Vào ngày bố chồng mất, từ đâu xuất hiện cô gái xinh đẹp đi xe sang dắt theo một đứa trẻ đến chịu tang
Một chị cười trừ: “Người hoàn hảo như chồng em chắc sẽ có nhiều cô gái nhòm ngó, đừng quá tin tưởng đàn ông”.
Chồng tôi là một người đàn ông rất tuyệt vời, anh ấy rất yêu thương vợ con. Sau mỗi ngày đi làm về anh đều vào bếp còn tôi cho bọn nhỏ ăn cơm. Nếu anh rửa bát thì tôi sẽ tắm cho các con. Anh không thích hút thuốc cũng chẳng thích tụ tập rượu chè như những người đàn ông khác.
Công việc của anh là kinh doanh nên thường xuyên phải đi công tác. Sau mỗi chuyến đi xa về chồng chỉ muốn được ở gần vợ con để bù đắp cho những ngày anh ấy vắng nhà.
Tôi thường xuyên khoe với bạn bè về người chồng hoàn hảo của mình. Trong khi mọi người ngưỡng mộ khen ngợi và thèm khát thì có một chị cười trừ: “Người hoàn hảo như chồng em chắc sẽ có nhiều cô gái nhòm ngó, đừng quá tin tưởng đàn ông”.
Người đàn ông rất tuyệt vời, anh ấy rất yêu thương vợ con (Ảnh minh họa)
Nghe chị ấy nói tôi giận lắm và từ đó nghỉ chơi luôn vì cho rằng chị ta ghen tị với hạnh phúc của mình nên gièm pha. Nhưng cuộc sống có ai đoán trước được điều gì bao giờ.
Vào ngày bố chồng tôi mất, từ đâu xuất hiện một cô gái lạ xinh đẹp đi chiếc xe ô tô sang trọng và dắt theo một đứa trẻ. Cô ta bước vào nhà với tâm trạng rất đau buồn và giới thiệu với mọi người: “Lần này con về trước mắt là chịu tang bố sau đó nhận họ hàng cho con trai con”.
Nhà chồng có mỗi chồng tôi là con trai và có 4 cô con gái, nên cô gái kia vừa nói xong mọi người đã đổ dồn ánh mắt về phía vợ chồng tôi. Nếu ở ngoài đường chắc tôi sẽ cho cô gái kia một trận tơi bời nhưng đây là đám tang bố chồng khiến tôi phải kìm nén sự giận dữ ở trong lòng.
Tôi cố nắm chặt tay lại hai răng nghiến ken két để giữ bình tĩnh. Mẹ chồng tôi đã tỏ vẻ rất hài lòng: “Thôi chuyện đã rồi, thêm con thêm cháu càng vui, hãy đưa quần áo tang cho mẹ con chị ấy để giữ chọn chữ hiếu”.
Tôi muốn nhảy bổ ra để nói nhưng chồng tôi kéo tay lại và bảo: “Em hãy vào phòng đi, đừng nói gì làm trò cười cho thiên hạ”.
Cứ nghĩ đến bị chồng phản bội tôi chỉ muốn khóc. (Ảnh minh họa)
Khi tang lễ của bố chồng xong tôi định phản đối quyết liệt ai ngờ chồng tôi và cô ta vui vẻ ở bên nhau phát quà cho mọi người trong gia đình. Chỉ với món quà giá trị 200 nghìn đồng mà cô ta đã lấy được lòng mọi người. Còn đứa con trai của cô ta dễ dàng trở thành người trong dòng họ.
Chồng tôi thú nhận: “Trong một lần đi công tác dưới tỉnh đã trót dại với cô ấy chứ không hề yêu đương gì. Vì đứa con nên anh chấp nhận cho mẹ con cô ấy nhận họ hàng. Hãy bỏ qua cho lỗi lầm của anh, em là người vợ độ lượng chồng tin rằng sẽ vượt qua được giai đoạn khó khăn này”.
Những lời nói của chồng như nhát dao cứa vào tim tôi. Giận chồng và gia đình chồng 3 ngày nay tôi không ăn cũng chẳng muốn nói lời nào, cứ nghĩ đến bị chồng phản bội tôi chỉ muốn khóc.
Có lẽ tôi với chồng đã cạn tình, có khi nào hai từ “ly dị” sẽ giúp tôi bớt đau khổ hơn. Mọi người cho tôi lời khuyên với?
Theo Afamily
Vợ cũ là oan gia (Phần 7)
Anh muốn hỏi cô cho rõ ràng hơn, rằng có thật cô đã nhìn thấy mọi chuyện? Anh vẫn không tin được. Anh cứ nghĩ khi mình có tiền, có vị thế, thì sẽ có một người phụ nữ ở đằng sau hiểu mình, sẵn sàng vỗ về những sự tức giận của mình như một người thuần hoá sư tử hung hãn.
Hiệp bỏ ra ngoài như một sự thể hiện cơn phẫn nộ của mình. Hồng Nhung nhìn qua bố chồng, ông tỏ vẻ không quan tâm nói:
- Ăn đi con.
Video đang HOT
Làm sao còn hứng thú để tiếp tục bữa ăn này nữa? Dù chả cá là món mà cô yêu thích.
Thật tình Hồng Nhung không muốn là người khiến hai bố con phải tranh cãi, mâu thuẫn như thế này. Cô không nên đến đây, cũng tại Hiệp giở cái kế sách khỉ gió của anh ra.
- Bố - Hồng Nhung nói. - Con sẽ không đến thăm bố nữa. Con xin lỗi!
Bố im lặng, ánh nhìn cô ông rất khó đoán. Hồng Nhung nói tiếp:
- Anh Hiệp đã về, con cũng không muốn làm anh ấy khó xử. Bố thông cảm cho con nhé.
- Không phải lỗi của con đâu Nhung. Từ khi mẹ nó mất, nó với bố mới trở nên như thế này. Nó cứ trách bố năm đó không chăm sóc mẹ nó nên bà ấy mới bị tai nạn không qua khỏi.
Tính cách của Hiệp ai cũng biết rõ, nhưng không phải ai cũng biết cách để khắc chế anh lại. Vì cá tính của anh mạnh, lập trường và sự bảo thủ của anh quá chắc chắn. Anh khiến cho người khác cảm thấy mệt mỏi.
Bố vỗ vai cô, cố gắng cười để an ủi:
- Con không đến cũng được, nhưng đừng quên lá thuốc của bố. Lá đó uống tốt lắm, đi khám bác sĩ bảo men gan không còn cao nữa rồi.
Hồng Nhung gật đầu:
- Vâng.
Bữa cơm này xem ra là một bữa cơm từ mặt. Lúc lên xe thấy bố đứng đó nhìn bằng đôi mắt tiễn biệt mà cô thấy chạnh lòng. Hồng Nhung biết được người già thường dễ cô đơn, vì họ ở cái tuổi mà người khác có thể hiểu nhưng không muốn hiểu họ. Bố mẹ cô đã có anh trai lo, thi thoảng cô vẫn về nhà thăm họ, cũng may là họ có đứa cháu nội nếu không chắc cũng cô đơn lắm.
Trên con đường vắng lặng, Hiệp vẫn lái xe bằng một thái độ lạnh lùng. Kể ra anh cũng không khác xưa là mấy. Sự lạnh lùng và quyết liệt của anh vẫn còn đó. Cả sự ương ngạnh nữa.
- Giờ nếu không phải vì công việc, chúng ta đừng tỏ ra quen biết nhau. - Hiệp nói - Tôi nói vậy là sợ cô và tôi khó xử, chứ không phải do xấu hổ gì cả.
- Anh không cần phải giải thích.
Thật tình Hồng Nhung không muốn là người khiến hai bố con phải tranh cãi, mâu thuẫn như thế này. (Ảnh minh hoạ)
Đột nhiên Hồng Nhung muốn về nhà ngủ thật nhanh, ở bên cạnh người đàn ông này khiến cô cảm thấy mệt mỏi.
- Nếu năm đó mẹ không mất, chúng ta liệu còn sống với nhau không?
Cô tò mò suốt những năm tháng độc thân, nhưng không có cơ hội để hỏi. Giờ đây anh ở ngay trước mặt, cô muốn biết được kết cục mà mình đã tưởng tượng nhiều lần có đúng như mình nghĩ hay không.
- Không, tôi và cô là sai lầm của nhau.
Hoá ra anh ta chỉ coi cô là sai lầm của anh, là một người mà anh đã lấy nhầm. Anh không muốn nhớ lại, không muốn gặp lại, không muốn liên quan nữa cũng là điều đương nhiên. Sự chua chát lúc này không thể nào diễn tả nổi, Hồng Nhung nhìn ra ngoài trời. Cô đã làm gì sai kia chứ?
- Người đàn ông đó... - Hiệp vừa nhìn đường vừa nói - Có vẻ được đấy.
Ai cơ? Hồng Nhung ngơ ngác nhìn anh.
Hiệp có vẻ không muốn tiếp tục chủ đề này, nhưng vì ánh mắt ngu ngốc của cô nên anh lại phải giải thích:
- Người hôm nó gặp ở nhà hàng. Cô và anh ta hợp đôi.
- À, không, tôi đi hỗ trợ bạn vụ xem mặt. Anh ta cũng vậy thôi.
Hiệp gật đầu:
- Cô nên quen anh ta.
Hay thật, bây giờ còn có vụ tư vấn chuyện tình cảm nữa. Cô quen ai là quyền của cô, anh ta biết gì mà nói?
- Đàn bà con gái đừng nên sống một mình quá lâu.
- Này, anh thôi đi được không? Đừng có tỏ ra quan tâm tôi nữa. Tôi chúa ghét ai muốn tôi làm thế này làm thế kia. Anh quên là anh đã mất quyền kiểm soát cuộc đời tôi rồi à?
Hiệp nhếch môi cười nhạt:
- Cô đúng là bảo thủ. Tôi đang muốn cô hạnh phúc thôi, làm bà cô già thì hại đời chứ được gì.
- Còn đỡ hơn một kẻ như anh, bị cắm sừng mà không....
Nói đến đây Hồng Nhung mới nhận thức ra được những điều mà mình đang nói. Cô im lặng, nhìn anh đầy lo lắng. Hy vọng là anh ta vẫn chưa hiểu ra vấn đề.
Nhưng đó chỉ là cô nghĩ, sự thật thì Hiệp đã hiểu ra ngay lập tức:
- Cắm sừng? Cô đang nói gì?
Hồng Nhung mím môi, cô nhìn qua chỗ khác và cố gắng chuyển chủ đề:
- Cho tôi xuống ở đầu đường được rồi. Không cần phải vào bên trong đâu.
Mặc dù đang lái xe, nhưng sự xúc động của Hiệp đã khiến anh phải thả một tay đến kéo cô lại, bắt cô phải nhìn thẳng vào đôi mắt của anh.
- Nói, cô bảo ai bị cắm sừng?
Đã từng là vợ của Hiệp nên cô rất hiểu anh ta, tính tình nóng nảy, không thích bị lừa dối. Ở với anh, mọi câu chuyện đều có thể một vấn đề to tát vì sự bảo thủ và hiếu chiến muốn nắm trên cơ của anh. Bây giờ cũng vậy, anh ta muốn biết ngọn ngành sự việc. Nhưng Hồng Nhung nghĩ lại, nếu anh ta biết thì đã sao chứ? Cô lo lắng làm gì nhỉ? Sợ anh ta đau buồn sao?
Thế là không trốn tránh nữa, Hồng Nhung quay ra nhìn thẳng vào mắt anh và bảo:
- Mỹ, cô bạn gái xinh đẹp của anh đã ôm hôn và tối ngày đi cùng một người đàn ông mà anh không biết sao? Chính là người mà anh đã gặp đi ra cùng cô ta hôm ở nhà hàng đấy.
Khoé môi Hiệp nhếch lên như để thể hiện rằng mình không hề bị ảnh hưởng một chút nào:
- Đừng có nói láo, cô đang muốn phá vỡ cuộc sống của tôi đúng không?
- Tôi chỉ nói những gì chính mắt tôi nhìn thấy thôi. Hôm cô ta mượn điện thoại tại sân bay, hình như cũng là gọi cho anh ta. Đó, tôi đã nói hết những gì tôi biết rồi, tin hay không là tuỳ anh. Mà anh không nên tin, không lại đổ thừa tôi phá vỡ hạnh phúc của hai người, mang tiếng tôi ra.
Hoá ra anh ta chỉ coi cô là sai lầm của anh, là một người mà anh đã lấy nhầm. (Ảnh minh hoạ)
Hiệp nuốt nước bọt, yết hầu của anh chuyển động mạnh mẽ. Anh đang tính toán và suy nghĩ mọi vấn đề có thể xảy ra chuyện Mỹ ngoại tình ở trong đầu. Cô ta có động cơ để ngoại tình ư? Tại sao phải làm thế? Có quá nhiều điều anh chưa hiểu được. Hay và vì sự phóng khoáng trong mối quan hệ này, nên cô ta đi cùng người đàn ông nào cũng được?
Thấy Hiệp im lặng, Hồng Nhung cũng không biết phải nói gì. Cô bấu ngón tay của mình và bảo:
- Tôi định giấu đi mọi chuyện vì thấy cũng không liên quan gì đến tôi cả. Nhưng... tôi thật sự xin lỗi.
Hiệp dừng xe lại ở đầu đường như lời cô đã dặn, anh nhìn đăm đăm về phía trước rồi đáp:
- Cô về đi. Tạm biệt.
Hồng Nhung không nói được gì thêm, cô mở cửa xe và bước xuống. Hình như anh ta có đau lòng thì phải, đúng không? Cô chưa bao giờ thấy Hiệp có vẻ mặt này. Anh ta hình như đang quá đỗi bất ngờ. Cô còn tưởng với tính cách của anh thì anh sẽ giả vờ không quan tâm, anh sẽ tỏ ra lạnh lùng mới phải. Giờ đây thì anh có lạnh lùng, nhưng sự lạnh lùng đó là một vẻ nguỵ tạo quá vụng về.
Hiệp ngả đầu ra sau ghế, anh nhắm hờ mắt suy nghĩ về mối quan hệ của mình. Anh rất chiều Mỹ, cố gắng hoàn thiện con người mình hơn ngày xưa khi yêu Hồng Nhung. Anh không cấm đoán gì Mỹ, anh chỉ không muốn cả hai bị ràng buộc bởi hôn nhân. Tại sao cô phải lừa dối anh? Cuộc đời này anh có thể chịu đựng được hết thảy mọi nhát đâm, mọi sự dè bỉu của người khác, nhưng sự lừa dối là không thể.
Suy nghĩ gì đó, Hiệp vội mở cửa xe và đuổi theo Hồng Nhung.
Anh muốn hỏi cô cho rõ ràng hơn, rằng có thật cô đã nhìn thấy mọi chuyện? Anh vẫn không tin được. Anh cứ nghĩ khi mình có tiền, có vị thế, thì sẽ có một người phụ nữ ở đằng sau hiểu mình, sẵn sàng vỗ về những sự tức giận của mình như một người thuần hoá sư tử hung hãn.
Hiệp chợt khựng lại khi thấy ở phía trước, Hồng Nhung đang đứng đối diện với người đàn ông đó. Người mà anh đã nói cô nên hẹn hò. Anh ta có vẻ đang bối rối, người đứng thẳng như một khúc gỗ. Từ xa anh vẫn có thể nghe tiếng nói nhỏ vang lên giữa không gian vắng lặng:
- Chúng ta hẹn hò nhé? Tôi không sao để mình thôi nghĩ về em được.
Theo Eva
Khi ra mắt, bố chồng tương lai làm tôi choáng váng Những lời nói và cả hành động của bố chồng tương lai tối đó thực sự làm tôi choáng váng. Tôi biết, việc sống chung với bố chồng cục cằn, gia trưởng như vậy không hề dễ dà Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả. Vì được bố mẹ chăm chút, cưng chiều từ bé nên cuộc sống...