đủ cay đắng để hiểu được cái vị ngọt của hạnh phúc, cô đi qua đủ giông bão để cảm nhận cái an nhiên của những miền bình lặng. Định mệnh cho họ được gặp nhau khi cả hai đã và đang sở hữu những ngày yên ả của cuộc đời sau những rạn vỡ mà bất cứ một cuộc đời nào cũng có.
Anh tài giỏi, có trí tuệ, có bản lĩnh và luôn có nhu cầu để hiểu đến tận cùng một người đàn bà mà anh thấy hứng thú.
Cô thông minh, sâu sắc, có sự nghiệp, từng trải, đa đoan và nhiều ẩn ức, và quan trọng là cô cũng rất đẹp, một tạo hình ăn khớp với anh, rất khớp cho dù họ tìm thấy nhau trong muộn màng.
Ảnh minh họa
Mọi thứ ở họ sẽ trở thành một câu chuyện tình hoàn hảo nếu anh độc thân. Anh đã có gia đình, một gia đình không hạnh phúc và đang trong bờ vực li hôn. Anh và vợ đã ly thân gần 2 năm, họ chưa bỏ nhau chỉ vì sự tội nghiệp của đứa con và cái sĩ diện hão của hai người, một gia đình đã được mặc định là hạnh phúc.
Anh và cô gặp nhau, si mê nhau, yêu thương nhau. Tình yêu vốn không cần định nghĩa, chỉ luôn là sự cảm nhận của những rung động lạc nhịp, những run rẩy nhung nhớ về nhau, thậm chí là hão huyền cả về những điều tuyệt đích như yêu là phải yêu đến tận cùng…
Càng ngày ở bên cô, anh càng có ham muốn được ở bên cô mãi mãi, anh trăn trở sau nhiều ngày suy nghĩ, quyết định li hôn với vợ để giải phóng cho nhau khi tình yêu đã chết. Cô không khuyên can, cũng không xúi bẩy, chỉ nói”đó là cuộc đời anh, anh hãy tự quyết định và chịu trách nhiệm về nó!”.
Vợ anh đương nhiên không đồng ý. Vì trăm ngàn lý do cô ấy có thể đưa ra nhưng chỉ có một lý do duy nhất mà một người đàn bà không chịu ly hôn, đó là vì vợ anh vẫn yêu anh.
Nhưng biết làm sao khi tình yêu chỉ còn tồn tại từ 1 phía, phía bên kia chỉ còn là những gánh nặng trách nhiệm, nghĩa vụ, những sợi dây đạo lý khiến anh cảm thấy nặng nề chỉ trực chờ trút bỏ mà chưa đủ động lực.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Vợ anh tìm mọi cách để níu kéo thì anh lại càng muốn giãy ra. Cuối cùng, để đổi lấy tự do, anh chấp nhận tất cả yêu cầu của vợ, để giải phóng chính mình và giải phóng cho cả một cuộc đời vì mình mà phải chịu bi kịch.
Xong, mọi thứ thanh thản hơn. Anh đã tự do và cô cũng thế, cả hai người cùng được sống trong những tháng ngày hoa mộng như thuở thanh xuân. Những ngày tháng bên nhau chẳng biết nên miêu tả hạnh phúc của họ thế nào cho phải, mỗi ngày họ càng cảm thấy yêu và cần đối phương nhiều hơn nữa.
Cho đến một ngày, anh quyết định cầu hôn cô. “Em à, anh yêu em lắm! Anh muốn lấy em làm vợ, em đồng ý chứ?” anh hồi hộp chờ đợi câu trả lời mà anh tưởng mình đã biết đáp án.
“Tất nhiên là không!” cô nhìn anh thẳng thắn, ánh mắt vẫn long lanh một màu hạnh phúc.
“Không? Tại sao?” anh tưởng cô đang đùa giỡn.
“Tại vì, nếu mình yêu nhau thì cứ yêu đi, sao lại phải cưới nhau làm gì? Chẳng phải chúng ta đã từng cưới người khác rồi đó thôi, và chúng ta đâu có hạnh phúc hơn vì điều đó!”.
“Nhưng anh yêu em và muốn sống bên em suốt phần đời còn lại của anh!”.Anh tha thiết đề nghị
“Thì chúng ta hãy cứ sống như thế, em không muốn ràng buộc đời mình thêm một lần nữa bởi tờ hôn thú, em muốn yêu và được yêu, cho đến khi chúng ta chẳng thể còn cảm giác bên nhau nữa thì…”
“không bao giờ, anh sẽ yêu em mãi…”
Cô nhìn anh mỉm cười “cứ yêu thôi, đừng nói yêu mãi”.
Anh bỗng dưng thấy nghi ngờ tình yêu của cô dành cho anh “hay là em chưa yêu anh thật lòng? Hay là trong lòng em không có anh? Lý do gì khiến em từ chối lời cầu hôn của anh?”.
“Anh biết vì sao mình yêu nhau đến vậy không?”
“Vì chúng ta hợp nhau, hiểu nhau”. Anh trả lời
“Không! Vì chúng ta không thể có nhau mãi mãi, nên chúng ta mới yêu nhau thế này! Thế nên, hãy cứ yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi…”. Cô nhìn anh, ánh mắt vẫn đong đầy yêu thương, một tình yêu mà cô đã gạn hết cả những sâu lắng trong lòng mình, gom lại để cảm nhận, để cư xử và để học một cách yêu không ràng buộc. Là yêu, hãy cứ yêu đi, đừng nói yêu mãi mãi…
Vì nếu ta có nhau mãi mãi rồi, ta lại học cách để rời xa nhau mãi mãi…
Theo Tintuc
Dại dột vì yêu 3 tháng đã 'hiến dâng'
Muốn giành anh về mình, sau 3 tháng quen nhau em trao cho anh đời con gái. Không ngờ điều đó làm anh khinh thường em hơn.
Thực sự thì em thích anh ấy nhiều hơn. Thấy anh buồn vì người cũ em lại càng muốn mình được thay thế cô ấy trong lòng anh. (Ảnh minh họa)
Chị Thanh Bình thân mến!
Hiện tại em hoang mang quá chị ạ. Em không biết phải đối diện với anh thế nào, em thấy xấu hổ và nhục nhã vô cùng. Em mong chị cho em một lời khuyên.
Em và anh ấy mới quen nhau được khoảng 4 tháng. Khi chúng em quen nhau, anh và người cũ vẫn lằng nhằng chưa dứt. Họ yêu nhau hơn 3 năm trời. Thực sự thì em thích anh ấy nhiều hơn. Thấy anh buồn vì người cũ em lại càng muốn mình được thay thế cô ấy trong lòng anh.
Em chủ động tấn công và theo đuổi anh. Vì đang trục trặc với người cũ nên anh cũng đã nhận lời quen em. Sau khoảng 3 tháng thì em trao cho anh đời con gái. Có thể mọi người nghĩ em dễ dãi nhưng trước anh, em chưa từng yêu một ai cả. Chỉ tới khi gặp anh, vì quá yêu nên em mới như vậy chứ em không phải loại con gái gặp ai cũng lên giường.
Sau khi chúng em đi quá giới hạn, anh thường xuyên né tránh em. Anh dằn vặt lương tâm và nói rằng chưa thực sự yêu em mà đã làm điều có lỗi với em rồi. Anh còn so sánh nói rằng em dễ dãi quá, anh và người cũ yêu nhau 3 năm mà còn chưa làm "chuyện ấy" trong khi chỉ hơn 3 tháng mà em đã trao cho anh thứ quý giá nhất.
Giờ thì anh tránh mặt em. Em thấy anh và người cũ hình như đã chia tay hẳn rồi. Em cứ ngỡ đấy là cơ hội cho mình nhưng hóa ra không phải vậy. Giờ em phải làm gì hả chị, em thực sự thấy rất buồn và không biết phải đối diện với anh ra sao. Em mong chị cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang rất khổ tâm vì trót dại trao đời con gái của mình cho một chàng trai mà anh ta chưa thực sự yêu em. Em không biết phải làm gì với mối quan hệ này.
Có lẽ lúc này đây, em nên nghiêm túc nhìn lại sai lầm của mình. Để mình rơi vào bi kịch này, một phần lỗi lớn thuộc về em. Thứ nhất, đúng là em đã quá vội vàng trao đời con gái của mình cho một chàng trai khi chỉ mới quen có 3 tháng. Dù cho anh ta không vướng bận chuyện quá khứ thì sự đi quá giới hạn ấy cũng là thiếu chín chắn. Thứ hai, em sai lầm khi em muốn tạo ra sự gắn kết thể xác để giành anh ấy về phía mình khi anh ấy chưa quên người cũ.
Đừng bao giờ vội vàng có sự thân mật về thể xác khi em và người đó chưa hiểu nhau, hòa hợp cùng nhau về tâm hồn. Và đặc biệt đừng bao giờ nghĩ có thể giành lấy người mình thích chỉ bằng "chuyện ấy". (Ảnh minh họa)
Giờ thì anh ta tránh mặt em. Có nhiều lí do để làm thế, hoặc là anh ta sợ phải chịu trách nhiệm với một người mà anh ta không yêu, hoặc là anh ta cảm thấy áy náy thực sự... Nhưng dù vì lí do gì thì em cũng là người chịu thiệt thòi.
Lúc này, điều duy nhất em có thể làm là tìm gặp chàng trai đó, trò chuyện thẳng thắn xem anh ta quyết định như thế nào. Dù dừng lại hay tiếp tục cũng cần phải có một thái độ dứt khoát. Mọi chuyện tùy vào thái độ của anh ta nhưng qua đây em cũng nên rút ra bài học cho mình. Đừng bao giờ vội vàng có sự thân mật về thể xác khi em và người đó chưa hiểu nhau, hòa hợp cùng nhau về tâm hồn. Và đặc biệt đừng bao giờ nghĩ có thể giành lấy người mình thích chỉ bằng "chuyện ấy".
Dù cho cuộc tình này thành hay bại thì chị tin em cũng trưởng thành hơn sau sai lầm này. Mong rằng em nghiêm túc hơn với bản thân và chín chắn trong tình cảm để không bao giờ đặt mình vào hoàn cảnh như hôm nay nữa. Chúc em mạnh khỏe và may mắn sẽ đến với em.
Theo Eva
Chồng so sánh vợ và người cũ qua "chuyện ấy" Tôi không ngờ người tôi lấy làm chồng lại thô thiển đến vậy. Với anh vợ chồng ở với nhau không cần cứ phải có tình yêu, chỉ cần hợp nhau "chuyện ấy". Ảnh minh họa Năm cuối đại học tôi nhận lời yêu anh, anh là anh trai của bạn tôi. Anh đang làm việc tại Hà Nội, còn tôi học tại...