Vì 8 chỉ vàng, vợ tôi quậy tung buổi họp bàn đám cưới em chồng
Nhận thấy tình hình họp bàn đám cưới em trai căng thẳng, tôi kéo vợ ra ngoài. Tôi phê bình vợ gay gắt, cũng không hiểu hôm nay cô ấy ăn phải cái gì mà làm ra hành động ấy.
Tôi và vợ quen, yêu nhau ngay từ năm đầu đại học. Vì hai đứa quê xa, người miền Trung, kẻ miền Bắc nên lúc yêu cũng yêu vậy thôi, không nghĩ xa xôi. Không ngờ tình yêu ấy kéo dài suốt 5 năm đại học và 3 năm sau ra trường, cuối cùng là một đám cưới.
Yêu nhau lâu, lại yêu xa, sợ bạn gái mệt mỏi buông tay, tôi quyết định ngỏ lời cưới khi trong tay thực sự chưa có gì. Công việc vừa ổn định, tiền tiết kiệm không có, không muốn phiền hà bố mẹ, tôi đã vay tiền công ty và bạn bè để chuẩn bị cho đám cưới.
Ngày cưới, quà của ông bà ngoại và anh chị em ruột bên vợ tròn một cây vàng. Bên nhà tôi, bố mẹ trao tặng cô dâu một chỉ vàng, các em còn nhỏ, đi học nên không có gì cả.
Sau cưới, trả đi những khoản nợ tôi đã vay, số tiền ít ỏi còn lại chỉ đủ mua sắm những vật dụng cần thiết cho cuộc sống một đôi vợ chồng mới.
Vợ tôi lúc đó vì yêu, từ bỏ công việc ở quê, lên xe hoa theo chồng ra Bắc. Trong những ngày tháng vợ mang bầu, công việc chưa có, lương tôi không đủ chi tiêu, chúng tôi phải bán vàng cưới ăn dần cho qua giai đoạn khốn khó.
Dù tôi cố phân giải, vợ vẫn cho rằng mẹ chồng bất công. Ảnh minh họa: Pexels
Mới đó đã 12 năm trôi qua, cuộc sống của vợ chồng tôi bây giờ chưa giàu có nhưng “biết đủ” thì cũng coi là ổn. Nhìn lại quãng đường đi cùng nhau, tôi luôn biết ơn và trân trọng vợ mình vì đã đồng hành, chia sẻ, cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình.
Thế nhưng, người vợ hiền lành, hiểu chuyện của tôi không ngờ một ngày lại khiến tôi xấu hổ.
Chuyện là em trai út của tôi chuẩn bị cưới vợ. Chú út học rất giỏi, ra trường đã được một công ty nước ngoài săn đón. Thu nhập của chú cao hơn cả lương một kỹ sư 15 năm kinh nghiệm như tôi.
Hai năm đầu đi làm, tháng nào chú cũng gửi một nửa lương về cho mẹ. Chỉ từ khi quyết định cưới vợ, chú gửi ít đi, gọi là biếu bố mẹ tiền tiêu vặt.
Đám cưới tổ chức theo kế hoạch của chú rất hoành tráng và sang trọng. Chú muốn tổ chức thế nào, bố mẹ cũng chiều ý theo. Trong cuộc họp bàn trước đám cưới, mẹ nói rằng, nhà chỉ còn mỗi chú út, mẹ sẽ lo cho chu đáo.
Mẹ nói, vì cô dâu người thành phố, gia đình khá giả nên mẹ cũng muốn con trai mình “mát mặt”. Trong đám cưới, mẹ sẽ trao quà cho cô dâu chú rể 8 chỉ vàng mẹ đã mua để dành được. Còn anh chị em ruột, mỗi người cũng nên trao tặng em một chỉ.
Video đang HOT
Không ngờ, vừa nghe tới đó, vợ tôi liền đứng dậy, thái độ vô cùng khó chịu cho rằng, mẹ tôi làm như thế không công bằng. Cô ấy bảo, nhà có 3 cô con dâu. Dâu cả và dâu thứ bố mẹ đều chỉ tặng một chỉ vàng, sao đến dâu út lại tặng những 8 chỉ?
Còn anh chị cho em được bao nhiêu thì cho, không nhất thiết phải đủ một chỉ vàng. Dù sao nó cùng chỉ là món quà thể hiện tình cảm, không phải là trách nhiệm phải làm.
Trừ chú út không có ở nhà, mọi người đều bất ngờ trước thái độ của vợ tôi, đặc biệt là mẹ. Bà trở nên cáu giận, chất vấn con dâu cả: “Chị nghĩ như thế nào là công bằng? Tôi nuôi chồng chị học đại học xong thì nó lấy vợ. Nó kiềm tiền nuôi chị, có nuôi tôi được ngày nào.
Còn thằng út, nó ra trường, kiếm được bao nhiêu tiền đều gửi về cho mẹ. Nói cho đúng, số vàng tôi cho nó cũng là tiền của nó mà ra. Mà kể cả là tiền của tôi thì cho bao nhiêu cũng là quyền của tôi. Chị ghen tỵ với cả em út trong nhà à?”.
Nhận thấy tình hình căng thẳng, tôi kéo vợ ra ngoài. Tôi phê bình vợ gay gắt, cũng không hiểu hôm nay cô ấy ăn phải cái gì mà làm ra cái hành động ấy. Chưa bao giờ tôi thấy mẹ tôi giận như hôm nay.
Tôi cố nói cho vợ hiểu, ông bà muốn cho chú út bao nhiêu là quyền của ông bà, mình không có tư cách gì ý kiến. Còn về phần mình, có thì cho em một chỉ vàng, không có thì mừng 2 triệu đồng cũng được, không sao cả. Cô ấy cư xử như vậy rất không hay, việc này chú út biết được đúng là chả ra gì.
Vợ tôi không nghĩ mình sai, rất ấm ức: “Hồi anh lấy vợ, trong tay không có đồng nào. Tiền mua nhẫn cưới cũng phải đi vay, tiền mâm cỗ đều do anh lo cả, tiền bà con mừng cưới mẹ anh lại cầm.
Bây giờ cưới chú út, bố mẹ lo từ A đến Z, còn cho những 8 chỉ vàng. Đều là con, sao lại có sự phân biệt như vậy? Chỉ vì anh nghèo, còn chú út thì có tiền hơn? Hay tại vì em nghèo, còn em dâu út thì giàu có?”.
Đám cưới của em trai gần kề, mẹ giận tôi không biết dạy vợ, vợ lại trách mẹ chồng phân biệt giàu nghèo, bất công với con cái. Hành động của vợ đối với mẹ chồng ngay giữa lúc đông đủ cả nhà khiến tôi xấu hổ. Tuy nhiên, vợ nói một thôi một hồi khiến đầu óc tôi cũng rối tung, không biết cô ấy đúng hay sai nữa.
Trượt chân ngã nên động thai, đến viện giữa đêm tôi bủn rủn thấy chồng bế đứa bé chạy vào cấp cứu
Hôm vừa rồi trước lúc đi ngủ buổi tối thì chợt nhớ ra chưa phơi quần áo. Bởi thế tôi lên sân thượng tầng 2 định phơi thì lỡ trượt chân ở cầu thang.
Vợ chồng tôi yêu nhau suốt gần chục năm mới làm đám cưới. Cả hai cũng đã cưới nhau được gần 3 năm nay. Tôi lúc nào cũng tin tưởng và hãnh diện về chồng. Mang tiếng ở bên nhau nhiều năm nhưng chưa bao giờ 2 chúng tôi cãi vã, mâu thuẫn nhau.
Chồng hơn tôi 2 tuổi nhưng chín chắn, điềm đạm. Anh cũng yêu thương và quan tâm đến vợ. Ngoài ra anh rất biết cư xử với 2 bên nội ngoại nên được lòng mọi người.
Điều tôi ghét nhất ở chồng là công việc lái xe đường dài của anh hay phải đi xa nhà. Một tháng anh chỉ về nhà với vợ được 1-2 lần. Có lần chở hàng đi ngang qua nhà mà anh còn không có thời gian để tạt về 1 lúc.
Điều tôi ghét nhất ở chồng là công việc lái xe đường dài của anh hay phải đi xa nhà. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng không được ở gần nhau nhiều nên đó cũng chính là lý do cưới nhau gần 3 năm, mãi gần đây tôi mới có tin vui. Ngày báo tin 2 vạch, anh vui mừng lắm xin nghỉ phép 3 ngày để chỉ ở nhà quanh quẩn bên vợ. Anh còn mua cho tôi bao nhiêu đồ ăn ngon, các loại vitamin để mẹ khỏe con khỏe. Rồi anh cứ dặn:
"Ở nhà em phải tự chăm sóc bản thân thật tốt để 2 mẹ con cùng khỏe mạnh, có như vậy anh mới yên tâm. Nếu ốm nghén quá, phải xin nghỉ làm 1 thời gian về ông bà ngoại hay ông bà nội thì tùy ý để các bà chăm sóc cho".
Ốm nghén vật vã nhưng tôi vẫn cố gắng bám trụ lại thành phố để đi làm. Biết vợ như vậy, chồng tôi thương lắm. Song anh cũng tự trách mình vô dụng khi không được ở bên những lúc vợ cần nhất. Bù lại, anh chăm chỉ kiếm tiền và chuyển hết vào tài khoản cho vợ để thoải mái chi tiêu, tích cóp.
Thời gian vừa rồi khi tôi bước vào tháng thứ 3 của thai kỳ thì thấy đỡ ốm nghén hơn chút song vẫn mệt mỏi. Không biết có phải do chồng thời điểm này bận thật không hay do tôi mang bầu cả nghĩ mà cứ thấy tình cảm và sự quan tâm của anh có vẻ nhạt dần.
Mỗi lần nhớ chồng, tôi gọi video thì anh không bắt máy ngay như trước, có lúc còn để lỡ cuộc gọi và phải tối mới gọi lại. Anh bảo công việc dạo này bận quá, lại phải bốc hàng do 1 đồng nghiệp bị nghỉ việc. Công ty lại đang có những xáo trộn nhân sự nên thời gian này anh hơi căng thẳng.
Thấy chồng có vẻ mệt mỏi nên cả ngày tôi chỉ gọi cho anh vào buổi trưa và tối buôn chuyện. Dù sao anh cũng đang là lao động chính trong nhà, sắp tới phải lo cho vợ con ở cữ nữa. Hơn nữa anh còn khoe vài ngày tới sẽ được nghỉ ít nhất 5 ngày để về nhà với vợ. Tôi gặng hỏi thời điểm nào thì anh bảo bí mật cho bất ngờ.
Hôm vừa rồi trước lúc đi ngủ buổi tối thì chợt nhớ ra chưa phơi quần áo. Bởi thế tôi lên sân thượng tầng 2 định phơi thì lỡ trượt chân ở cầu thang. May mắn không bị sao nhưng tôi hoảng lắm.
Ban đêm đang nằm ngủ thì thấy bụng lâm râm đau. Nghĩ bị động thai nên tôi gọi taxi vào viện một mình mà không báo gì cho chồng biết.
Vào viện, khi đang đứng chờ đến lượt thăm khám ở phòng cấp cứu, tôi thấy tiếng ai đó hô mọi người tránh ra nhường đường. Rồi tôi choáng váng nhận ra chính chồng mình đang bế một đứa bé đỏ hỏn chạy thục mạng vào phòng cấp cứu. Theo sau là một phụ nữ trẻ đang hoảng hốt mà tôi nghĩ là mẹ của đứa bé.
Đã vậy, anh còn sốt ruột gọi bác sĩ xem giúp cho đứa bé. Ê kíp bác sĩ và y tá trực vội vàng đẩy em bé vào trong. Tới lúc phải đứng ngoài cửa ôm người phụ nữ kia vỗ về thì anh mới nhận ra vợ bầu nên thoáng sững sờ. Còn tôi cứ thế ghen như điên dại đến trước anh hỏi:
"Chuyện này là sao, đứa bé kia và người phụ nữ này với anh có quan hệ gì thế?"
Sốc quá nên tôi ngất xỉu đi lúc nào không biết. Tỉnh dậy đã thấy chồng ngồi cạnh, may là con trong bụng không sao. Bác sỹ nói tôi có dấu hiệu bị động thai, chỉ cần phải tĩnh dưỡng một vài ngày.
Rồi tôi choáng váng nhận ra chính chồng mình đang bế một đứa bé đỏ hỏn chạy thục mạng vào phòng cấp cứu. (Ảnh minh họa)
Sau đó, chồng tôi giải thích rằng, anh và đứa trẻ trên không có mối quan hệ gì đặc biệt. Trên đường về nhà cho vợ bất ngờ thì anh gặp một bà mẹ đơn thân ôm đứa bé đỏ hỏn tím tái vì có dấu hiệu ngưng thở khi ngủ ấy cầu xin cho đi nhờ. Vì thế anh vội phóng như điên dại đưa họ đến viện cấp cứu.
Người phụ nữ kia cũng nói như chồng tôi kể nên tôi tạm tin lời anh mà không nghi hoặc gì nữa. Hơn nữa, việc quan trọng hiện nay là tôi phải nghỉ ngơi sau động thai như lời bác sĩ nói. Chồng cũng vẫn quan tâm đến tôi lắm khi suốt ngày bắt vợ ăn, nằm, nghỉ ngơi để tránh động thai lần nữa.
Những biện pháp phòng tránh động thai cho mẹ bầu
Để hạn chế nguy cơ động thai, mẹ bầu nên thực hiện một số phương pháp sau:
- Trong suốt quá trình mang thai, mẹ bầu nên giữ tinh thần vui vẻ, thoải mái, tránh căng thẳng, lo âu. Một số phương pháp giúp mẹ bầu thư giãn như nghe nhạc, đọc sách, gặp gỡ bạn bè,...
- Áp dụng chế độ nghỉ ngơi hợp lý, đảm bảo ngủ đủ giấc, không thức quá khuya, ngủ đúng tư thế.
- Mẹ bầu nên chú ý đến vấn đề tập luyện: Nên tập những bài tập vừa phải để rèn luyện sức khỏe, tăng cường sức đề kháng và đảm bảo một thai kỳ khỏe mạnh.
- Không nên làm việc nặng hay lao động động quá sức để tránh ảnh hưởng đến sức khỏe của thai nhi.
- Không nên quan hệ tình dục vào những tháng đầu và những tháng cuối trong quá trình mang thai.
- Mẹ bầu cần được bổ sung đầy đủ dưỡng chất, nên ăn đa dạng thực phẩm, tránh ăn quá nhiều một loại thực phẩm. Đồng thời không nên sử dụng chất kích thích khi đang trong quá trình mang thai.
- Thăm khám sức khỏe thai kỳ đều đặn, nhất là khi có dấu hiệu nghi ngờ động thai.
Trước đám cưới 1 tháng, chồng bỗng đòi hủy hôn chỉ vì tờ giấy xét nghiệm Khi Diễn đưa giấy xét nghiệm cho tôi xem, khuôn mặt anh ấy đã hốc hác, gầy sọp lại. Yêu nhau 3 năm, tôi và Diễn nhiều lần "vượt rào" nhưng may mắn không để lại hậu quả gì. Diễn, bạn trai và cũng là chồng chưa cưới của tôi, là mẫu người đàn ông vì gia đình, vì vợ con. Anh sống...