Vì muốn đáp ứng điều kiện của mẹ tôi, bạn trai phải trả cái giá quá đắt
Mẹ luôn miệng khuyên tôi chấm dứt qua lại với Tuân, vì hai đứa lấy nhau sẽ không có tương lai.
2 tháng trước, nhà trai đến gặp mặt gia đình tôi. Mẹ nói khó khăn lắm mới nuôi tôi ăn học thành người, mong tôi ra trường đi làm kiếm tiền nuôi em, vậy mà tôi mới làm được hơn 2 năm đã muốn lấy chồng.
Bố tôi ốm đau liên miên không làm ra tiền, mình mẹ làm việc rất cực để nuôi hai con ăn học. Nếu nhà trai muốn rước tôi về làm dâu thì phải bỏ ra 300 triệu trả nợ tiền đã nuôi tôi 4 năm đại học. Còn không đáp ứng được yêu cầu đó thì mẹ sẽ không cho chúng tôi cưới. Lúc đó bạn trai – tên Tuân đứng ra và hứa sẽ có đủ tiền để cưới bằng được tôi về làm vợ.
Vài ngày sau đó, tôi đi làm về muộn, bất ngờ thấy bạn trai ngồi ở một góc đường trong trang phục xe ôm công nghệ. Tuân bối rối khi thấy tôi, khó khăn lắm anh mới chịu thú nhận tất cả. Bạn trai bảo bố mẹ cũng rất vất vả nuôi anh nên người, anh ấy không muốn chuyện cưới xin làm gánh nặng cho gia đình. Vì thế anh quyết tâm kiếm đủ tiền cưới tôi.
Thương bạn trai vất vả, tôi bảo cứ có thai là bố mẹ tôi buộc phải đồng ý cưới. Nhưng Tuân không tán thành, anh nói đã hứa với mẹ tôi thì sẽ cố gắng đạt được, thế mới xứng là chồng tương lai của tôi. Bạn trai đã quyết tâm tôi cũng không muốn ngăn cản, chỉ biết động viên anh giữ gìn sức khỏe.
Video đang HOT
Tháng trước, hôm ấy là chủ nhật, tôi đang đi ăn cưới bạn thân thì có người báo tin Tuân bị tai nạn và đã được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Ngay sau đó, tôi chạy đến bệnh viện. Tôi đã khóc ngất đi khi biết tin một chân của anh không thể hồi phục được. Cả đời anh sẽ phải dùng chân giả thay thế.
Sau nhiều ngày điều trị, cuối cùng Tuân đã xuất viện với chiếc xe lăn. Anh ấy rất suy sụp khi phải đối mặt với thương tật của bản thân. Mỗi lần gặp nhau, bạn trai đều bảo đừng đến nữa và không muốn nhìn thấy mặt tôi.
Mẹ tôi thì luôn miệng khuyên tôi chấm dứt qua lại với Tuân, vì chúng tôi lấy nhau sẽ không có tương lai.
Chỉ vì muốn cưới được tôi mà Tuân phải cố gắng làm việc nhiều hơn. Bây giờ bạn trai bị tàn phế, tôi mà bỏ đi lấy người khác thì nhẫn tâm quá. Theo mọi người, tôi phải làm sao đây?
Vô tình nghe được cuộc nói chuyện của tôi với bạn trai, mẹ khuyên chia tay gấp
Nếu Đông không đến sống ở nhà tôi thì mẹ tôi không biết được nhân cách thật của anh ấy. Như vậy anh vẫn là người tốt trong mắt phụ huynh.
Ảnh minh họa
Từ ngày 2 gia đình gặp mặt nhau, mẹ thường xuyên nhắc tôi mời Đông về nhà chơi. Mỗi lần bạn trai tôi đến chơi, mẹ làm nhiều món ngon đãi khách. Đông luôn khen những món mẹ tôi nấu rất ngon và mong được ăn mỗi ngày.
Thấy bạn trai tôi ở trọ 1 mình, lười nấu cơm, suốt ngày ra ngoài quán ăn, mẹ tôi thương quá nên bảo anh ấy chuyển hẳn đến nhà tôi sống. Cuối năm nay chúng tôi sẽ cưới, trước sau cũng là vợ chồng, sống cùng nhau trước vài tháng cũng chẳng sao. Với lại cả bố mẹ tôi đều mời Đông đến sống cùng cho vui nên anh ấy đã chuyển hết đồ đạc tới nhà tôi ở.
Từ ngày đến ở nhà tôi những tính cách xấu của Đông cứ dần bộc lộ ra khiến tôi rất ngại với bố mẹ. Đông ăn uống rất khỏe, 1 mình anh ăn bằng tôi và bố mẹ cộng lại. Ở nhà bạn gái suốt 4 tháng, anh không bỏ ra 1 đồng tiền nào đưa cho mẹ tôi mua đồ ăn. Bố mẹ tôi ngại không muốn nhắc mà coi như là đang nuôi các con.
Mỗi lần các anh chị tôi đến chơi, Đông không xuống nhà tiếp chuyện mà ở lì trong phòng. Tôi nhắc khéo thì anh bảo không có chuyện gì để nói nên không muốn gặp mặt.
Có những hôm nhà tôi có cỗ, anh ở nhà cả buổi nhưng không phụ bố mẹ tôi làm việc gì, đến bữa ăn phải có người gọi mới xuống. Suốt bữa tiệc, mọi người cười nói vui vẻ vậy mà anh chỉ cắm cúi ngồi ăn và không chủ động nói chuyện với ai.
Tôi thường xuyên góp ý khuyên bảo Đông sửa đổi tính tình để được mọi người yêu mến hơn. Nhưng anh bảo bản tính từ nhỏ đến lớn là vậy, sửa sao được, nếu tôi thấy không hợp thì tìm người khác mà yêu.
Ngày hôm kia, mẹ của Đông gọi điện báo bố anh ấy bị tai nạn rất nặng, gia đình không có tiền chữa trị nên muốn vay con trai 80 triệu. Tôi hỏi bạn trai gửi cho mẹ bao nhiêu tiền. Đông bảo cuối tháng mới có lương, trước mắt anh muốn vay tôi 7 triệu để gửi cho mẹ.
Tôi thắc mắc: "Tiền lương của anh từ trước đến nay đâu, không lấy mà biếu bố mẹ kha khá 1 chút? Lương tháng của anh chưa đầy 10 triệu, đưa mẹ ít thế sao đủ chữa trị cho bố".
Đông nói tiền đó để dành mua nhà nên không muốn rút ra. Nhà anh ấy có 5 anh chị em, mỗi người phải có trách nhiệm góp 1 ít, không thể dựa dẫm hết vào Đông được.
Ngay tối hôm đó, mẹ gọi tôi vào phòng nói chuyện. Mẹ bảo đã nghe được cuộc đối thoại của tôi với Đông. Mẹ nói Đông là người keo kiệt, hà tiện với cả người sinh thành. Bố gặp nạn cần tiền gấp, có tiền mà Đông không dám rút về giúp bố mẹ. Mẹ sợ với bản tính đó, sau này tôi mà bị bệnh không làm ra tiền, chắc Đông mang trả về nhà ngoại để khỏi tốn tiền chữa trị.
Mẹ giải thích 1 hồi rồi khuyên tôi bỏ gấp tìm người đàn ông tốt mà yêu. Tôi vẫn còn yêu Đông rất nhiều. Nhưng những lời mẹ nói rất đúng, tôi không biết phải làm sao nữa mọi người ạ?
Bố tôi từ chối ra phố sống theo lời mời của thông gia Lời đề nghị của bố chồng cũng là điều mà tôi mong muốn bấy lâu nay. Nhưng không biết ông đang nói thật hay đùa nữa? Ảnh minh họa Tháng trước về thăm bố, tôi rất đau lòng khi thấy sức khỏe của ông đi xuống. Da dẻ xanh xao, đi lại chậm chạp không nhanh nhẹn như trước, tóc bố bạc đi...