Về quê ăn giỗ anh trai chồng, tôi chết lặng khi thấy đứa con mới sinh của chị dâu góa chồng 3 năm
Nhưng vừa mới nhìn thấy khuôn mặt của đứa cháu trai, tôi chết lặng khi thấy nó giống chồng tôi như hai giọt nước. Tại sao lại có sự trùng hợp đến vậy, đầu óc tôi hỗn loạn, mọi thứ rối tung….
Vợ chồng tôi kết hôn 5 năm và đã có một cô con gái 4 tuổi. Sau khi sinh con, tôi bị u xơ tử cung và phải phẫu thật cắt bỏ tử cung của mình. Ngày biết mình phải làm phẫu thuật tôi buồn lắm nhưng may mắn có chồng bên cạnh, anh là người động viên tôi rất nhiều.
Cùng năm tôi phải làm phẫu thuật thì nhà chồng ở quê cũng xảy ra chuyện vô cùng buồn. Anh trai chồng tôi vừa mới cưới vợ được 3 tháng thì bị tai nạn giao thông và anh ấy không qua khỏi. Nhìn chị dâu còn trẻ (ít tuổi hơn vợ chồng tôi) khóc vật vã trong đám tang chồng mà ai cũng chào nước mắt.
Sau khi anh chồng mất được một năm, bố mẹ chồng tôi ngỏ ý bảo chị đi bước nữa, vì chị chưa con cái gì nên cũng dễ. Nhưng chị không chịu, muốn ở lại chăm sóc bố mẹ chồng. Vì chị ấy và mẹ chồng tôi rất quyến luyến nhau, trước khi làm con dâu chị ấy đã là con nuôi của ông bà. Dạo bà ốm mấy tháng nằm viện chị ấy cũng chăm lo cho bà rất chu đáo. Khi đó tôi chưa lấy chồng bây giờ, chỉ nghe kể lại thế.
Quay trở lại chuyện vợ chồng tôi. Từ khi tôi phải cắt bỏ tử cung thì sức khỏe cũng yếu dần, hôm đám tang anh chồng thì tôi có về dự còn sau đó ít về hơn. Phần vì mệt, phần vì ngại đối diện với mẹ chồng. Vì nhà có hai đứa con trai, đứa thì vừa mất, đứa lại chỉ đẻ được mỗi một cô cháu gái, ông bà cũng buồn lắm. Mỗi khi có việc gì tôi toàn để chồng và con về. Tôi lấy cớ ở lại trông nhà. Chỉ có Tết thì bắt buộc phải về. Cũng vì không chu toàn được việc nhà chồng nên đều đặn hàng tháng tôi đều gửi biếu bố mẹ chồng 5 triệu để ông bà chi tiêu.
Chuyện sẽ chẳng có gì để nói cho tới dịp gần Tết vừa rồi là giỗ của anh trai chồng, với lại tôi còn nghe tin chị dâu góa chồng 3 năm nay vừa mới sinh con. Hồi chị bầu, chồng tôi bảo bố mẹ anh đồng ý cho chị sinh con vì chị kiên quyết muốn ở lại phụng dưỡng ông bà mà không chịu đi bước nữa. Tôi nghe thế thì cũng thương chị và muốn mang về cho cháu ít đồ.
Nghe tôi nói muốn về quê thì chồng giật mình, thậm chí còn gạt đi bảo, về đi ngay như thế thì con mệt lắm, lên lại ốm. Khi nào được nghỉ dài thì mẹ con hãy về. Thấy chồng nói vậy thì tôi cũng thôi không đi, nhưng khi chồng vừa đi rồi tôi lại cứ thấy áy náy. Dù sao chị ấy cũng mới sinh, mình làm phận em dâu thì cũng nên về thăm chị với cháu. Hàng ngày toàn chị báo hiếu bố mẹ chồng chứ mình có chăm sóc được ông bà đâu. Nghĩ vậy tôi lại dắt con xách đồ ra bắt xe về sau chồng.
Chồng về trước mẹ con tôi, vì tôi đã thấy dép anh để bên ngoài, tôi đoán anh đang ở trong phòng chị dâu thăm cháu. Bố mẹ chồng tôi đi vắng đâu đó. Tôi để con đứng ngoài chơi với con mèo con còn mình bước vào nhà. Tôi khá bất ngờ khi nghe thấy giọng nói của chị dâu từ trong buồng vọng ra. “Bố về chơi với em đây này, mua cho em bao nhiêu đồ nữa”. Tôi khá tò mò vì không biết bố đứa bé là ai, nên bước nhanh vào buồng chị dâu.
Nhìn thấy tôi, có lẽ chị dâu cũng bất ngờ lắm. Chẳng thấy chồng tôi, cũng không thấy bố đứa bé nhưng đống đồ tôi mua bảo chồng cầm về cho cháu thì đang để bên cạnh chị. Tôi cố gắng bình tĩnh chào chị và đến bế cháu. Nhưng vừa mới nhìn thấy khuôn mặt của đứa cháu trai, tôi chết lặng khi thấy nó giống chồng tôi như hai giọt nước. Tại sao lại có sự trùng hợp đến vậy, đầu óc tôi hỗn loạn, mọi thứ rối tung. Tôi bế cháu được 5 phút thì chồng cũng bế con tôi vào nhà. Có lẽ anh bất ngờ khi thấy tôi và con về lắm.
Video đang HOT
Suốt ngày hôm đó và ngày hôm sau tôi thấy cả nhà chồng như có chuyện gì đó giấu tôi. Họ thay đổi thái độ với tôi hoàn toàn, không hề trách móc gì cả dù tôi đi từ tết đến giờ không về. Những năm trước lần nào tôi về bà cũng ca một bài rồi quay ra than thở. Giờ thì tuyệt đối không. Và có một điều rất lạ là bà không muốn tôi bế con của chị dâu chồng.
Lòng tôi lại càng nghi ngờ, liệu có chuyện chồng tôi chính là cha của đứa con mà người chị dâu góa chồng kia sinh ra không. Tôi tra hỏi nhưng chồng tôi kiên quyết không nói mà còn bảo tôi suy nghĩ vớ vẩn lung tung. Nhưng nhìn khuôn mặt thằng bé, rồi lời chị dâu nói hôm ấy cùng thái độ của nhà chồng thì mối nghi ngờ của tôi càng có cơ sở. Lẽ nào vì tôi không thể sinh con được nữa nên nhà họ đã làm cái việc loạn luân đó. Tôi định sẽ trở về một lần nữa lén lấy tóc đứa bé và tóc chồng tôi đi xét nghiệm AND để làm rõ mọi chuyện. Chứ để thế này thì tôi không ngày nào sống yên ổn được.
Theo Một thế giới
Sự cố bất ngờ khi đi ăn giỗ khiến tôi mất vợ mãi mãi
Tôi đi nhanh trở lại con đường lớn, đến quán đầu tiên vừa định cất lời hỏi mua chùm nho thì giật bắn mình khi người bán hàng chính là cô gái làm cùng phân xưởng với tôi ngày nào ở quê.
Tôi và vợ vốn là bạn học chung từ ngày đại học. Năm cuối đại học tôi ngỏ lời yêu em nhưng sau đó tình yêu của chúng tôi bị gián đoạn 1 năm khi tôi ra trường không xin được việc phải về quê.
Dạo ấy dù chưa chính thức nói lời chia tay nhưng tôi đã nghĩ em và tôi không có tương lai. Chính vì thế thời gian ở nhà tôi có xin đi làm công nhân cho một nhà máy gần nhà và cũng qua lại với một cô gái làm cùng phân xưởng. Tất nhiên khi đó vợ tôi không hay biết chuyện này, tôi và em vẫn nhắn tin bình thường với nhau, cô gái kia cũng không biết tôi có người yêu trên thành phố. Cô ấy cũng yêu tôi thật lòng.
Đúng lúc tôi định nói lời chia tay với em, quyết định ở hẳn nhà làm công nhân thì em gọi điện về nói tôi lên thành phố nộp hồ sơ. Công ty của chú ruột em đang tuyển người, em đã nói với chú, chắc chắn tôi sẽ được nhận.
Khi ấy tôi hơi đắn đo, nhưng lên thành phố tương lai của tôi sẽ khác, em cũng rất yêu tôi. (Ảnh minh họa)
Khi ấy tôi hơi đắn đo, nhưng lên thành phố tương lai của tôi sẽ khác, em cũng rất yêu tôi. Vậy là tôi quyết định rời quê, khi ấy cô gái làm cùng phân xưởng cũng đau khổ lắm, cô ấy tìm mọi cách liên lạc với tôi nhưng không được vì tôi thay sim và bảo bố mẹ giấu địa chỉ trên thành phố. Sau đó nghe mọi người nói cô ấy đi nơi khác và lấy chồng sinh con.
Tôi lên thành phố, đúng như lời em nói, tôi được cậu em nhận vào làm ở công ty riêng. Tình cảm của tôi và em lại thắm thiết như xưa, như chưa có quãng xa cách trước đó. 1 năm sau chúng tôi làm đám cưới trong sự ủng hộ của bố mẹ hai bên và bạn bè. Chúng tôi tổ chức ở thành phố, chỉ về quê báo hỉ. Nhà vợ có điều kiện nên chúng tôi được cho một căn chung cư để ở.
Tôi được chú vợ khá tin tưởng, mới làm hơn 1 năm ông đã giao tôi chức trưởng phòng. Có thể nói cuộc sống diễn ra vô cùng êm đẹp. Cưới 3 tháng thì vợ tôi mang bầu, tôi chăm sóc vợ chu đáo. Ai cũng khen vợ tôi khéo chọn chồng, nhìn khuôn mặt lúc nào cũng rạng rỡ của em, tôi biết em đang rất mãn nguyện với cuộc sống hiện tại.
Vợ bầu đến tháng thứ 6 thì nhà tôi có giỗ ở quê. Tôi định chỉ về một lần vì vợ bầu to sợ đi lại xa không tiện nhưng cô ấy nhất quyết đòi về. Vợ bảo sau đẻ khó về hơn, cô ấy không muốn họ hàng ở quê hiểu lầm mình là dâu thành phố, kênh kiệu không quan tâm tới việc nhà chồng. Vợ đã nói thế nên tôi cũng không cản nữa, bố vợ đưa xe cho tôi chở em về quê ăn giỗ.
Biết tin vợ chồng tôi về, cả nhà ai cũng mừng. Vì đường vào nhà tôi hơi nhỏ nên chúng tôi phải dừng xe ở đầu làng. Thấy vợ tôi bụng to mà vẫn lễ mễ bê đồ cúng lễ thì làng xóm ai cũng chỉ chỏ rồi suýt xoa khen ngợi.
Chợt nhớ ra mua thiếu đồ nên vợ bảo tôi quay lại mấy cửa hàng hoa quả ở ngoài đường lớn mua thêm còn cô ấy tự đi về nhà trước. Tôi đi nhanh trở lại con đường lớn, đến quán đầu tiên vừa định cất lời hỏi mua chùm nho thì giật bắn mình khi người bán hàng chính là cô gái làm cùng phân xưởng với tôi ngày nào ở quê.
- Em...
- Anh... sao anh còn để tôi nhìn thấy cái mặt khốn nạn của anh.
- Anh tưởng em lấy chồng rồi mà.
- Đồ khốn nạn... tôi đi nơi khác là để sinh ra đứa con của anh đấy. Giờ mẹ con tôi lại về đây, nghe nói giờ anh có vợ đẹp có nhà cao cửa rộng ở thành phố rồi đúng không. Khi đó sao anh lại lừa tôi, nói yêu tôi khi đang yêu người khác. Đồ khốn nạn...
Đồ khốn nạn... (Ảnh minh họa)
- Em... em bình tĩnh đã.
Cô ấy không giữ được bình tĩnh xông lại định tát tôi thì tôi ôm chặt lấy cô ấy để giữ cô ấy lại. Nhưng điều mà tôi không ngờ tới là cuộc nói chuyện của tôi và cô ấy đã bị vợ tôi đứng gần đó nghe thấy hết. Vợ tôi lại muốn mua thêm vài thứ cho đám giỗ nên trở lại đường lớn cùng tôi và rồi...
Khi tôi ôm được người tình cũ thì cũng là lúc nghe thấy tiếng ô tô phanh gấp kêu như xé đường phía sau. Giật mình quay lại, tôi bàng hoàng khi thấy người phụ nữ nằm dưới đường kia chính là vợ mình. Trời ơi...
Thì ra nghe được câu chuyện của tôi em quá bất ngờ đã quay người rảo bước thật nhanh, tâm trạng bất ổn em đã không để ý tới chiếc xe đang tiến đến trước mặt. Tôi lao tới ôm vợ chặt vào lòng:
- Em xin lỗi... chắc em không giữ được con rồi, anh đừng phụ bạc cô ấy như vậy... hãy đón mẹ con cô ấy về.
- Đừng... em... hãy mở mắt ra đi em. Em mới là người có lỗi... anh mới phải xin lỗi em nhiều lắm...
Chiếu xe cấp cứu hú còi chở cô ấy vào viện nhưng đó là lần cuối cùng tôi nhìn thấy vợ và chẳng bao giờ được thấy mặt đứa con chưa kịp chào đời. Ân hận thì đã muộn mất rồi, có phải tôi đang phải trả giá cho lỗi lầm mà mình đã gây ra trước đây hay không. Nhưng sao ông trời không trừng phạt tôi mà lại bắt vợ con tôi phải gánh hậu quả vậy hả trời? Tôi đã mất vợ mãi mãi thật rồi sao...
Theo Một Thế Giới
Hoang mang vì không biết đứa con mới sinh là con của chồng hay tình cũ Những lý lẽ bạn trai cũ đưa ra khiến chính Hương cũng phải nghi ngờ về bố của con mình. Những lúc nhìn con ngủ say, cô lại cố gắng ngắm con xem con giống với người nào trong 2 người đàn ông ấy. Người chồng hiện tại không phải là mối tình đầu của Hương. Trước đó cô đã có mối tình...