Vì một câu nói, người vợ trở thành trò cười ngay giữa cơ quan chồng
Đến cơ quan chồng, khi tôi tự xưng là vợ và muốn gặp anh ấy, câu trả lời của chú bảo vệ làm tôi bất ngờ.
(Ảnh minh hoạ).
Tôi với chồng cưới nhau đến nay đã 3 năm. Lúc mới về chung một nhà, 2 vợ chồng lúc nào cũng như đôi chim cu, quấn quýt chẳng rời. Vì còn là vợ chồng son nên chuyện ấy của chúng tôi diễn ra gần như mỗi ngày. Phong độ và kỹ năng của chồng lúc nào cũng làm tôi mê tít và cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Tuy nhiên sau khi sinh con, cơ thể tôi xập xệ, xuống cấp trầm trọng, đặc biệt là vùng kín bỗng chốc lỏng lẻo làm tôi mất hết cảm giác. Công việc chăm con từ sáng đến đêm khiến tôi kiệt sức và cũng chẳng còn ham muốn ái ân. Điều này khiến chồng tôi rất buồn và thất vọng.
Chồng tôi sau đó vẫn trò chuyện, tâm sự với tôi, vẫn giúp tôi chăm sóc con nhưng chuyện ấy chỉ “có cũng như không” khiến tôi chạnh lòng. Tuy nhiên, vì quá yêu chồng, tôi vẫn một mực tin tưởng chồng, không mảy may nghi ngờ.
Gần đây, chồng tôi nói rằng cơ quan anh có thêm việc, anh phải làm thêm giờ mỗi tối. Có hôm anh không về nhà ăn tối, có hôm anh nói anh sẽ ngủ ở cơ quan luôn nên không về nhà. Lúc đầu tôi rất tin tưởng chồng, tôi vẫn thường nhắn tin hỏi han anh những ngày anh vắng nhà.
Hôm đó là ngày sinh nhật chồng, như mọi năm, tôi làm món sườn xào chua ngọt mà anh ấy yêu thích nhưng đợi mãi mà chẳng thấy anh về. Định bụng làm anh bất ngờ nên tôi đã bỏ đồ ăn vào hộp và mang đến cơ quan cho anh. Là vợ anh đã 3 năm nhưng thú thực tôi chưa lần nào đến cơ quan chồng. Khi tôi đến cơ quan của chồng tôi thấy đèn đã tắt, cửa đã bị khóa.
Video đang HOT
Tôi tiến lại hỏi ở phòng bảo vệ và tự xưng là vợ của anh ấy thì mọi người lại nhìn tôi rồi nhìn nhau và ôm bụng cười. Một chú bảo vệ đã quay sang nói với tôi: “Cháu có thật là vợ của cậu Huy phòng Kế hoạch không đấy? Vợ cậu ấy là Phương, mặt xinh xinh, da trắng trắng cơ mà. Vợ cậu ấy ngày nào chả đến thăm chồng và mang hoa quả cho các chú. Cậu ấy chiều vợ lắm, trưa nào cũng đưa vợ đi ăn, tối thì vợ đến tận cơ quan để đón về”.
Tôi sững người, hỏi dồn: “Chú ơi, vợ của anh Huy hay đến cơ quan mình chơi từ hồi nào?”
“Cũng được nửa năm rồi. Trước thì chẳng bao giờ nhắc đến vợ con nhưng dạo gần đây hôm nào cũng thấy mặt. Gặp nhau là ôm ấp nhau tình cảm lắm. Mà cháu vừa bảo cháu là vợ cậu Huy phòng Kế hoạch à? Hay Huy ở phòng nào?”, chú đáp lời.
Nghe những lời của chú bảo vệ, tôi đau đớn đến ngạt thở, vội nói lời chào các chú rồi bước đi.
Hóa ra người chồng mà tôi hết mực yêu thương tin tưởng lại có người khác ngay sau lưng tôi mà tôi không hề mảy may nghi ngờ. Trách gì tôi luôn thấy có mùi phấn son, nước hoa trên áo của chồng. Trách gì chồng tôi luôn ở lại làm thêm giờ và luôn lấy cớ bận để không liên lạc với tôi.
Đêm đó, tôi ôm con về nhà đẻ, nước mắt rơi như mưa. Tôi trách mình quá dại khờ, quá tin tưởng chồng. Chồng tôi khi biết được chuyện thì nhất định không nhận lỗi nhưng tôi không còn tin tưởng anh ấy nữa.
Sau 1 năm sống ly thân, tôi tự mình nuôi nấng con, tự tìm cho mình một công việc để có tiền trang trải cuộc sống và lo cho con sau này. Ngày tôi đến đưa giấy tờ liên quan đến thủ tục ly hôn của tôi và anh, tôi gặp lại chú bảo vệ năm nào.
Chú xin lỗi tôi vì chú mà gia đình tôi thành ra như vậy. Qua chú, tôi biết được rằng chồng tôi đã chấm dứt với cô gái kia khá lâu, vụ việc của 2 người từng gây xôn xao cả cơ quan một thời gian dài, chồng tôi cũng bị nhiều người chê trách. Nhìn tôi, chú nói rằng: “Cháu gái à, chú thấy cháu không hề xấu, hãy chịu khó ăn mặc, chăm sóc bản thân và để có một cuộc sống tốt hơn”.
Gửi xong tập tài liệu cho chú, tôi rời đi, thấy trong lòng thật nhẹ nhàng, thanh thản.
Theo Dân Việt
Sự thật phũ phàng khi người vợ vừa bước ra khỏi phòng phá thai
Nằm trên bàn tiểu phẫu lạnh lẽo, nhận biết dụng cụ phá thai đụng chạm trong thân thể, khoét đi một phần máu thịt của mình, nước mắt tôi giàn dụa. Nghỉ một lát, tôi ôm bụng đau đớn, rã rời bước ra ngoài. Nào ngờ phía xa, tôi nhìn thấy một bóng hình thân thuộc.
Tôi sụp đổ hoàn toàn với nỗi đau tràn xuyên thấu (Ảnh minh hoạ IT)
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, có con gái 4 tuổi. Chúng tôi cũng từng có mối tình đẹp đẽ, nên thơ từ thời sinh viên. Hai vợ chồng lấy nhau cũng tay trắng vì bố mẹ hai bên đều nghèo. Nhưng căn nhà trọ của hai vợ chồng luôn tràn ngập tiếng cười. Rồi đứa con gái chào đời khiến cuộc sống của chúng tôi càng bận rộn, vất vả nhưng cũng thêm ý nghĩa.
Hiện giờ công việc của chúng tôi đã ổn định, dành dụm được một khoản tiền kha khá, dự định đi mua một căn hộ nhỏ. Con gái cũng đã 4 tuổi. Bố mẹ chồng mấy lần ở quê ra chơi cũng thúc giục vợ chồng tôi sinh con thứ 2, nếu có được đứa con trai thì hạnh phúc càng vẹn toàn.
Hạnh phúc nhỏ luôn cho tôi sức mạnh vượt qua khó khăn (Ảnh minh hoạ IT)
Vì vậy gần đây, tôi nhiều lần bàn với chồng sinh đứa thứ hai nhưng trái lại với suy nghĩ rằng chồng sẽ vui vẻ đồng ý, anh ấy lại tỏ vẻ ngại ngần. Chồng tôi giãi bày rằng chưa mua được nhà, công việc của anh ấy cũng đang có cơ hội thăng tiến. Nếu sinh con sẽ bận rộn, úi xùi, sẽ không thể chăm sóc cho con tốt được mà công việc cũng sẽ bị ảnh hưởng. Nghe chồng nói tôi nghĩ cũng phải.
Dù đã luôn ý thức tránh thai nhưng trong một lần hưng phấn, chồng tôi đã lười mang "áo mưa", cứ nghĩ "chỉ một lần" sẽ không thể mang thai, ai ngờ tôi lại dính bầu. Tôi cũng vui vẻ cho rằng đứa con đã muốn đến thì chúng tôi sẽ cố giữ. Nào ngờ khi nghe tôi tuyên bố có thai, chồng tôi giật mình, rồi tỏ vẻ tức giận vì tôi "không có ý thức giữ gìn" khi hai vợ chồng đã bàn tính là chưa có thai vội. Cứ như tôi là người có trách nhiệm mang "áo mưa" chứ không phải chồng tôi.
Sau khi nổi giận, chồng tôi bắt đầu bày tỏ sự ái ngại, rồi vò đầu bứt tai, thuyết phục tôi không nên giữ thai. Anh ấy cho biết, thời gian này anh ấy rất bận rộn vì phải làm tăng ca, "chứng minh năng lực bản thân" với sếp để tranh chức phó giám đốc chi nhánh. Vì thế, anh ấy không thể lo toan cho hai mẹ con. Rồi thì anh ấy đang nhắm được một căn hộ, hai vợ chồng sẽ phải gồng mình vay mượn, mua nhà...
Dù tương lai chồng vẽ ra rất sáng lạn nhưng tôi vẫn ngậm ngùi không muốn bỏ con. Tuy nhiên, số phận đã không giúp tôi giữ thai. Sau một lần đi làm về bị mưa ướt, tôi bị cảm cúm nặng, sốt gần 1 tuần mới đỡ. Thấy vậy, chồng càng khuyên tôi nên bỏ thai vì có thể đứa trẻ sẽ không được khoẻ mạnh.
Tôi đành nuốt nước mắt đi bỏ thai, trong lòng đã mặc niệm hàng ngàn lần đứa con tha tội cho mình. Vì chồng bận công việc và tôi cũng không muốn hai vợ chồng dắt díu nhau đi thực hiện việc đau lòng nên tôi đi phá thai một mình. Tôi lựa khi chồng đi làm rồi đến một bệnh viện tư, kín đáo để chịu đựng đau đớn.
Nằm trên bàn tiểu phẫu lạnh lẽo, nhận biết dụng cụ phá thai đụng chạm trong thân thể, khoét đi một phần máu thịt của mình, nước mắt tôi giàn dụa. Nghỉ một lát, tôi ôm bụng đau đớn, rã rời bước ra ngoài. Nào ngờ phía xa, tôi nhìn thấy một bóng hình thân thuộc.
Chồng tôi đang nâng niu dìu một cô gái trẻ bụng chửa vượt mặt rời cửa phòng khám. Dù tôi đứng sau họ không xa nhưng chồng tôi không hề nhận ra. Vì anh ấy âu yếm vuốt bụng của người đàn bà kia, cười tít mắt. Một tay anh ấy đỡ eo và cô ta dựa hẳn vào người chồng tôi một cách nũng nịu.
Tôi cứ thể chảy người ngã xuống sàn nhà trong tiếng la thất thanh. Tôi chợt hiểu vì sao chồng tôi cứ khăng khăng không muốn có con, khăng khăng đòi tôi phá thai. Không phải vì anh ta còn thăng tiến, không phải vì lo chưa mua được nhà, không phải vì gia đình. Mà bởi vì, tâm trí, tình cảm của anh ta đã đặt ở một đứa con khác, đứa con của người phụ nữ khác.
Theo Dân Việt
Cuộc sống Mỹ: Lên giường với vợ cũng phải xin phép ? Hôm nay tôi xin tiếp tục chia sẻ với quý cô bác anh chị một khía cạnh mới về cuộc sống Mỹ. Đó sẽ là câu chuyện và những lời thật lòng của tôi để giải đáp câu hỏi khá thú vị: Có phải ở Mỹ muốn lên giường với vợ cũng phải xin phép hay không? ảnh minh họa Đầu tiên tôi...