Về nhà vợ ăn giỗ, sáng ra tỉnh dậy tôi suýt ngất khi thấy mình thê thảm nằm trong viện
Tôi chẳng nhớ lúc đó có chuyện gì xảy ra, hoàn toàn quên sạch. Cho đến hôm sau, mở mắt ra cứ nghĩ là hôm qua mình đã về nhà rồi.
Kết hôn được 4 năm nay, cuộc sống hôn nhân của tôi có thể coi là tạm ổn. Hai vợ chồng mới sinh được một bé trai đầu lòng, vợ làm công việc bình thường vì tôi muốn cô ấy dành nhiều thời gian cho gia đình, chăm sóc chồng con.
Hàng tháng cô ấy lấy lương ra chi tiêu, còn thiếu đâu thì tôi bù thêm. Công to việc lớn trong nhà, chuyện mua nhà mua xe sau này cũng là tôi chịu trách nhiệm. Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm là vậy.
Nhà bố mẹ vợ tôi ở ngoại thành, còn hiện tại chúng tôi đang thuê nhà sinh sống trong trung tâm thành phố để tiện đi làm. Cuối tuần trước, vợ chồng tôi đưa con về nhà ngoại ăn giỗ. Trong đám giỗ, ngồi uống rượu với một người họ hàng xa nhà vợ, hai anh em rất hợp cạ nói đủ chuyện trên trời dưới bể rồi tôi say mềm lúc nào không hay.
Nhìn xuống cánh tay mình thì thấy bó bột cứng đờ trắng phau khiến tôi hốt hoảng. (Ảnh minh họa)
Tôi chẳng nhớ lúc đó có chuyện gì xảy ra, hoàn toàn quên sạch. Cho đến hôm sau, mở mắt ra cứ nghĩ là hôm qua mình đã về nhà rồi. Khi nhìn đến khung cảnh xung quanh tôi mới chết ngất khi nhận ra đây là bệnh viện. Cả người ê ẩm đau đớn như muốn đứt lìa thành từng khúc. Nhìn xuống cánh tay mình thì thấy bó bột cứng đờ trắng phau khiến tôi hốt hoảng.
Quanh giường bệnh tôi chẳng có ai cả. Có hai bệnh nhân cùng phòng, tôi hỏi thì họ bảo mẹ tôi đã ra ngoài mua đồ ăn rồi. Trong lòng rối bời mông lung không biết đã có chuyện gì xảy ra, hơn nữa vợ tôi đâu? Sao mẹ tôi từ quê phải lên chăm con trai thế này?
Video đang HOT
Vừa hay mẹ mang bữa sáng về. Qua lời mẹ kể tôi mới chết đứng khi biết sự việc xảy ra ngày hôm trước. Không thể ngờ nổi là trong cơn say tôi lại tiết lộ một bí mật tày trời với vợ và bố mẹ vợ. Cũng bởi thế mới dẫn đến cơ sự này.
Bình thường tôi đi làm lương 40 triệu nhưng nói dối vợ là lương 18 triệu. Mỗi tháng chỉ đưa cho cô ấy thêm tiền chi tiêu vừa khít, không thừa thãi, kẻo cô ấy lại tiêu hoang hoặc dấm dúi mang về nhà đẻ. Còn lại tôi cất đi tiết kiệm riêng, nói dối vợ là bây giờ dịch bệnh lương thưởng giảm sút.
Vừa rồi bố vợ bị ốm cần tiền phẫu thuật lên đến hơn 100 triệu. Nhà vợ có 2 chị em, em trai cô ấy đang học đại học năm cuối chưa làm ra tiền. Vợ có lương nhưng không cao lại chi tiêu trong gia đình mất rồi. Cô ấy hỏi tôi có tiết kiệm được đồng nào không thì cho bố mẹ vợ vay, 1, 2 năm nữa ông bà dành dụm được tiền sẽ trả lại.
Có tiền trong tài khoản nhưng từ chối ngay lập tức, cho bố mẹ vợ vay khác gì tặng luôn. Đời nào ông bà trả lại. Mà tôi không có trách nhiệm với bố vợ, chỉ là con rể thôi. Vợ tưởng tôi không có thật nên chẳng trách móc. Sau đó nhà cô ấy đi vay lãi cao để bố vợ chữa bệnh. Chuyện xảy ra cách đây mấy tháng rồi, bây giờ bố vợ đã phẫu thuật xong khỏe lại.
Sao mẹ tôi từ quê phải lên chăm con trai thế này? (Ảnh minh họa)
Làm sao ngờ được trong cơn say rượu tôi đã huênh hoang với mấy người cùng mâm rượu là mình có gần 1 tỷ trong tài khoản tiết kiệm. Thực ra tôi nói quá lên chứ số tiền cũng 600 triệu thôi. Tôi nói rõ to, thế là vợ và bố mẹ cô ấy nghe được.
Vợ tức tối lao lên chất vấn, trong cơn say rượu mất lý trí tôi hùng hồn tuyên bố rể chỉ là khách, chẳng có nghĩa vụ gì với nhà vợ cả. Cô ấy muốn biếu tiền bố mẹ thì hãy tự đi mà kiếm, đừng trông chờ ở tôi. Hai vợ chồng cãi nhau nảy lửa, tức quá tôi mới tát cô ấy một cái. Thế là em trai vợ lao lên bảo vệ chị gái, đánh lại tôi tới tấp. Người thì đau ê ẩm, tay bị nứt xương may mà không gãy.
Như thế đã đủ ấm ức và đau khổ rồi, nhưng bức xúc hơn cả là vợ tôi còn đang đòi ly hôn. Chồng bị thương nằm ở viện, cô ấy không thèm chăm sóc cũng không thay em trai xin lỗi anh rể, còn khăng khăng đòi ly hôn. Vợ bảo cô ấy hết lòng vì gia đình không tính toán gì, tôi thì lo sợ thiệt hơn, giấu giếm tiền nong, keo kiệt với nhà vợ.
Tôi không muốn ly hôn vợ đâu, bây giờ phải làm sao để cô ấy tha thứ cho tôi? Đúng là rượu hại chết người rồi!
Báo mẹ chồng về ngoại chăm mẹ ốm, tôi bế con ra cửa thì thấy mình đã biến thành "tù nhân"
Tôi gọi điện cho chồng, tiếng thuê bao tút tút kéo dài thê lương như con đường về nhà ngoại vậy.
Ở ngay trước mặt thôi mà tôi không thể đi được...Hôm nay tôi vừa nhờ bố ruột mang đơn ly hôn sang để chuẩn bị giải thoát chính mình khỏi cái nhà kinh khủng này. Hàng xóm chửi tôi ngu, anh em họ hàng cũng khuyên tôi bình tĩnh nghĩ lại cho con gái có đủ bố đủ mẹ, nhưng họ có biết tôi phải chịu đựng những gì đâu mà nói chứ! Chỉ có ai làm dâu trải qua hoàn cảnh giống tôi mới hiểu thôi.
Tôi miễn cưỡng cưới anh này vì cả 2 chúng tôi đều đã lớn tuổi. Mải mê làm việc nên 32 tuổi chưa có mối tình nào vắt vai, bố mẹ tôi quá sốt ruột đành nhờ bà con quen biết mai mối. Cuối cùng tôi nhắm mắt cưới tạm bạn thân của anh họ, gia cảnh cũng không tồi nên ai cũng nghĩ tôi sẽ hạnh phúc.
Nhưng kết hôn vội vàng rồi mới biết 32 tuổi tôi vẫn chưa chín chắn tí nào! Vì tìm hiểu không kỹ nên về ở chung tôi mới biết chồng nhu nhược thế nào. Anh vừa bảo thủ, ở dơ, lại còn nghe lời mẹ như một đứa trẻ. Bảo sao gần 40 không kiếm nổi vợ, chắc ai yêu anh được 2 hôm cũng chạy mất dép.
Mỗi ngày lại "khám phá" thêm một tật xấu của chồng, tôi chán chẳng buồn nhiếc móc. Nhà có giúp việc nên tôi chả phải làm gì, để bớt mâu thuẫn không đáng có thì tôi chọn ở văn phòng nhiều hơn ở nhà. Nhưng cái đó cũng nảy sinh ra vấn đề khác, bố mẹ chồng luôn bóng gió nói con dâu tham tiền tham quyền, không chịu vun vén gia đình như bao người phụ nữ khác. Chồng tôi cũng rất ghen tị với vợ, hay so đo tiền lương và đưa điều kiện vô lý rằng tôi kiếm 30 triệu 1 tháng nên phải bỏ tiền ra đóng sinh hoạt phí cho bố mẹ, còn anh lương 10 triệu nên chỉ đủ ăn tiêu riêng!
(Ảnh minh họa)
Tôi không ngại nhảy vào tát cho chồng mấy cái vì phát ngôn ngu xuẩn. Nhưng anh ta vừa sĩ diện vừa hèn, dám đánh lại tôi và kiên quyết không chia sẻ tài chính với vợ một chút nào. Tôi đòi ly hôn thì anh ta không chịu, đúng thời điểm đó tôi phát hiện có thai nên đành cắn răng nhẫn nhịn.
Đọc nhiều chuyện trên mạng rồi nên tôi quyết định không siêu âm giới tính con trước, y rằng nhà chồng cứ nhấp nhổm đòi biết cháu trai hay cháu gái. Tôi không đồng ý thì bị nhiếc móc, và bỏ mặc chẳng ai quan tâm gì. 3 tháng cuối bụng bầu to tướng, lưng đau người mỏi mà đi khám tôi cũng phải đi một mình, bác sĩ hỏi chồng đâu mà ruột đau như cắt.
Lên bàn đẻ xong biết mình sinh con gái, nước mắt tôi chảy dài nghĩ đến tương lai 2 mẹ con ở ngôi nhà địa ngục ấy. Quả nhiên gia đình chồng bỏ về ngay sau khi nhìn thấy cháu, chỉ có bố mẹ ruột ở lại chăm sóc cho tôi và đứa con tội nghiệp. 3 ngày sau xuất viện, tôi về thẳng nhà ngoại ở cữ đến 2 tháng sau mới về.
Chồng tôi chắc vẫn còn chút nhân tính nên vẫn qua lại thăm vợ con, nhưng tôi thấy chán nản vô cùng. Giá mà không kí vào tờ hôn thú thì có lẽ tôi bỏ đi nhà họ cũng chả nói gì. Cuối cùng tôi đành bế con về lại nhà nội, biết chẳng ai chào đón nhưng tôi vẫn cố gắng để con có đủ một mái nhà.
Hôm qua nghe tin mẹ ruột đổ bệnh, phải nằm cấp cứu chờ mổ, tôi liền báo với chồng sẽ về chăm mẹ một thời gian. Anh im lặng không ý kiến gì, tôi liền sắp túi đồ để ôm con về ngoại. Sáng sớm nay gọi taxi xong tôi đưa con xuống, nhà đã đi làm hết chẳng còn ai, nhưng tôi phát hiện ra cổng có đến 4 ổ khóa!
Vội gọi cho mẹ chồng thì bà không bắt máy, hoảng sợ gọi cho chồng thì tiếng tút tút kéo dài lê thê trong nước mắt. Đường về ngoại ngay trước mặt mà chẳng thể bước ra, tôi biết sống sao ở cái địa ngục 3 tầng ghê tởm này?!? Cổng nhà bị quây chuồng cọp kín mít, tôi không thể mạo hiểm ôm con trèo ra ngoài. Gọi cho bố nhờ đến cứu, ông báo liền công an đến cắt khóa mở cửa cho tôi giúp nhưng mẹ chồng chạy về nhất quyết không cho con dâu ra.
Tôi đành nhờ đến cô hội trưởng Hội phụ nữ khu phố, tuyên bố sẽ ly hôn không cần hòa giải. Mẹ chồng nhếch mép nói câu khiến ai cũng ngỡ ngàng: "Ừ cút đi, nhà này đỡ phải nuôi 2 miệng ăn vô dụng". Cháu ruột của bà ấy mà cũng xua đuổi ác nghiệt vậy, đúng là máu lạnh không tình người!
Về nhà ngoại xong tôi khóc nhiều lắm, bố tôi xin lỗi vì đã ép con gái phải lấy chồng. Nếu biết hôn nhân không có lấy nửa phần hạnh phúc thế này, thà độc thân báo hiếu bố mẹ còn hơn! Chỉ tội con gái nhỏ của tôi, nó mới được 2 tháng tuổi...
Giấu vợ định cho bố mẹ 30 triệu, ngày về quê, tôi ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt Tôi chẳng dám tin vào tai mình. Vợ tôi xưa nay tính toán, lúc nào cũng sợ nhà ngoại thiệt thòi mà lại biếu nhà nội số tiền lớn thế hay sao? Vợ tôi tính tình nóng nảy, tính toán nếu như không muốn nói là bủn xỉn. Tiền đưa cho vợ thì dễ chứ lấy ra thì khó vô cùng. Để tránh...