‘Vá màng trinh ư! Tôi không cần’
Cho dù bạn có mất trinh với người trước thì bạn cũng nên ngẩng cao đầu mà sống. Sống vì chính bản thân mình chứ không phải là sống vì người khác nói gì mình.
Gửi những cô gái – những người đang có ý định đi vá màng trinh để chuẩn bị cho cuộc hôn nhân hay tình yêu của mình. Tôi thiết nghĩ nếu đã là hàng giả thì có nhái đến 99% cũng không được như hàng thật. Vậy nên các bạn không cần phải khiến mình trở nên ê chề, nhục nhã hơn khi người chồng, người yêu mình phát hiện đó là hàng giả.
Tôi năm nay 27 tuổi. Tôi cũng đang chuẩn bị cho cuộc hôn nhân của mình với người chồng tương lai. Chúng tôi cũng đã tìm hiểu về nhau rất kỹ nên mới tiến tới cuộc hôn nhân này. Mọi điều về tôi trước đây, tôi đều chia sẻ với anh để anh có thể hiểu hơn về tôi.
Anh không phải là mối tình đầu của tôi. Trước khi yêu anh, tôi đã không còntrinh tiết nữa. Tôi đã dại dột, đánh mất cái ngàn vàng của mình với người yêu trước. Sau đó chúng tôi chia tay. Ban đầu tôi cũng rất sợ hãi rằng mình sẽ chẳng thể yêu thêm ai được nữa. Nhưng trái tim tôi tổn thương một lần nữa bị rung động bởi anh.
Tôi thẳng thắn thú nhận với bạn trai rằng tôi đã không còn trinh tiết nữa.
Anh theo đuổi tôi rất vất vả, tôi không hề để tâm đến những suy nghĩ, tình cảm của anh. Tôi nghĩ rằng, đàn ông chẳng có ai là thực tâm với mình. Nhưng suy nghĩ của tôi đã thay đổi chỉ bởi một hành động nhỏ nhặt mà anh làm cho tôi.
Hôm đó, tay tôi chỉ bị 1 vết thương nhỏ nhưng anh vẫn đội trời mưa để đi mua thuốc, bông băng khử trùng cho tôi. Chỉ vì cách anh băng bó, chăm sóc vết thương mà tôi cảm động và nhận lời yêu anh.
Nhưng trước khi nhận lời, tôi đã nói tất cả những chuyện quá khứ của tôi cho anh biết. Kể cả chuyện tôi mà tôi đã mất với người trước. Tôi hỏi anh rằng: “Anh có thể yêu một người con gái không còn &’trinh’ như em không?”. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi và trả lời: “Ai cũng có quá khứ của mình, anh yêu em chứ không phải cái màng mỏng manh đó”. Khi biết anh rõ quan điểm như vậy tôi mới gật đầu nhận lời yêu anh.
Chúng tôi bên nhau 2 năm, nhưng anh chưa bao giờ đi quá giới hạn với tôi. Tôi biết đó là vì anh trân trọng tôi và thực sự coi tôi là bạn gái.
Khi cô bạn của tôi hỏi rằng: “Mày có người yêu mới rồi hả, có cần phải đi vá màng trinh không? Anh ấy có quan trọng chuyện đó không”. Tôi lắc đầu, tôi bảo với cô ấy rằng: “Tao đã nói hết mọi chuyện với anh ấy, chấp nhận được hay không là ở anh chứ không phải tao. Còn chuyện màng trinh thì sao tao phải vá? Nhân cách của tao không phụ thuộc vào nó”.
Video đang HOT
Cô bạn ừ hữ, vui mừng cho tôi. Bởi bản thân cô ấy từng trao cho người yêu cái quý nhất của đời mình rồi bị bạn trai vô tâm, hờ hững. Tôi đang tự hỏi rằng liệu đó có phải là tình yêu thật sự mà họ dành cho nhau không? Cô ấy luôn sợ sẽ mất người yêu? Cô ấy luôn sợ sẽ gặp phải trường hợp của tôi đó là bị người yêu ruồng bỏ sau khi trao nhau tất cả. Nên cô ấy quyết tâm giữ vững một tình yêu chỉ còn là vỏ bọc mà biết nó có thể tan vỡ như bong bóng xà phòng lúc nào.
Tôi chỉ muốn nhắn nhủ tới các bạn gái rằng. Cái màng trinh đó không phải là cách để người khác đánh giá hay phán xét con người bạn. Cho dù bạn có mất trinh với người trước thì bạn cũng nên ngẩng cao đầu mà sống. Sống vì chính bản thân mình chứ không phải là sống vì người khác nói gì mình. Tất nhiên tôi cũng không cổ xúy cho các bạn cứ tha hồ mà buông thả mình – đó là dại dột. Người đàn bà thông minh sẽ biết khi nào nên buông và bỏ.
Người đàn bà thông minh sẽ biết lúc nào nên buông bỏ.
Một chàng trai thực sự yêu bạn sẽ biết tha thứ và cảm thông cho bạn chứ không phải là chỉ trích, phán xét cho chuyện bạn còn hay mất. Với những người bạn trai như vậy. Bạn không cần phải cố bám lấy anh ta mà hãy bỏ qua và tìm cho mình một người tốt, xứng đáng với tình cảm của bạn hơn.
Còn với tôi, không phải màng trinh là thứ không quan trọng. Mà vì tôi biết sống cho bản thân mình theo đúng nghĩa, còn:”Vá màng trinh ư! Tôi không cần”.
Theo Phunutoday
Hành trình vá màng trinh để lấy chồng của một cô gái 5 năm xa xứ
5 năm lao động xứ người đúng là rất khó để giữ mình. Tôi đã trải qua 4 người đàn ông. Và những người bạn gái khác của tôi cũng có nhiều cuộc tình. Lúc đó, mấy người bạn cùng ký túc thường đưa đẩy, sau này về quê lấy chồng chắc đứa nào cũng phải đi... tân trang hết.
Cả lũ lại cười ầm lên, cứ ăn chơi thoải mái đi, sau này về khó khăn quá thì đi sang Thái Lan vá lại trinh là xong hoặc lên một bệnh viện nào đó ở Kuala Lumpur (Malaysia) vá.
Trong đầu tôi, thoáng lên ý định vá trinh vì ở quê tôi người ta còn cổ hủ lắm. Mẹ tôi lúc nào cũng gọi sang dặn dò "việc gì cũng phải cẩn thận, còn phải chừa một phương để lấy chồng đấy con". Nhưng nếu không đánh đổi liệu tôi có được nhiều việc không?
Trước khi về nước, cả nhóm chúng tôi rủ nhau lên tòa tháp đôi nổi tiếng ở Malaysia du lịch và tiện ghé qua bệnh viện hỏi về vá trinh. Chi phí để vá víu cái đó ở đây tốn khoảng 2000 đến 2300 ringgit, tức là gần 12 đến 14 triệu đồng tiền Việt. Trong 6 đứa chúng tôi thì chỉ có hai đứa mạnh dạn vào phòng thủ thuật. Chi phí cho ca vá víu đó hết 16 triệu đồng/đứa, cả tiền dịch vụ nghỉ ngơi.
Vào một ngày cuối năm 2010, cái Liên, người Hải Phòng, đang làm công nhân ở một xưởng bánh ngọt gần chỗ tôi rối rít khoe: "ở Hà Nội cũng có dịch vụ tân trang cái đó đấy, giá rẻ lắm. Mất có 4 triệu thôi. Cứ an tâm về nước làm cho rẻ, đi lại cho tiện".
Tôi nhẩm tính, như vậy vá màng trinh ở Hà Nội rẻ bằng 1/3 so với ở đây . Tôi quyết định khi về nước sẽ đi vá víu rồi lấy chồng. Mẹ tôi cũng nhắc, đã có một mối ngon dành cho tôi. Chỉ cần tôi đồng ý thì người ta sẽ mang cau trầu đến hỏi tôi ngay.
Ngày về nước, chúng tôi về đến Nội Bài lúc 5 giờ chiều. Một vài đứa rủ nhau thuê nhà nghỉ ở gần sân bay ngày mai vào nội thành để xử lý cho dứt điểm chuyện trinh tiết. Còn tôi thì được bố mẹ lên tận nơi đón nên theo gia đình về quê.
Ngay hôm sau, dì tôi đã đưa đến nhà tôi "đối tượng" để tôi xem mặt. Anh tên là Vương. Đó là một anh chàng đã hơn tôi 2 tuổi. Anh ta chỉ làm thuê tại địa phương. Dì tôi khen anh rất hiền lành và tốt tính. Lấy vợ muộn vì không biết tán gái thôi.
Nhìn qua vẻ bề ngoài của anh, tôi biết anh là kẻ gia trưởng. Về nhà gần 1 tháng, tôi cũng hay ốm vì thay đổi môi trường. Những lần đó, anh đều đến thăm tôi.
Một lần, người chị họ của tôi mạnh miệng hỏi "này, em còn trinh không đấy". Tôi nghe chị ấy hỏi mà mặt lạnh như tiền "chị hỏi làm gì". Chị nói tiếp "nhà nó gia giáo lắm, mẹ nó làm giáo viên về hưu. Người ta cũng đang lăn tăn chuyện em ở bên xứ người gần chục năm, chẳng biết có còn gì không?
Một tuần sau, tôi hẹn với một bạn cùng làm chỗ tôi ở huyện khác, cùng lên Hà Nội vá trinh. Tôi xin phép gia đình lên Hà Nội thanh lý hợp đồng với công ty môi giới.
Khi gặp tôi, bác sĩ ân cần hỏi "các em đã vá lần nào chưa? Đã phá thai lần nào chưa....? Nếu người nào đã vá rồi, vá lại lần hai thì công sẽ cao hơn lần 1.
Cả hai giọng run run chưa. Xem tuổi hai đứa đều 26, 27 bà bác sĩ bảo chắc vá về lấy chồng hả? Khi nghe chúng tôi nói chúng tôi đi làm công nhân ở nước ngoài về. Bà ấy được đà "công nhân vá trinh tháng nào cũng vài chục ca". Nghe câu vài chục ca, tôi cảm thấy an tâm hơn.
Tôi và bạn cùng nhau đi vá trinh để xóa đi quá khứ.
Sau khi thăm khám, kiểm tra bên ngoài, chúng tôi ký vào một tờ biên bản dài dằng dặc mà chẳng đứa nào đọc nội dung nó là gì. Sau khi ký, tôi được lễ tân đưa ra quầy thu tiền.
Mỗi đứa đóng 7 triệu đồng. Nếu nằm qua đêm đến sáng mai tại đây thì mất thêm 300 nghìn đồng.
Sau khi nằm lên bàn, bác sĩ tiêm thuốc tê tại chỗ. Tôi còn cảm nhận rõ bác sĩ đang làm gì ở vùng kín của mình. Từ việc dọn vệ sinh cho đến việc dùng một chiếc kìm ép vào chỗ ấy khiến tôi giật mình. Nhưng khi thuốc tê đã ngấm, tôi chẳng còn cảm giác gì cả.
Chỉ sau 40 phút tôi được nhân viên đưa ra khỏi bàn thủ thuật và về phòng nghỉ. Hai đưa chúng tôi nằm im ngủ. Tôi chỉ thấy đau khi đã hết mùi thuốc tê. Bác sĩ động viên "đau gì, chỉ mai là khỏi. Còn không đau bằng khi đẻ đâu". Việc đi vệ sinh của chúng tôi cũng hoàn toàn bình thường.
Đến sáng hôm sau, chúng tôi thấy người khỏe. Chỗ ấy chỉ còn đau nhẹ. Nếu đi tiểu sẽ bị sót và chúng tôi phải lau bằng nước muối sinh lý tránh nhiễm trùng. Bác sĩ dặn đi dặn lại không được đi lại mạnh. Sau khi không còn cảm giác đau nhẹ thì mới sinh hoạt như bình thường được.
Bà bác sĩ cười bảo: "Về nhà và an tâm lấy chồng thôi".
Tôi phải cẩn thận để giữ gìn màng trinh vừa tái tạo.
Chúng tôi ra về trong niềm vui giải tỏa mà đã canh cánh trong lòng mấy năm nay. Cuối cùng cái điều đứa nào cũng lo sợ đã được giải quyết hết. Nghĩ lại khoảng thời gian đánh đổi bản thân để lấy công ăn việc làm, tôi thấy mình không quá ngu ngốc.
Bí mật vá lại màng trinh của hai chị em tôi thì chỉ có chúng tôi mới biết. Mà sắp tới, cô bạn này đi lấy chồng theo chồng vào nam thì chắc chẳng ai biết điều này cả.
Theo Phunutoday
Chính vì nghèo nên mới cần giữ trinh Những ai thuộc hạng nghèo, xấu phải có ý thức giữ gìn chữ trinh tuyệt đối vì đó là tài sản lớn nhất, duy nhất mà bạn có thể dành tặng cho người mình yêu. Còn những ai đó tự thấy mình có đủ những thứ khác rồi thì không cần phải giữ. ảnh minh họa Trong cuộc sống hiện đại, bận rộn...