Vẫn nhớ anh mọi ngày
Trên thế gian này có bao nhiêu con người đã phải đau khổ vì tinh yêu? Chúng ta không thể biết được khi nào ta sẽ phải đau khổ vì tình yêu. Nhưng, Long Nguyễn, anh thấy đấy, cũng có người đang cùng tâm trạng như em vậy, thất vọng và buồn chán, nhớ nhung và tuyệt vọng.
Tại sao đó không phải là anh, tại sao đó không phải là những lời anh nói, cho dù anh cũng đang cố quên em như người ta đang cố quên đi người mà họ yêu thương. Không, em không như họ, em sẽ không quên người mà em yêu, và chắc chắn em sẽ không quên anh. Chỉ khi nào em chết và không còn cảm nhận gì về thế giới này nữa thì em sẽ không nghĩ đến anh. Ở nơi xa ấy, em chắc anh không thể nào đọc được những dòng chữ này của em, nhưng anh yêu ạ, anh có biết, đã có người đọc nó, và nghĩ đó là những lời mà người yêu của họ dành cho họ. Không sao cả, nếu được thay mặt tất cả những người đang yêu để gửi đến người yêu của họ một thông điệp tình yêu, thì em cũng cảm thấy hạnh phúc lắm rồi, không cần biết anh có đọc được nó hay không. Và em chắc rằng có hàng nghìn người cũng có tên giống anh, cũng có tâm trạng như anh, và cũng được yêu như anh.
Em vẫn yêu anh cho dù tình yêu không có cơ hội đơm hoa kết trái. Người ta nói, tình đẹp là tình dở dang, tình đẹp là tình chiếm nhiều nước mắt nhất. Em cầu Chúa cho anh được hạnh phúc và thanh thản với sự lựa chọn của mình. Vẫn nhớ anh mọi ngày! Lily
Theo Bưu Điện Việt Nam
SỰ CHÂN THẬT CỦA BẦU TRỜI XANH
"Khi cô ấy ra đi, thế giới này vẫn không hề thay đổi. Nhưng cô ấy đã cho tôi thấy, sự chân thật của bầu trời xanh kia "
Tôi nghe giai điệu long ago, long ago, far far away...đã rất xa...xa lắm rồi...mênh mông giữa dòng ký ức và biển người hối hả với nhịp sống này, tôi đã đánh mất chính con người mình không biết từ bao giờ nữa...
Tôi tin, một niềm tin mãnh liệt : dù một người ra đi, hay nhiều người ra đi trong cuộc sống của tôi, thì thế giới này vẫn không hề thay đổi...
Cũng giống như bầu trời kia...Nhiều người cứ ngỡ bầu trời thật nhiều màu sắc, nhưng đó chỉ là màu những đám mây, những giọt nước, hay cơn gió vô hình... Thực ra, bầu trời vốn xanh, mãi xanh, và luôn xanh như chính bản thân nó... Đó là sự chân thật của bầu trời.
Khi một người nào đó ra đi trong trái tim tôi, hoặc trong cuộc sống của tôi... họ có thể để lại cho tôi niềm vui, nỗi buồn. Nhưng điều lớn nhất họ để lại với tôi là giúp tôi nhận ra: Khi một ngày mới bắt đầu, người ta buộc phải tạm quên quá khứ và bước vào những cuộc chiến đấu mới để tồn tại và để sống theo đúng ý nghĩa.
Dẫu có những buồn đau, dẫu có những nước mắt, hay muộn phiền, mệt mỏi... tôi đều nghĩ sự chân thành là điều thực sự sâu sắc nhất mà con người có thể để lại.
Mong tất cả giả dối, thù ghét, đau khổ, buồn chán... mang đến cho những người tôi yêu thương chỉ là màu của vô số đám mây, giọt nước, cơn gió vô hình của cuộc đời. Để rồi, còn lại giá trị đích thực của yêu thương và chân thành mãi bên họ, như sự chân thật của bầu trời xanh kia.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu chân thành và ngốc nghếch Tình cảm cho đi rồi là sự không tiếc nuối, đó là điều tôi vẫn tự nhủ với mình để không cảm thấy xót xa và đau buồn. Tôi đã và vẫn yêu người đó với một trái tim chân thành và tình cảm thuần khiết nhất. Những hành động yêu thương của tôi là quan tâm đến người đó hơn những người...