Vì ‘lương tâm’, chồng tôi không thể bỏ bồ
Hơn 3 thang bo nha đi, giờ anh quay vê nhưng không xin lôi hay nói gì. Tôi kiên quyết bắt anh lựa chọn thì anh bảo: Lam ngươi phai co lương tâm, anh không thê bo cô ta liên ngay luc nay đươc ma vân đi đi vê vê giưa 2 bên.
Tôi luôn quan tâm đên muc Tâm sư vi môi bai viêt tôi đêu băt găp hinh anh cua minh trong đo. Tôi cam thây bơt buồn hơn vi minh không phai la ngươi duy nhât bât hanh. Tôi lây chông năm 30 tuôi. Tôi va anh lam chung trong môt công ty, luc đây anh đa co vơ nhưng chưa đăng ky kêt hôn va cung chia tay đươc hơn một năm.
Sau 6 thang quen nhau tôi va anh quyêt đinh đi đên hôn nhân, du bi sêp va cac đông nghiêp ngăn can vi cho răng không hơp nhau. Chung tôi vân quyêt đinh cưới vi tôi không thê trơ thanh gai ê, con anh chon tôi vi tôi co đu điều kiên vê vât chât như anh mong muôn. Không may cho tôi trươc ngay cươi một thang thi bô anh mât, anh la con trai trương nên phai tho tang bô 3 năm theo phong tuc cua ngươi Băc.
Đam cươi bi huy, luc nay tôi đa mang thai 5 tuân. Anh bao răng vi không muôn moi ngươi cươi chê nên đưa tôi đên bệnh viện đê pha bo. Tôi may măn găp đươc bác sĩ co lương tâm đa giup tôi giư cai thai. Kê tư đo anh trơ nên hăn hoc vơi tôi vi cho răng tôi không giư si diên cho anh, ma anh không hê cam thây tôi nghiêp cho tôi khi phai chiu bua riu dư luân. Tôi châp nhân tât ca chi mong co một ngay nao anh se suy nghi lai va yêu tôi hơn.
Thê rôi 8 thang sau tôi sinh đươc một bé trai đep như thiên thân, tôi thâm cam ơn vi bác sĩ đa giup tôi, cam ơn ông trơi đa chiêu cô đên tôi. Con anh cung rât tư hao vi con nhưng vân không thê yêu vơ.
Nhưng tương co con rôi anh se quan tâm va chăm soc cho vơ con nhưng không ngơ cang sông chung vơi anh tôi mơi phat hiên ra anh la con ngươi vô cung ich ky, chi biêt sông cho ban thân. Anh không phu vơ bât cư viêc gi trong gia đình, cung chăng hoi han hay quan tâm xem hôm nay vơ con ơ nha như thê nao.
Lich trinh cua anh la sang ngu dây vê sinh xong, ăn sang rôi đi lam đên chiêu vê nha xem tivi, ăn cơm va đi ngu. Chu nhât đi găp ban be tư sang đên tôi, co khi qua đêm ơ nha ban luôn. Trong khi anh văng măt ơ nha thi tôi không đươc phep điên thoai kêu vê cho du la con bênh hay nha co khach. Tiên lương thi anh đưa bao nhiêu lây bây nhiêu không đươc phep hoi thêm, điên thoai hay bop cua anh, tôi không đươc đung tơi.
Chuyên vơ chông anh cung chăng ham muôn. Tôi thưc sư khung hoang khi phai sông vơi ngươi đan ông ky di như vây, tôi quyêt đinh ôm con vê quê du con mơi co 3 thang. Rôi anh cung vê quê đê đon me con tôi lên nhưng tinh hinh không nhưng không cai thiên ma con tê hai hơn.
Tôi vưa phai đi lam, vưa phai chăm con, cơm nươc cho anh. Tât tân tât tư viêc lơn tơi viêc nho trong gia đinh tôi đêu phai ganh vac. Tôi danh dum đươc it tiên kêu anh đi mua nha, anh bao: “Co bây nhiêu sao mua đươc”. Thê la tôi phai vac cai thân co đi tim va mua đươc miêng đât 100 m2. Rôi đên luc xây nha anh cung bao: “Co bây nhiêu ma xây vơi sưa cai gi”. Vây la tôi cung phai đưng ra tư thiêt kê, tư tim ngươi xây.
Bât hanh lơn nhât trong cuôc đơi cua tôi băt đâu tư giai đoan nay. Trong khi tôi mải lo kiêm tiên, con cai, xây nha thi anh lai tim cho minh ngươi đan ba khac. Điên thoai va bop la vât bât ly thân, du anh co đi ngu hay đi tăm thi no cung luôn bên minh. Va cung tư rât lâu tôi không muôn đung đên điên thoai cua anh lam gi. Thê nhưng trơi xui sao hôm ây anh đi qua đêm đên sang vê vôi vang đi tăm nên đê điên thoai ơ ngoai, luc ây tôi chuân bi đưa con đi hoc va đi lam.
Video đang HOT
Ca 5 năm rôi môi lân anh đi qua đêm, đêu bao anh đi lam hoăc giai tri vơi ban be nên tôi cung chăng hoi nưa, đê lam gi vi co hoi cung không co câu tra lơi khac. Tôi to mo vơi chiêc điên thoai cam ưng mơi mua cua anh thi phat hiên ra một tin nhăn đang con lưu chưa kip chuyên, binh thương tin nhăn đi va tơi sau khi đoc xong la anh xoa hêt. Trơi ơi! Anh goi ngươi đan ba khac la “Vơ”, trong khi đi đâu anh cung chi giơi thiêu va goi tôi la me cua con anh.
Tôi khoc loc, chưi bơi, van xin anh đu kiêu nhưng anh vân không hê rung đông. Anh noi răng cân co môt cuôc sông cho riêng anh nên đa don quân ao ra đi, măc cho me con tôi vât va khoc loc. Chi tôi nghiêp cho con trai tôi mơi 5 tuôi đâu đa chưng kiên canh đô vơ cua ba me no. Nhưng no không hê căm ghet hay chôi bo ba no ma luc nao cung bênh. Tôi nao cung vây cư bao “Me ngu đi, ba đi lam vai bưa ba vê mua sưa cho mẹ con minh”.
Ngay don vê nha mơi tôi lai điên thoai van xin anh hay thương lây con, no không co tôi, hay vi con ma quay vê nhưng anh vân không vê đê cho me con tôi sông bơ vơ tư lo lây. Vưa sơ ma, vưa tui lai vưa hân nhưng vi con, tôi đa vươt qua tât ca. Sau hơn 3 thang anh bo nha đi, hôm qua anh lai quay vê nhưng không hê xin lôi hay hoi xem tôi đông y cho anh ơ lai hay không, anh cư ơ. Tôi thương con, thây ba vê no mưng lăm quân quyt, hoi han, quan tâm du ba chăng đê y.
Rôi tôi lai đoc đươc tin nhăn tơi cua ngươi phu nư đo goi anh la “Chông yêu”, tôi cay đăng va đau khô lăm mơi noi chuyên dưt khoat vơi anh răng: tôi se bo qua tât ca khi anh quay vê nhưng co một yêu câu la anh phai châm dưt ngay vơi cô ta. Anh bao: Lam ngươi phai co lương tâm, anh không thê bo cô ta liên ngay luc nay đươc ma vân đi đi vê vê giưa 2 bên.
Tôi không thê hiêu nôi cai chư lương tâm anh đăt cho cô ta co nghia la gi nưa. Nêu co lương tâm anh đa không bo me con tôi như vây, nêu co lương tâm thi vơ anh tai gioi, hiên lanh như vây, con anh xinh đep thông minh thê kia, ho co lôi gi ma anh xem thương, chôi bo va hanh ha tinh thân như vây.
Tôi thât sư bê tăc không biêt phai giai quyêt như thê nao trươc tinh huông nay. Tôi hoan toan không co sư lưa chon, anh muôn đi thi đi, muôn vê thi vê, tôi co noi cung không đươc ma không noi thi tưc. Minh đâu phai phu nư không biêt gi, sông bam vao chông đâu ma bi ap đăt như vây.
5 năm nay minh hy sinh như vây ma co đươc đên đap gi đâu. Tôi muôn ly di nhưng con đăn đo, bơi nêu tôi ly di thi anh ta lai đươc tư do kêt hôn lân nưa ma không vương bân gi. Con con anh ta thi anh muôn vê tôi không thê can đươc bơi vi không le anh vao nha tôi goi công an tơi băt hay sao?
Theo VNE
Bản án lương tâm của người cha giết con trẻ mới 23 ngày tuổi
Người ta vẫn thường nói "hổ dữ còn không ăn thịt con", nhưng trong hoàn cảnh éo le của một đôi vợ chồng trẻ nó hoàn toàn trái ngược.
Giận vợ nên "hổ dữ mới ăn thịt con"
Sinh ra ở tỉnh Hoà Bình là người dân tộc Mường, lớn lên cuộc sống khó khăn, Đinh Văn Trường (SN 1992) đã phải vào Nam mưu sinh. Trường vào Đồng Nai lập nghiệp rồi quen biết và xây dựng hạnh phúc gia đình với chị Phùng Thị Kim Dung vào cuối năm 2012. Sau thời gian chung sống với nhau, ngày 4/3/2013, vợ Trường cũng sinh được một đứa con gái xinh xắn, vợ chồng Trường đặt tên cháu là Đinh Thị Thùy Chi.
Trường cùng vợ con thuê nhà trọ sống ở huyện Vĩnh Cửu. Sau khi vợ Trường sinh con chỉ chưa đầy một tháng, Trường đòi "quan hệ" với vợ, nhưng chị Dung không cho vì con còn trong tháng. Trường tức giận nên đập vỡ khung ảnh cưới. Từ đó vợ chồng Trường thường hay xảy ra mâu thuẫn nên chị Dung đòi ly hôn nhưng Trường không đồng ý. Thấy không hợp nhau nữa nên chị Dung cương quyết đòi ly hôn. Trường tức giận nên viết đơn ly hôn, đồng thời Trường đã xé giấy chứng nhận kết hôn giữa hai người.
Phút sám hối muộn màng của người cha đầy tội lỗi
Thấy Trường nóng tính, chị Dung giận dỗi bế con về nhà cha mẹ ruột của mình ở gần đó. Vợ bỏ đi, Trường đã hối lỗi và đêm 27/3/2013, Trường đã sang nhà cha mẹ vợ để đón vợ con về làm hòa. Chị Dung không chịu về và tiếp tục đòi ly hôn với Trường. Tức giận vì vợ mình quá bướng bỉnh, cạn suy nghĩ nên Trường đã tát vào mặt Dung ngay tại nhà cha vợ.
Bị chồng "ban" cho một cái tát như té lửa, chị Dung uất ức khóc và chỉ thẳng vào mặt Trường nói "tao không cần mày và con nữa". Ngay sau đó, chị Dung giao cháu Chi cho Trường. Vợ không chịu về, Trường đành bế con về nhà trọ, đặt cháu Chi lên giường trong phòng ngủ. Trường suy nghĩ và tức giận những lời nói hỗn hào và thách thức của vợ mình trước đó nên Trường đã nảy sinh ý định giết con mình.
Khi cháu Chi đang nằm ngủ, Trường xuống nhà bếp lấy một cây kéo, trở lên nhà và lại giường của cháu Chi đang nằm ngủ. Trường quỳ gối bên cạnh con mình rồi đâm nhiều nhát vào ngực cháu bé, khi cháu Chi mới 23 ngày tuổi và đang nằm ngủ say sưa. Khi thấy, con gái bị chảy máu ra nhiều nằm bất động, gã cha độc ác đã bỏ chiếc kéo trên giường và đến công an xã Hiếu Liêm, huyện Vĩnh Cửu, đầu thú.
Bản án lương tâm của người cha đầy tội lỗi
Trước tội ác đã gây ra, Trường bị TAND tỉnh Đồng Nai xử phạt tù chung thân về tội "giết người". Cho rằng, mức hình phạt trên là nặng nên Trường đã kháng cáo xin giảm án.
Tại tòa phúc thẩm ngày 23/4, bị cáo mặt trắng bệt, tiều tụy, tỏ vẻ ân hận, đau xót về sự việc đáng tiếc đã xảy ra. Bị cáo xin tòa giảm án với hai lý do, bị cáo là người dân tộc ít hiểu biết pháp luật và lý do thứ hai Trường cho rằng, bởi vì trong một phút nông nổi nên đã gây ra cái chết thảm thương cho đứa con mình khi mới lọt lòng mẹ chưa tròn một tháng tuổi.
Chị Dung (vợ Trường) cũng có đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho chồng với nội dung, "tòa sơ thẩm tuyên chồng tôi với mức án tù chung thân là quá nặng vì chồng tôi có dấu hiệu tinh thần bị kích động mạnh do phần lỗi của tôi. Mặt khác, chồng tôi là người dân tộc thiểu số nên hiểu biết pháp luật còn hạn chế, anh ấy phạm tội do nông nổi... Mong tòa giảm nhẹ hình phạt cho chồng tôi được hưởng mức án từ 18 -20 năm tù như Viện KSND tỉnh Đồng Nai đã đề nghị".
Trường bực tức ngước mắt như trách hờn vợ
Được biết, sau phiên tòa sơ thẩm Viện trưởng Viện KSND tỉnh Đồng Nai cũng có kháng nghị giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo. Tuy nhiên, đại diện Viện KSND Tối cao xét thấy mức hình phạt tòa sơ thẩm đã tuyên là tương xứng nên đã rút kháng nghị giảm án cho bị cáo tại tòa phúc thẩm.
Đến dự khán, nhiều người không khỏi đắng lòng, xót xa trước cái chết của cháu bé đáng thương, tội nghiệp khi chưa đầy 1 tháng tuổi. Tại bản kết luận pháp y cho thấy, cháu Chi bị đâm 7 nhát vào ngực bên trái. Cháu bé tử vong là do chấn thương vùng ngực, thủng gan, đứt động mạch,.. khiến dư luận càng lên án gay gắt gã cha độc ác, tàn nhẫn, mất hết tính người này.
Tòa hỏi, "bị cáo phạm tôi do kích động mạnh với ai?". Trường đáp, "với vợ bị cáo". Tòa hỏi tiếp, "vậy cháu Chi có nhận thức gì chưa?". Bị cáo trả lời "chưa". Tòa lại hỏi, "cháu Chi có biết gì không?". Bị cáo, "thưa không". Hành vi của Trường cũng chính bị cáo thừa nhận là tàn nhẫn với con gái mình.
Tòa hỏi, "có đáng làm cha không?". Bị cáo: "thưa không". Chủ toạ lại tiếp "vậy, xin giảm án làm gì, hổ dữ còn không nỡ ăn thịt con, cháu bé chết oan uổng, tức tưởi. Cháu bé mới chào đời, lại bị chính cha mình đâm chết. Mức án chung thân có tương xứng với bị cáo không?". Trường đáp rằng, "dạ có"....
Luật sư bào chữa cho bị cáo thì cho rằng, trước tình cảnh của bị cáo bị ức chế về mặt tinh thần, bị cáo đi tìm vợ con nhưng bị xua đuổi. Bị cáo bế con về nuôi nhưng người cha nuôi con khi không có giọt sữa nào. Sự việc như giọt nước tràn ly, bị cáo rơi vào một hoàn cảnh vô cùng bế tắc.Vị luật sư cũng cho rằng, đối với bị cáo hình phạt lương tâm là quá nặng rồi, bởi cái chết của đứa con sẽ ám ảnh bị cáo đến suốt đời. Bị cáo còn phải chịu hình phạt của pháp luật như thế là quá nặng, luật sư mong HĐXX xem xét giảm hình phạt cho bị cáo.
Vị đại diện Viện KSND Tối cao đối đáp, việc xin giảm hình phạt của bị cáo là không thể chấp nhận, bởi tòa sơ thẩm đã xem xét đến nhiều tình tiết giảm nhẹ cho bị cáo mới phạt bị cáo tù chung thân. Theo quan điểm của vị đại diện Viện KSND là cần giữ nguyên mức hình phạt trên đối với bị cáo.
Nhận thấy, tội ác bị cáo đã gây ra vô cùng độc ác và tàn nhẫn dẫn đến cái chết oan uổng của một cháu bé vô tội, và gây sự phẫn nộ trong dư luận, HĐXX quyết định tuyên giữ nguyên bản án tòa sơ thẩm.
Cuối cùng, bị cáo không được tòa xét giảm án. Không nỗi đau xót nào bằng, trong cơn tuyệt vọng não nề đến dự phiên tòa, người vợ trẻ của bị cáo với khuôn mặt buồn đau vì mất đi đứa con đầu lòng tội nghiệp. Chồng đi tù, gia đình phút chốc bổng tan nát. Không cầm lòng trước nghịch cảnh, chị Dung rưng rưng nước mắt, ngậm ngùi bước ra về với vẻ mặt đầy âu lo, tủi khổ.
Còn gã chồng độc ác, tàn nhẫn khi bị dẫn giải về trại giam chấp hành án phạt, Trường còn bực tức, ngước mắt nhìn lên. Trường còn nói "vĩnh biệt cuộc đời, có lửa mới có khói". Có lẽ trong thâm tâm hắn như đang hờn trách vợ mình.
Theo An ninh thủ đô
Khi người ta chán Gã miễn cưỡng đến gặp cô sau bao phen lẩn tránh và sau vài lần nghe thằng bạn cười nham nhở cố vấn: "Không yêu hãy tỏ ra yếu sinh lý". Dù trước đây gã đã từng lăn lóc, cưa cẩm mãi cô mới "đổ", để rồi họ đã gần gũi nhau suốt từ đó. Ba năm trôi qua, thời gian thừa đủ...