Vì ân nghĩa tôi đã lựa chọn không bỏ rơi vợ dù sống 6 năm không hạnh phúc, song đến lúc này lại có một chuyện xảy ra khiến tôi rối bời
Tôi cảm kích cô ấy bao nhiêu thì lại cảm thấy nặng nợ với vợ bấy nhiêu.
Anh Xương Rồng ơi, tôi đang gặp chút khó khăn muốn nhờ anh cho lời khuyên.
Tôi đã lập gia đình được 6 năm, chúng tôi có một cô con gái, vợ tôi là người rất yếu ớt anh ạ. Cô ấy mới mắc một căn bệnh mãn tính gần hai năm nay, một năm cũng phải nhập viện vài ba lần. Thực sự nhìn cô ấy lúc nào cũng mệt mỏi và ốm khiến không khí trong gia đình lúc nào cũng u ám và luôn sẵn sàng trong trạng thái cấp cứu.
Bác sĩ bảo chấp nhận vì bệnh không thể chữa khỏi được, cũng không nên có con thêm vì có thể nguy hiểm tới tính mạng cô ấy. Nhiều lúc vợ chồng còn trẻ, tôi rất muốn gần gũi vợ nhưng cô ấy rất hay né tránh, nếu có đáp ứng thì chỉ một lát là cô ấy đẩy tôi ra vì mệt mỏi không chịu được.
Nhưng đã thế vợ tôi còn hay dỗi và dễ bị tổn thương, hơi xíu là cô ấy khóc lóc cho rằng tôi vô tâm không chăm sóc cô ấy. Con tôi chăm và đưa đi học, cô ấy cứ đi làm về là nằm thở dốc , nấu được bữa cơm thì phải nghỉ liên tục, công việc nhà tôi làm hết toàn bộ. Nhưng cô ấy luôn cau có và không hài lòng.
Ảnh minh họa
Thời gian gần đây, tôi có gặp một người phụ nữ, cô ấy đã ly dị chồng, đang sống tự do, khỏe mạnh và là người biết chia sẻ. Thật sự tôi gặp cô ấy như cá gặp nước, chúng tôi khao khát vùng vẫy với nhau, cả hai đều rất hợp trong chuyện ấy. Cô ấy không bao giờ đòi hỏi tôi bất cứ cái gì, ngay cả việc tôi muốn mua cho cô ấy lọ nước hoa hay một món quà gì cô ấy đều từ chối hết, nói rằng hãy tập trung tiề.n chăm sóc cho vợ. Tôi cũng không dám bỏ rơi việc chăm sóc vợ tôi ngày nào.
Bây giờ cô ấy đang có thai anh ạ, tôi cũng vừa cảm giác vui vì tôi rất yêu trẻ con và cũng mong muốn có thêm con, nhưng nghĩ rằng mình không thể đàng hoàng lo cho mẹ con cô ấy nên tôi có nói cô ấy đi phá. Cô nói cô ấy mong muốn đứa con này vì yêu tôi, cô ấy không yêu cầu tôi chu cấp cũng không cần tôi phải có trách nhiệm. Cô ấy còn khuyên tôi không nên gặp nữa để sau này vợ tôi biết sẽ không phiền lòng. Thật sự tôi khó xử quá, tôi phải làm sao đây anh?
Video đang HOT
Xương Rồng tư vấn
Bạn thân mến!
Tôi đọc lá thư và thấy cả bạn, vợ bạn đều rất khổ. Cô ấy khổ vì thân bệnh, bạn khổ vì tâm bệnh. Cả hai nỗi khổ này không được thấu cảm và chia sẻ nên cả hai vợ chồng đang đi ngược với nhau, cô ấy đa.u đớ.n mệt mỏi thể xác và yêu cầu được chăm sóc tận tụy, nhưng bạn ngoài sự chăm sóc cô ấy thì cũng cần được chăm sóc yêu thương lại. Đó là sự công bằng. Nhưng nếu điều đó không đáp ứng được có thể khiến cho vợ chồng có thể bị rạ.n nứ.t tình cảm.
Tôi hiểu phần nào sự khó khăn của bạn khi biết rằng vợ mình ốm, hai năm qua hẳn là bạn đã phải trải qua rất nhiều vấn đề khi biết tin vợ mình sẽ phải đối mặt với bệnh mãn tính lâu dài, cuộc sống ảm đạm đầy thách thức này sẽ không biết khi nào sẽ thay đổi. Vì thế, việc bạn ngoạ.i tìn.h vừa đáng thương vừa đáng trách.
Dù sao bạn đang có gia đình và việc đến với người khác là điều khó chấp nhận, nhưng bạn làm thế này cả hai người phụ nữ đều khổ, bạn cũng khổ. Ít nhất cô gái kia cũng là người tử tế, cô ta không có ý định chiếm hữu bạn mà cũng không đòi hỏi bạn điều gì. Nhưng có thể trong chuyện này bạn cũng cần phải có sự lựa chọn thôi, không thể nào có được cả hai mà mọi thứ đều tốt đẹp mãi.
Việc giữ hay bỏ thai không thể do quyết định của bạn, nếu cô ấy muốn giữ và chịu trách nhiệm nuôi con thì đó là quyền của cô ấy. Nhưng tuy nhiên đây cũng có thể là khởi đầu của các rắc rối về sau nếu bạn không giải quyết phù hợp.
Chúc bạn mọi điều tốt lành!
Theo afamily.vn
Bà chủ tiệm vàng ngỡ ngàng trước lời đề nghị của cô gái trẻ đẹp
Mùng 6 Tết, cô gái ấy hẹn gặp tôi và xin tôi hãy ly dị chồng. Cô ấy và chồng tôi đã có một đứa con riêng tròn 8 tháng tuổ.i...
Hình ảnh minh họa
Tôi vốn không phải người dễ nhường nhịn. Thế nhưng, không hiểu sao, trong cuộc nói chuyện với cô gái đó, tôi không thể nổi nóng. Hai hàm răng cứ nghiến chặt vào nhau cho tới khi cô ta ra về.
Đó là một cô gái trẻ quê Hải Phòng. Tuổ.i đời chừng 21- 22. Gương mặt thon gọn, nước da trắng ngần và đôi chân dài.
Cô ấy nói với tôi, đã quen chồng tôi qua mạng xã hội từ 2 năm về trước. Khi đó, chồng tôi chủ động tán tỉnh cô ấy và nói với cô ấy rằng, cuộc hôn nhân của chúng tôi đang trên đà tan vỡ. Hai vợ chồng đã ly thân và tôi đã dọn về mẹ đẻ, chỉ còn chờ ngày ra tòa chia tài sản gia đình.
Anh còn lấy lòng tin bằng cách thường xuyên mua quà cáp và về quê cô ấy khiến bố mẹ cô ấy đều nghĩ, anh là một người đàn ông đáng lấy làm chồng.
Vì sự quan tâm đó, cô ấy đã yêu chồng tôi. Họ gặp gỡ nhau mỗi tháng 1 lần tại Hà Nội - nơi chồng tôi vẫn thường đi liên hệ công việc.
Nào ngờ, khi biết tin cô ấy mang thai, chồng tôi đã chặn số, hủy kết bạn và khiến cô ấy không thể liên lạc được. Đến khi cô ấy tìm đến tận nhà, chồng tôi lại ngọt nhạt khuyên cô ấy nên im lặng kẻo tạo bất lợi cho anh trước khi tòa án ra quyết định cuối cùng.
Cô ấy nhẹ dạ cả tin nên đã nghe lời anh, trở về Hà Nội và tự sinh con một mình. Thỉnh thoảng nhận sự quan tâm của anh là đôi ba triệu và những lời hứa hẹn ngọt ngào.
Thế nhưng 8 tháng kể từ khi đứ.a tr.ẻ ra đời, anh vẫn không có động thái đón 2 mẹ con đoàn tụ. Cô gái ấy mới tìm gặp tôi, quỳ xuống chân tôi và xin tôi hãy nhanh chóng l.y hô.n.
Cô ấy nói, từ nhỏ cô ấy đã thiếu tình thương của cha nên cô ấy hiểu, những đứ.a tr.ẻ cần một gia đình trọn vẹn đến thế nào. Cô ấy xin tôi đừng vì chút tài sản mà trì hoãn phiên tòa khiến mẹ con cô ấy đợi chồng tôi mòn mỏi.
Tôi ngơ ngác trước câu chuyện hoang đường của cô gái nhưng cuối cùng cũng đã hiểu ra sự việc. Tuy nhiên, tôi không thể nổi giận với cô ta mà chỉ cắn chặt môi, nhận ra cuộc đời thật chua chát.
Tôi với chồng kết hôn đã 7 năm. Hai vợ chồng kinh doanh 1 tiệm vàng. Thu nhập đủ để chúng tôi sống thoải mái ở thị trấn này. Thế nhưng, 2 vợ chồng lại vất vả chuyện con cái.
Đứa con đầu lòng của tôi ra đời được tròn 1 tháng thì bị bệnh và không qua khỏi. Từ đó đến nay, tôi vẫn chưa thể mang thai.
Tôi từng khuyên chồng đi bước nữa nhưng anh nói yêu tôi và không thể sống thiếu tôi. Anh muốn tôi chữa trị thêm dăm ba năm nữa. Nếu vẫn không thể mang thai, anh và tôi sẽ xin con nuôi.
Tôi khát khao được làm mẹ và rất tự ti khi không thể sinh con cho anh. Thế nhưng tình yêu, sự quan tâm của anh khiến tôi vượt qua tất cả.
Nào ngờ, phía sau lưng tôi, anh lại ngoạ.i tìn.h. Đáng nói, hành động của anh bây giờ còn ảnh hưởng đến cuộc đời một người phụ nữ và một đứ.a tr.ẻ.
Có lẽ nào, tôi nên rút rui khỏi cuộc hôn nhân này?
Theo phunuonline.com.vn
Thật không ngờ ở tuổ.i 60, người bố đáng kính lại khiến chị em tôi xấu hổ không dám đối mặt với nhà chồng Tôi thật tình không hiểu liệu bố mình có còn đủ sức nữa không mà lại làm những việc điên cuồng như thế. Mẹ tôi mất sớm khi tôi mới tròn 6 tuổ.i. Một mình bố tôi ở vậy, gà trống nuôi con tới khi chị em tôi trưởng thành. Chúng tôi thương bố lắm. Thậm chí tôi còn nghĩ sau này sẽ...