Vì anh đã mang cho em nụ cười
Người khiến em khóc là người em yêu nhưng người khiến em cười mới là người em yêu nhất cuộc đời.
Em khẽ nhắm đôi mắt mơ màng. Khoảng thời gian đó em tưởng tượng về tất cả những gì đã qua trong cuộc tình của hai chúng mình. Nó giống như một giấc mộng mà tỉnh dậy dư vị ngọt ngào vẫn còn đọng lại mãi trong em. Sẽ là có lỗi với anh khi khoảnh khắc này em nhớ về người đó. Nhưng xin anh hãy để em hoài niệm và cảm ơn người đó một lần cuối vì nhờ có người đó, em mới được yêu – một tình yêu rất thật trong đời.
Khi em phá bỏ giọt máu với người đàn ông đó em đã thề rằng sẽ không còn ai có thể bước vào trái tim đã chằng chịt những nỗi đớn đau này nữa. Em không bao giờ nhận mình là một cô gái khờ khạo và ngốc nghếch. So với bạn bè đồng trang lứa em có phần già dặn, cứng cỏi hơn nhiều. Nhưng chỉ có điều, phụ nữ khi tự cho mình giỏi giang lại thường phạm phải sai lầm mà những người con gái bình thường khác không mắc phải.
Em đã từng kiêu hãnh khi được sánh vai người đó với tư cách là “bạn gái”. Em không thể nói hết niềm tự hào của mình lớn tới mức nào. Người đó tài giỏi, điển trai, chỉ riêng hai điều đó thôi cũng đủ làm em thấy mình hơn người khi được làm bạn gái anh ta. Em biết, mình không phải người con gái duy nhất trong đời anh ta nhưng lại cứ cố tin rằng mình sẽ là người con gái cuối cùng.
Anh xoa dịu nỗi đau tình trong em (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Vì mộng tưởng về một ngày mai người đó thuộc về mình mãi mãi em không còn giữ lại chút gì cho mình. Em chạy theo anh ta như một kẻ khát tình cầu xin sự bố thí. Khi em vất bỏ lòng tự trọng cũng là lúc anh ta vất bỏ tình yêu dành cho em. Cũng đúng thôi, khi chính bản thân mình không biết yêu thương và trân trọng mình thì đâu có thể trách một người đàn ông phụ tình. Nhưng một người phụ nữ luôn nhận mình là thông minh như em lại phạm phải sai lầm đó.
Sau những nỗi đau, những nhọc nhằn vì theo đuổi tình yêu đó em khánh kiệt. Thứ duy nhất em còn giữ lại được cho mình là một mầm sống trong cơ thể em vừa mới hình thành. Em khóc! Khóc vì một lần nữa hi vọng rằng đó sẽ là điều níu giữ được đôi chân không mỏi của người ấy. Nhưng em đã lầm! Anh ta gửi lại cho em một xấp tiền và một nỗi đau không thể mua bằng tiền.
Em phá bỏ đứa bé và rời xa vùng đất ấy. Nỗi đau đó đè nặng lên tâm hồn của một người phụ nữ từng tự cho mình là mạnh mẽ như em. Em hận và sợ. Tất cả những điều đó khiến em không dám yêu thêm một ai khác nữa. Em lo rằng mình là sẽ lại thất bại thêm một lần nữa. Và lần này, em đâu còn đủ nước mắt để rơi.
Ngày hôm nay, mình cưới…Cảm ơn vì người đó đã làm em đau để hôm nay em biết tình yêu thực sự là thế nào (Ảnh minh họa)
Anh yêu em! Anh nói lời đó sau hơn 2 tháng mình quen nhau. Em đã cười khẩy và đáp lại anh một cái nhìn đầy khinh bỉ. Nó làm em nhớ lại gã đàn ông cũng từng làm thế với em cách đây vài năm. Cảm giác đau đớn nhiều hơn là sự hạnh phúc khi em nhận được lời tỏ tình đó. Nhưng khoảnh khắc em quay mặt bước đi, anh nắm tay em lại, không cho em vùng vẫy để thoát khỏi tay anh…Anh ghì chặt em vào lồng ngực, đặt lên môi em một nụ hôn mà dù em có cố gắng đến mấy cũng không sao rời bỏ được. Vài giây sau đó…em lặng đi…chấp nhận một nụ hôn…Và em yêu!
- Nhưng em đã từng…
- Mình cưới nhé…và em sẽ sinh cho anh những đứa con!
Em khẽ mở đôi mắt của mình và lặng đi khi ngắm mình trong gương. Em đang rạng ngời trong chiếc váy cưới trắng muốt. Em chưa bao giờ thấy mình đẹp đến thế. Vậy là đã hơn 2 năm kể từ ngày em chấp nhận nụ hôn đầy “bạo lực” đó, hơn 2 năm anh chờ em tìm lại cảm giác cho chính mình và em cũng mất ngần ấy thời gian để đủ can đảm yêu anh…Hôm nay, mình cưới!
Em chợt nhớ tới câu nói: “Người khiến em khóc là người em yêu nhưng người khiến em cười mới là người em yêu nhất cuộc đời”. Và anh là người mang đến cho em nụ cười ấy!
Theo Eva
Anh không thuộc về hiện tại của em
Đã trải qua nhiều sóng gió nên em rất trân trọng sự bình lặng của hiện tại. Em cũng chỉ là một cô gái bình thường giống như bao nhiêu cô gái khác, bởi vậy nên đôi khi trong em cũng xuất hiện những thứ cảm xúc rất đời thường. Em nhớ anh, ừ thì em công nhận rằng lúc này lòng mình đang dậy sóng, nhưng chỉ đơn giản vậy thôi bởi em đang rất hài lòng với cuộc sống của mình trong hiện tại và đã từ rất lâu rồi em vẫn coi anh là một " người yêu cũ", không hơn.
Đôi khi giống như lúc này, em cứ để mặc cho lòng mình xa rời thực tế một chút, mặc kệ cho nỗi nhớ ùa về, mặc kệ cho trái tim cứ thỏa sức đi hoang. Nhưng em vẫn kiểm soát cho mọi thứ chỉ nằm ở trong suy nghĩ bởi cảm xúc muôn đời vẫn chỉ là cảm xúc, cho dù có lặng yên hay dào dạt thì cuộc sống thực vẫn cứ phải tiếp diễn, con người vẫn phải xuôi theo dòng chảy hối hả của thời gian và cuộc đời. Sau tất cả em vẫn nở một nụ cười rất vui đối với thực tại, cho dù lúc này " người yêu cũ" là anh đã không còn chút liên quan đến cuộc sống của mình.Nhớ nhớ, quên quên chỉ là một phần rất nhỏ mà tạo hóa đã đặc biệt dành tặng cho chuỗi cảm xúc của con người, bởi vậy nên cũng chẳng có gì quá lạ lùng nếu như bất chợt ngày hôm nay em lại nhớ về anh. Đôi khi trong cuộc sống ta bắt gặp rất nhiều những điều trùng lặp, những điều có thể sẽ gợi nhắc ta về những ký ức đã ngủ quên. Em không day dứt về việc lúc này đã để cho lòng mình đi chệch lối mà trái lại, em cảm thấy vui bởi vì hóa ra trái tim mình vẫn chưa chai sạn đến mức không còn biết thế nào là những xúc cảm quên nhớ rất đỗi bình thường.
Em hài lòng với sự bình lặng của hiện tại (Ảnh minh họa)
Em thừa nhận đôi lần cầm điện thoại trên tay em rất muốn gửi luôn đến anh một tin nhắn chỉ để hỏi rằng: " Ở đó trời có lạnh không anh?!", nhưng may sao em đã ngăn được mình lại. Em luôn tự nhủ mình rằng: " Mọi chuyện rồi sẽ trôi qua rất nhanh thôi" và cho dù không nhanh lắm nhưng quả thực lúc này mọi chuyện cũng đã trôi qua thật rồi. Em hài lòng với cái cách mà em đã tự khiến cho bản thân mình trở nên mạnh mẽ, hài lòng với tính cách ngang bướng và hiếu thắng mà ông trời đã ban cho mình.
Em đang sống rất tốt ở thì hiện tại, vậy nên chẳng tội gì em quay trở về với thì quá khứ mà ngày ấy chính nó đã là thủ phạm khiến em phải buồn bã đến mức chạy trốn cuộc đời. Những gì đã qua thì cứ để cho nó qua đi và em sẽ không bao giờ ngốc nghếch khêu lên đống tro tàn của ngày cũ. Với em như thế đã là quá đủ, đủ cho một mối tình đầu non nớt và đủ để được gọi là những trải nghiệm về một tình yêu chẳng toàn vẹn của chính mình.
Đã trải qua nhiều sóng gió nên hơn ai hết em trân trọng và rất hài lòng với sự bình lặng của hiện tại. Cuộc sống của em đang đều đặn trôi đi giống như một chiếc đồng hồ ngày ngày cần mẫn đếm từng giây từng phút. Ai gọi nó là một cuộc sống đơn điệu hay tẻ nhạt cũng được nhưng cho dù có đơn điệu đến mấy thì đó cũng là những điều mà ngày đó em đã từng ước ao. "Đi qua những ngày mưa để thấy yêu thêm những ngày nắng", bởi vậy nên chỉ có những người đã từng trải qua khổ đau, mất mát trong tình cảm mới hiểu được rằng em trân quý những phút giây của hiện tại đến dường nào.
Thỉnh thoảng em sẽ chỉ âm thầm nghĩ đến anh vậy thôi rồi lại gói ghém tất cả để nén vào một góc nhỏ nơi trái tim mình. Em đã coi anh là người yêu cũ thì anh sẽ mãi mãi chỉ là một người yêu cũ, chỉ vậy thôi bởi em còn phải sống thật tốt cho những gì thuộc về hiện tại. Không ai sống mãi được với những điều đã qua và em hiểu hơn ai hết rằng tương lai ra sao bắt đầu bằng chính những việc mà hiện tại ta đang làm.
Theo Eva
Anh chỉ là tình cũ của em Tình yêu của em ơi, hãy ngủ yên trong tiềm thức nhé, đừng dậy nữa để rồi chúng ta đều phải khổ đau... - ....Alô, ai đầu dây đó ạ? - Em xóa số của anh rồi sao? Anh P đây, em khỏe không? - Anh à, em khỏe! Còn anh? - Anh vẫn vậy, vẫn nhớ đến em, vẫn yêu em như...