Về nhà bạn trai, tuy thất vọng em vẫn gắng gượng cười, nhưng vừa nhìn thấy mẹ anh, em muốn bỏ chạy ngay lập tức
Nhưng khi em nói lời chia tay, bạn trai lại hoàn toàn không níu kéo.
Mặc dù đã xác định nhưng trong lòng em vẫn ngổn ngang quá. Không biết khi nào mới có thể vượt qua và trở về cuộc sống như ngày đầu, bởi đối với em, anh đã từng là người mà em muốn gắn bó cả đời.
Yêu nhau đến nay là năm thứ 2, em hiểu bạn trai của mình là người thế nào. Anh đối xử với em và cả gia đình em rất tốt. Bạn trai em làm lập trình công nghệ thông tin, lương của anh mỗi tháng được tầm 20 triệu. Tiếng là lương khá nhưng có tháng nào anh để ra được đâu. Cứ phải gửi về cho bố mẹ và em gái ăn học, rồi đôi khi còn cho em tiền tiêu vặt, vì lương kế toán của em cũng chỉ được có 7 triệu thôi.
2 năm yêu nhau, anh cũng đã qua lại với nhà em nhiều lần. Những lần mẹ em ốm, bố em nằm viện, tất cả đều một tay anh lo liệu thủ tục và giấy tờ. Chứ em con gái, nhà lại neo người nên có biết làm đâu.
Sau này, nhìn thấy anh cứ đi làm bằng xe buýt mà em xót xa lắm.(Ảnh minh họa)
Năm ngoái bố em phải mổ tim, em chạy vạy khắp nơi mà vẫn thiếu gần trăm triệu. Lúc đó, bạn trai em đã không ngần ngại bán chiếc xe máy của mình và vay mượn thêm để bố em đủ tiền vào phòng mổ. Sau này, nhìn thấy anh cứ đi làm bằng xe buýt mà em xót xa lắm. Lúc ấy em còn nghĩ, trên đời này, chắc chỉ có anh mới tốt với em và gia đình như vậy.
Quen nhau một thời gian, em cũng có ý định muốn về nhà anh chơi. Thế nhưng anh cứ lưỡng lự rồi bảo khi nào phù hợp mới đưa em về. Cho đến lần này, em tạo áp lực quá, anh mới đưa em về nhà ra mắt.
Trên xe, anh bảo với em rằng nhà mình nghèo, không giống những gì mà em tưởng tượng. Em còn gạt đi và nói bản thân đã tự làm tư tưởng cho mình trước nên thấy vậy là bình thường.
Video đang HOT
Em rất yêu anh, nhưng mà không thể hầu hạ mẹ anh. (Ảnh minh họa)
Nhưng không, nhà anh nghèo một cách quá đáng. Căn nhà thì lụp xụp, đến nhà vệ sinh cũng không có, thậm chí chẳng có lấy một cái bếp ga để thuận tiện cho việc nấu nướng. Còn mẹ anh thì nằm một chỗ, tháng nào cũng ngốn cả chục triệu tiền viện phí.
Trở về nhà, em nghĩ đến mà thất vọng quá. Em rất yêu anh, nhưng mà không thể hầu hạ mẹ anh, càng không muốn bố mẹ em xấu hổ khi có nhà thông gia quá nghèo nàn. Có lẽ anh biết em muốn ngãng ra nên đã nhắn tin hỏi. Và em thừa nhận, đồng thời em còn nói lời chia tay nữa.
Bạn trai em không níu kéo, anh còn bảo thất vọng và không nghĩ em là con người vật chất. Còn em thì vừa thấy tiếc nuối, vừa thấy mình làm vậy là đúng. Thà đau khổ bây giờ còn hơn đau khổ cả đời phải không các chị?
Theo Afamily
Nửa đêm gái ế lên mạng thả thính tìm bạn trai, ngờ đâu lúc sau đã thấy sếp gõ cửa xin ứng tuyển
Thả thính tìm bạn trai xong, Liên bỏ máy xuống rồi nằm ngửa mặt lên tường đợi hồi âm của thành viên nhóm, nhưng đến gần tiếng sau cũng chẳng thấy động tĩnh gì, cô thất vọng lắc đầu...
Vừa bước chân tới cơ quan, Liên đã nhận được ngay tràng pháo tay giòn giã của mọi người cùng chiếc bánh sinh nhật đẹp lung linh đặt trên mặt bàn. Lúc ấy Liên mới ớ người nhớ ra nay là sinh nhật mình. Miệng cười tươi cảm ơn chứ trong lòng cô thì bộn bề suy nghĩ. Gì chứ cũng sang đầu 3 rồi còn trẻ trung gì nữa mà tới giờ cô vẫn khăn đơn gối chiếc lẻ bóng 1 mình.
Sợ nhất là nay lại là cuối tuần, kiểu gì bố mẹ cô cũng gọi lên chất vấn xem có anh nào hỏi cưới chưa. Còn đang thần người "sợ" thì chị em trong phòng lần lượt tới nắm tay Liên chúc rối rít: " Năm nay nhớ cho chị ăn cỗ nhé", " cuối năm cưới chồng nhé", " chúc cuối năm phá khóa thành công"...
Nghe những lời chúc thật lòng của đồng nghiệp mà Liên méo cả mặt, vừa hay lúc đó Tuấn đi vào: "Khóa han này có phá đằng trời. Xác định ế già đi, mọi người chúc làm gì cho mất công".
Ảnh minh họa
Nghe sếp nói, Liên cạu mặt quay lại: " Sếp hơn gì em,... khóa không han chỉ gỉ".
Mặt Tuấn tỉnh bơ, anh bước vào lấy miếng bánh sinh nhật rồi quay ngoắt về phòng làm việc. Nhìn dáng vẻ của trưởng phòng, Liên chẹp miệng lẩm bẩm: "Người đâu lạnh lùng kinh".
Về phần bố mẹ Liên, quả đúng như cô suy đoán, tối ấy vừa ăn cơm xong, mẹ cô gọi lên. Con gái mới bắt máy, bà đã hỏi mát: "Ô, thế nay sinh nhật mà lại nằm nhà một mình thế hả con?".
Liên uể oải vừa ngáp vừa trả lời: "Đi làm cả ngày mệt như dần, tối chẳng ở nhà thì con còn đi đâu".
Mẹ Liên nghe xong lập tức nghiến răng: "Mệt, thanh niên mà suốt ngày kêu mệt bảo sao 30 tuổi vẫn chưa lấy được chồng. Mẹ nói trước, cuối năm này mà không cưới hỏi thì đừng có về nhà".
Bà cúp máy cái rụp làm Liên thót tim, cô thở dài trầm ngâm 1 lúc rồi lấy điện thoại vào mạng. Chẳng phải mấy đứa bạn của cô cũng lấy chồng nhờ chát chít, hẹn hò qua mạng đó thôi. Liên cũng muốn thử, biết đâu lại có cơ duyên thì sao.
Liên gật gù rồi vào nhóm kín, ngó nghiêng một lúc cô liền thả dòng chia sẻ sặc mùi thính: "Gái xinh đang ế, tuyển người yêu gấp. Không cần quá đẹp trai miễn sống thành thật, không sứt môi lồi rốn là được".
"Thả thính" xong, Liên bỏ máy xuống rồi nằm ngửa mặt lên tường đợi hồi âm của thành viên nhóm, nhưng đến gần tiếng sau cũng chẳng thấy động tĩnh gì, cô thất vọng lắc đầu định trùm chăn ngủ thì bất ngờ có tiếng gõ cửa.
"Ai thế?", nhìn đồng hồ cũng gần 11h đêm, thấy muộn Liên thò đầu ra khỏi chiếc chăn mùa hè gân cổ hỏi.
"Là người đến ứng tuyển xin làm bạn trai em", Liên giật nảy mình, ngây người lẩm bẩm: "Lẽ nào thính nhạy thế?".
"Em không mở cửa cho ứng cử viên vào thì làm sao biết mặt mà duyệt". Càng nghe, Liên càng thấy giọng nói đó quen quen, chau mày một lát, Liên vã mồ hôi hạt nhận ra đó chính là giọng của Tuấn. Cô hớt hải chạy ra, đúng là anh trưởng phòng lạnh lùng đang đứng trước cửa, Liên lắp bắp hỏi: "Sếp,... sao... sao anh lại tới đây?".
"Đến ứng tuyển còn sao... Em chẳng bảo miễn thành thật, không sứt môi lồi rốn là được. Tôi thấy bản thân đủ tiêu chuẩn nên đến". Câu nói của Tuấn khiến Liên tím mặt. Thật không thể ngờ trong nhóm kín của cô lại có sự tham gia của sếp. Nghĩ lại dòng status đăng trên hội Liên xấu hổ muốn tìm lỗ nẻ mà chui xuống cho xong.
"Thôi sếp đừng cười nhạo em, cũng là tại hoàn cảnh nên em mới phải lên mạng tìm bạn trai như thế. Bố mẹ em bảo năm nay không cưới ông bà không thèm nhìn mặt em". Nhiên nhăn mặt gãi tai nói với Tuấn. Chẳng hiểu sao đến nước này đứng trước vị sếp trẻ của mình, Liên bỗng muốn bộc bạch hết mọi tâm sự: "Khổ lắm, quê em con gái 27, 28 tuổi chưa làm đám cưới là bị coi là ế, mà em năm nay đã 30. Bố mẹ em sốt ruột ngày nào cũng giục em phải dẫn bạn trai về ra mắt. Nói thật với anh, cũng chỉ vì chuyện này mà mấy tháng nay em không dám về nhà".
Ảnh minh họa
Vừa nói, Liên vừa nhìn Tuấn cười gượng. Cứ nghĩ nghe xong Tuấn càng thêm coi thường cô, bởi trên công ty suốt ngày anh bảo cô là "nhà kho mất khóa", rồi "khóa han" không mở được. Ai ngờ nghe xong Tuấn vỗ vai Liên bảo:
"Thật ra hai ta hoàn cảnh như nhau. Anh giống em nên mới mò mẫm vào mấy nhóm hội đó mong tìm được duyên. Vô tình lại đọc được dòng tâm trạng của em... Nói thật ngay từ ngày đầu em vào công ty anh đã để mắt tới em mà chưa có cơ hội bày tỏ tình cảm. Vừa rồi thấy em đăng status ấy anh mới vội chạy tới đây"...
Nói rồi Tuấn nắm tay Liên thủ thỉ tiếp: "Em đồng ý làm bạn gái anh nhé".
Được Tuấn nắm tay mà người Liên run lẩy bẩy, tim đập loạn hồi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô không thể tin nhờ 1 dòng status thả thính trên mạng vu vơ thôi mà cuối cùng lại nhận được lời tỏ tình ngọt ngào của sếp. Thì ra hạnh phúc đến bất ngờ chẳng báo trước một ai chính là như vậy.
Theo Afamily
Yêu nhau 7 năm, tôi chết lặng khi bạn trai ngoại tình với người này Trong cơn hoảng loạn, tôi nhìn thấy rõ ràng bóng dáng của một người phụ nữ ẩn hiện, người này quá quen thuộc, quen tới mức tôi nằm mơ cũng không ngờ tới. Tôi nằm im như không nghe những lời anh nói, tôi im lặng vờ như chưa có gì xảy ra (Ảnh minh họa) Tôi ở viện 5 ngày thì được...