Vì sao anh mất em
Em ở đâu, em có hiểu điều này? Em có hiểu anh?
“Mình chia tay anh nhé!”… nói xong câu này có lẽ nước mắt em chứa chan. Ở tận sâu thẳm trong lòng em, trong trái tim em anh biết em đau buồn lắm! Bởi em luôn tự hào về bản thân rằng em đang sống một cuộc sống giản đơn, dung dị, em tôn thờ một tình yêu đã qua đi trong suốt một thời gian dài cho đến khi gặp anh.
Gặp em thật tình cờ, còn yêu em thì anh ngỡ như đã yêu em từ khi chưa biết em, bởi yêu bao nhiêu cũng chưa thấy đủ, người mới biết mà như đã tri kỷ; bao nhiêu chuyện để nói, bao nhiêu cảm xúc để bộc bạch… Tuy anh thật thà đến vụng về một chút, già dặn hơn em một chút, nhưng không kém phần lãng mạn… như vậy mới là tình yêu phải không em?
Nhưng mọi thứ đều có thể xảy ra, hình như anh đòi hỏi ở em sự hoàn hảo thì phải. Chính điều này đã làm cho em ngột ngạt, làm cho em cứ phải cố gắng, cố gắng mãi vì tính ích kỷ của anh. Chỉ từ những điều đơn giản như anh gọi điện thoại, anh nhắn tin… mà không thấy em hồi âm thì ngay lập tức như có cái gì đó hừng hực trào dâng trong anh, một sự bực tức, một sự ghen tuông. Khi đó anh cứ nghĩ không biết em đang ở đâu, làm gì, với ai? Anh đứng ngồi không yên, anh dằn vặt dày vò bản thân tại sao không gần em hơn nữa để “quản lý” được những lúc như thế này. Rồi khi em xuất hiện, em thì vô tư ríu rít kể chuyện nào là công việc, nào là gia đình, nào là bạn bè… nhưng em đâu biết được máu trong người anh đang sôi sùng sục vì cái sự muộn của em.
Video đang HOT
Không thể tưởng tượng nổi anh đã xa em được từng đó thời gian (Ảnh minh họa)
Cứ như thế, yêu thì yêu thật đấy, bởi em là cái gì đó đang được anh nâng niu trân trọng, niềm tự hào của anh, nỗi khát khao của anh… tóm lại em là tình yêu của anh. Nhưng mới đây thôi, vì hiểu lầm, vì anh suy nghĩ mọi chuyện quá to tát và làm cho vấn đề đến mức “nghiêm trọng”… vô tình một lần nữa làm em “nản lòng” mặc dù em biết rằng anh yêu em rất nhiều! Biết em cũng đang khóc để nói lên điều này “Mình chia tay anh nhé!”. Lòng anh trùng xuống, đau khổ tột cùng, phải giải thích với em thế nào đây để em hiểu, quả thực không dễ dàng gì!
Xa em đã được vài tháng rồi, không thể tưởng tượng nổi anh đã xa em được từng đó thời gian. Phải chăng sự thực là em đã đi xa rồi, em bỏ lại anh mà đi chỉ vì giận hờn, vì sự khấp khểnh trong suy nghĩ? Từ khi em xuất hiện, được yêu em, được chăm sóc cho em, được cười cùng em, cho đến lúc này không có em nữa, anh muốn tìm đến một thứ ảo giác, anh muốn mình say say một chút, tỉnh tỉnh một chút… để quên quên, nhớ nhớ nhưng không được, bởi trong anh, em là ô-xy, không có ô-xy anh không thở được, không có em tất cả đều như vô nghĩa… Em ở đâu, em có hiểu điều này? Em có hiểu anh?
Theo VNE
Lòng em chới với cũng bởi Valentine
Valentine trước anh đã khiến em hạnh phúc nên mùa Valentine này em cảm thấy cô đơn. Đây chẳng phải là valentine cô đơn đầu tiên nhưng lại là mùa valentine đầu tiên sau khi em chia tay với mối tình đầu. Em chẳng biết phải tả cảm giác của mình như thế nào cho chính xác, bởi lúc thì rất buồn, lúc rất nhiều tiếc nuối, lúc cảm thấy hụt hẫng, trống rỗng nhưng có đôi khi lại khá hài lòng với cái kết của mối tình này. Em biết, chẳng phải riêng mình mà có lẽ ngay cả anh cũng vậy, bởi thế nên đôi khi em cứ ước rằng giá mà mình chẳng quá hiểu anh.
Đối với em thì anh vẫn là một người vô cùng đặc biệt, một người đàn ông có trái tim ấm nóng và mang đến cho em những rung cảm tha thiết về mối tình đầu. Anh khác với tất cả những chàng trai trong cuộc đời em đã từng gặp bởi sự chân thành một cách dung dị và sự quan tâm rất thật xuất phát từ một trái tim yêu. Cảm giác ấm áp mỗi khi ở bên cạnh anh khiến em đã từng rất tin tưởng về một tương lai rạng ngời hạnh phúc. Em đã gửi gắm cả trái tim mình cho anh nắm giữ, nhưng thật tiếc bởi cuộc đời này chỉ mang anh đến để cho em nếm thử cảm giác được yêu thương.Có lẽ em vừa đi qua một giấc mơ để đến bây giờ khi đã tỉnh rồi vẫn còn hoài niệm về những ký ức quá đỗi ngọt ngào ở trong giấc mơ ấy. Người ta sẽ không hề biết buồn nếu như chưa từng được trải qua niềm vui và chắc tại bởi valentine trước anh đã khiến em quá hạnh phúc nên mùa valentine này em mới cảm thấy cô đơn. Giá mà trên thế giới này chẳng bao giờ có những ngày đặc biệt giống như valentine thì tốt biết mấy, bởi nếu như vậy thì em lòng em sẽ mãi bình thản mà chẳng hề bị dậy sóng bao giờ.
Em nhớ anh, nhớ mùa valentine trước (Ảnh minh họa)
Khoảng thời gian ta có nhau thật quá đỗi ngắn ngủi, đến nỗi đôi khi ngồi nhớ lại em vẫn không khỏi cảm thấy luyến tiếc vì còn có quá nhiều dự định chưa kịp thực hiện cùng nhau. Khoảng thời gian đó thật đẹp anh nhỉ, nhưng rất tiếc là nó đã trôi qua quá nhanh. Có thể đó chỉ là một giấc mơ mà suốt cả cuộc đời này không bao giờ em có thể chạm tới được nữa, mặc dù thẳm sâu trong ký ức của em vẫn còn mơ mơ hồ hồ, vẫn hoài niệm về một tình yêu.
Em đã can đảm bước qua giấc mơ ấy trước mùa valentine nhưng chẳng hiểu tại sao đôi khi vẫn cứ cảm thấy lòng mình chới với. Giống như lúc này chẳng hạn, khi nhìn bạn bè chuẩn bị và lên kế hoạch cho ngày lễ tình nhân của họ, quả thực em rất buồn. Em không trách anh, không trách cuộc đời mà cũng chẳng hề trách số phận. " Yêu mười lấy một", câu nói ấy rất đúng bởi người ta có thể yêu nhiều nhưng để làm bạn đồng hành suốt cả quãng đường dài phía trước thì người ta chỉ được phép chọn một mà thôi. Em không trách mà cũng chẳng đổ lỗi cho ai khi đã khiến mình trở thành kẻ hẩm hiu nằm trong số chín người còn lại. Không sao cả, rồi theo thời gian mọi chuyện cũng sẽ trôi qua.
Em vẫn tin và mong chờ vào một tình yêu mới, nhưng cho đến lúc tìm thấy được thì có thể đôi lúc em vẫn sẽ cảm thấy buồn. Mùa valentine này em nhớ anh trong cô đơn nhưng biết đâu chừng mùa valentine sang năm em lại đang vui cùng một niềm vui mới. Cho dù em có muốn hay không thì con tạo vẫn cứ xoay vần, bởi vậy cách tốt nhất là nên học cách chấp nhận để có thể sống tốt hơn. Thế giới có cả mấy tỷ người, vậy nên chắc chắn cuối cùng em sẽ tìm được một người đàn ông khác hợp với em và yêu em hơn anh.
Theo Eva
Đàn ông không râu vẫn... "chuẩn man" Nếu như nhân loại này đều là đàn ông hết thì sẽ chẳng có sự khát khao đổi thay nào cả, và loài người rất có thể vẫn an nhiên ngồi trong... hang đá. Cuộc sống gia đình sẽ hết sức bình lặng, giản đơn nếu như cả vợ lẫn chồng đều "rất đàn ông". (Ảnh minh họa). Không cần có râu vẫn......