Vì một câu nói của em chồng, vợ bỏ về nhà ngoại mặc kệ mẹ tôi ốm đau
Vợ tôi đã hết lòng chăm sóc mẹ chồng, dù trước kia bị đối xử tệ. Nhưng cuối cùng, chỉ vì một câu nói của em gái, cô ấy nhất định không chịu chăm sóc mẹ chồng nữa.
Mấy hôm nay, vợ tôi bỏ về nhà ngoại. Tôi thuyết phục thế nào, cô ấy cũng không chịu về nhà.
Tôi còn nhờ cả bố mẹ vợ khuyên nhủ, nhưng cô ấy nhất định không về là không về. Chưa khi nào tôi thấy vợ “cứng đầu” như vậy.
Chuyện xảy ra vào cuối tuần trước, có em dâu và em gái chồng về chơi. Trong lúc ba chị em cùng nấu cơm, tôi có nghe em dâu khen vợ tôi tốt tính. Mẹ chồng từng đối xử không tốt, nhưng lúc bà ốm đau nằm một chỗ vẫn chăm sóc tận tình.
Riêng về điều này, tôi ghi nhận. Trước đây, khi tôi và cô ấy yêu nhau, cả nhà tôi phản đối.
Lý do là vợ tôi xuất thân ở quê, không học hành đến nơi đến chốn. Trong khi đó, tôi tốt nghiệp đại học, lại dân gốc thành phố. Mẹ cho rằng, cô ấy không xứng, không phù hợp với tôi.
Vợ tôi khi ấy không rực rỡ như những cô gái thành phố nhưng lại mang nét đẹp dịu dàng của bông hoa đồng nội. Tôi mê cô ấy như điếu đổ, bỏ qua hết những thứ không tương đồng mà mẹ tôi nói.
Vợ tôi tức giận mắng em chồng, sau đó bỏ về nhà ngoại (Ảnh minh họa: iStock).
Video đang HOT
Chúng tôi cưới nhau khi vợ báo tin mang bầu. Trước chuyện đã rồi, mẹ tôi không thể nào cấm cản, nhưng bà càng không thích con dâu. Mẹ luôn cho rằng, cô ấy cố tình “bẫy” tôi để bước chân vào nhà tôi, nhằm có hộ khẩu thành phố.
Những năm tháng làm dâu, vợ tôi chịu nhiều ấm ức do mẹ chồng xét nét, cay nghiệt. Sau khi em trai lấy vợ, vợ chồng tôi ra ở riêng vì nhà chật chội. Nhìn cách mẹ đối xử với em dâu, tôi mới nhận ra, vợ tôi đã phải khổ sở đến nhường nào.
Hai năm trước, mẹ tôi bất ngờ bị tai biến, liệt nửa người. Từ đó, bà chỉ ngồi, nằm một chỗ. Tất cả mọi việc, kể cả vệ sinh cá nhân, đều cần người hỗ trợ.
Lúc đầu, mấy anh em bàn bạc thuê người, nhưng mẹ tôi không chịu. Bà khóc lóc kêu than rằng: Đẻ ba đứa con, chăm lo thành người. Nay mẹ ốm đau, không đứa nào chịu chăm lại giao cho người ngoài. Bà khó tính, không thích người lạ trong nhà.
Trong lúc mọi người đang đau đầu tìm phương án phù hợp, vợ tôi đề xuất đón mẹ về nhà để tiện chăm sóc.
Theo vợ tôi, dù gì tôi cũng là con cả nên nhận trách nhiệm lớn hơn một chút. Vợ tôi làm việc trong siêu thị theo ca nên có thời gian ở nhà nhiều hơn mọi người.
Vợ tôi sẽ chăm sóc bà các ngày trong tuần. Hai ngày nghỉ, em dâu và em gái đến tắm rửa, chăm sóc mẹ.
Nghe vợ tôi nói, em gái và em dâu tôi thở phào như trút được gánh nặng, còn tôi cảm động vì rơi nước mắt. Tôi không nghĩ vợ tôi sau bao năm làm dâu khổ sở vẫn có thể đối xử bao dung với mẹ chồng như thế.
Cô ấy chăm sóc mẹ chồng rất thật lòng, rất tận tình bằng cái tâm của một đứa con. Sự chân thành này cuối cùng cũng khiến mẹ tôi cảm động. Mẹ ôm vợ tôi khóc xin lỗi vì từng đối xử tệ với cô ấy.
Trở lại chuyện em dâu khen vợ tôi, em gái tôi nghe xong liền bảo: “Chị ấy không tốt đến mức đấy đâu. Chẳng qua hồi trước mẹ bảo, sau này mẹ già yếu, đứa nào chăm mẹ, mẹ sang tên cho căn nhà.
Nếu không phải vì thế, tại sao chị phải vất vả như vậy trong khi chẳng yêu thương gì mẹ chồng”.
Vợ tôi nghe em chồng nói, tức giận mắng thẳng vào mặt: “Mời cô đón mẹ về nhà chăm. Nhà cửa sau này là của cô tất, tôi không thèm tơ hào một xu nào cả”.
Em gái tôi sau đó bảo chỉ lỡ miệng, nói đùa hơi quá. Mọi người đều cố xoa dịu nhưng không làm vợ tôi bớt giận. Vợ tôi bỏ về nhà ngoại, nói lúc nào em gái chồng đón mẹ đi mới trở về nhà.
Vợ bỏ đi, trong khi mẹ chồng liệt giường nằm một chỗ. Tôi là đàn ông, dù là chăm mẹ mình cũng có những điều bất tiện. Em dâu, em gái lúc nào cũng kêu than bận rộn công việc, gia đình con cái chỉ thỉnh thoảng mới ghé qua.
Tôi nhắc em gái sang xin lỗi chị dâu một câu. Nhưng em tôi bảo: “Em chỉ nói đùa, có lẽ chị dâu “có tật giật mình”? Nếu chị ấy chăm mẹ vì cái tâm, không màng của cải, sao phải tức giận đến mức độ như vậy? Em không xin lỗi”.
Giờ tôi thực sự không biết phải làm thế nào. Tôi biết là vợ tôi giận, nhưng không thể vì giận em chồng mà bỏ mẹ chồng, bỏ chồng con về nhà ngoại như vậy được.
Là em gái tôi sai, chứ mẹ chồng và chồng có sai gì đâu mà vợ lại làm như thế?
Chúng tôi vừa nói ra ý định mua xe, em chồng liền phản đối kịch liệt
Khi chồng tôi nói ra ý định mua xe ô tô đẹp như của em gái, nào ngờ bị em ấy phản đối. Bởi em chồng muốn chúng tôi chi tiền đúng mục đích, không nên lãng phí vô ích.
Ảnh minh họa
Hiện tại con trai tôi đang học năm nhất đại học. Lúc đầu cháu ở nhà em gái chồng tôi thì đỡ được khoản tiền thuê phòng trọ và ăn uống. Nhưng ở được nửa học kỳ thì cháu thấy không hợp và muốn ra ngoài sống để năng động hơn.
Khi con ra ngoài sống thì chúng tôi mới thấy tốn kém thật sự. Do không tìm được bạn ở ghép nên phải thuê hẳn 1 phòng. Chi phí tiền điện, nước và phòng cộng lại 1 tháng hết 4 triệu. Tiền ăn uống và tiền học tổng 1 tháng cũng mất 10 triệu.
Từ ngày con ra ngoài sống, tiền lương của tôi coi như chỉ để phục vụ con học ở xa. Còn tiền lương của chồng thì chi tiêu sinh hoạt ở nhà và tiết kiệm đôi chút.
Tuần vừa rồi, em chồng về nhà tôi chơi. Trong lúc ngồi nói chuyện, chồng tôi ngỏ ý sắp tới sẽ mua 1 chiếc ô tô sang và xịn như của cô chú ấy. Chồng tôi nói ở cơ quan, mọi người ai cũng có ô tô đi lại rất thuận tiện. Nhìn lại bản thân đi chiếc xe máy mà thấy ngại.
Khi biết vợ chồng tôi có khoản tiết kiệm 1,5 tỷ thì em chồng khuyên chúng tôi mua căn hộ chung cư nhỏ ở thành phố. Em ấy bảo nhà tôi có 3 đứa con, trước sau cũng phải lên thành phố học và làm việc. Tốt nhất mua cho bọn nhỏ 1 căn hộ để đỡ khỏi tốn tiền thuê phòng trọ.
Em ấy phản đối kịch liệt việc chồng tôi mua xe hơi. Em bảo chồng tôi mua xe không tạo ra tiền mà chỉ giải quyết được khâu oai. Còn nếu mua căn hộ chung cư thì các con của tôi có chỗ ở thoải mái và tiết kiệm được khoản tiền thuê nhà.
Nghe em chồng nói rất hợp lý, tôi ủng hộ nhiệt tình ý kiến của em ấy. Nhưng chồng tôi lại không nghĩ như vậy. Anh ấy nói chỉ có thể nuôi các con 4 năm học, không có sức đâu mà mua nhà cho các con.
Anh bảo tiền kiếm ra được cũng phải biết hưởng thụ, không thể vất vả cả đời vì các con được. Bố mẹ mà cưng chiều, sắp đặt sẵn mọi thứ cho con, chưa chắc bọn trẻ đã biết ơn hay lại tị nạnh gây mất đoàn kết. 3 đứa con mà có mỗi căn hộ chung cư thì rồi biết phân chia như thế nào?
Chồng và em chồng đều có ý đúng, tôi thật sự không biết nên nghe ai?
Bố chồng muốn tái hôn các con đều ủng hộ, nhưng thấy mặt bạn gái ông, tôi vội quỳ sụp xuống chân cô ta Tôi hoảng loạn kéo cô ta vào bếp, khóa trái cửa bếp lại lại rồi quỳ xuống chân cô ta khóc lóc van xin. Tôi và chồng bằng tuổi nhau, đều 27 tuổi và mới làm đám cưới năm ngoái. Anh là con trai cả trong nhà, sau còn có một cô em gái đang học đại học xa nhà. Mẹ chồng mất...