Vì sao nhiều “người rừng” ở Tây Nguyên đồng loạt đòi nghỉ việc?
“Cứ nhìn đến vết sẹo trên cơ thể là tôi lại nhớ rừng da diết nhưng quay về với nghề, chắc tôi từ chối”, anh Ngọc Anh – người từng có gần 10 năm gắn đời mình với nghề bảo vệ rừng – ngậm ngùi tâm sự.
Từ nhiều năm qua, vấn đề quản lý, bảo vệ rừng ở Tây Nguyên chưa bao giờ hết “ nóng”. Trách nhiệm của người quản lý được đặt lên hàng đầu, tuy nhiên đời sống của những người ngày đêm bảo vệ rừng dường như chưa tương xứng với công sức bỏ ra.
“Nhớ rừng da diết, nhưng quay về với nghề, chắc tôi từ chối”
Đó là lời than thở buột ra từ miệng một người từng có 10 năm công tác trong ngành quản lý, bảo vệ rừng tại Công ty TNHH MTV Lâm nghiệp Krông Bông (tỉnh Đắk Lắk) khi được chúng tôi hỏi lý do anh đã rời bỏ rừng.
Cán bộ quản lý bảo vệ rừng ngày đêm bám rừng với áp lực công việc rất lớn (Ảnh: Uy Nguyễn).
Anh Nguyễn Ngọc Anh (34 tuổi) vẫn còn nhớ như in quãng thời gian công tác trong nghề. Từ ngày trẻ, anh xông xáo cùng anh em đồng nghiệp nhận nhiệm vụ tại những tiểu khu xa xôi, cách trở, những nơi không điện, không nước sạch, không sóng điện thoại… Mỗi tháng, anh cũng như các đồng nghiệp, chỉ về nhà được một lần.
Việc di chuyển trên những con đường bùn lầy, nhão nhoẹt hay băng qua những con suối trơn trượt dường như đã quá quen thuộc đối với anh. Bản thân anh xác định vào nghề sẽ chịu khổ, không ngại gian nan.
Một vài ký gạo, đôi gói mì tôm, ít lương khô, một chiếc võng… là đủ cho hành trình hàng tuần liền giữ rừng của cán bộ bảo vệ rừng.
Băng rừng, lội suối với những bữa cơm nắm vội vã (Ảnh: Uy Nguyễn).
Vào đúng ngày Noel năm 2010, khi đang cùng đồng nghiệp tuần tra bằng xe máy trên đường hướng ra khu vực rừng giáp ranh huyện MĐrắk, anh Nguyễn Ngọc Anh bị lâm tặc mật phục và bắn liên tiếp nhiều phát đạn chì vào người.
“Trong đoàn có tôi bị dính 29 viên đạn và anh Trạm trưởng dính 5 viên. Bị đạn găm vào cơ thể tôi ngã quỵ xuống đường, cả người đau buốt đến tái tê và lập tức được đưa ra khỏi rừng để chữa trị”, anh Nguyễn Ngọc Anh nhớ lại.
Máu, mồ hôi và cả nước mắt của anh nhỏ xuống trên con đường mòn trong rừng để về thị trấn cấp cứu. Ấy vậy mà khi vết thương vừa chớm lành, anh cán bộ bảo vệ “lá phổi xanh” Tây Nguyên lại vội vàng quay về rừng nhận nhiệm vụ như chưa từng có điều gì xảy ra.
Việc bị lâm tặc manh động, hung hãn tấn công không còn quá xa lạ với những người gắn đời mình với nghề quản lý, bảo vệ rừng (Ảnh: Nguyễn Tân).
Đam mê và yêu nghề là vậy nhưng anh Ngọc Anh chỉ bám trụ thêm 8 năm rồi nộp đơn xin thôi việc. Anh nói anh chịu được khổ nhưng áp lực giữ rừng quá lớn và anh không có điều kiện lo được cho bố mẹ già nơi quê nhà. Vậy nên anh đành dừng lại.
“Tôi quay về Nghệ An rồi xin ra biên giới làm bốc vác thuê, sau đó lại vào Bình Dương bám trụ đủ thứ nghề để kiếm sống. Cứ nhìn đến vết sẹo trên cơ thể là tôi lại nhớ rừng da diết nhưng để quay về nghề giữ rừng chắc tôi sẽ từ chối”, anh Ngọc Anh ngậm ngùi.
Video đang HOT
Những chuyến băng rừng đầy gian nan vất vả (Ảnh: Uy Nguyễn).
Anh Trịnh Xuân Ánh (29 tuổi) từng công tác tại Ban Quản lý rừng phòng hộ Gia Nghĩa (tỉnh Đắk Nông) đã đành bỏ công việc bảo vệ rừng sau 3 năm gắn bó.
Theo anh Ánh, với mức lương chỉ khoảng 3,8 triệu đồng/tháng, công việc rất áp lực, vì phải liên tục bám rừng. Bên cạnh đó, anh cũng nhận thấy cơ chế ngành khắt khe và việc phải đảm bảo cho cuộc sống gia đình nên anh đành xin nghỉ việc để làm nghề kinh doanh mưu sinh.
Nhiệm vụ nặng nề, lương thấp, áp lực lớn
Ông Bùi Quốc Tuấn – Giám đốc Công ty TNHH MTV Lâm nghiệp Krông Bông – cho biết, Công ty quản lý tổng cộng trên 24.450 ha (trong đó diện rừng tự nhiên 22.000 ha).
Trung bình mỗi cán bộ được phân công quản lý khoảng 400 ha; tuy nhiên, mức thu nhập cho người làm nhiệm vụ bảo vệ rừng của đơn vị chỉ khoảng 4,5 – 5,2 triệu đồng/tháng và không có thưởng.
Bùi Quốc Tuấn – Giám đốc Công ty TNHH MTV Lâm nghiệp Krông Bông buồn bã khi cầm trên tay hàng chục lá đơn xin nghỉ việc (Ảnh: Thúy Diễm).
Theo ông Tuấn, cùng làm chức năng, nhiệm vụ quản lý, bảo vệ rừng nhưng kiểm lâm là công chức, viên chức được hưởng phụ cấp, còn ở công ty, người giữ rừng chỉ là người lao động nên mức thu nhập thấp.
“Đời sống khó khăn, xa gia đình liên tục, áp lực công việc lớn nên từ năm 2020 đến nay đã có 20 người làm đơn xin nghỉ việc. Khi anh em nộp đơn, tôi cũng có động viên, khuyên nhủ nhưng đa phần anh em đều cảm thấy đã đến lúc không trụ lại được nữa. Thực sự áp lực công việc giữ rừng rất lớn, công việc đòi hỏi sự hi sinh lăn xả nhưng đồng lương thấp quá, anh em không lo được cho gia đình”, ông Tuấn bùi ngùi chia sẻ khi đang cầm trên tay hàng chục lá đơn xin nghỉ của cấp dưới.
Thời gian qua hàng chục cán bộ, nhân viên gửi đơn xin bỏ nghề giữ rừng (Ảnh: Thúy Diễm).
Được biết, lâm phần của đơn vị tiếp giáp với 40 thôn buôn, cán bộ quản lý bảo vệ 5 phân trường với 6 chốt rừng, chốt xung yếu đóng 24/24. Đặc biệt, phần diện tích gỗ quý hiếm của đơn vị trải dài 6 tiểu khu với trên 4.500 ha và khoảng 12.000 người dân tộc Mông di dân tự do cũng là áp lực lớn trong quá trình bảo vệ rừng bảo vệ rừng.
Đối với Công ty TNHH MTV Lâm nghiệp Đức Hòa (tỉnh Đắk Nông) mức lương trung bình cũng chỉ vào khoảng 4 triệu đồng/tháng khiến đời sống của các cán bộ, nhân viên gặp nhiều khó khăn.
Theo lãnh đạo đơn vị này, do nguồn thu trung bình nguồn thu hàng năm của Công ty khoảng 2,35 tỷ đồng (bao gồm nguồn thu chi trả dịch vụ môi trường rừng khoảng 1,4 tỷ đồng và nguồn hỗ trợ từ ngân sách Nhà nước 950 triệu đồng) rất eo hẹp. Trong khi đó, khối lượng công việc và nhiệm vụ giữ rừng rất lớn, các cán bộ phải “căng” mình để hoàn thành.
Tâm sự với PV Dân trí, anh Nguyễn Duy Dũng (35 tuổi) – nguyên phân trường trưởng phân trường Ea Tlong (Công ty TNHH MTV Lâm nghiệp Krông Bông) đã nộp đơn xin nghỉ việc sau 9 năm công tác vì không chịu được áp lực quá lớn từ công việc.
“Với chúng tôi sức ép của người làm nhiệm vụ quản lý rừng càng ngày càng lớn. Chúng tôi làm hết 100% sức mình vẫn không dám khẳng định rừng không bao giờ bị xâm hại. Cùng với nhiều lý do khác, nhiều người chọn buông bỏ dù đang rất yêu rừng”, anh Dũng tâm tư.
Thực tế cho thấy các cán bộ, nhân viên quản lý bảo vệ rừng phải nỗ lực hết sức mới bám trụ được với nghề (Ảnh: Uy Nguyễn).
Tại Công ty TNHH MTV lâm nghiệp Ea Kar là đơn vị “nóng” nhất về vấn đề quản lý, bảo vệ rừng khi cả Giám đốc, Phó giám đốc cùng hàng loạt nhân viên bị truy tố vào tháng 8/2021 khi để mất rừng.
Ông Nguyễn Phi Tiến – Phó Giám đốc phụ trách Công ty – cho biết, hiện đơn vị đang trong tình trạng thiếu hụt nhân sự khi toàn bộ có 36 cán bộ, nhân viên quản lý khoảng 14.000 ha rừng nhưng trải dài trên địa bàn 6 xã.
“Sau sự cố, với áp lực quá lớn đã có 9 đồng chí tự làm đơn xin nghỉ việc, tôi cũng động viên nhiều thì một vài người mới chịu quay lại làm việc”, ông Tiến cho hay.
Cũng theo ông Tiến hiện áp lực nặng nề nhất tại đơn vị đó là quản lý rừng, trong khi trên 700 hộ dân Mông của Dự án Krông Pắk Thượng được bố trí tái định cư trên địa bàn. Nếu không quản lý chặt chẽ người dân sẽ vào rừng lấn chiếm đất làm nương rẫy nên công tác quản lý càng “căng” hơn bao giờ hết.
Đời sống khó khăn, áp lực cao… là một trong những rào cản của nghề giữ rừng (Ảnh: Uy Nguyễn).
Ngoài những khó khăn kể trên, nhiều năm trở lại đây, thực trạng ly hôn liên tiếp diễn ra đối với cán bộ, nhân viên quản lý bảo vệ rừng. Chỉ tính riêng tại Vườn Quốc gia Yok Đôn đã có khoảng 20 cặp ly hôn mà đa phần đều do người vợ chủ động.
Một phụ nữ ngoài 40 tuổi (ngụ huyện Buôn Đôn) – vợ một cán bộ kiểm lâm Vườn quốc gia Yok Đôn – chia sẻ nguyên nhân chính dẫn đến quyết định ly hôn của chị là do tính chất công việc của anh.
Lăn lộn với nghề, ít có thời gian cho vợ con, không ít người làm nghề quản lý, bảo vệ rừng bị đổ vỡ hạnh phúc gia đình (Ảnh minh họa).
Khi nghe thông tin về cấp dưới liên tục ly hôn, lãnh đạo Vườn quốc gia Yok Đôn cũng nhiều lần mời cả vợ lẫn chồng đến để động viên với mong muốn hàn gắn nhưng thường không có kết quả.
(Còn nữa)
Đắk Nông: Điều chỉnh quy hoạch ba loại rừng phù hợp với thực tế
Nhiều diện tích đất đai tại một số địa phương tỉnh Đắk Nông đã được người dân cư trú, sản xuất ổn định nhưng vẫn thuộc quy hoạch ba loại rừng.
Tình trạng này kéo dài nhiều năm đã gây ra nhiều khó khăn trong quản lý dân cư, quản lý bảo vệ rừng nên cần sớm được xử lý, điều chỉnh.
Đất sản xuất của người dân tại xã Đắk P'lao, huyện Đắk G'long, tỉnh Đắk Nông vẫn còn nằm trong quy hoạch ba loại rừng. Ảnh: Hưng Thịnh/TTXVN
Khổ vì canh tác, cư trú trên đất rừng
Đoàn Kinh tế - Quốc phòng Quảng Sơn được thành lập năm 2001 và được giao quản lý hơn 9.000ha rừng, đất rừng tại xã Quảng Sơn, huyện Đắk G'Long, tỉnh Đắk Nông. Đây cũng là một trong số các đơn vị có thành tích giữ rừng vào loại tốt nhất tỉnh với diện tích rừng hầu như không có biến động nhiều năm nay.
Theo lãnh đạo Đoàn Kinh tế - Quốc phòng Quảng Sơn, trước khi đơn vị được thành lập và được giao đất, giao rừng, nhiều khu vực đơn vị được giao quản lý đã có dân cư trú, sản xuất ổn định. Trong các năm 2003 - 2006, tỉnh Đắk Lắk (sau năm 2004 là tỉnh Đắk Nông - PV) có một số quyết định ổn định dân di cư không theo quy hoạch tại các khu vực hiện thuộc các thôn Đắk Snao, Đắk Snao 2 (xã Quảng Sơn) và một số khu vực thuộc xã Đắk R'Măng (đều thuộc huyện Đắk G'long, tỉnh Đắk Nông).
"Sau khi có quyết định của cấp có thẩm quyền, các hộ dân thuộc diện di cư không theo quy hoạch được cấp đất ở tại vị trí thuận lợi với định mức mỗi hộ 1.000m2. Đất sản xuất mỗi hộ 10.000m2. Đơn vị cũng cùng với địa phương xây dựng, hỗ trợ người dân và ngày càng hoàn thiện hệ thống điện, đường, trường trạm để phục vụ người dân cư trú, sản xuất ổn định" - Thượng tá Trịnh Quang Lâm, Đoàn trưởng Đoàn Kinh tế - Quốc phòng Quảng Sơn chia sẻ thêm với phóng viên.
Tuy nhiên hiện nay, dù đã cư trú ổn định trên dưới 20 năm, khu vực đất đai mà hàng trăm hộ dân tại các thôn Đắk Snao, Đắk Snao 2 (xã Quảng Sơn) và một số khu vực thuộc xã Đắk R'Măng vẫn đang cư trú, canh tác vẫn nằm trong quy hoạch ba loại rừng của tỉnh. Theo một lãnh đạo Đoàn Kinh tế - Quốc phòng Quảng Sơn, sau nhiều năm cư trú, sinh sống ổn định, hầu hết người dân đều cần được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất để xác lập quyền sở hữu hợp pháp, đầy đủ đối với đất đai, tài sản. Đây cũng là điều kiện cần để người dân thực hiện việc thế chấp, vay vốn ngân hàng hoặc mua bán, cho tặng đất đai, nhà cửa... Thế nhưng trên thực tế, các nhu cầu này của người dân đều không được đảm bảo.
Cao su của Công ty TNHH MTV Cà phê 15 (Quân khu 5) tại xã Quảng Sơn, huyện Đắk G'long vẫn nằm trong quy hoạch ba loại rừng. Ảnh: Hưng Thịnh/TTXVN
Tương tự, xã Đắk Plao (huyện Đắk G'Long, tỉnh Đắk Nông) cũng là địa phương có nhiều hộ dân cư trú, canh tác bất đắc dĩ trên đất lâm nghiệp. Theo ông K Tam, Phó Chủ tịch UBND xã Đắk Plao, năm 2011 - 2012, hàng trăm hộ dân của xã được định canh, định cư tại khu vực xã Đắk Plao mới sau khi khu vực xã Đắk Plao cũ bị Nhà nước thu hồi đất phục vụ công trình thủy điện Đồng Nai 3. Toàn xã hiện nay có 181ha đất định canh được Nhà nước cấp cho dân từ năm 2011 - 2012 vẫn nằm trong quy hoạch ba loại rừng. Tổng số hộ dân khoảng 300 hộ. Người dân, chính quyền địa phương đều mong muốn diện tích này được đưa khỏi quy hoạch ba loại rừng để cấp giấy chứng nhận quyền sử đụng đất cho dân.
"Gần như lần nào tiếp xúc cử tri người dân Đắk Plao đều kiến nghị nội dung này. Họ nói rằng có sổ đỏ mới yên tâm sản xuất, mua bán, cho tặng, vay vốn ngân hàng được. Còn nếu cứ để như hiện nay thì không khác gì canh tác trái phép trên đất của Nhà nước, trong khi dân đã được cấp đất để tái định canh, định cư" - ông K Tam chia sẻ.
Cần sớm tháo gỡ khó khăn, vướng mắc
Theo UBND huyện Đắk G'Long, toàn huyện có tổng diện tích tự nhiên hơn 144.000ha; trong đó, đất thuộc quy hoạch ba loại rừng hơn 100.000ha, chiếm gần 70% diện tích tự nhiên.
Đáng chú ý hơn, diện tích rừng thực tế trên địa bàn huyện hiện nay chỉ khoảng 62.000ha, phần còn lại gần 40.000ha đã bị người dân cư trú, sinh sống ổn định nhiều năm nay; trong đó, có cả các diện tích đã nêu ở trên.
Còn theo Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Đắk Nông, toàn tỉnh hiện có gần 330.000 ha rừng và đất quy hoạch phát triển lâm nghiệp, chiếm hơn 50% diện tích tự nhiên; trong đó, diện tích đất có rừng đạt gần 248.000 ha, diện tích đất chưa có rừng đạt gần 82.000 ha.
"Nhiều khu vực người dân đã cư trú, sản xuất ổn định hơn 20 năm nhưng hiện vẫn nằm trong quy hoạch ba loại rừng. Có nhiều diện tích đã được cấp có thẩm quyền ra quyết định giao đất để ổn định dân di cư không theo quy hoạch, hoặc tái định cư cho người dân bị Nhà nước thu hồi đất, nhưng các ngành chức năng lại không tiến hành các thủ tục điều chỉnh ra khỏi quy hoạch ba loại rừng.
Mấy năm nay người dân khiếu nại liên tục và các vấn đề này trở thành nội dung chính tại nhiều cuộc tiếp xúc cử tri" - ông Trần Nam Thuần, Chủ tịch UBND huyện Đắk G'Long chia sẻ với phóng viên.
Cũng theo ngành chức năng huyện Đắk G'Long, các cấp có thẩm quyền cần điều chỉnh tổng thể và phù hợp với các quy định của Luật Đất đai, Luật Lâm nghiệp, Luật Quy hoạch và các văn bản pháp luật liên quan. Bởi đất nằm trong quy hoạch ba loại rừng thì không thể cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (nông nghiệp, đất ở...) cho người dân. Tình trạng này càng kéo dài sẽ càng dễ dẫn tới tranh chấp, lấn chiếm đất đai cũng như nhiều hệ lụy phức tạp về an ninh trật tự.
Tại kỳ họp chuyên đề được tổ chức ngày 28/10 vừa qua, Hội đồng nhân dân (HĐND) tỉnh Đắk Nông khóa IV, nhiệm kỳ 2021-2026 đã thông qua Nghị quyết về việc cập nhật, điều chỉnh quy hoạch ba loại rừng tỉnh Đắk Nông.
Theo đó, HĐND tỉnh Đắk Nông quyết định điều chỉnh, đưa ra khỏi quy hoạch ba loại rừng của tỉnh tổng diện tích hơn 568ha thuộc địa giới hành chính các huyện Đắk G'Long, Tuy Đức, Krông Nô, Đắk Song và thành phố Gia Nghĩa. Như vậy, tổng diện tích đất quy hoạch lâm nghiệp của tỉnh Đắk Nông hiện nay hơn 293.039 ha.
Theo Ban Kinh tế Ngân sách, Hội đồng nhân dân tỉnh Đắk Nông, việc điều chỉnh quy hoạch ba loại rừng đối với một số diện tích trên địa bàn huyện Đắk G'Long và một số huyện như Tuy Đức, Đắk Song, Krông Nô nhằm giải quyết những bất cập giữa quy hoạch ba loại rừng và quy hoạch ngành, lĩnh vực của tỉnh trong thời gian qua.
Một khu vực đất đai người dân cư trú ổn định tại xã Quảng Sơn, huyện Đắk G'long, tỉnh Đắk Nông nhưng vẫn nằm trong quy hoạch ba loại rừng. Ảnh: Hưng Thịnh/TTXVN
Thực tế hiện nay, nhiều diện tích đất lâm nghiệp đã được UBND tỉnh Đắk Nông có quyết định, chủ trương chuyển đổi mục đích sử dụng đất để thực hiện các dự án, công trình từ nhiều năm trước hoặc nhiều diện tích người dân đã cư trú ổn định nhiều năm nhưng các cơ quan nhà nước chưa kịp thời đề xuất đưa ra khỏi quy hoạch ba loại rừng.
Việc điều chỉnh đợt này nhằm phục vụ việc triển khai các dự án đường giao thông, các công trình phục vụ mục đích quốc phòng - an ninh, và cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất để người dân ổn định cuộc sống theo các chủ trương, quyết định của UBND tỉnh trước đó...
Có thể nói, quy hoạch ba loại rừng cần được điều chỉnh cho phù hợp các quy định pháp luật liên quan, quy hoạch chung tổng thể và thực tế đời sống dân sinh. Đây cũng là nền tảng quan trọng để các ngành chức năng và chính quyền địa phương thực hiện tốt hơn quản lý dân cư, quản lý bảo vệ rừng và đảm bảo các quyền lợi chính đáng, hợp pháp của người dân.
Thêm nữa, việc điều chỉnh, "công nhận" diện tích rừng, đất rừng sát với thực tế sẽ giúp các cơ quan chức năng có cái nhìn tổng quan, chính xác hơn về diện tích rừng, cũng như độ che phủ rừng thực tế của tỉnh Đắk Nông hiện nay.
Kon Tum: Thực hiện tốt chính sách chi trả dịch vụ môi trường rừng Sáng 15/10, Ủy ban nhân dân tỉnh Kon Tum tổ chức Hội nghị tổng kết 10 năm thực hiện chính sách chi trả dịch vụ môi trường rừng, trồng rừng thay thế trên địa bàn tỉnh. Người dân quản lý, bảo vệ rừng phát quang khu vực có nguy cơ xảy ra cháy. Ảnh: TTXVN phát Tại Hội nghị, Ủy ban nhân dân...