Vì ghen, chồng em mạnh bạo trên giường…
Em đã nói với anh ấy nhiều lần “em với người ta chỉ là tình bạn với những chia sẻ rất trong sáng”, anh ấy không tin em còn nhiều lần dọa nạt ly hôn. Cao điểm, anh còn dùng cả bạo lực tình dục để cảnh cáo em.
Ảnh minh họa
Em năm nay 23 tuổi. Chồng em 25 tuổi. Em đã lấy chồng được hơn 2 năm. Đến bây giờ em mang cảm giác ân hận vì mình đã lấy chồng sớm, điều đó khiến cuộc hôn nhân của chúng em thấm đẫm nước mắt. Chúng em bất đồng về nhiều thứ và gặp vô vàn khó khăn về kinh tế.
Khi bắt đầu cuộc hôn nhân của mình, em đã nghĩ rất đơn giản. Tuy chồng em còn trẻ, nóng tính nhưng lại là người thương yêu vợ thế nên em nghĩ sẽ dùng thời gian cảm hóa chồng dần dần. Thế nhưng em đã sai, không thể thay đổi được một người đàn ông, em chỉ còn biết cách chấp nhận.
Những mâu thuẫn trong gia đình khiến em đau khổ rất nhiều. Em lên mạng và treo những trạng thái tâm trạng. Một người bạn cũ em gặp trên mạng từ lâu không liên lạc đã vào an ủi hỏi han. Anh bạn cũ hiện chưa lập gia đình có nhắc lại chuyện tình cảm cũ của chúng em… Em cũng nói về sự luyến tiếc của mình và tâm sự những khúc mắc trong chuyện gia đình.
Chồng em làm công nghệ thông tin, em không biết rằng vì dùng chung máy tính nên anh ấy theo dõi được cả cuộc nói chuyện giữa em và anh bạn kia.
Video đang HOT
Tất cả chỉ có vậy, nhưng chồng đã đay nghiến em rất nhiều. Anh ấy nói rằng “hận em” vì từ lúc lấy nhau anh ấy chỉ dành tình cảm cho em, không hề chát hay tán tỉnh một người khác. Anh ấy tỏ vẻ thất vọng về em. Anh đã dùng nhiều lời lẽ rất nặng nề để trách cứ. Ngoài ra, anh ấy còn đọc lại nhiều đoạn chát giữa em và anh bạn kia để trêu tức.
Em đã giải thích nhiều lần về mối quan hệ đó nhưng anh không tin. Nhiều ngày trôi qua, anh đối xử với em rất tệ. Nhất là chuyện quan hệ vợ chồng, anh ấy làm em rất đau đớn. Em phải nghĩ đến những mối quan hệ khác để bớt cảm giác đau đớn, nhục nhã…
Có lúc em đã nghĩ đến giải thoát mình khỏi những áp lực gia đình vì anh ấy quá ghen. Anh ấy đòi ly hôn thì em đồng ý. Thế nhưng, hiện tại em không làm được bởi em chưa có việc làm ổn định, gia đình lại không ở bên em (lý do là trước đó em kiên quyết lấy anh mặc kệ sự phản đối của gia đình).
Em viết bài này để tâm sự, cũng để nói về vấn đề ghen và hạnh phúc gia đình. Ghen một chút sẽ là điều tốt, là chất men để gắn hạnh phúc gia đình bền chặt thế nhưng ghen như kiểu chồng em, chỉ làm cơ sở để gia đình tan nát. Dần dần, khi sức chịu đựng về cuộc hôn nhân nặng nề này hết, em có thể chọn con đường ly hôn hoặc chết để giải thoát chính mình.
Theo VNE
Khiếp đảm vợ sành như gái làng chơi
Đêm tân hôn, vợ tôi mạnh bạo chẳng khác nào một ả gái làng chơi sành sỏi.
Đã hơn 2 tuần trôi qua kể từ ngày cưới, tôi không muốn động đến người vợ và nằm riêng một góc. Cái cảm giác dành cho người vợ mới cưới mà tôi theo đuổi bao năm qua là một sự ghê tởm. Ngay từ cái đêm tân hôn ấy, tình yêu trong tôi đã vỡ vụn. Tôi không thể nào tin được rằng, người con gái tôi luôn đánh giá là chính chuyên, tốt nết lại chẳng khác nào một ả gái làng chơi ham hố.
Không thể nào nói hết nỗi đau đớn của tôi trong những ngày này. Cái cảm giác mình bỏ bao công sức để chinh phục và theo đuổi, có được thành quả hôm nay còn chưa kịp tận hưởng thì như bị tạt vào một gáo nước lạnh. Tôi không chỉ bất ngờ, thất vọng và còn sốc vì con người thật của cô ấy. Và ngay trong đêm tân hôn, giữa lúc cuộc ân ái nồng nàn nhất, tôi đã nghĩ về việc...ly hôn!
Tôi không phải là một người đàn ông bảo thủ hay gia trưởng. Nếu có tính cách đó thì bao năm qua tôi đã không theo đuổi cô ấy dù biết cô ấy đã từng có người yêu. Cô ấy không chỉ yêu một người mà yêu tới mấy người nhưng tôi cũng không quá nặng nề chuyện đó.
Tôi yêu cô ấy và nghĩ chuyện quá khứ không hề quan trọng. Thời điểm đó, tôi cũng xác định ngay cả việc cô ấy không còn trong trắng cũng là điều bình thường vì dù sao cô ấy cũng đã yêu thật lòng nên khó tránh khỏi chuyện "nhẹ dạ cả tin".
Sau vài mối tình, cuối cùng cô ấy nhận lời yêu tôi. Chúng tôi yêu nhau hơn một năm thì làm đám cưới. Suốt thời gian yêu nhau, cô ấy luôn giữ gìn, tỏ ra đoan trang, đúng mực. Cô ấy còn đưa ra yêu cầu với tôi rằng: "Nếu anh yêu và tôn trọng em thì không được phép đụng đến người em mà phải để tới đêm tân hôn". Tất nhiên là tôi đồng ý với điều đó.
Tính tôi không quen bắt ép ai bao giờ, tôi chỉ nói với cô ấy rằng, tôi không phải là kẻ chấp nhặt chuyện quá khứ nhưng tuyệt đối không thích sự lừa dối nên cô ấy phải nói thật với tôi. Cô ấy khẳng định rằng:"Em vẫn là một cô gái còn trong trắng". Và tôi tin.
Tôi không phải kẻ bất lực nhưng tôi không có chút hứng thú nào với vợ (Ảnh minh họa)
Vậy mà đêm tân hôn, nếu nhắm mắt vào tôi sẽ nghĩ mình đang được "phục vụ" bởi một "nhân viên chuyên nghiệp" chứ không phải là người vợ non nớt, còn "trong trắng" chưa từng biết đến mùi "yêu đương" của mình. Cô ấy chủ động hoàn toàn. Cô ấy cuồng nhiệt tới mức đáng sợ.
Mặc dù là đàn ông nhưng khi tôi chưa kịp thể hiện thì cô ấy đã sỗ sàng đòi thử hết kiểu này đến kiểu khác. Và rồi, mặc cho tôi ngồi ngây ra vì sốc, cô ấy cứ một mình làm chủ "cuộc yêu" với những động tác rất chuyên nghiệp.
Cô ấy tỏ ra là một người quá sành sỏi, quá điêu luyện với những "ngón nghề" mà tôi cam đoan, những cô gái lần đầu "nếm mùi" không thể nào biết được. Cô ấy không chỉ làm rất thành thạo mà còn bắt tôi "yêu" tới 3 lần ngay trong đêm đầu tiên vợ chồng gần gũi.
Tôi biết, thời đại này không phải người phụ nữ nào cũng nằm im thin thít, mặc cho chồng xoay sở đêm tân hôn mới là phụ nữ ngoan. Thời đại bình quyền, phụ nữ hoàn toàn có thể chủ động trong chuyện chăn gối để cho cảm xúc thăng hoa hơn. Nhưng tôi cam đoan, dù có là một cô nàng táo bạo và cố gắng học hỏi qua sách báo đến đâu đi chăng nữa cũng không thể biểu hiện như vợ tôi trong đêm ấy được.
Cái cảm giác kinh tởm bao trùm tâm trí tôi. Hình ảnh một cô gái ngoan hiền, luôn yêu cầu người yêu giữ gìn cho tới khi cưới và một người vợ "cuồng nhiệt" như con thú hoang trên giường làm tôi có cảm giác đó là hai người hoàn toàn khác nhau.
Dù có vùi vào đầu tôi bao nhiêu lời biện minh đi chăng nữa thì tôi cũng không thể tin được rằng, vợ tôi là người chưa bao giờ trải qua "chuyện ấy". Cô ấy không chỉ "biết" mà còn gần như "nghiện" tình dục. Và những giọt máu chảy trên tấm ga trải giường đêm hôm đó rất có thể chỉ là "sản phẩm" trinh tiết được mua được bằng vài triệu đồng mà thôi.
Kể từ hôm đó đến nay, tôi vẫn luôn bị ám ảnh bởi vợ mình và sợ không muốn gần gũi. Còn cô ấy thì không hiểu muốn làm thân hay vì ham muốn quá nhiều, không chịu nổi mà đêm nào cũng "đòi hỏi". Tôi không phải kẻ bất lực nhưng tôi không có chút hứng thú nào với vợ. Chỉ nghĩ đến cảnh ấy thôi, tôi đã chán nản lắm rồi.
Liệu tôi có nên ly hôn không khi mà tôi mới cưới vợ chưa đầy hai tuần?
Theo VNE