Vất vả nuôi chồng xuất ngoại, thứ tôi nhận về là sự phản bội
Lo kiếm từng đồng cho chồng đi xuất khẩu lao động, giờ đây tôi nhận được lời đề nghị ly hôn vì anh đã hết tình cảm. Hiện anh đã có người khác ở Nhật.
Tôi 28 tuổi, là mẹ của bé gái hơn 1 tuổi. Thời đại học tôi đã từng có mối tình rất đẹp với anh sinh viên cùng trường. Chúng tôi yêu nhau bất chấp sự phản đối của cả hai bên gia đình.
Gia đình anh chê tôi không cùng tương lai, không làm việc trong nhà nước, thu nhập bấp bênh. Gia đình tôi phản đối vì gia đình anh đã coi thường tôi như vậy. Nhưng vì yêu nhau, hai đứa nhất quyết bảo vệ tình yêu. Sau khi tốt nghiệp đi làm được nửa năm thì tôi có bầu, và một đám cưới diễn ra trong niềm hạnh phúc của cả tôi và anh ấy.
Tôi như không tin vào tai mình. Chồng tôi, bố của con tôi đang đề nghị ly hôn vì anh đã yêu và chung sống với 1 cô gái khác ở Nhật. (Ảnh minh hoạ).
Tôi cứ ngỡ rằng cưới xong chúng tôi sống ở thành phố, thi thoảng mới về quê, không va chạm gì với gia đình chồng nên họ có không ưa tôi cũng chẳng sao. Nhưng sau khi sinh xong, ở nhà với gia đình chồng không ưa mình, tôi mới thấm cái cảnh làm dâu không được ưng thuận khổ đến nhường nào. Mỗi lần tủi thân, tôi gọi hay nhắn tin tâm sự với chồng thì lại bị nghĩ là nói xấu gia đình chồng, dần dần tôi và chồng không còn thói quen tâm sự với nhau.
Sinh con được 6 tháng, gia đình chồng không cho tôi đi làm. Chồng tôi đi làm kỹ sư lương được 2,5 triệu, còn tôi ở nhà không kiếm ra tiền nuôi con nhỏ. Tôi chẳng có một xu trong người mà không dám hé nửa lời với aivì sợ người ta cười chê.
Cuộc sống khó khăn là thế, chồng tôi vẫn còng lưng giữa trời nắng với 2,5 triệu mỗi tháng. Đúng dịp ấy quê tôi rộ việc đi xuất khẩu lao động ở Nhật Bản. Tôi gọi chồng về đi thử vì anh có bằng kỹ sư. Nghe nói sau khi sang Nhật được 6 tháng thì anh sẽ bảo lãnh được cho cả vợ con cùng sang.
Chồng tôi đồng ý, về khăn gói đi học ở Hà Nội. Tôi phải bán vàng là quà cưới của hai bên gia đình lấy tiền cho anh ra Hà Nội học. Mỗi tháng, tiền ăn, tiền tiêu của chồng tôi là từ mớ bơ, mớ cam tôi bán trên Facebook. Dù vất vả nhưng vợ chồng tôi động viên nhau cố gắng chờ ngày chồng xuất ngoại đổi đời.
Rồi ngày chồng tôi xuất ngoại cũng đã đến. Tôi mừng lắm, nhưng chồng tôi sang Nhật được một tháng, tôi chẳng thấy anh gọi về cho mẹ con tôi nữa, nhắn tin không trả lời. 2 tháng rồi 3,4,5,6 tháng… tôi phát hiện anh yêu người khác ở bên đó. Tim tôi thắt lại, tôi lờ như không biết chuyện chồng ngoại tình vì nghĩ đến đứa con còn quá nhỏ. Tôi cố gắng hàn gắn và vun vén lại tình cảm của 2 vợ chồng. Mỗi ngày đều đặn hỏi han quan tâm, nhưng đáp lại sự cố gắng của tôi chỉ là sự lặng im của anh ấy.
Video đang HOT
Im lặng mãi rồi cũng phải nói, tôi liên lạc với nhân tình của chồng, nói chuyện rất nhẹ nhàng. Quá bất ngờ vì bị phát hiện nên cô ấy báo ngay với chồng tôi. Anh ta không hề cảm thấy bất ngờ, hối lỗi khi bị phát hiện mà tức tốc gọi về, buông với tôi một câu “Mày mà làm tổn thương cô ấy là tao không để mày yên”.
Tôi như không tin vào tai mình. Chồng tôi, bố của con tôi đang nói với tôi đó. Chịu khổ ở nhà để bố mẹ chồng dằn vặt đối xử ghẻ lạnh, thường xuyên nước mắt hai hàng vì tủi, tôi vẫn cố gắng chịu đựng. Vậy mà giờ đây tôi nhận được lời đề nghị ly hôn từ người chồng mình hết mực yêu thương. Lý do anh đưa ra là đã hết tình cảm, anh yêu cô gái đang chung sống với anh như vợ chồng ở Nhật. Gia đình chồng vốn không ưa tôi nên rất ủng hộ quyết định của chồng.
Tôi đưa con về ngoại được 2 tháng. Phần vì để mình bình tĩnh vượt qua cơn sốc, phần muốn đưa ra phương hướng hợp lý cho mối quan hệ này. Con tôi còn quá nhỏ. Liệu bé có thể lớn lên khi có một gia đình không trọn vẹn hay không?
Trong suốt 2 tháng, chồng tôi không hề quan tâm hỏi han tôi và con đến một lần, điều duy nhất anh ấy quan tâm là thủ tục ly hôn để nhanh chóng cưới vợ mới. Tôi nên làm gì bây giờ, chấp thuận ly hôn với người chồng không còn yêu mình, hay là cố gắng khuyên chồng hối cải, vì tương lai của con, vì những năm tháng chúng tôi đã cố gắng vì nhau? Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên./.
Theo PV/ VOV.VN (Ghi)
Về dự đám cưới bạn, ngờ đâu vừa bước tới cửa phòng tân hôn tôi chết lặng nghe tiếng chồng mình trong đó
Vừa tới cửa phòng thì tôi chết sững trước cảnh chồng mình đang ôm hôn chị ngấu nghiến bên trong.
Về dự đám cưới bạn, ngờ đâu vừa bước tới cửa phòng tân hôn tôi chết lặng nghe tiếng chồng mình trong đó: "Mai em là vợ người ta rồi, đêm nay phải chiều anh hết lòng nhé"
Chồng tôi với chị Lan chơi thân với nhau từ lâu, thi thoảng chị ấy cũng vào nhà chơi với tôi. Chị Lan xinh xắn, tính nết niềm nở dễ gần nên tôi cũng rất quý chị. Hơn nữa, chồng tôi với chị lại làm cùng công ty. Nghe anh kể chuyện trong công việc chị Lan thường giúp đỡ anh ấy rất nhiều thành thử trong lòng tôi cũng biết ơn chị lắm.
Cách đây hơn tháng, chị Lan tới nhà mời đám cưới. Tôi thấy vậy cũng mừng thay cho chị, còn hớn hở bảo chồng:
"Ai chứ chị Lan cưới thì chúng mình phải về cả đôi anh ạ. Thường ngày chị ấy nhiệt tình với vợ chồng mình thế cơ mà. Đến ngày vui trăm năm của chị ấy mình cũng phải thể hiện sự quan tâm chứ".
Nghe tôi nói thế, chồng tán thành ngay. Tôi sắp xếp mọi việc để cuối tuần về rồi, vậy mà đùng một cái sếp tôi yêu cầu thứ 7 phải đến công ty hoàn thành sổ sách giấy tờ cho ông đi công tác. Không còn cách nào, tôi đành bảo chồng về trước, hôm sau tôi bắt xe về.
Cũng may công việc giải quyết nhanh gọn trong nửa ngày thứ 7 là hết. Thấy còn sớm, tôi liền bắt xe về luôn để sáng mai khỏi phải dậy sớm cho rét mướt.
Ngồi xe 2 tiếng mới về tới nhà. Xuống xe trời cũng nhá nhem tối. Vì chồng tôi với chị Lan cùng quê, nhà cách nhau có 4 cây số nên tôi rẽ về nhà anh trước tính ăn cơm với bố mẹ chồng xong rồi hai vợ chồng xuống nhà chị. Nhưng về tới nơi, ông bà lại bảo anh vẫn ở đám cưới chưa về. Vậy là ăn xong tôi lọ mọ tự phi xe xuống nhà chị.
Đi khoảng 20 phút thì tới đám cưới. Tôi dựng xe đi vào, tìm mãi không thấy chồng đâu, goi điện anh cũng không nghe máy. Tôi tính đi tìm xem chị Lan ở đâu để ngồi nói chuyện với chị một lúc.
Vào nhà thấy bàn ghế chuẩn bị cho ngày mai đều đã được kê ngay ngắn, có thể nói mọi thứ đều sẵn sàng nhưng trong nhà chẳng có ai. Mọi người đang ngồi hết ngoài sân lo cỗ bàn ngày mai, còn thanh niên thì hát hò nhảy múa.
Vì từng về nhà chị chơi nên tôi biết phòng chị ở trên lầu hai. Vậy là cứ thế tôi thẳng tiến, ngờ đâu vừa tới cửa phòng thì tôi chết sững trước cảnh chồng mình đang ôm hôn chị ngấu nghiến bên trong.
"Đừng anh, có người vào thì chết", giọng chị Lan rên lên trong hơi thở gấp gáp.
Chồng tôi thì vẫn mê đắm không chịu bỏ người tình ra. Vừa ôm chị, anh vừa bảo: "Kệ, mai em làm vợ người ta rồi, nay em phải chiều anh hết cỡ chứ". Mấy nữa chồng em kè kè ở bên rồi thì làm sao mình gặp nhau được".
Tiếng chồng làm tim tôi tan nát, không kiềm chế được hơn, tôi đẩy thẳng cửa đi vào túm anh tát thẳng:
"Anh còn tiếc chị ta lấy chồng sẽ không được tự do gặp nhau nữa hả? Vậy để tôi phá cái đám cưới này đi nhé. Thế thì chị ta sẽ thuộc về mình anh đó".
Nghe tôi nói, cả hai cuống cuồng van xin. Chị Lan nói nếu tôi làm thế, chị chỉ còn đường chết, bởi bố mẹ, họ hàng nhà chị mà biết chuyện chắc chắn họ sẽ từ mặt chị ngay.
Đứng chôn chân như người mất hồn, đau đớn tuyệt vọng, tôi chạy xuống dưới lấy xe về thẳng. Trong đêm tối, nước mắt càng làm nhòa đi phương hướng nhìn đường của tôi. Nhưng không dừng lại, tôi vẫn vít ga, bỏ lại sau lưng tiếng gọi của chồng.
Minh Hà
Theo Phụ nữ Sức khỏe
Khi một nửa "ong bướm" Điện thoại người yêu của Dung có cuộc gọi đến. Anh đang bận, Dung cầm điện thoại giùm và cô thấy sốc khi anh lưu tên người gọi tới là "Người lạ". Dung và người yêu cũng từng gọi nhau "người lạ", cô không thể tin được rằng, người thương đang lừa dối mình, có tình ý với người khác. Đau đớn vì...