Vết rạn ở đùi và nỗi đau của cô gái chưa chồng
Chỉ vì những vết rạn trắng, dài không thể xóa bỏ, bao nhiêu gã đàn ông đã từ chối Hương.
Hương năm nay 27 tuổi. Độ tuổi khiến cho cha mẹ và đứa bạn thân nhất của cô phải &’lo sốt vó’ vì cô chưa chịu lấy chồng. Chẳng phải vì cô xinh đẹp mà kiêu căng hay xấu xí đến nỗi chẳng có ma nào thèm ngó, chỉ là cô chưa quên được nỗi đau trong quá khứ.
Mẹ Hương bảo: &’Con hãy mở lòng với những chàng trai khác. Mẹ tin sẽ có chàng trai hiểu được trái tim của con gái mẹ’. Hương không đáp lời mẹ, cô không cười cũng chẳng khóc được nữa. Nỗi đau trong quá khứ lớn đến mức cô không còn thấy tin đàn ông trên đời.
Cũng có người từng ngỏ ý muốn cưới Hương nhưng khi biết về quá khứ của cô, họ đều né tránh. Mỗi lần như thế, Hương chỉ biết lặng câm. Cũng đúng thôi, ai chẳng muốn người mình yêu, người vợ tương lai của mình phải hoàn hảo cơ chứ.
Ảnh minh họa
Cho đến ngày Hương gặp Bảo. Chàng trai ngoài 30 vẫn phớt lờ trước tình yêu của các bóng hồng khác, chỉ vì anh chưa quên đượcmối tình đầu. Bảo tình cờ va phải xe máy của Hương, dù cô đã nói không sao, chỉ là bị gãy chút yếm trước nhưng Bảo vẫn quyết định theo cô đến tận tiệm sửa xe. Anh còn theo cô về đến tận nhà, còn để lại số điện thoại để &’nhỡ khi xe lại bị hỏng’ thì hãy gọi cho Bảo.
Lần đầu tiên gặp nhau, Hương chẳng có chút ấn tượng gì với chàng trai có nước da ngăm đen đó cả. Còn Bảo thì khác…Anh bị đôi mắt trầm buồn của Hương thu hút. Dường như Hương có chút gì đó giống Lan – mối tình đầu của anh.
Kề từ lần đó, Bảo cố tình lần theo đôi mắt đó. Thật bất ngờ, cả hai cùng làm chung một công ty, chỉ là khác bộ phận. Ban đầu Hương khó chịu vì sự phiền phức của Bảo nhưng đến một ngày Bảo bị ốm hẳn 1 tuần, cô thấy như thiếu thiếu chút gì đó.
Nhớ đến số điện thoại ngày ấy, Hương vội vàng rút trong ví mình ra. Cũng may, mảnh giấy vẫn còn nguyên màu mực. Ngập ngừng ấn số gọi. &’Alô, xin lỗi có phải là số điện thoại của anh Bảo không ạ?’. Bảo nhận ra ngay giọng của Hương: &’Hương đấy à, ừm, anh đây…’. Rồi ho lên sù sụ.
Video đang HOT
&’Anh vẫn ổn chứ?’, Hương bối rối.
&’Ừm, anh vẫn ổn, chỉ là trái tim anh không được ổn lắm. Em, em có thể đến đây được không?’.
30 phút sau, Hương có mặt tại nhà Bảo. Lần đầu tiên, Hương dám nhìn thẳng vào một người đàn ông sau bao nhiêu năm bị nỗi đau giằng xé.
&’Tại sao anh vẫn cố theo đuổi em?’, Hương mở lời. Bảo không nhìn Hương mà nhìn vào khoảng không trước mắt. Anh chậm rãi: &’Ban đầu chỉ vì em giống Lan, người phụ nữ đầu tiên bước vào cuộc đời anh. Người phụ nữ khốn khổ ấy giờ không còn có mặt trên cõi đời này nữa’.
Ảnh minh họa
Rồi anh quay lại nhìn Hương: &’Nhưng rồi anh nhận ra, em là người phụ nữ thứ hai mở cửa trái tim em sau bao nhiêu nỗi đau. Anh muốn đưa niềm vui vào đôi mắt u buồn của em, có được không?’.
&’Kể cả khi trên người em có những dấu vết này?’, Hương khóc và kéo chiếc váy lên cao một chút, những vết rạn trắng lộ rõ trước mặt Bảo.
&’Em đã từng có con’, Hương tiếp lời. &’Nhưng em không giữ được con em, em đánh mất nó khi ở tháng thứ 6 của thai kỳ.
Chỉ vì gã người yêu phụ bạc lén cho em uống thuốc sảy thai để không phải chịu trách nhiệm vì đứa con. Kể từ đó không một ai chấp nhận em khi họ thấy những vết rạn này. Em cũng hứa với lòng không thể tin người đàn ông nào nữa’.
Bảo ôm lấy gương mặt của Hương. &’Hương của anh mạnh mẽ hơn anh nghĩ. Cảm ơn em đã chiến thắng nỗi đau, không từ bỏ cuộc sống để giờ đây anh có thể được gặp em.
Em biết không, anh đã từng nghĩ đến chuyện tự tử đấy nhưng rồi nghĩ đến Lan, anh lại thôi. Chúng ta ai cũng từng trải qua nỗi đau, thế nên hãy mang lại yêu thương cho nhau, đừng nhìn về quá khứ nữa’.Hương thổn thức. Lần đầu tiên, có một người đàn ông chấp nhận những vết rạn của cuộc đời Hương.
&’Em đồng ý’, Hương nghẹn ngào. Và lần đầu tiên sau những nỗi đau, Hương được khóc trong vòng tay của một người đàn ông.
Theo DatViet
Lạ đời, em có thai lại không chịu cưới tôi
Tôi chắc như đinh đóng cột rằng, chỉ cần tôi nói một lời thì hai tháng nữa, đám cưới của chúng tôi sẽ diễn ra.
Vì bây giờ, em đang mang trong mình cái thai, là con của tôi và em. Tôi cũng không dám tin rằng, mình lại có con nhanh đến như vậy.
Còn nhớ cái ngày em báo tin với tôi rằng em có bầu bằng giọng hớn hở, tôi đã không tỏ ra vui mừng chút nào. Vì khi đó tôi còn đi công tác miền Nam vài tháng nữa mới về. Tôi bảo em tìm cách bỏ cái thai đi vì bây giờ công việc của tôi đang trên đà phát triển, ai biết tôi cưới vợ có bầu sớm như thế không hay. Với lại, vài tháng sau tôi về thì bụng em quá to rồi, khó mà thuận tiện cho việc cưới xin. Tôi khuyên em bỏ cái thai đi rồi đợi sau này tôi chuyển về Bắc hẳn thì chúng tôi tiếp tục có con và cưới cũng được.
Nhưng em không nghe lời tôi, em cứ giữ cái thai. Tôi bực mình không nói với em câu nào, cũng không gọi điện nhắn tin luôn. Tôi nghĩ rằng, mình làm như thế thì em sẽ sợ và sẽ đồng ý yêu cầu của tôi và bỏ cái thai đi. Nhưng em thật sự cứng rắn, em nhất định không làm thế.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". (Ảnh minh họa)
Tôi gọi cho em nhiều lần mà không được. Cuối cùng, tôi bực quá thôi luôn, không nói với em câu nào suốt 3 tháng trời. Sau đó, tôi như tỉnh ngủ, tôi đã nhấc máy lên liên lạc lại với em để hỏi xem em đã phá thai chưa. Lúc này tôi nghĩ, em đã phá rồi vì tôi không nói gì thì làm sao em dám để. Tôi nói với em rằng, bây giờ phá không kịp nữa. Tôi sẽ về thưa chuyện với bố mẹ và xin cưới em.
Lập tức, tôi bay về Bắc và đưa em về ra mắt gia đình để nói chuyện cưới xin. Em không làm theo lời tôi thì tôi chiều theo ý em. Không em vác cái bụng này đi ăn vạ khắp nơi, tung tin tôi là cha đứa bé thì bất lợi cho công việc và danh dự của tôi. Tôi đã xuống nước với em như thế. Chẳng ngờ, khi tôi có ý định cưới, em từ chối. Em bảo, em không muốn lấy người đàn ông như tôi.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". Em đáp lại tôi bằng giọng lạnh tanh: "Em tất nhiên là không cưới ai, em sẽ tự sinh con và nuôi con, em không cần con có cha. Anh dù là cha nó cũng không cần có trách nhiệm với nó. Anh coi như không có em và con tồn tại. Người đàn ông đã từng nghĩ cách giết con mình, không có tư cách làm cha của con em. Con cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh".
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình.(Ảnh minh họa)
Nói rồi, em bỏ đi. Tôi bàng hoàng về quyết định của em. Lạ thật, tôi còn nghĩ, khi tôi nói ra chuyện cưới xin, em sẽ vui mừng mà biết ơn tôi. Nhưng không ngờ, em lại chọn cách như thế, cách mà người khác sẽ nhìn em bằng con mắt khác thường. Tôi không hiểu nổi em nữa.
Tôi cũng không hiểu nổi nhiều chị em phụ nữ bây giờ. Họ thà là chọn làm mẹ đơn thân còn hơn là lấy chồng. Lạ thật, là phụ nữ sinh ra là để làm vợ, làm mẹ, thế mà lại thích làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình, có phải là quá thiệt thòi hay không.
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình. Tôi chỉ sợ, sau này em sẽ phải ân hận vì quyết định của mình mà thôi!
Theo VNE
Lấy chồng giàu như tôi, vinh hay nhục? Nhìn bên ngoài, ai cũng bảo tôi sướng. Đúng là, nếu chỉ nhìn thì tôi sướng thật. Thử hỏi trong cái đám bạn cùng trang lứa với tôi, có đứa nào sướng hơn tôi? Ít ra, tôi cũng là đứa học cao nhất đám, đi lên Hà Nội lập nghiệp rồi lấy được anh chồng ở thủ đô giàu kếch xù. Đám cưới...