Vì nước Mỹ, em giũ bỏ tình tôi
Mặc dù thời gian yêu nhau đã lâu nhưng em sẵn sàng đăng ký vào đường dây kết hôn giả để được sang Mỹ định cư và rời bỏ tôi.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống giáo dục. Tôi cũng khá điển trai (theo nhận xét của nhiều người) nên thuở sinh viên, tôi cũng đã trải qua vài mối tình nhưng chẳng đi đến đâu. Cho đến một lần khi tôi đang chuẩn bị làm luận án tốt nghiệp thì tôi vô tình gặp em (người yêu hiện tại của tôi) qua một người bạn. Tôi yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên và em cũng thích tôi. Chúng tôi yêu nhau sau một tháng tìm hiểu. Em sinh ra trong gia đình khá giả, được giáo giục tốt nên rất hợp với tôi. Ngày đó, chúng tôi yêu nhau rất nhiều, tưởng như không thể sống nếu thiếu nhau.
Quen nhau được vài tháng thì ba mẹ em biết chuyện. Mới đầu, họ ra sức ngăn cấm vì không biết tôi là người như thế nào và không muốn con gái họ yêu quá sớm (khi đó chúng tôi 22 tuổi). Nhưng chúng tôi đã kiên trì, nhờ người thân trong gia đình em thuyết phục. Cuối cùng ba mẹ cô ấy đã chịu gặp tôi. Đó là ngày đầu tiên tôi về ra mắt gia đình em – Giao thừa năm 2009. Thời gian ấy tôi mới có việc làm. Mặc dù thu nhập chưa cao nhưng tôi vốn là người rất tự tin nên tôi đã thuyết phục được gia đình em sau cuộc gặp đó. Tôi thực sự nghiêm túc trong mối quan hệ này.
Thời gian trôi qua, chúng tôi vẫn yêu nhau đằm thắm. Mặc dù vẫn hay có những cãi vã vụn vặt nhưng chúng tôi đều vượt qua được. Tôi đã cố gắng rất nhiều cho công việc, có những khi tôi mệt mỏi lắm, và cũng nhiều lúc phải chịu xấu hổ, cay đắng… nhưng chỉ cần nghĩ đến gia đình nhỏ mà tôi mơ ước thì mọi mệt nhọc đều tan biến. Tôi đã hứa sau ba năm quen nhau tôi sẽ cưới em bằng một đám cưới hoàng tráng (bạn gái tôi thích thế). Cho đến mùa hè năm 2011, em nói với tôi là muốn tham gia chương trình Work and Travel (chương trình dành cho sinh viên các nước tham gia làm việc và du lịch tại Mỹ trong 4 tháng). Tôi đã ra sức ngăn cản (thực ra mùa hè trước đó em đã đề nghị tôi một lần nhưng tôi quyết liệt không cho nên em không đi nữa) nhưng lần này em thực sự muốn đi. Chúng tôi đã rất căng thẳng với nhau nhưng cuối cùng tôi cũng mềm lòng.
Bạn gái tôi tuy rất yêu tôi, tôi biết điều đó, nhưng em là người hay mơ mộng, dễ bị những thứ phù hoa cám dỗ mà nước Mỹ thì nhiều người bảo là thiên đường. Trước ngày lên máy bay, em đã khóc và bắt tôi thề khi trở về, hai đứa sẽ cưới nhau. Lúc đó, mặc dù rất buồn nhưng tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc. Đêm tiễn em lên máy bay, tôi đã khóc, giọt nước mắt của người đàn ông.
Bốn tháng không có em bên cạnh thực sự là một khoảng thời gian rất khó khăn với tôi. Tôi lao đầu vào công việc, phải nói là tôi ôm đồm công việc. Tôi nhận làm một lúc 2-3 dự án. Ngày nào tôi cũng đi làm lúc 7 giờ 30 và chỉ về nhà vào lúc 23 giờ, kể cả Chủ nhật. Tôi muốn vắt kiệt sức của mình để vơi đi nỗi nhớ. Em qua đó cũng không sung sướng gì, phải làm phụ bếp. Công việc rất vất vả và nặng nhọc. Trong khi ở Việt Nam tôi nấu ăn cho em mỗi tuần, em muốn ăn gì, ở đâu, tôi cũng có thể làm hoặc đưa em đi.Thời gian đầu, chúng tôi vẫn thường xuyên gọi điện và chia sẻ với nhau nhưng tôi vốn hay ghen mà hai đứa lại ở xa nhau nên thời gian sau, chúng tôi ít gọi cho nhau. Tôi biết mình ghen là không đúng nhưng thực sự con người đâu có ai hoàn hảo. Đôi khi tôi không muốn nghĩ nhưng suy nghĩ nó vẫn đến. Sau đó chỉ còn những cuộc gọi hỏi thăm sức khỏe bình thường. Tôi cảm nhận tình yêu đã vơi đi một ít…
Video đang HOT
Rồi bốn tháng cũng trôi qua. Em về nước. Chúng tôi vẫn tiếp tục yêu nhau nhưng tôi có cảm giác em đã thay đổi. Và tôi đã đúng. Tôi không biết nước Mỹ có phải là thiên đường hay không nhưng sau khi sống ở đó bốn tháng, em đã hoàn toàn khác. Em sống ích kỉ và mơ mộng nhiều hơn. Em không còn nhường nhịn tôi như ngày xưa nữa. Thời gian đó, tôi lại nghĩ em có người khác nên mâu thuẫn của chúng tôi ngày càng lớn dần. Nhưng chúng tôi vẫn còn yêu nhau nên những hiều lầm rồi cũng được giải quyết. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua một cái tết Nhâm Thìn vui vẻ và hứa hẹn tương lai tươi sáng.
Qua Tết, tôi lại lao đầu vào công việc. Tôi đang cố gắng làm việc để tổ chức đám cưới vào cuối năm. Nhưng đột nhiên em nói muốn chia tay. Tôi không đồng ý và đã gặng hỏi nhiều lần. Em bảo là muốn sang Mỹ định cư bằng con đường kết hôn giả. Tôi rất sốc trước tin này. Tháng trước, tôi đã qua nhà em cầu hôn. Ba mẹ em đồng ý với tôi nhưng em bảo cần một tháng để suy nghĩ vì hiện tại em chưa có việc làm.
Trong thời gian qua, em đã nhiều lần làm tôi tổn thương nhưng tôi vẫn bỏ qua hết. Tôi vẫn nghĩ có lẽ em chỉ vì một phút bốc đồng nên làm như vậy. Hiện giờ tôi rất bối rối. Tôi không biết phải làm gì trong thời gian này. Hiện tại, chúng tôi không gặp nhau nhưng tôi vẫn quan tâm và lo lắng cho em. Tôi cũng có nhiều người đang theo đuổi nhưng tôi xác định chỉ yêu mình em và chỉ muốn em làm vợ. Em bảo trong thời gian này, tôi phải làm cho em thấy tôi là người mạnh mẽ, tôi có thể bảo đảm cuộc sống cho em, cho em cảm giác an toàn nhưng lại không muốn gặp tôi. Tôi phải làm sao đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em ở Mỹ, anh xa mặt cách lòng
Em sang Mỹ một thời gian thì anh không còn nhiệt tình với em như trước nữa. Em thật sự buồn.
Em là Trang, năm nay 21 tuổi, em muốn trình bày câu chuyện của mình mong mọi người cho em lời khuyên, em và anh quen nhau được 3 năm, tình cảm tụi em rất chín chắn, em mới sang Mỹ theo diện định cư được nửa năm. Lúc em sang Mỹ được 2 tuần, anh khá quan tâm gọi điện và luôn đồng hành cùng em trong những vấn đề khó khăn khi mới nhập cư ở Mỹ, cho đến một lần anh gọi và kể ra những gì anh đã làm cho em trong thời gian qua.
Anh nói em phải làm gì đó để giúp quan hệ mình gắn bó hơn ví dụ như mua laptop để được thấy mặt nhau hay chủ động gọi anh một chút vì anh thấy buồn khi phải làm 1 mình vun đắp mối quan hệ này... Lúc đó em thì sự thật, em nói em chưa có đủ tiền mua (đó là sự thật), và em nói với anh là tất cả những gì anh làm cho em chưa phải là tất cả (lúc đó em thật sự nghĩ như vậy, phần thì anh cứ kể những gì anh đã làm, em đồng ý mình là người ít có những hành động vun xới nhưng không phải là em chưa làm gì).
Sau hôm nói chuyện đó, anh giận em, anh im lặng 1 tuần, phần em thì không chịu đựng được sự im lặng đó, em nhắn tin anh và nói rằng nhớ anh rất nhiều, nhưng anh trả lời em: ""Mới có 1 tuần mà em đã rối lên như vậy, em có hiểu cảm giác của anh khi phải xa em một thời gian dài khi em sang Mỹ không?"". Vậy rồi anh im lặng, sau đó khoăng 1 ngày anh nhắn tin rằng: ""Con đường tụi mình đi khác nhau quá, em hãy bước đi trên con đường em đã chọn"".
Em thật buồn, ngay sau đó anh gỡ relationship của tụi em trên facebook, lúc biết như vậy em đau kinh khủng, và hoang mang lắm, em mới gọi tâm sự với 1 chị ở VN, người này biết mối quan hệ của tụi em, nói chuyện sau cũng vơi đi phần nào và chị khuyên em nên mạnh mẽ lên, có được chút sự mạnh mẽ để bước tiếp, em lên facebook và block nick của anh, ngăn không cho em biết thêm gì về anh nữa để em dễ quên anh hơn, và em cũng gửi cho người chị bên VN 1 tin nhắn ""Em đã block người đó rồi, tình cảm của họ tầm thường quá, ngắn ngủi quá, em không cần"" tình cờ anh đọc được tin nhắn đó vì anh biết được password của em, em quên mất anh có pass của em.
Trước đây anh hay gọi điện tâm sự (Ảnh minh họa)
Có lẽ đọc xong tin đó anh bị shock, anh nói chuyện với chị đó, nói rằng em quá ích kỷ, nói rằng câu nói của em là sai, vì anh đã dành tình cảm cho em rất nhiều tại sao lại nói là tầm thường ( anh là người quan hệ rộng nhưng không bao giờ nói với ai về chuyện tình cảm, đây là lần đầu tiên anh tâm sự với người chị đó về chuyên của tụi em) anh còn nói là anh sẽ quay lại với em nếu lúc em về vn và tụi em còn tình cảm (4 tháng nữa em về). Sau khi nói chuyện với anh thì người chị đó gọi điện cho em và kể lại mọi chuyện, em hoang mang lắm, vì em biết mình là người có lỗi, chỉ vì em muốn quên anh thật nhanh, em muốn mình vượt qua cú shock này để còn bước tiếp chặng đường trên mảnh đất mới, em cũng sợ bị tổn thương mà..
Và sau đó em nhắn tin xin lỗi anh (anh sẽ chẳng bao giờ bắt phone em trong lúc giận), từ đó em im lặng để anh nguôi cơn giận, sau đó 3 ngày thì em chat với anh bằng laptop mượn của hàng xóm, đại khái là trong cuộc nói chuyện anh vẫn giận em và nói rằng anh đã bị tổn thương và để lành vết thương đó phải cần thời gian. Có 1 chút gì đó anh nhận thấy em ở xa anh và khoảng cách làm anh nản. Kết thúc cuộc nói chuyện là sau đó em im lặng để anh yên ổn hơn.
Sóng gió lại đến khi 1 hôm em anh post mấy tấm hình ở VN lên facebook và em comment là ""nhớ quá đi"" thì anh lại xóa câu comment của em và những câu khác tương tự, em rất bực mình và nhắn tin nói anh phải tôn trọng em, tại sao lại làm như vậy thì anh trả lời ""Anh làm gì là quyền của anh"" đừng khơi lại quá khứ nữa. ""Em có làm gì thì cũng như vậy, không có ý nghĩa gì với anh đâu"" em thật sự rất tức sự việc đó, và tụi em lại gây nhau, em nhận thấy rằng, tổn thương em gây cho anh lớn lắm hay sao vậy nên giờ anh vẫn chưa quên được hay vì lòng tự trọng của anh cao quá, nếu anh chịu cho em chữa lành, thì đâu đến nỗi như bây giờ.
Sau hơn 1 tháng im lặng tiếp tục, Giáng sinh và sinh nhật em (2-1) anh đều gọi điện chúc mừng, vỏn vẹn 1 câu nói chúc mừng thôi. Cho đến tận bây giờ em chẳng biết phải làm sao. Em biết anh vẫn quan tâm em, nhưng lúc em nhắn tin hỏi anh chuyện tụi mình thì anh lại không nói gì, anh tiếp tục im lặng, nhưng em cũng là con người, em vẫn biết nhớ chứ, nỗi nhớ cứ dai dẳng theo em, từ lúc xa anh em không sao quên được, tuy không nói ra nhưng mọi người xung quanh ai cũng thấy em xuống tinh thần quá, đến giờ vẫn vậy, mới hôm qua em mail anh hỏi rằng ""Anh hãy đối diện với tình cảm của mình đi, hãy nói ra những gì anh nghĩ, anh muốn mình cứ như vậy sao?"" nhưng vẫn chưa thấy anh trả lời, cuộc sống của em đi xuống, qua đây em cô đơn bao nhiêu vì mẹ em bị bệnh bên VN chưa qua đây được.
Em thật sự muốn dứt khoát, yêu hay không yêu phải nói rõ cho em, dù đau nhưng em sẽ cố gắng (dẫu trái tim em đã dành hết cho anh, em biết sẽ rất khó để quên) giờ em có nên làm mạnh buộc anh phải trả lời em không, từ lúc có chuyện đến nay là 2 tháng rồi. (Em gái).
Em đau khổ vì anh khác xưa (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một cô gái còn trẻ, mới sang Mỹ cùng gia đình, trước khi san Mỹ em có yêu một người con trai ở VN, nhưng giờ đây tình cảm của hai người không còn thắm thiết nữa.
Quả thật, ban đầu anh ấy khá quan tâm và chăm sóc đến em, em và anh ấy đã có những mối quan hệ tốt đẹp và tình cảm sâu đậm, tuy nhiên, dần dần, vì khoảng cách địa lý, vì những lý do khó nói rõ mà cuối cùng tình cảm của em và anh ấy không còn thắm thiết như xưa nữa.
Việc anh ấy bảo em mua laptop và thường xuyên chat chit để liên lạc với nhau đó là hoàn toàn bình thường, và do anh ấy nhớ em. Tuy nhiên, khi đó em lại ít có biểu hiện quan tâm đến anh ấy, và do đó, anh ấy đã giận em, xóa bỏ tình trạng hẹn hò của hai người trên facebook, không muốn em comment hay có những câu nói thể hiện tình cảm của hai người như xưa nữa. Có lẽ, anh ấy giờ chỉ muốn coi em là bạn, một người bạn thân thiết, hơn bạn bè bình thường chứ không phải là tình yêu.
Còn về phía em, em thực sự còn yêu anh ấy và vì thế em mới buồn, đau khổ vì những gì mà anh ấy làm.Phụ nữ thì ai cũng như thế, khi yêu ai cũng hết mình vì tình yêu, song nếu như gặp phải người không dành trọn tình cảm cho mình thì sẽ rất đau đớn và khổ sở. Càng khổ hơn, nếu như người đó yêu mình nhưng sau đó lại rời xa mình mà không nói một câu, không biểu hiện thái độ gì.
Hai tháng trôi qua mà anh ấy vẫn bình thường với em, chỉ coi em như một người bạn bình thường thì có lẽ mọi chuyện đã dừng lại. Anh ấy có đối tượng mới ở VN và không muốn tiếp tục yêu em nữa. Nếu muốn, em hãy cứ nói chuyện thẳng thắn với anh ấy, nhưng có lẽ là không cần thiết. Đàn ông sẽ không nỡ nói cho em biết lý do chia tay vì anh ta sợ nhìn thấy phụ nữ khóc, sợ không dứt ra được, do đó, họ sẽ lặng lẽ rời xa em mà không nói gì. Tuy nhiên, nếu em cảm thấy như thế sẽ giúp em thanh thản thì hãy nói với anh ấy tất cả, viết mail hay chat. Chị nghĩ kết quả sẽ làm em đau đớn, nhưng hãy cố gắng vượt qua bởi đó cũng là chuyện bình thường khi hai người ở quá xa nhau về địa lý.
Rồi sau này, em sẽ tìm được người tốt hơn anh ấy. Còn hiện tại, hãy coi như đó là một kỷ niệm đẹp, đừng nghĩ rằng không thể quên được một người, đừng nghĩ rằng trái tim ta đã dành hết cho họ là không yêu được ai, sẽ có một ngày trái tim em hồi sinh nếu như em biết vượt qua những khó khăn trước mắt.
Chúc em vui vẻ, hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Quán nhỏ... - Quán không rộng lắm, từ bàn ghế, ly tách đến cả lọ hoa để trên bệ cửa sổ cũng nhỏ nhỏ xinh xinh. Lối vào quán vừa sâu vừa hẹp, có khi tưởng mất hút trên con phố lớn ầm ào xe cộ bên ngoài. Tôi là chân phục vụ của quán, nên ngoài giảng đường và nhà trọ, quán như một...