Vào phòng để thay đồ cưới, tôi choáng váng khi thấy em chồng đang ngồi giơ chiếc phong bì tiền mừng lên soi và bóc
Nếu chuyện em chồng kể có thật, tại sao chồng tôi không hề biết gì?
Tôi và chồng vốn là bạn học cũ. Chúng tôi bắt đầu hẹn hò khi cả hai đã ngoài 30 tuổi. Trước đây, tôi và anh đều là những người cầu toàn, có tham vọng cao trong sự nghiệp. Chúng tôi “lười” kết bạn mới hay bắt đầu mối quan hệ tình cảm với bạn khác giới.
Nhờ một dự án hợp tác, tôi và anh có cơ hội gặp gỡ và tiếp xúc nhiều hơn. Tình cảm bạn bè gắn bó khi xưa đã nhen nhóm cho sự yêu mến giữa hai đứa. Tôi và anh nhanh chóng hẹn hò trước nhiều ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người.
Tôi nóng nảy, anh lại ôn hòa. Nhờ thế, những lúc giận hờn, tôi chẳng bao giờ phải chịu đựng ấm ức một mình. Chúng tôi làm lễ cưới sau một năm yêu nhau. Hôn lễ được tổ chức tại nhà hàng truyền thống vào tuần trước theo nguyện vọng của tôi. Mọi thứ đáng lẽ rất hoàn hảo, nếu như tôi không vô tình chứng kiến việc làm mờ ám của em chồng.
Sau khi khách khứa, bà con hai bên đã ra về, tôi vào phòng riêng để thay đồ. Tôi khẽ mở cửa phòng, thấy em chồng đang lúi húi mở hộp đựng phong bì của vợ chồng tôi. Cô ấy thản nhiên soi phong bì về phía đèn để nhìn rõ mệnh giá tiền. Những phong bì mà cô ấy bóc ra, đều có giá trị hơn một triệu đồng.
Tôi không thể chờ đợi thêm, đẩy cánh cửa bước vào. Em chồng giật mình, làm rơi số tiền trên tay xuống đất. Dù lễ cưới mới chỉ vừa kết thúc, tôi vẫn không kìm chế được tức giận. Tôi định quát lớn lên để cả nhà nghe thấy. Tuy nhiên, em chồng tôi đã kịp ngồi bệt xuống đất, cầu xin tôi giữ im lặng.
Video đang HOT
Em chồng tôi nói cần 20 triệu để trả chi phí phẫu thuật cho người yêu. Cả nhà chồng tôi đều không biết chuyện này. Em chồng định sẽ xin phép tôi, nhưng mọi chuyện quá gấp. Cô ấy xin tôi giữ bí mật và hứa sẽ trả lại tôi sớm nhất có thể.
Tôi chưa rõ sự tình thế nào nên tạm thời im lặng. Tối đến, tôi lân la hỏi chuyện chồng về em gái của anh. Tuy nhiên, anh hoàn toàn phủ nhận việc em gái có người yêu khiến tôi càng thêm bối rối.
Chắc hẳn không ai nhẫn tâm mượn cớ người yêu phải phẫu thuật để gạt tiền của người thân. Nhưng nếu chuyện em chồng kể có thật, tại sao chồng tôi không hề biết gì? Và tại sao em lại lén lút bóc phong bì mà không bảo trước tôi một tiếng, nếu tôi không nhìn thấy, có phải em sẽ im lặng và tôi không hề biết một phần số tiền mừng cưới của mình đã không cánh mà bay?
Tôi nên nói hết mọi chuyện cho anh biết, hay âm thầm làm rõ mọi chuyện? Chồng tôi vẫn thắc mắc không thấy tập phong bì của đám bạn thân làm tôi thêm phần sốt sắng. Tôi phải làm sao để tìm ra sự thật đây?
Theo docbao.vn
Không giữ tiền mừng cưới từ nhà ngoại, tôi bị mẹ chồng ghẻ lạnh
Chúng tôi còn trẻ, hẳn nhiên chúng tôi sẽ làm ra được của cải, chứ đâu phải vì không nhận tiền từ nhà ngoại mà tôi không còn gì để sống? Mà nhà chồng tôi cũng đâu thiếu thốn gì. Sao mẹ chồng tôi kì vậy?
Tôi lấy chồng trong tâm thế khá yên tâm: công ăn việc làm ổn định, hai vợ chồng độc lập về kinh tế, tính cách cũng khá hòa hợp. Vấn đề duy nhất còn lại là gia đình tôi ở quê, kinh tế cũng chỉ bình thường do ba mẹ phải nuôi bốn chị em tôi ăn học bằng người. Nhà chồng tôi khá giả, lại ở thành phố. Nhưng nỗi nghi ngại đó của tôi, chồng tôi luôn gạt đi, anh nói quan trọng là chúng mình sống với nhau ra sao, chứ để tâm những thứ khác làm gì cho mệt. Ba mẹ ở quê cũng đâu có đòi hỏi chúng mình phụ cấp mà em lăn tăn?
Đúng, ba mẹ tôi chỉ là kinh tế khó khăn so với nhà chồng, chứ mỗi lần về tôi biếu cha mẹ chút chút gọi là, ba mẹ dứt khoát không nhận. Luôn luôn ba mẹ nói tôi phải để dành để lo cuộc sống sau này... Thì từ xưa cha mẹ vẫn thế, lo cho con, cho tương lai chứ đâu mong nhận lại về mình điều gì.
Nỗi nghi ngại đó của tôi, chồng tôi luôn gạt đi, anh nói quan trọng là chúng mình sống với nhau ra sao, chứ để tâm những thứ khác làm gì cho mệt. Ảnh minh họa
Vì thu nhập của tôi khá ổn, nên khi cưới tôi nói với ba mẹ sẽ phụ vào tiệc cưới để ba mẹ đỡ lo. Ban đầu mẹ phản đối dữ lắm, nhưng cả chồng tôi nói vào nữa, nên ba mẹ đồng ý. Tiệc cưới phía nhà gái xong tôi đưa luôn số tiền bà con, bạn bè mừng cho mẹ. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là trả lại cho ba mẹ tiền bỏ ra đãi tiệc cưới cho tôi, ông bà công chức về hưu, lại đang nuôi em trai tôi học đại học nữa, thì cũng không dư dả để cho tôi mấy chục triệu đãi tiệc. Chồng tôi rất ủng hộ điều đó, nên tôi cũng khá yên tâm.
Nhưng bất ngờ sau ngày cưới, mẹ chồng hỏi tôi về số tiền mừng cưới và cả vàng cưới ở nhà ngoại cho. Tôi thật thà nói: "Con đã lấy đưa mẹ phụ trả tiền tiệc tùng bên ngoại". Lập tức sắc mặt mẹ chồng thay đổi. Bà hỏi: "Vậy vàng cưới đâu?". "Vàng của ba mẹ cho thì con vẫn giữ, nhưng của ba mẹ con thì con vẫn để bên đó". Bà sẵng giọng: "Lấy chồng là để gánh vác giang sơn nhà chồng, chứ không phải cái gì cũng vun vén cho bên ngoại. Nhà này không có thói dâu con như vậy".
Tôi hoảng sợ trước sự giận dữ của bà, nhưng vẫn cố vớt vát rằng: "Con nghĩ thực ra cũng không nhiều, nên con...". Mẹ lập tức chặn câu nói dang dở của tôi bằng lời lẽ đanh thép: "Đã là tiền thì không thể coi là nhỏ, cái ít còn nghĩ mang về thì cái nhiều biết đâu được ấy...". Tôi tức phát nghẹn mà không dám cãi.
"Lấy chồng là để gánh vác giang sơn nhà chồng, chứ không phải cái gì cũng vun vén cho bên ngoại". Ảnh minh họa
Sau đó, để cải thiện tình hình, tôi mang số vàng mẹ chồng trao trong ngày cưới đưa cho bà nói khéo là nhờ giữ hộ. Bà cầm và im lặng. Để cải thiện hơn, tôi mua một món quà tặng mẹ, nhưng bà nói: "Thôi mang về tặng bà ngoại...". Tôi sững người bực bội. Rõ ràng chỉ vì chuyện tiền nong mà mẹ đã dựng lên một bức tường ngăn cách với con dâu mới.
Không chỉ dừng lại ở đó, tình cờ tôi nghe được cuộc cãi cọ giữa chồng tôi và mẹ. Mẹ chồng nói chồng tôi nhu nhược, không biết dạy vợ... Anh lại cho rằng: "Tiền đó là tiền của ba mẹ vợ thì vợ con có quyền nhận hay không. Hơn nữa vợ con biết nghĩ cho ba mẹ không có gì sai". Bà càng lớn giọng mắng chồng tôi đội vợ lên đầu, rằng chồng rước cái thứ chỉ biết đội nhà ngoại để sống... Tôi đứng lặng nghe và sốc.
Quả thực cuộc sống không hề đơn giản như tôi vẫn nghĩ. Trước khi chúng tôi về một nhà, mẹ chồng tôi cũng không tỏ ý gì chê không môn đăng hậu đối, chê nhà tôi khó khăn, hay thông gia ở quê... vậy nên tôi đâu biết mà "giữ miếng" để sống cho dễ.
Chúng tôi còn trẻ, cả chặng đời phía trước còn dài hẳn nhiên chúng tôi sẽ làm ra được của cải, chứ đâu phải vì không nhận tiền từ nhà ngoại mà tôi không còn gì để sống? Mà nhà chồng tôi cũng đâu thiếu thốn gì. Sao mẹ chồng tôi khó khăn vậy?
Theo phunuonline.vn
Đêm tân hôn ngồi đếm tiền mừng cưới, tôi tá hỏa khi phát hiện ra phong bì với lời nhắn lạ gửi chồng Tôi với Trung yêu nhau suốt 2 năm trời chẳng hề cãi cọ, chẳng giận hờn dù đôi lúc tôi cũng chán, cũng im lặng. Thế nhưng, tại tính tôi hay nghĩ nhiều nên tự làm khổ, hễ gặp nhau, nghe Trung ngọt ngào đôi câu là tôi lại hết ngay. Mối tình khá yên bình ấy rồi cũng đi đến đoạn kết...