Valentine lặng lẽ
Valentine anh lang thang một mình nhìn những đôi hạnh phúc bên nhau và nhớ về em. Trời se lạnh cùng những cơn gió với hương hoa sữa thoang thoảng trên con đường anh bước đimột mình nhẹ nhàng như cái cách em đến em len lỏi vào tâm trí anh.
Ngày gặp em anh như thấy có điều gì đó như rất quen trong con người xa lạ cái cảm giác về một con người, một tính cách mà anh đã muốn gặp từ lâu. Nụ cười tươi như mùa đông tỏa nắng ấm áp đến lạ kì, ánh mắt hiện lên sự hồn nhiên và trong sáng làm anh mơ màng!
Và rồi mình đã quen nhau như thế, những lần gặp gỡ đi dạo hàng giờ trong công viên hàn huyên, tâm sự anh như thấy mình được sống trong những giây phút thoải mái nhất, sống với những nụ cười của chính anh chứ không phải những vỏ bọc khi nói chuyện với những người con gái khác. Hai đứa lang thang trong công viên nói chuyện quên cả giờ về, thời gian chợt như ngắn quá. Tính em đôi khi thật trẻ con và tinh nghịch đi dạo trong công viên và bắt anh phải ra ngồi gần nhìn những đôi yêu nhau trong công viên và nghe họ nói chuyện. Em nói em thích trêu những đôi đang yêu nhau đó và muốn xem họ nói chuyện gì. Anh cười vui vẻ và có một điều đơn giản mà em không biết đó là anh cũng chỉ muốn dù một lần được ngồi cạnh em như thế…
Em – một cô gái với tính cách tốt bụng, hay suy nghĩ cho người khác. Có đêm nhắn tin em nói em sợ chuột nhưng hôm nay em vô tình làm nó bị tổn thương và thấy cảm giác có lỗi đã làm anh cười một mình trong đêm. Cách em kể chuyện rất hồn nhiên và chân thành chính những điều đó vô tình là.m tìn.h yêu trong anh cứ lớn dần. Rồi một ngày em nói anh à em thích chúng mình chỉ mãi là bạn để chúng mình có thể tâm sự, chia sẻ một cách vui vẻ như thế thôi.
Trong mắt anh mọi điều về em thật nhẹ nhàng và đáng yêu! (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh đã cười và nói anh sẽ làm điều gì khiến em cảm thấy hạnh phúc nhất, chưa bao giờ anh nói chuyện hay nhắn tin đề cập đến tình cảm của anh dành cho em mặc dù cái cảm giác nhớ em đến cồn cào. Có chuyện gì anh cũng nghĩ đến em, cũng muốn nhắn tin ngay cho em và chia sẻ cùng em mọi chuyện… Đôi khi muốn khuyên em, muốn trách em chuyện gì đó nhưng nghĩ lại lời em nói: “Mình là bạn mà anh”.
Cái cảm giác nhớ một ai đó mà không dám nhắn tin, không nói ra thực sự khó chịu lắm em à! Và còn khó chịu hơn nữa khi cố gắng làm bạn khi mình đã yêu nhưng như thế em sẽ vui hơn, em sẽ không phải sợ… nên anh đã cố gắng rất nhiều. Biết trách sao khi trong mắt anh mọi điều về em thật nhẹ nhàng và đáng yêu!
Và rồi Valentine cũng đã đến cái ngày anh chờ đợi và nghĩ lại cũng không rõ chờ đợi để làm gì nữa… Có lúc anh đã nghĩ ngày đó anh sẽ nói ra một lần để em hiểu hết suy nghĩ và tình cảm của anh nhưng đôi lúc lại nghĩ lại làm như thế em sẽ phải suy nghĩ và mệt mỏi hơn thì sao? Anh đấu tranh với chính con người mình. Nhưng một chuyện đã xảy ra ngoài những suy nghĩ của anh. Tết và Valentine đi qua với những lần gửi tin nhắn, những cuộc gọi của anh chỉ được trả lời bằng những tiếng của tổng đài lạnh buốt.
Valentine anh lang thang một mình nhìn những đôi hạnh phúc bên nhau và nhớ về em, bước đi mơ màng trong chiều buồn lạnh giá. Nhưng nghĩ về ánh mắt, nụ cười của em trong anh như ấm áp hơn, có lẽ không cần chúc gì trong ngày Valentine vì trong anh luôn có những lời chúc, những mong ước cho em ấm áp, hạnh phúc hàng ngày. Gửi em người con gái trong anh!
Theo 24h
Gửi người anh yêu thương
Anh vẫn cầu chúc em đạt được những mơ ước trong đời như em vẫn thường ước mơ em nhé. Đã gần 4 năm rồi phải không em? Em nói chia tay khi anh đang còn quá nhiều kỉ niệm đẹp cũng như hình bóng của em.
Giờ này em đang làm gì, cuộc sống em như thế nào? Dù sao anh vẫn mong cuộc sống em êm đềm, đầy đủ như em đã ước mơ nhé.
Ngày bên anh em là cô gái yếu đuối, thật hồn nhiên và trong sáng, một cô gái hiền lành chân thật. Anh tự hứa sẽ lấy đôi vai gầy che chở, bảo vệ cho em trước những sóng gió của cuộc đời. Anh rất yêu em, yêu em nhiều lắm Tình ạ.
Chúng mình đã có một tình yêu thật đẹp và có rất nhiều kỉ niệm mà không phải tình yêu nào cũng có phải không em? Những buổi tối mùa đông lạnh lẽo ngoài Bắc, em thích được anh chở đi chơi dạo phố trên chiếc xe đạp, em thích ra bờ hồ ngồi nhìn những làn sóng lăn tăn nối đuôi nhau đậ.p vào bờ, em thích được anh ôm khi em thấy lạnh, em thích đi ăn ốc nóng... Những buổi tối dưới ánh đèn vàng hai đứa mình tay trong tay đi dạo phố, em rất thích ăn trái dâu da xoan, anh đã hái rất nhiều cho em, có những hôm em khóc ướt bờ vai anh... lúc đó anh thương em nhiều lắm.
Em biết không trên đời này anh ghét nhất là thời gian, nó cứ âm thầm trôi đi nhưng tàn phá rất ghê gớm những gì của quá khứ. Nó cũng đã cướp mất em khỏi vòng tay của anh, cướp mất bóng hình thân quen, thương yêu nhất của anh.
Anh sẽ tìm lại hình bóng yêu thương của em trong những giấc mơ (Ảnh minh họa)
Những ngày tháng cuối cùng của quãng đời sinh viên cũng là những ngày anh sống trong sự lo âu, sợ sệt. Anh rất sợ bởi vì trên đời này có rất nhiều mối tình đẹp cuối cùng rồi cũng phải ly tan. Và tình yêu của chúng mình cũng cùng chung số phận. Em đã chính thức nói lời chia tay một cách thờ ơ như không có gì. Ngày xưa em thề thật nhiều, em hứa cũng không ít nhưng tại sao bây giờ em lại biến mình thành người nói dối như vậy hỡi em. Vì sao, vì ai vậy em? Vì anh không còn yêu em nữa hay vì anh chưa thể chăm lo cuộc sống đầy đủ cho em vậy hay hình bóng anh trong trái tim em cũng như số phận của một chiếc áo vậy.
Em tàn nhẫn lắm! Khi chúng mình đến với nhau thì cả hai cùng hạnh phúc, tình yêu anh dành cho em không hề phai màu úa sắc. Nhưng khi em ra đi em có biết em đã để lại cho anh một khoảng trống, một hình bóng, một nỗi đau cho đến tận ngày hôm nay vẫn chưa thể nào nguôi ngoai được không? Em ra đi tại sao em không nói lý do cho anh biết vậy, vì anh nghèo, anh không bằng người ta, không nhà lầu xe hơi, không phải con cháu ông này bà nọ... để cho đến tận ngày hôm nay anh vẫn chưa thể trả lời được câu hỏi vì sao anh mất em nữa Tình ơi. Để cho bây giờ anh cứ tự trách bản thân mình vì sao không thể giữ được người mình yêu. Em có bao giờ hiểu được cảm giác đó không em. Chắc là không rồi em nhỉ. Ngày xưa em đã rất thích bài hát "Người con gái chung thuỷ" em có còn nhớ không?
Bây giờ em đã có mái ấm, có hạnh phúc riêng, anh cũng không biết cuộc sống em dạo này sao nữa, nhưng dù sao anh vẫn cầu chúc em đạt được những mơ ước trong đời như em vẫn thường ước mơ em nhé.
Anh không trách gì em đâu, hãy cứ mạnh mẽ vững vàng lên em nhé. Em cười, em hạnh phúc là anh cũng hạnh phúc rồi. Còn anh, anh sẽ chôn sâu kỉ niệm này vào trong lòng, anh sẽ giữ chặt hình bóng em trong tim, anh sẽ tìm lại hình bóng yêu thương của em trong những giấc mơ.
Tạm biệt em - Người mà tôi yêu quý nhất, người mà đã cho tôi biết chất vị ngọt bùi cay đắng của tình yêu.
Theo 24h
Gửi người anh thầm nhớ mong Em hãy tha thứ cho anh vì anh không thể nào nói ra tình cảm của mình được. T_D ơi! Không biết anh viết những lời này em có đọc được không. Nhưng anh mong rằng em hãy tha thứ cho anh vì anh không thể nào nói ra tình cảm của mình được. T_D, bên em lúc nào cũng có nhiều chàng...