Vì sao Trung Quốc có thái độ nước đôi?
Trước những căng thẳng liên tiếp diễn ra trong nhiều tháng qua trên biển Đông, Valérie Niquet, chuyên gia về châu Á của Tổ chức nghiên cứu chiến lược Pháp, thử giải mã thái độ nước đôi (vừa kiềm chế vừa khẳng định sức mạnh) của Trung Quốc. Tuổi Trẻ trích dịch để bạn đọc tham khảo.
Tàu sân bay Thi Lang của Trung Quốc – Ảnh: Reuters
Về những yêu sách đòi chủ quyền
Trung Quốc đòi chủ quyền trên toàn bộ biển Đông, do vậy là vượt lên trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Đường chủ quyền mà Bắc Kinh nêu ra là không có cơ sở, nhưng lại đã xuất hiện trên nhiều bản đồ mà Trung Quốc công bố. Nó kéo dài đến tận biên giới Indonesia. Như vậy, nước này cũng đang phải đối mặt với tham vọng của Trung Quốc tương tự như Brunei.
Đằng sau khía cạnh địa lý này cần phải thấy rằng đòi hỏi chủ quyền của Trung Quốc gắn liền, và ngày càng trở nên quyết liệt, với việc Trung Quốc tăng cường các khả năng quân sự của họ. Trước đây, Bắc Kinh quả là không có khả năng có mặt trên biển Đông, do vậy những yêu sách đòi chủ quyền của họ chỉ là trên lý thuyết. Còn nay, Trung Quốc đã có những phương tiện về hàng hải. Trong thời gian dài, lý lẽ mà Trung Quốc nêu ra để giải thích sự gắn kết của họ với vùng lãnh thổ rộng lớn này là kinh tế, do nơi đây có nguồn tài nguyên về dầu khí cần thiết cho Trung Quốc.
Còn nay, Bắc Kinh tìm cách bảo vệ những con đường lưu thông thương mại của mình hơn. Thật vậy, biển Đông giữ một vai trò chiến lược cực kỳ quan trọng, bởi trong cái nhìn của Trung Quốc và cả của Nhật, Hàn Quốc, đây là khu vực trao đổi thương mại với các nước vùng Vịnh, châu Phi và Liên minh châu Âu. Cũng còn một khía cạnh khác mà theo tôi, còn quan trọng hơn nhiều: đó là sự khẳng định của chủ nghĩa quốc gia. Với cuộc khủng hoảng kinh tế, mà như người ta ghi nhận từ nhiều tháng qua, những tuyên bố mang nặng chủ nghĩa quốc gia này đang ngày càng mạnh mẽ, không chỉ đối với các nước láng giềng mà còn cả với Mỹ.
Về thái độ nước đôi
Tôi không chắc là đang có sự bất đồng thật sự về mục tiêu giữa giới lãnh đạo quân sự và dân sự ở Bắc Kinh. Tôi cho rằng ý muốn bao trùm của Bắc Kinh là khẳng định sức mạnh của mình, bao gồm cả việc sử dụng các phương tiện quân sự. Đơn giản là giới lãnh đạo Bắc Kinh đều hiểu rõ những hạn chế đối với sức mạnh của Trung Quốc và đối với việc khẳng định sức mạnh này, nhất là ở châu Á.
Video đang HOT
Quả thật, những khả năng của Trung Quốc còn nhỏ bé, cho dù mới đây ngày 10-8 Trung Quốc đã thử nghiệm tàu sân bay, một tàu sân bay mà không có máy bay. Trung Quốc đang theo đuổi một thái độ nước đôi. Một mặt là theo đuổi chính sách gây căng thẳng với mục đích gây lo ngại cho các nước láng giềng, mà vô hình trung lại gây lo ngại cho những ai ở Mỹ muốn ủng hộ một chính sách hòa dịu.
Mặt khác, Trung Quốc lại tìm cách duy trì những cơ hội, nhất là những cơ hội thương mại với ASEAN. Nhất là Bắc Kinh muốn tránh lặp lại kịch bản năm 2010 khi tất cả các nước khác trong khu vực đều tranh thủ sự có mặt của Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton tại Hà Nội để cùng lên tiếng ủng hộ giải pháp của Mỹ về việc duy trì những con đường thông thương hàng hải tự do trên biển Đông. Nói chung, giới lãnh đạo Trung Quốc đang cố gắng để đừng đi quá xa, cho dù người ta có thể quan sát thấy xu hướng gây căng thẳng vẫn luôn hiển hiện rất rõ.
Về mối lo ngại nhất
Lúc này, các nước trong khu vực đều có xu hướng tự trang bị vũ trang. Nhưng điều này không làm Bắc Kinh quan ngại bởi xét về mặt quân sự, Trung Quốc hiện mạnh hơn nhiều so với các nước trong khu vực.
Trên thực tế, mối lo ngại chính của Bắc Kinh là Mỹ. Cho đến gần đây, và tôi cho rằng điều này có thể giải thích được phần nào những căng thẳng hiện nay, Trung Quốc vẫn cho rằng do đang bị sa lầy ở Iraq và Afghanistan, Mỹ sẽ không có đủ phương tiện để can thiệp vào khu vực. Thế nhưng, cách “đọc” tình hình sai lầm ở tầm chiến lược này đang phản lại Trung Quốc khi Bắc Kinh bực bội nhận ra Mỹ không chỉ có khả năng hiện diện mà còn không thiếu cơ hội để tái khẳng định ý muốn quay trở lại châu Á.
Về diễn biến tình hình sắp tới
Trong những năm tới, tình hình tùy thuộc diễn biến bên trong của Trung Quốc và việc nước này sẽ cải cách (hay không cải cách) ra sao. Có thể hình dung một Trung Quốc dân chủ hơn sẽ có khuynh hướng ít dựa vào chủ nghĩa quốc gia cực đoan hơn hiện nay.
TRUNG NGUYỄN ( Theo Le Monde)
Tàu ngầm Giao Long được hạ thủy tại Giang Tô ngày 1-7 – Ảnh: Getty Images
Trung Quốc không từ bỏ ý định sử dụng vũ lực trên biển
“Trung Quốc sẽ giải quyết các tranh chấp trên biển Nam Hải (biển Đông) theo hướng ngoại giao và hòa bình nhưng kiên quyết không từ bỏ ý định sử dụng vũ lực” – Thời báo Hoàn Cầu ngày 22-8 dẫn lời ông Trương Triệu Trung, thiếu tướng hải quân, nhà nghiên cứu quân sự Trung Quốc.
Trong hội thảo mang chủ đề “Tiến ra biển – biển, quyền trên biển, linh hồn biển” diễn ra vào ngày 20-8 tại Quảng Châu, Trương Triệu Trung cho rằng Trung Quốc tốt nhất nên sở hữu số tàu sân bay tương đương với Mỹ – 11 tàu, hoặc chí ít cũng cần 3 tàu sân bay để kiểm soát các vấn đề về an ninh trên biển.
Theo Tuổi Trẻ
"Quý bà" bán thân chờ vận "đỏ đen"
Trong thế giới bài bạc, từ cô con gái nhà nghèo, một bà nội trợ quê mùa đến những quý cô thành đạt đều có thể trong một đên trở thành kẻ trắng tay và rơi vào phận gái bao.
Gái bao "cái bang"
Trong những ngày rong ruổi tìm tư liệu, chúng tôi phát hiện nhiều con bạc, chủ yếu là phụ nữ không còn chốn dung thân đang sống vạ vật nơi đất khách chẳng khác gì những kẻ ăn mày. Ông Khăm Sen - chủ một quán giải khát bình dân gần sòng bạc Lucky kể: "Mấy tuần trước có vài con bạc thua cháy túi, chủ sòng không cấp phòng nghỉ (quy định của chủ sòng phải đổi phỉnh trên 2 triệu đồng mới được cầm chía khóa phỏng nghỉ - PV) nên lang thang đến trước quán tôi xin ngủ nhờ trước hiên. Thấy tội nghiệp, tôi cho họ mượn mấy cái võng mắc trước hiên ngủ đỡ. Không ngờ họ cứ ở lỳ chẳng về, ban ngày kéo nhau vào casino ăn chùa,uống chùa, tối lại kéo nhau về đây càng lúc càng đông. Tui buộc lòng phải "thu phí" 15.000 đồng/võng, có mấy bà bèo nhèo tới mức phải hùn tiền 2 người ngủ chung 1 võng mà vẫn ở lỳ chờ cơ hội".
Có một điều mà ông Khăm Sen không muốn kể, đó là nhiều vị khách bất đắc dĩ đang trọ tại khách sạn của ông thi thoảng lại tót vào mấy nhà nghỉ bình dân gần đó. Thì ra, những vị khách này do không có tiền đánh bạc nên đã chấp nhận làm "gái mại dâm dành cho lứa tuổi ông ngoại". Nhiều chủ nhà trọ rất chán ngán cảnh những con bạc già khú đề rủ rê mấy con bạc "cái bang" này vào nhà nghỉ của họ. Tuy nhiên, vì công việc kinh doanh nên họ đành chấp nhận.
Theo tìm hiểu của chúng tôi, mỗi cuộc "mây mưa" trong nhà nghỉ, các con bạc già ham vui kia phải trả 100.000 đồng cho "con bạc bà ngoại" (tính luôn tiền phòng). Hỏi tại sao các sòng thiếu gì em xinh tươi sẵn sàng đi khách, Bình "mập" - tay xe ôm trước cửa sòng Lucky cười nửa miệng: "Mấy thằng cha già đó chỉ đủ tiền chi trả cho mấy bà ngoại này thôi. Rớ vô mấy em xinh tươi, bèo gì cũng phải 200.000- 300.000 đồng, tiền đâu mấy cụ kham nổi".
Bình "mập" chỉ tay vào một phụ nữ trạc tuổi 50, gương mặt tiều tụy, bơ phờ vừa bước ra từ nhà nghỉ, đi sau là người đàn ông ốm nhách, đen thui đang đưa tay bụm miệng ho dài. "Già mà còn bày đặt ham hố, thấy khổ ghê chưa? Con mẹ này có tiền trong tay thế nào cũng lủi đầu vô sòng cho coi", Bình cười khỉnh. Quả nhiên, khi gã đàn ông đang gọi chai nước tăng lực thì người đàn bà kia quảy quả đi vào sòng Lucky.
Chúng tôi cũng đi theo xem chị ta làm gì. Trên tay nắm chặt tờ giấy bạc 50.000 đồng, chị ta tiến đến gần camera, cố tình để lộ hơn nửa tờ giấc bạc ròi sau đó chuồn thẳng vào phòng ăn. Cô phục vụ bưng ra tô bánh canh và nói "Chúc dì Mười ngon miệng". Thế là "dì Mười" cắm cổ ăn cho no bụng, hết phần bánh, dì đưa tô súp lên húp sạch nước cho bõ cơm đói rồi mới ra sòng. "Dì Mười" rụt rè đặt tờ giấy bạc vào ô "long", nhưng bị thua, dì thở hắt ra một cái. Dì đưa mắt quan sát xung quanh và phát hiện ra người quen là một ông lão chứng 65 tuổi, chân đi dép Lào. "Dì Mười" khều người đàn ông: "Ăn hay thua anh Bảy?" Ông già mặt mày bí xị: "Thua trào máu chứ ăn gì nổi". Tiếng "dì Mười": "Xả xui đi anh". Ông già gật đầu. Thế là "anh Bảy" và "dì Mười" bước ra ngoài, lủi thẳng vào dãy nhà nghỉ tồi tàn mà mới cách đó 30 phút "dì Mười" vừa bước ra.
"Bạn tình" cũng... thuê bao
Làm quen với bà chủ nhà nghỉ bình dân HHT và vờ hỏi dịch vụ em út, bà Hoa - chủ nhà trọ thủng thẳng: "Anh muốn gái dạng nào, ở đây đủ kiểu hết. Nếu muốn "bò lạc" thì ra sòng 333 liên hệ em Mai "cầm đồ". Em này nắm hết danh sách các con bạc nữ cháy túi đang có nhu cầu tìm nguồn vốn chơi tiếp. Thông thường khi thua, các em hay cầm đồ nên Mai ghi lại số điện thoại, ai có nhu cầu thì trung gian chứ không lấy tiền công. Còn muốn chuyên nghiệp thì xuống dãy chợ đồ cũ, toàn các em trẻ trung từ Việt Nam đưa sang, tập trung trong mấy quán massage. Muốn tìm bạn tình "thuê bao" ở đây thì rẻ lắm".
Đưa tay lật danh sách các con bạc đang thuê trọ,, bà Hoa nói tiếp: "Anh coi nè, trong số 22 khách trọ của tôi thì có đủ 22 cô. Mấy cô này thuê ở tháng, tôi tính 3 triệu/phòng, bù lại, mấy cô tự do muốn dẫn ai về cũng được. Tuy nhiên mấy cô này toàn dân... đàng hoàng không hà, không có chuyện đi khách xô bồ đâu. Anh muốn quen thì có thể quen theo tháng, chỉ cần trả tiền thuê trọ cho mấy cổ thì tha hồ ở chung. Nếu muốn hai cô thì chịu khó chi tiền 2 phòng".
Lật cuốn sổ nhàu nát, bà Hoa tiếp: "Cũng tội, mấy cô chấp nhận chuyện này hầu hết thua cháy túi, hết tiền trả cho tui thì tui giữ chứng minh, hộ chiếu, muốn về cũng đâu có được. Thành ra mấy cô chấp nhận chuyện "làm người tình một tháng", trong thời gian này biết đâu gặp hên, kiếm đủ tiền về nhà".
Nghe lời bà Hoa, chúng tôi ngồi uống nước ngay dưới phòng lễ tân của nhà nghỉ. Bà Hoa bấm điện thoại gọi cho một cô gái tên Lan đang chơi ở casino 333. Lúc sau cô gái này về, đi cùng 2 cô gái còn trẻ. Bà Hoa cười: "Anh này sang đây thuê phòng chơi casino, cưng coi có em nào đang buồn thì cho "ở ghép"nhé". Nhìn tôi một lượt từ đầu tới chân, lan không gật, cũng không lắc, chỉ bảo: "Coi cũng bảnh trai, nhưng tụi em có tới 3 đứa, hổng lẽ giành nhau. Thôi anh em mình kéo ra quán làm vài chai rồi vô sòng chơi. Tới chiều anh kết đứa nào thì cứ nói thẳng. Còn nếu anh đủ sức khỏe, cứ bao hết 3 phòng, cỡ nào tụi em cũng chiều hết
Theo Nguoiduatin
Ma lực casino: Có chồng Việt kiều vẫn làm gái bao Trong những ngày thâm nhập thực tế nạn cờ bạc ở biên giới Tây Nam, chúng tôi phát hiện một loạt phụ nữ tự biến mình thành gái bao phục vụ đại gia để kiếm tiền nướng vào sòng bạc, trong đó có nhiều người đã lên chức bà nội, bà ngoại. Ở thị trấn Vĩnh Hưng (huyện Vĩnh Hưng, tỉnh Long An),...