Vì mối tình lỡ dở, tôi phải đóng vai chị gái của con
Do sự bồng bột tuổi trẻ, tôi đã làm khổ cha mẹ, sinh con ngoài giá thú và để ba mẹ đứng tên làm cha mẹ của đứa bé, còn tôi lại thành chị gái.
Chắc có lẽ tôi không thuộc về nơi này.
Tôi không xinh nổi trội nhưng có duyên, không tài năng vượt bậc nhưng cũng hơn nhiều người và ở độ tuổi này đã có công việc ổn định, ưa nhìn thì việc có người yêu và lập gia đình là chuyện hiển nhiên. Tôi không thân với ba mẹ, tính khắc nên từ lúc đi làm đã tự lập, cũng ít khi tâm sự với ba mẹ. Với tôi chỉ vài người bạn thân hiểu chuyện là đủ.
Tôi và anh quen nhau thời gian rất lâu. Trải qua nhiều mối tình, tôi thấy với anh là hạnh phúc nhất, không tính toán, giản dị từ những điều nhỏ nhặt. Chúng tôi ở xa nhau nên không gặp thường xuyên, cũng cãi vã, cũng chia tay, giận hờn như bao người khác nhưng tình cảm cứ thế vun đầy từ năm này qua năm khác. Tôi và anh không thể thiếu nhau được, đến giờ khi bạn bè đồng trang lứa bắt đầu có gia đình, con bồng cháu bế thì ba mẹ tôi sốt ruột.
Gia đình anh kịch liệt phản đối vì tôi có con riêng. Do sự bồng bột tuổi trẻ, tôi đã làm khổ cha mẹ, sinh con ngoài giá thú và để ba mẹ đứng tên làm cha mẹ của đứa bé, còn tôi lại thành chị gái. Ba mẹ đưa tôi đi nơi khác và bắt đầu lại từ đầu, che mắt được thiên hạ và miệng lưỡi nhân gian.
Nhưng cuộc sống luôn phũ phàng như vậy, tôi không biện hộ chuyện tôi làm đúng hay sai. Con tôi, tôi vẫn mong có đủ cha đủ mẹ như ông bà ngoại vẫn làm tốt như bây giờ, với tôi mọi thứ quá lưng chừng và không trọn vẹn, tôi chỉ được vỏ bọc bên ngoài mà không hiểu được trong tâm mình khổ như thế nào.
Khi mình muốn dừng chân với người yêu thương nhất không được, mọi người khuyên tôi hãy quên đi và kiếm một người khác, nhưng ai cũng vậy thôi, ai cũng sẽ không chấp nhận sự thật về tôi mặc dù tôi đã cố gắng rất nhiều lần mới được như bây giờ.
Video đang HOT
Tôi viết bài này không phải để nhận lời khuyên vì với tôi bây giờ chỉ mong được như xưa với người yêu, để tôi có nghị lực và niềm vui trong cuộc sống. Đôi khi thấy quá bất công, tôi không phải một tội đồ, không bỏ một mạng người, cố gắng bước qua hết cũng chỉ mong hạnh phúc sẽ tới nhưng chắc tôi đã lầm. Mọi người chỉ thích sự hoàn hảo và luật lệ từ xưa tới giờ, họ không thích khiếm khuyết.
Tôi luôn nghĩ, mình không che giấu gì và luôn là chính mình, tôi mong mọi người đón nhận con người thật của mình như những người khác. Cái gì cũng có 2 mặt cả, đôi lúc thấy thật bế tắc và nặng nề trong cuộc sống bon chen này.
Ba mẹ mình chỉ có một, nhưng hạnh phúc là cả cuộc đời mình, nó là một vòng tròn, tôi nghĩ cha mẹ nào cuối cùng cũng mong con mình hạnh phúc chứ không phải hạnh phúc bề ngoài theo ý cha mẹ. Miệng đời không nuôi được mình nhưng hại mình rất nhiều. Chắc có lẽ tôi không thuộc về nơi này.
Theo VNE
Sốc khi biết chị gái chính là mẹ đẻ sau 30 năm cùng chung sống
Khi sự thật được tiết lộ, tôi chết lặng trong bàng hoàng và sửng sốt.Tôi thấy đời mình như một kịch bản phim ngớ ngẩn và vô lý.
Tôi không rõ đây là bi kịch hay là điều may mắn của mình nhưng tôi ước, giá mà cho tận tới lúc chết, tôi vẫn không biết gì về sự thật này, giá mà mẹ đừng bao giờ nói với tôi...
Một tháng trước, có một người đàn ông tìm đến tôi và nói rằng ông là ba của tôi. Điều đó càng được khẳng định chắc chắn hơn khi ông đưa cho tôi xem kết quả xét nghiệm ADN và vài chữ viết nhanh của bác sĩ kết luận rằng, giữa tôi và ông ta có quan hệ huyết thống cha con. Tôi cười nhạt và cho rằng đó đơn giản chỉ là một vở kịch vụng về. Người đàn ông kia có lẽ muốn xin chút tiền từ số gia sản kếch xù mà tôi được nhận từ bố mẹ mình.
Nhưng khi Huyền, chị gái tôi lên tiếng xác nhận thì tôi buộc phải tin đó là sự thật và thậm chí, tôi còn phải chấp nhận thêm một sự thật khác rằng, Huyền không phải là chị gái tôi, mà đó là mẹ ruột của tôi.
Khi chưa biết sự thật này, tôi là con trai trong gia đình giàu có. Trên tôi là chị gái, chị tên Huyền. Chị hơn tôi 16 tuổi. Vì nhà chỉ có 2 chị em nên chúng tôi rất thân nhau. Thế nhưng, khi tôi còn nhỏ, chị Huyền rất ít khi chơi với tôi. Bố mẹ nói chị có chuyện buồn nên tôi không được quấy rầy hay làm phiền chị.
Mãi đến khi tôi vào lớp 1 chị mới cởi mở với tôi hơn và dần dần, chị thay bố mẹ chăm sóc tôi bởi 2 người còn bận rộn chuyện kinh doanh mà chị Huyền khi ấy đã tốt nghiệp đại học nhưng chị không đi làm. Tôi cũng không thấy chị có bạn bè bởi cả ngày ngoài chuyện đưa tôi đi học, nấu nướng cho tôi ăn thì chẳng gặp bất cứ ai. Nhưng tôi chẳng mấy để ý chuyện đó. Cho cả đến khi lớn lên và biết suy nghĩ, tôi vẫn cho rằng tính chị khép kín, không thích giao thiệp rộng nên chị mới có ít bạn và thích ở nhà nhiều hơn.
Tôi vẫn thường gọi đùa chị Huyền là bà cô già bởi vì chị ấy quản lý tôi rất chặt, hơn cả bố mẹ tôi. Chị đề ra quy định về thời gian, quy định về việc gặp gỡ bạn bè, quy định về cả cách ăn mặc nói năng của tôi. Nếu tôi có thắc mắc, bố mẹ tôi chỉ cười: "Chị chỉ muốn tốt cho con mà thôi". Dù rất khó chịu với bà cô già này nhưng tôi vẫn rất yêu chị. Đơn giản chị là người thân của tôi.
Năm tôi 20 tuổi, bố mẹ tôi đột ngột qua đời trong một tai nạn xe hơi. Trong nhà chỉ còn lại 2 chị em. Tôi vẫn đang tuổi ăn, tuổi chơi nên tôi không thể thay bố mẹ gánh vác chuyện công ty. Chị Huyền tôi đã nhận lấy việc đó. Bây giờ khi ngồi viết lại chuyện trong quá khứ, tôi mới nhớ ra rằng chị Huyền tôi chưa một lần yêu ai hoặc ít nhất đó là những gì tôi biết. Chị có rất ít bạn bè, không gặp gỡ hẹn hò bất cứ người đàn ông nào. Nếu tôi có hỏi chị chỉ bảo đợi tôi lấy vợ xong chị mới đi lấy chồng.
Tất nhiên, chị tôi có nhiều người để ý, theo đuổi. Có người còn khốn khổ vì không được chị tôi đáp lại nhưng chị tôi vẫn dửng dưng như vậy. 36 tuổi, chị trở thành tổng giám đốc một công ty truyền thông lớn. Tôi sợ chị không làm được bởi trước giờ chị vẫn sống khép kín, không giao lưu nhiều với xã hội, vị trí tổng giám đốc dường như không mấy hợp với chị. Nhưng tôi đã nhầm. Chị điều hành mọi thứ rất trôi chảy. Nhìn chị đĩnh đạc trong cương vị mới, tôi không khỏi ngạc nhiên bởi vì đó là hình ảnh về một chị Huyền khác hẳn chị Huyền mà tôi từng nhìn thấy.
25 tuổi, tôi bắt đầu vào công ty học việc và dần dần thay chị đảm nhận công việc của công ty. Chị tôi nói chị chỉ làm giúp tôi chừng ấy năm thôi, còn lại tự tôi phải lo liệu. Tôi đồng ý và cố gắng làm mọi chuyện thật tốt. Tôi muốn chị tôi có thời gian để dành riêng cho bản thân chị bởi chị tôi đã ngoài 40 tuổi và chị tôi vẫn chưa lấy chồng.
Chị nói chị không muốn lấy chồng và có ý định quy y cửa phật. Tôi kịch liệt phản đối chuyện này. Nhà tôi chỉ còn 2 chị em, nếu chị tôi đi tu, tôi sẽ giống như đứa trẻ mồ côi không người thân thích. Chị lại nói sẽ đợi tôi lấy vợ, có con rồi chị mới xuất gia. Việc này tôi cũng không đồng ý. Tôi thấy chị cứ u uẩn sống trong khi với điều kiện của chúng tôi, chị hoàn toàn có thể sống vui vẻ, hưởng thụ cuộc sống, đi du lịch đó đây.
Tôi đã sống với thân phận con trai của ông bà ngoại hơn 20 năm trời. (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn luôn không hiểu vì sao chị cứ sống như thể cả thế giới đang quay lưng lại với chị cho đến ngày người đàn ông lạ xuất hiện. Ông ta hẹn gặp tôi ở ngoài. Vì không rõ đó là ai và công việc quá nhiều nên tôi từ chối nhưng khi ông ta nói, ông có chuyện liên quan đến chị Huyền cần nói cho tôi biết thì tôi đổi ý.
Chỗ hẹn gặp mặt của chúng tôi là một quán cà phê nhỏ nằm sâu trong ngõ. Dù nhỏ nhưng quán được bài trí rất đẹp. Người đàn ông lạ tự giới thiệu ông ta tên Tân. Tôi đoán chừng ông ta phải gần 60 tuổi. Ông có phong thái đạo mạo, điềm tĩnh và cách nói chuyện thể hiện rằng ông là một người quyền lực.
Ông không nói chuyện vòng vo mà khi vừa bắt đầu, ông đã nói, ông là bố ruột của tôi. Sau vài giây sững sơ, ngạc nhiên, tôi trấn tĩnh lại bởi cho rằng người đàn ông này đã nhận nhầm người hoặc không, ông ta đang tạo kịch để nhòm vào tài sản của gia đình tôi. Ông đưa kết quả xét nghiệm ADN cho tôi. Tôi vẫn không tin. Ông nói, tôi có thể gọi chị Huyền đến để kiểm chứng, để ba mặt một lời.
"Cũng không phải là chị Huyền đâu. Đó là mẹ ruột của con", ông nói nhẹ như không, còn đối với tôi, câu nói này thực là một cứ sốc lớn. Tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra trong cuộc đời tôi. Chị Huyền đến. Ngay khi nhìn thấy người đàn ông kia, nét mặt chị chuyển biến. Tôi nói cho chị về những điều người đàn ông kia khẳng định và mong mỏi một cái lắc đầu từ phía chị. Thế nhưng chị Huyền không nói gì, chị cũng không phủ nhận.
Chừng ấy là đủ cho tôi hiểu những gì mà ông Tân nói đều là sự thật. Khi ông Tân rời đi, chị Huyền mới bắt đầu nói. Chị thừa nhận những gì người đàn ông kia nói là đúng. Chị yêu ông ta khi chị mới 16 tuổi còn ông ta khi đó đã ngoài 30 tuổi có vợ và con. Chị sinh tôi khi còn quá trẻ nên ông bà ngoại quyết định nhận tôi làm con trai họ để che giấu việc đáng xấu hổ là con gái duy nhất của họ chửa hoang. Và tôi đã sống với thân phận con trai của ông bà ngoại hơn 20 năm trời.
Không một ai biết sự thật ấy ngoài ông bà ngoại, chị Huyền và người đàn ông kia. Chị Huyền nói ông ta muốn nhận con. Ông ta không cần đến tài sản của gia đình chúng tôi bởi ông ta giàu có và quyền lực. Ông muốn nhận con bởi vì vợ ông ta không sinh cho ông ta được một đứa con trai nào để nối nghiệp. Lý do quá nực cười. Bởi nếu ông ta đã có con trai thì chắc hẳn ông ta sẽ không bao giờ quay lại tìm tôi, để xem đứa con rơi của ông ta đã sống như thế nào.
Dù cho ông ta là bố đẻ của tôi thật nhưng tôi không hề có ý định nhận bố. Chuyện khiến tôi khó nghĩ và buồn nhiều nhất là chị Huyền. Tôi không cách nào chấp nhận được chị là mẹ của tôi bởi cái suy nghĩ chị là chị gái tôi đã ăn sâu vào trong tiềm thức. Chị là mẹ của tôi sao? Còn có chuyện nào đáng sửng sốt hơn câu chuyện này? Hóa ra, đó là lý do vì sao chị tôi từng ấy năm trời không hề yêu ai, từng ấy năm trời chị lo lắng, chăm sóc cho tôi.
Tôi đã chuyển ra ngoài sống mấy tuần nay. Tôi không biết làm thế nào để gặp và nói chuyện với chị Huyền. Sự thật này chắc chắn tôi sẽ phải chấp nhận nhưng không phải bây giờ. Tôi chưa nghĩ ra cách để nghĩ về chị Huyền như là mẹ của tôi. Thế nên, tôi chọn cách chạy trốn.
Theo Đất Việt
Cưới anh rể rồi tôi mới biết chị gái bị anh bức tử cho đến chết Tôi khóc nức nở khi đọc những lời chào vĩnh biệt bố mẹ, em gai và chồng con của chị. Bất chợt tôi cảm thấy rùng mình và ghê tởm chồng tôi. Tôi viết ra những dòng này sau khi đã làm một việc và tôi vô cùng hả hê. Có lẽ mọi người khi đọc hết bài viết của tôi sẽ cho...