Vì sao em lại quay về?
Tôi không thể hiểu… đã có chuyện gì xảy ra với em khiến em thay đổi nhanh chóng như vậy?
Tôi yêu em, tất cả bạn bè trong lớp đều biết, nhưng mọi người nghĩ đó chỉ là lời đùa cợt thôi vì họ biết rằng em sẽ không yêu tôi đâu. Tôi không ưa con gái, đối với tôi con gái như một cái gì đó mà không ai hiểu được, còn khó hơn cả việc giải mã những bài toán hóc búa của tôi. Nhưng vào một ngày cũng rất bình thường tôi đã thay đổi suy nghĩ vì tôi và em được kết đôi với nhau. Vinh dự hơn, chúng tôi trở thành một đôi đẹp nhất của lớp. Ai cũng ngưỡng mộ kèm theo chọc ghẹo tôi và em. Những lúc đó em thường quay mặt đi nơi khác nên không thể biết gương mặt em trong những lúc đó ra sao?
Từ lúc ấy tôi bắt đầu để ý em. Em có nụ cười rạng rỡ nhưng mang vẻ bí hiểm của nàng Monalisa cộng với gương mặt thanh tú của cô gái quê mộc mạc chân chất làm tôi không lúc nào quên. Bất cứ đi đâu tôi đều nhớ đến em, cứ mỗi lần suy nghĩ bâng quơ là hình ảnh em hiện về khiến tôi không thể tự chủ được. Nhưng sự nhớ nhung của tôi chắc là không vì lúc nào em cũng ở gần tôi, tôi và em học chung lớp với nhau mà. Trong những lúc ấy tôi thấy mình là người hạnh phúc nhất, người yêu nhất lại ở bên cạnh thì còn gì bằng. Em thì không hề biết có một người đang nuôi dưỡng một tình yêu về em ngày càng lớn. Đấy có thể là lý do khi xa em tôi lại mang một nỗi niềm nhớ em da diết, nhớ từng tiếng nói ngọt ngào, những cử chỉ của em, những lúc ấy tôi chỉ muốn chạy đến gần em và ôm em thật chặt để em không thể nào chạy khỏi tôi được.
Video đang HOT
Dù sự thật mà phũ phàng thế nào đi chăng đi nữa thì tôi sẽ đón nhận… (Ảnh minh họa)
Trời cao cũng không phụ người có lòng, ở lớp luyện thi tôi lại được gặp em. Những năm tháng học trò lại hiện về làm tôi chỉ muốn sống trong phút giây này, phút giây chỉ có tôi và em, tôi ước thời gian ơi hãy ngừng lại để em mãi ở bên cạnh tôi như thế này. Nhưng em một lần nữa xa tôi và làm trái tim tôi tan nát. Em nói em đã có nơi gửi gắm và tôi cũng tôn trọng quyết định đó của em, chỉ cần em hạnh phúc là được.
Bỗng một hôm em lại quay về bên tôi và nói những lời như ngày xưa, nói những lời mà tôi đã mong em nói với tôi rất lâu rồi. Tôi không biết em đã gặp chuyện gì khiến em thay đổi nhiều thế. Ngày ngày những tin nhắn của em gửi tới làm con tim yêu em đã chết trong tôi dần sống lại. Mọi chuyện lại diễn ra như thường lệ. Rồi vào một đêm em nói với tôi, “ Anh có đón nhận em không?”, tôi hơi bất ngờ trước câu nói của em, tôi đã chết lặng với câu nói đó, con tim tôi tan chảy hoàn toàn, tôi không biết đây có phải là mơ không. Khi hồi tỉnh thì trong đầu tôi lại xuất hiện câu hỏi “Tại sao em lại nói như vậy?”. Câu hỏi như một lời thách đố tôi phải tìm ra nhưng có lẽ tôi sẽ không tìm ra. Tôi không có đủ dũng cảm để tìm ra sự thật, nếu em yêu tôi em đã nói rất lâu rồi đâu cần hôm nay mới nói? Tôi cố nói với mình là em đã yêu tôi và tôi sẽ chờ sự thật ở nơi em. Cái sự thật mà phũ phàng thế nào đi chăng đi nữa thì tôi sẽ đón nhận, dù em chỉ xem tôi như một người thay thế… nhưng dù chỉ là như vậy thì với tôi cũng đã đủ rồi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vì sao em lại quay về? Vì sao em lại quay về?
Tôi không thể hiểu... đã có chuyện gì xảy ra với em khiến em thay đổi nhanh chóng như vậy?
Tôi yêu em, tất cả bạn bè trong lớp đều biết, nhưng mọi người nghĩ đó chỉ là lời đùa cợt thôi vì họ biết rằng em sẽ không yêu tôi đâu. Tôi không ưa con gái, đối với tôi con gái như một cái gì đó mà không ai hiểu được, còn khó hơn cả việc giải mã những bài toán hóc búa của tôi. Nhưng vào một ngày cũng rất bình thường tôi đã thay đổi suy nghĩ vì tôi và em được kết đôi với nhau. Vinh dự hơn, chúng tôi trở thành một đôi đẹp nhất của lớp. Ai cũng ngưỡng mộ kèm theo chọc ghẹo tôi và em. Những lúc đó em thường quay mặt đi nơi khác nên không thể biết gương mặt em trong những lúc đó ra sao?
Từ lúc ấy tôi bắt đầu để ý em. Em có nụ cười rạng rỡ nhưng mang vẻ bí hiểm của nàng Monalisa cộng với gương mặt thanh tú của cô gái quê mộc mạc chân chất làm tôi không lúc nào quên. Bất cứ đi đâu tôi đều nhớ đến em, cứ mỗi lần suy nghĩ bâng quơ là hình ảnh em hiện về khiến tôi không thể tự chủ được. Nhưng sự nhớ nhung của tôi chắc là không vì lúc nào em cũng ở gần tôi, tôi và em học chung lớp với nhau mà. Trong những lúc ấy tôi thấy mình là người hạnh phúc nhất, người yêu nhất lại ở bên cạnh thì còn gì bằng. Em thì không hề biết có một người đang nuôi dưỡng một tình yêu về em ngày càng lớn. Đấy có thể là lý do khi xa em tôi lại mang một nỗi niềm nhớ em da diết, nhớ từng tiếng nói ngọt ngào, những cử chỉ của em, những lúc ấy tôi chỉ muốn chạy đến gần em và ôm em thật chặt để em không thể nào chạy khỏi tôi được.
Dù sự thật mà phũ phàng thế nào đi chăng đi nữa thì tôi sẽ đón nhận... (Ảnh minh họa)
Trời cao cũng không phụ người có lòng, ở lớp luyện thi tôi lại được gặp em. Những năm tháng học trò lại hiện về làm tôi chỉ muốn sống trong phút giây này, phút giây chỉ có tôi và em, tôi ước thời gian ơi hãy ngừng lại để em mãi ở bên cạnh tôi như thế này. Nhưng em một lần nữa xa tôi và làm trái tim tôi tan nát. Em nói em đã có nơi gửi gắm và tôi cũng tôn trọng quyết định đó của em, chỉ cần em hạnh phúc là được.
Bỗng một hôm em lại quay về bên tôi và nói những lời như ngày xưa, nói những lời mà tôi đã mong em nói với tôi rất lâu rồi. Tôi không biết em đã gặp chuyện gì khiến em thay đổi nhiều thế. Ngày ngày những tin nhắn của em gửi tới làm con tim yêu em đã chết trong tôi dần sống lại. Mọi chuyện lại diễn ra như thường lệ. Rồi vào một đêm em nói với tôi, " Anh có đón nhận em không?", tôi hơi bất ngờ trước câu nói của em, tôi đã chết lặng với câu nói đó, con tim tôi tan chảy hoàn toàn, tôi không biết đây có phải là mơ không. Khi hồi tỉnh thì trong đầu tôi lại xuất hiện câu hỏi "Tại sao em lại nói như vậy?". Câu hỏi như một lời thách đố tôi phải tìm ra nhưng có lẽ tôi sẽ không tìm ra. Tôi không có đủ dũng cảm để tìm ra sự thật, nếu em yêu tôi em đã nói rất lâu rồi đâu cần hôm nay mới nói? Tôi cố nói với mình là em đã yêu tôi và tôi sẽ chờ sự thật ở nơi em. Cái sự thật mà phũ phàng thế nào đi chăng đi nữa thì tôi sẽ đón nhận, dù em chỉ xem tôi như một người thay thế... nhưng dù chỉ là như vậy thì với tôi cũng đã đủ rồi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh vẫn chưa quên được người ấy Hôm nay em đã khóc thật nhiều, khóc đến cạn khô nước mắt khi biết rằng, anh vẫn còn yêu người ấy. Em biết mình đã ích kỉ rồi khi trong lòng lúc nào cũng nghĩ, một này anh sẽ quay về bên em, nói lời yêu em và xin lỗi vì anh đã chọn sai người. Nhưng tất cả chỉ là ảo...