Vì em là vợ của người đàn ông khác!
Khi em bước chân vào nhà…Em là vợ của một người đàn ông khác!
Phố vừa mới lên đèn. Ánh đèn cao áp mờ trong hơi sương lãng đãng của một ngày trở lạnh. Nao nao lạ thường…
Em rời chỗ làm muộn, tiếng xe cộ không còn vang inh ỏi như giờ tan tầm. Con đường nhỏ như co lại vì cái lạnh bất chợt ùa về. Em thấy mình cô đơn và nhớ anh…Người tình cũ.
Đôi bàn tay này có vẻ lạnh hơn. Thèm một hơi ấm của những ngày vụng dại. Thủa ấy, không toan tính, không đắn đo, mình yêu như thể thế giới chỉ cần tình yêu là đủ. Bỏ mặc những khác biệt quá lớn, cái em cần là những chiều đi dạo, những lần anh dắt tay đi qua con phố thật đông, những buổi tối mùa đông ướt đẫm sương trên mái tóc…Phải rồi, thủa ấy, tình yêu ngô nghê.
Người ta từng ngưỡng mộ chuyện tình mình. Đôi mắt em không ít lần ánh lên niềm vui khi ai đó thầm thán phục. Ở cái chốn phồn hoa đô hội này, em không còn thấy mình đơn độc vì có anh. Thứ em nắm chắc trong tình yêu ấy là cảm giác. Thật vô hình anh nhỉ? Nhưng đôi khi, người ta sẵn sàng vất bỏ những điều hiển hiện trong bàn tay để bấu víu vào một niềm tin và cảm giác vô hình. Yêu anh, em đã bám vào niềm tin ấy.
Em không thể là cô gái sống mãi với tuổi 20 mơ mộng. Em lớn và cuộc đời thêm nghiệt ngã (Ảnh minh họa)
Nhưng em không thể là cô gái sống mãi với tuổi 20 mơ mộng. Em lớn và cuộc đời thêm nghiệt ngã. Ngày ra trường, khi anh nắm chặt bàn tay nói về một tương lai hai đứa, em đã đinh ninh vào lời thề hẹn ấy. Em tự nhủ với lòng mình “khoảng cách chỉ làm vùi dập những tình yêu nhỏ những sẽ làm bùng lên ngọn lửa của tình yêu bất diệt”. Và anh đi…
Video đang HOT
Ở một phương trời không có em, anh sống và nhớ nhung khắc khoải. Ở vùng trời vắng anh, em lao vào làm việc để lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn. Những dòng thư ngắn ngủi, cuộc điện thoại không lên lời vì nghẹn ắng niềm nhớ nhung không đủ xua đi nỗi trống chếch trong lòng. Rồi em yêu, một người đàn ông khác. Không phải anh!
Em đã từng khóc ướt đẫm gối khi nói lời chia tay anh. Còn anh im lặng. Anh im lặng như thể anh đã hình dung ra sẽ có ngày em tuột khỏi tầm tay. Công việc, cuộc mưu sinh không cho mình cơ hội bên nhau và em chỉ là một người con gái yếu đuối, em cần một chỗ dựa. Một chỗ dựa thực sự chứ không phải là thứ mơ hồ. Và em dựa vào một bờ vai khác, chính thức trở thành kẻ có lỗi với tình yêu.
Em không cầu xin anh tha thứ cho em, vì em biết anh luôn làm điều đó. Chỉ có em không thể tự tha thứ cho mình. Ở nơi xa, anh vẫn cố gắng vì một tương lai cho hai đứa, nhưng nơi này em từ bỏ…Thứ lỗi cho em, vì em chỉ là người con gái tầm thường. Em không đủ sự dạn dày để chống trọi với nỗi cô đơn. Em không đủ mơ mộng để theo một tình yêu mà chưa biết ngày mai thế nào. Em cần mỗi chiều tan tầm có kẻ đón đưa chứ không phải vài dòng nhắn gửi. Em muốn mỗi lần cuộc sống xô em ngã, có người đàn ông ở bên vỗ về em…mà những điều đó, anh thật quá xa vời.
Xin lỗi anh vì em đã là kẻ phản bội trong tình yêu. Nhưng em tin ở sâu thẳm trong tâm hồn anh biết tình yêu mà em dành cho anh là một điều gì đó rất đỗi thiêng liêng và nó sẽ không bao giờ mất đi. Em cất nó ở một nơi rất riêng cho mình, một nơi chỉ có anh mới có thể chạm vào.
Sẽ là dối lòng nếu em nói đã quên anh nhưng cũng không thể phủ nhận rằng trái tim em đã hướng về người khác. Một người hiện hiện thực sự trong cuộc sống của em, không xa xôi và ảo giác. Cái mà anh ấy làm được cho em rất thật. Tình yêu đôi khi thật kì lạ. Vì những điều rất mơ hồ tay vất bỏ những điều rất thật nhưng đôi khi vì những sự thật hiện ra trước mắt, người ta lại vất bỏ những điều mơ mộng cố xây đắp từ lâu. Xin lỗi anh!
Sẽ nhẹ lòng hơn cho em nếu bên anh lúc này có người con gái khác thay thế em. Nhưng anh cô quạnh. Anh vẫn chới với sau một cuộc tình đầy mất mát. Nhưng dù tàn nhẫn em vẫn phải nói lời tạ từ. Một khi trái tim không đủ sự trinh nguyên trao tặng thì nên ra đi chứ không phải để anh ôm mộng về một mối tình đã có những tì vết. Em thà làm người phụ bạc chứ không thể dối lừa anh. Quên em đi, quên một giấc mộng mơ hồ…
Hà Nội đột nhiên trở lạnh. Cái lạnh gợi về một nỗi nhớ khắc khoải không nguôi. Trỗi dậy trong lòng em một hình ảnh đầy ám ảnh: Là Anh! Em đã có một tổ ấm để sớm tối đi về. Tổ ấm ấy có người đợi em về để gọi hai tiếng “Vợ yêu”, có cô nhóc đáng yêu đang chờ mẹ để hôn lên lên má nũng nịu. Xin lỗi anh cho em nhớ về anh trên quãng đường về nhà này anh nhé. Nhưng rồi, nỗi nhớ và anh sẽ nằm lại phía sau cánh cửa. Khi em bước chân vào nhà…Em là vợ của một người đàn ông khác!
Theo VNE
Yêu người Thanh Hóa, sợ bị lừa
Nhiều người nói với mình "Người Thanh Hóa biết chài khiến mình yêu, sau không lấy thì làm mình trở thành đần... và họ lừa lọc đến khi không còn gì sẽ bỏ". Mình rất hoang mang.
ảnh minh họa
Mình có quen một bạn người Thanh Hóa. Cách đây mấy tháng, chúng mình tiếp xúc với nhau nhiều thấy mến rồi nảy sinh tình cảm... Mình và bạn đó yêu nhau. Mình thấy hợp, cũng muốn tiến tới hôn nhân, nhưng khi gia đình biết đều phản đối rất mạnh, nói người Thanh Hóa thế này, người Thanh Hóa thế kia. Và cái chính - điều khiến mình bận tâm nhất là có người nói người Thanh Hóa biết chài.
Đọc nhiều trên mạng mình cũng thấy có nhiều người nói điều này đúng, cũng có người nói là không. Mình từng được nghe kể có trường hợp bị lừa như vậy nhưng cách đây rất nhiều năm rồi, mình cũng hơi hoang mang. Không biết chuyện đó là thật hay sai? Mình không biết giờ phải làm thế nào để thuyết phục được gia đình để chấp nhận mối quan hệ giữa mình và bạn đó. Rất mong được tư vấn của các anh chị? (Đức Thành)
Bạn thân mến!
Quê quán mỗi chúng ta là để chỉ nơi xuất thân, nguồn gốc "chôn nhau, cắt rốn" của mỗi người. Nó không nói lên tính cách hay phẩm chất đạo đức của mỗi người. Tuy nhiên, còn có rất nhiều người vẫn kỳ thị vùng này vùng kia gây áp lực, khó khăn nếu sinh phải vùng mà họ quy kết là xấu. Thực tế, mỗi vùng miền có những phong tục tập quán, văn hóa khác nhau tạo ra sự đa dạng trong văn hóa vùng miền.
Hiện nay một số bạn trẻ bị phản đối yêu và kết hôn chỉ vì mình có gốc Thanh Hóa, Nghệ An. Nhưng bạn biết đấy, ở đâu cũng có người tốt, kẻ xấu, không thể chỉ quy cho một vùng.
Việc kỳ thị với người miền Trung, cụ thể là Thanh Hóa, Nghệ An thường xuất phát từ các tin đồn thiếu thực tế. Không ít bạn khi yêu bị ảnh hưởng bởi lời mách bảo của những người xung quanh cho rằng người Thanh Hóa, Nghệ An ky bo, tính cách gia trưởng... khiến bản thân người trong cuộc cũng dần bị áp đặt theo suy nghĩ đó.
Xét về mối quan hệ tình cảm của bạn, tôi thấy bạn cần phải xác định chắc chắn về tình cảm rồi hãy quyết định lựa chọn theo hướng nào. Như trong lời tâm sự, bạn nói bạn và anh ấy đã tìm hiểu trong một khoảng thời gian và có ý định đi tới hôn nhân. Nhưng thực tế, tôi thấy tình cảm của các bạn chưa đủ mạnh để có những quyết định quan trọng như vậy.
Khi yêu một người thực sự, bạn không còn phân biệt họ ở địa vị nào, khoảng cách ở đâu, nhất là miền vùng gì, mà chỉ cần xem xét tình cảm họ dành cho bạn như thế nào, rồi tính cách có phù hợp với nhau không... Đương nhiên mỗi người có những tiêu chuẩn khác nhau để lựa chọn người bạn đời. Với người khác miền vùng không quan trọng, nhưng nếu thấy không thoải mái và tin tưởng, bạn có thể dừng lại để lựa chọn một người phù hợp hơn cho hôn nhân của bạn. Bởi trong cuộc sống chỉ cần một câu nói đụng chạm tới lòng tự ái cũng có thể phá vỡ đi tất cả tình yêu mà bạn từng xây đắp.
Tiếp theo là ảnh hưởng từ sự cấm cản của gia đình. Bạn bị gia đình phản đối yêu hoặc kết hôn mà vẫn quyết tâm đi tới cùng với tình yêu này, thì bạn cần bình tĩnh để giải quyết. Khi bị phản đối, bạn nên tìm hiểu xem xét lý do thực sự dẫn đến sự kỳ thị là gì? Là do nghe thông tin không tốt về vùng miền hay vì chính họ là người từng trải, va chạm và chứng kiến nên để lại ấn tượng không tốt? Vì vậy, khi bạn còn bị lung lay, thì chắc chắn bố mẹ bạn sẽ vin vào đó để ngăn cản.
Xét về mặt nhận thức và tâm lý, mọi sự việc đều có tính hai mặt, trong một bàn tay còn có ngón ngắn ngón dài. Con người cũng vậy, có người nọ người kia. Vậy nên, khi nhìn nhận và đánh giá vấn đề, rất cần một cái nhìn khách quan, đa chiều và tránh tâm lý đám đông - quy luật rất thường gặp trong cuộc sống và tâm lý con người. Trong một số trường hợp các bạn có thể trao đổi trực tiếp vấn đề vùng miền một cách thẳng thắn, chân thành, khách quan để bố mẹ có thể hiểu và dần chấp nhận. Việc nhờ đến sự giúp đỡ của những người xung quanh cũng là cách nên nghĩ đến. Chắc chắn sẽ có người công tâm để chia sẻ khách quan về vấn đề mà các bạn đang gặp phải.
Hơn nữa, hạnh phúc cá nhân là do người trong cuộc quyết định, bố mẹ chỉ nên góp phần định hướng. Trước khi định hướng, bản thân các bậc phụ huynh cần có cái nhìn đa chiều, chuẩn xác, không được áp đặt theo xu thế. Đồng thời, bố mẹ cũng phải dành thời gian tìm hiểu xem đối tượng con mình yêu và muốn kết hôn là thế nào, không nên chưa tìm hiểu đã vội quy chụp này nọ, sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc con cái sau này. Song hơn hết, một tình yêu trong sáng, chân thành cùng sự kiên trì sẽ luôn là bằng chứng rõ ràng nhất để thuyết phục gia đình xóa bỏ mọi định kiến và cởi mở chấp nhận.
Theo VNE
Nghi ngờ con gái là đồng tính, phải làm gì Gia đình tôi có một con gái, năm nay 28 tuổi, chưa có gia đình và bạn trai. Gần đây chúng tôi phát hiện cháu có những quan hệ không bình thường với các bạn đồng giới. ảnh minh họa Cụ thể là đi chơi qua đêm nhiều lần, hay đi chơi xa vài ngày liền, những việc mà từ bé tới giờ...