Về dự đám cưới bạn, ngờ đâu vừa bước tới cửa phòng tân hôn tôi chết lặng nghe tiếng chồng mình trong đó
Vừa tới cửa phòng thì tôi chết sững trước cảnh chồng mình đang ôm hôn chị ngấu nghiến bên trong.
Về dự đám cưới bạn, ngờ đâu vừa bước tới cửa phòng tân hôn tôi chết lặng nghe tiếng chồng mình trong đó: “Mai em là vợ người ta rồi, đêm nay phải chiều anh hết lòng nhé”
Chồng tôi với chị Lan chơi thân với nhau từ lâu, thi thoảng chị ấy cũng vào nhà chơi với tôi. Chị Lan xinh xắn, tính nết niềm nở dễ gần nên tôi cũng rất quý chị. Hơn nữa, chồng tôi với chị lại làm cùng công ty. Nghe anh kể chuyện trong công việc chị Lan thường giúp đỡ anh ấy rất nhiều thành thử trong lòng tôi cũng biết ơn chị lắm.
Cách đây hơn tháng, chị Lan tới nhà mời đám cưới. Tôi thấy vậy cũng mừng thay cho chị, còn hớn hở bảo chồng:
“Ai chứ chị Lan cưới thì chúng mình phải về cả đôi anh ạ. Thường ngày chị ấy nhiệt tình với vợ chồng mình thế cơ mà. Đến ngày vui trăm năm của chị ấy mình cũng phải thể hiện sự quan tâm chứ”.
Nghe tôi nói thế, chồng tán thành ngay. Tôi sắp xếp mọi việc để cuối tuần về rồi, vậy mà đùng một cái sếp tôi yêu cầu thứ 7 phải đến công ty hoàn thành sổ sách giấy tờ cho ông đi công tác. Không còn cách nào, tôi đành bảo chồng về trước, hôm sau tôi bắt xe về.
Cũng may công việc giải quyết nhanh gọn trong nửa ngày thứ 7 là hết. Thấy còn sớm, tôi liền bắt xe về luôn để sáng mai khỏi phải dậy sớm cho rét mướt.
Video đang HOT
Ngồi xe 2 tiếng mới về tới nhà. Xuống xe trời cũng nhá nhem tối. Vì chồng tôi với chị Lan cùng quê, nhà cách nhau có 4 cây số nên tôi rẽ về nhà anh trước tính ăn cơm với bố mẹ chồng xong rồi hai vợ chồng xuống nhà chị. Nhưng về tới nơi, ông bà lại bảo anh vẫn ở đám cưới chưa về. Vậy là ăn xong tôi lọ mọ tự phi xe xuống nhà chị.
Đi khoảng 20 phút thì tới đám cưới. Tôi dựng xe đi vào, tìm mãi không thấy chồng đâu, goi điện anh cũng không nghe máy. Tôi tính đi tìm xem chị Lan ở đâu để ngồi nói chuyện với chị một lúc.
Vào nhà thấy bàn ghế chuẩn bị cho ngày mai đều đã được kê ngay ngắn, có thể nói mọi thứ đều sẵn sàng nhưng trong nhà chẳng có ai. Mọi người đang ngồi hết ngoài sân lo cỗ bàn ngày mai, còn thanh niên thì hát hò nhảy múa.
Vì từng về nhà chị chơi nên tôi biết phòng chị ở trên lầu hai. Vậy là cứ thế tôi thẳng tiến, ngờ đâu vừa tới cửa phòng thì tôi chết sững trước cảnh chồng mình đang ôm hôn chị ngấu nghiến bên trong.
“Đừng anh, có người vào thì chết”, giọng chị Lan rên lên trong hơi thở gấp gáp.
Chồng tôi thì vẫn mê đắm không chịu bỏ người tình ra. Vừa ôm chị, anh vừa bảo: “Kệ, mai em làm vợ người ta rồi, nay em phải chiều anh hết cỡ chứ”. Mấy nữa chồng em kè kè ở bên rồi thì làm sao mình gặp nhau được”.
Tiếng chồng làm tim tôi tan nát, không kiềm chế được hơn, tôi đẩy thẳng cửa đi vào túm anh tát thẳng:
“Anh còn tiếc chị ta lấy chồng sẽ không được tự do gặp nhau nữa hả? Vậy để tôi phá cái đám cưới này đi nhé. Thế thì chị ta sẽ thuộc về mình anh đó”.
Nghe tôi nói, cả hai cuống cuồng van xin. Chị Lan nói nếu tôi làm thế, chị chỉ còn đường chết, bởi bố mẹ, họ hàng nhà chị mà biết chuyện chắc chắn họ sẽ từ mặt chị ngay.
Đứng chôn chân như người mất hồn, đau đớn tuyệt vọng, tôi chạy xuống dưới lấy xe về thẳng. Trong đêm tối, nước mắt càng làm nhòa đi phương hướng nhìn đường của tôi. Nhưng không dừng lại, tôi vẫn vít ga, bỏ lại sau lưng tiếng gọi của chồng.
Minh Hà
Theo Phụ nữ Sức khỏe
Tôi muốn bỏ mọi thứ, tôi muốn đi thật xa thật xa để quên hết tất cả mọi chuyện
Có những lúc muốn buông bỏ tất cả, cuộc sống này có lẽ ai cũng đã từng có cảm giác này, muốn buông bỏ tất cả mọi thứ đi đến một nơi mà không ai biết mình là ai cả, buông bỏ để đi mọi nơi để cho ta thấy tâm hồn thanh thản hơn.
Tôi muốn bỏ mọi thứ, tôi muốn đi thật xa thật xa để quên hết tất cả mọi chuyện. Tôi biết như thế là trốn tránh, nhưng ngay lúc này tôi không thể chịu đựng được nữa tôi muốn chạy trốn.
Không mục biết phương hướng và mục đích như thế nào!
23 tuổi, không có một ý định nào xoay quanh cuộc sống, không phương hướng, không biết mục đích bản thân là gì, không đủ can đảm để bỏ tất cả chạy theo ước mơ.
23 tuổi, không loay hoay ý tưởng cho cuộc sống của mình.
23 tuổi, 4 năm đại học cứ thế mà trôi qua, cầm tấm bằng trên tay mà không xác định được rốt cuộc là làm gì, 4 năm phí hoài tuổi thanh xuân và bao nhiêu công sức của bố mẹ.
23 tuổi cái tuổi dở dở ương ương, chưa đủ chững chạc để có thể chăm sóc bản thân vậy thì còn chăm sóc được ai đây...muốn hét thật to muốn nói rằng bố mẹ à! Con chưa đủ trưởng thành để làm vợ một người nào đó, làm con dâu của một nhà xa lạ, làm vợ một người con không thích!
23 tuổi, muốn một công việc đủ để lo cho cuộc sống của thì lúc đó mới có thể tự tin rằng sẽ chăm sóc được cho người khác.
Tôi muốn nói con mệt lắm con chỉ muốn chạy trốn thôi, muốn đi thật xa, muốn tâm trạng thoải mái và rồi con có thể suy nghĩ được con nên làm gì tiếp theo, làm gì với cuộc sống của con sau này. Sau tất cả dù có ra sao thì tôi vẫn phải đối mặt với nó nhưng dù nó có ra sao thì cuộc sống vẫn tiếp diễn dù có mệt mỏi nhưng cũng không trốn tránh được. Vậy thì, hãy mạnh mẽ lên cô gái à!
Vân Anh
Theo petrotimes.vn
Phụ nữ hãy rực rỡ như một đóa hoa, sống cho cuộc đời thật đẹp, thật lành Vậy nên, là phụ nữ hãy cứ sống như một đóa hoa. Ai cũng có tự trọng, ai cũng có khổ tâm, cách nghĩ, cách làm và cách sống không giống nhau. Vì thế chúng ta không cần phải khổ sở để thay đổi người khác, chỉ cần làm tốt phần của mình là được rồi. Phụ nữ ơi, hãy cứ sống như...