Về nhà bạn trai ăn cỗ, nhìn thấy mâm bát xếp ngổn ngang, tôi đã giả đau bụng để trốn việc, nào ngờ gặp phải đối thủ cao tay hơn
Đang tính bài chuồn để khỏi phải rửa đống mâm bát hỗn độn, ai ngờ lại gặp ngay bà thím của Phát khiến tôi quay cuồng.
Tôi và Phát là bạn thân của nhau, tuần nào cũng gặp vài lần, khi thì đi ăn, uống cà phê hay đi chơi. Trong khi anh ấy quan tâm và có nhiều cử chỉ thân thiện nhưng tôi tìm cách tránh né. Phát chỉ là bạn tốt của tôi thôi chứ là người yêu thì chưa đủ. Tôi cần một người đàn ông chín chắn và mạnh mẽ hơn anh ấy để che chở cả cuộc đời này.
Một ngày Phát nói là bố mẹ bắt anh ấy đưa bạn gái về ra mắt nhưng mãi chưa tìm được ý chung nhân nên nhờ tôi đóng giả. Bạn bè gặp khó khăn tôi không thể đứng nhìn nên đã nhiệt tình đồng ý.
Chúng tôi về đến nhà anh là lúc 11h, có rất nhiều người đang ăn cơm. Thì ra nhân ngày giỗ ông nội nên Phát muốn đưa bạn gái về ra mắt họ hàng. Lúc đầu tôi có vẻ hơi ngại ngùng nhưng rồi mẹ anh ấy và mấy bà thím khá nhiệt tình tiếp chuyện nên bớt run.
Tôi được sắp xếp ngồi mâm cùng với Phát và nhóm thanh niên nên nói chuyện rất thoải mái. Mâm chúng tôi nhậu đến tận 1h chiều, trong khi bọn con trai say xỉn nằm la liệt, chỉ còn tôi không say vì có uống đâu. Thế là tôi đành bê mâm cơm ra sau rửa.
Cứ nghĩ mỗi một mâm thì tôi sẽ xắn tay áo lên rửa nhưng khi nhìn thấy 11 mâm bát đĩa, bày la liệt trên sân giếng. Cho là mình chỉ là bạn gái hờ, không cần thể hiện chăm chỉ ngoan hiền nên tính bài chuồn. Đúng lúc định bước đi thì bà thím của Phát xuất hiện, tôi giả vờ ôm bụng miệng kêu đau rồi hướng về phía nhà vệ sinh.
Video đang HOT
Đến khi về thành phố thì anh ấy ngỏ lời yêu nhưng tôi từ chối ngay lập tức nhưng anh ấy bám dai như đỉa. (Ảnh minh họa)
Nhưng trong đó không được sạch sẽ lắm nên tôi chỉ ngồi một chút xíu và chạy ra nhanh. Tưởng bà thím đã đi rồi nào ngờ vẫn đứng đó, bà hỏi tôi việc gì không? Sau khi biết tôi bị đau bụng, bà ấy ra xe rồi quay lại ngay và đưa cho tôi vài viên thuốc chẳng rõ nguồn gốc bảo chắc đau bụng do không hợp thức ăn, chỉ uống vài viên là khỏi luôn.
Bà còn nhiệt tình lấy nước cho tôi uống nữa. Không thể uống thuốc linh tinh vào người nên tôi đành nói hết đau bụng rồi. Bà thím không nói nữa mà ngồi xuống rửa bát, khiến tôi đứng đó cũng không ổn nên đành cùng làm cho vui.
Thế nhưng rửa được vài cái bát thím ấy hốt hoảng nói muộn giờ đi làm rồi nên bảo tôi rửa giúp. Vậy là thím ấy đi về, mẹ Phát vẫn ngồi tiếp khách, còn tôi cặm cụi rửa bát trong sự tức giận. Thì ra bà thím cố tình để thử cháu dâu tương lai đây.
Trước khi ra về, bố mẹ Phát tấm tắc khen tôi đảm đang và mong chúng tôi sớm tổ chức đám cưới. Đến khi về thành phố thì anh ấy ngỏ lời yêu nhưng tôi từ chối ngay lập tức nhưng anh ấy bám dai như đỉa làm tôi không thể cắt đuôi. Theo mọi người tôi phải nói thế nào để cho Phát biết là tôi chỉ coi anh là bạn và không thể nảy sinh tình yêu được đây? Huống chi hôm ở nhà Phát, anh biết tôi phải rửa bát một mình nhưng chẳng thèm quan tâm, hỗ trợ, cũng không nhờ ai ra giúp tôi. Tôi đâu có dại mà đâm đầu về làm dâu gia đình như thế!
"Cảnh sát trưởng" ở nhà chồng
Khi kết hôn, mọi người bên gia đình Thảo đã cảnh báo trước về bà mẹ chồng khó tính nhưng cô nghĩ rằng chỉ cần mình hết lòng với nhà chồng thì mọi người sẽ hiểu thế nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Ảnh minh họa.
Một người còn "nguy hiểm" hơn cả mẹ chồng chính là... cô chồng. Trớ trêu ở chỗ nhà cô chồng chỉ cách nhà chồng Thảo vài bước chân, thậm chí, bà chỉ cần đứng ở nhà nghển cổ lên là có thể "soi" cháu dâu bất cứ lúc nào.
Những ngày đầu làm dâu, cô chồng đã thể hiện ngay rằng bà mới là người phụ nữ quyền lực trong gia đình. Từ việc cháu dâu ăn gì, mặc gì, cô chồng đều quản từ A đến Z và bắt cháu dâu phải làm theo ý mình. Chứng kiến cô chồng góp ý thẳng thắn với Thảo, mẹ chồng Thảo gật gù, ra chiều tâm đắc lắm.
Có hôm, Thảo muốn đổi món cho mọi người nên ra chợ mua ít thức ăn về thì cô chồng kêu đồ ngoài chợ mất vệ sinh, không rõ nguồn gốc, rồi rau phun thuốc kích thích... Chẳng rõ trước đây cô chồng có thường xuyên sang nhà ăn cơm hay không, nhưng từ hôm Thảo về làm dâu, bữa nào cũng thấy bà xuất hiện.
Thức ăn cháu dâu nấu lên rồi bà không ăn thì thôi nhưng suốt bữa ăn bà không ngừng kêu than. Theo quan điểm của cô chồng, chỉ có rau tự trồng mới sạch và đảm bảo. Khổ nỗi, nhà chồng Thảo ở ngoại thành nhưng chỉ có mảnh vườn bé tí teo để trồng mỗi một loại rau. Ngày nào cũng phải ăn duy nhất một loại rau khiến ai cũng chán ngán.
Sau này khi Thảo có con, vào những ngày nghỉ, Thảo muốn cho bọn trẻ về ngoại hoặc đi chơi thì bà cô kêu than rằng cả tuần có mỗi ngày nghỉ, con dâu phải tranh thủ ở nhà để giúp bố mẹ chồng, trẻ con đi chơi nhiều sẽ hư người. Thấy bà cô can thiệp quá nhiều vào đời sống riêng, Thảo ức chế vô cùng, cô nói thẳng: "Cô à, cả tuần cháu đã đi làm tối ngày, được ngày nghỉ cháu cần thư giãn một chút, hơn nữa cháu cũng phải cho các cháu về thăm ông bà ngoại". Chỉ có thế mà bà cô giận đùng đùng, cả tháng sau đó bà không thèm sang nhà chơi và "soi" Thảo nữa.
Nhưng một tháng "thảnh thơi" ấy cũng nhanh chóng kết thúc khi nhà chồng Thảo có đám giỗ. Suốt cả ngày hôm ấy Thảo đã làm tròn nghĩa vụ của một cô con dâu đảm đang. Vậy mà hôm sau Thảo đi làm về, bà cô lôi nguyên đống bát đũa ra để... rửa lại. Lúc ấy cũng đã muộn nên Thảo lao vào bếp cơm nước rồi lại bận rộn với con cái nên không phụ bà cô được. Vậy mà không ngờ tối hôm đó bà góp ý thẳng với chồng Thảo: "Vợ cháu là đứa vô tâm, lười biếng, thấy cô chồng làm cả đống việc mà không giúp".
Chồng Thảo nghe vậy cũng nói đỡ giúp vợ: "Vợ cháu bận lo cơm nước, con cái nên không kịp ra rửa bát cùng cô, có gì cô bỏ qua cho vợ cháu ạ". Nghe xong câu này bà càng giận. Cũng chỉ vì chuyện này mà không khí trong nhà trở nên nặng nề, căng thẳng. Thảo không biết nên làm thế nào để tiếp tục "chung sống" với bà cô "cảnh sát trưởng" khắc nghiệt như thế này nữa.
Thảo nhớ xiết bao khi còn độc thân, dịp cuối tuần cô sẽ ngủ nướng hoặc đi chơi cho thỏa thích nhưng bây giờ cô lại phải tuân theo "mệnh lệnh" của cô chồng. Cứ thứ 7, chủ nhật hàng tuần, cô chồng lại sang để giám sát xem cháu dâu vệ sinh nhà cửa, đi siêu thị, thăm họ hàng,... ra sao.
Chưa dừng lại ở đó, hàng ngày cô chồng luôn hỏi han Thảo về chuyện công việc, lương thưởng bao nhiêu, liệu có được thăng chức hay không... Thậm chí bà còn hoạch định cả tương lai cho vợ chồng Thảo. Nghĩ rằng công việc Thảo làm chưa thực sự ổn định, nhiều lần cô chồng còn tự ý hỏi han xin cho cháu dâu vào một cơ quan nhà nước, dù trước đó Thảo đã nói rằng mình chỉ thích làm ở bên ngoài.
Hôm nào cháu dâu đi làm về muộn chút là cô chồng gọi điện, nhắn tin. Bà để ý tới cháu dâu ngay từ việc ăn mặc, trang điểm. Có lần bà còn nói "vỗ" vào mặt Thảo: "Cháu mặc cái váy này ngắn quá. Thay cái váy khác rồi hãy đi làm. Mình là phụ nữ có gia đình rồi, nên ăn mặc cho kín đáo". Thảo đành miễn cưỡng làm theo.
Càng ngày cô chồng càng khiến cuộc sống của Thảo trở nên ngột ngạt. Có lẽ bà sẽ dành cả phần đời còn lại chỉ để "soi" cháu dâu. Nhìn bạn bè có nhà riêng, Thảo thấy rất "thèm". Trong khi đó, chồng Thảo không bao giờ có ý định tách rời bố mẹ. Thảo chưa biết làm thế nào để thay đổi quan điểm của chồng. Thảo chỉ muốn nói với anh rằng mình hết chịu nổi bà cô siêu rảnh và nhiều chuyện lắm rồi, tất cả những gì Thảo muốn lúc này là có được một chút riêng tư, một khoảng không gian nhỏ xíu chỉ để... thở cho thoải mái mà thôi.
Phát hiện vợ ngoại tình không đau bằng sự thật bấy lâu mà cô ấy vẫn giữ Tôi vẫn yêu vợ, xong để chấp nhận điều bấy lâu nay cô ấy đã lừa dối mình là một điều quá sức. Ở tuổi 34, bạn bè cùng lớp của tôi ai cũng đã ổn định gia đình. Có người đã có 2 đứa con. Còn tôi dù công việc ổn định nhưng vẫn chưa có mảnh tình vắt vai. Chả thấy...